Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác mộng

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Con vịt sắp luộc chín rồi còn bay, tôi quýnh lên, đúng lúc này lại có một cô gái xinh đẹp đi đến.

Cô gái này buộc tóc đuôi ngựa thoải mái, mặc áo phông trắng và quần bò, chân đi đôi giày vải trắng muốt, dáng vẻ trong sáng xinh đẹp, tầm tuổi tôi. Cô ấy ngậm kẹo mút, thỉnh thoảng lại nghịch ngợm dùng lưỡi đảo.

"Nơi kỳ cục gì đây, vừa rách vừa nát, rốt cuộc là kẻ nào đần độn đến mức mở tiệm ở đây vậy." Cô gái nhìn tấm biển xăm quỷ lung lay chực đổ, cằn nhằn.

Tôi nghe vậy thì thấy hơi khó chịu, ai thế này, vừa đến đã chê bai, nếu không phải khách đến xăm thì xem ông đây có lấy chổi dính phân ra đuổi không, tưởng xinh đẹp là thích làm gì thì làm à?

“Anh chính là Đường Hạo à?” Cô gái vào trong rồi nhìn tôi một cách tò mò, hỏi.

"Phải, xin hỏi cô đến đây để xăm hình ạ?" Tôi vừa gật đầu vừa trả lời, nhưng cũng nhìn cô gái đó đầy tò mò, sao cô ấy biết tên tôi nhỉ? Gái đẹp cấp bậc này, tôi không có quen.

So vóc dáng, so khuôn mặt, cô ấy đều có thể bỏ xa Từ Mộng vài con phố, Từ Mộng còn là hoa khôi phố ăn chơi đấy.

"Phí lời, đương nhiên là đến để xăm rồi, chẳng lẽ đến xem mắt anh? Hứ!"

Có vẻ tính nết cô gái này không được hiền cho lắm, nhưng cũng không quan trọng, người đến xăm chính là khách, tôi coi cô ấy là thượng đế là xong.

Lúc này Từ Mộng đứng dậy định đi, chị ấy bảo tôi có khách nên không làm phiền tôi nữa, chuyện xăm hình thì chờ chị ấy về suy nghĩ thêm.

Nhưng chị ấy vừa quay đi được vài bước thì bị cô gái đẹp kia gọi lại. Từ Mộng thắc mắc, chị ấy không quen cô gái này, gọi chị ấy lại làm gì?

Từ Mộng ngoái đầu nhìn cô gái, hỏi cô ấy có việc gì?

Cô gái không nói gì, kẹo mút đảo tròn trong miệng, sau đó cô ấy đi quanh Từ Mộng ba vòng.

"Dạo gần đây chị có ngủ với người chết à?" Cô gái đột ngột hỏi.

"Cô... cô nói ngủ với người chết là sao?"

Câu nói này nghe không được thân thiện cho lắm, Từ Mộng vừa nghe đã quýnh lên.

Cô gái không để tâm đến thái độ căng thẳng của Từ Mộng, chỉ đột ngột vỗ vào trán chị ấy.

Tôi cũng hoảng lên, sao tự dưng lại động tay động chân rồi? Hơn nữa hai người đâu có quen nhau.

Nhưng điều khiến tôi kinh ngạc là phần trán Từ Mộng bị cô gái kia đập vào đột nhiên xuất hiện một vệt màu xanh đậm, tách thành hai khoảnh, nhìn như... mắt. Hơn nữa phần ấn đường của chị ấy có khói đen bao phủ, nhưng luồng khói rất mỏng.

Từ Mộng không nhìn thấy, chị ấy đang định nổi khùng lên thì tôi vội kéo chị ấy lại, sau đó cho chị ấy soi gương. Chị ấy nhìn thấy xong cũng hết vía, nhưng hiện tượng kỳ lạ đó biến mất rất nhanh.

"Cái này... là gì?" Từ Mộng không nổi cáu với cô gái kia nữa mà hỏi nguyên do.

"Đây là thi oán, nếu tôi không đoán sai thì có người mượn xác hoàn hồn để hại chị, người ngủ với chị không phải là người mà là cái xác đã chết từ trước đó rồi."

"Nếu cái xác đó có oán khí, mượn xác hoàn hồn rồi có tiếp xúc da thịt với chị, thi oán sẽ bám lại trên người chị."

Cô gái nói đâu ra đấy như có việc này thật, nhưng Từ Mộng vẫn nửa tin nửa ngờ, tôi cũng đần người ra. Ông nội tôi chỉ dạy tôi xăm quỷ và tính bát tự, những cái khác tôi đều không biết gì.

"Ôi em gái ơi, em nói thật hay giả thế, đừng dọa tôi." Sắc mặt Từ Mộng cũng bắt đầu thay đổi.

Cô gái lại hỏi Từ Mộng, lúc đó có phải mắt người đàn ông kia không hề chuyển động không.

Từ Mộng nghĩ một lúc rồi gật đầu lia lịa, chị ấy nói lúc đó tưởng là người đàn ông kia uống say rồi, người say rượu có lúc sẽ không đảo con ngươi, nhưng giờ nhớ lại mới thấy không đúng, uống say rồi về phòng mà khỏe vậy sao?

Cô gái lại hỏi, dạo này có phải luôn cảm giác có thứ gì đó đi theo nhưng lại không phát hiện được không?

Lần này cô gái lại nói trúng, Từ Mộng lại gật đầu lia lịa, sao cô gái này giỏi thế? Cô ấy là ai?

Cô gái nói vậy là đúng rồi, thi oán che mắt chị nên thứ bẩn thỉu kia đi theo chị, chị không phát hiện được. Bảy ngày nữa quỷ hồn mượn xác hoàn hồn kia sẽ lấy mạng chị!

Cô gái kia còn nói, muốn chứng minh lời nói của cô ấy rất đơn giản, chỉ cần đi tra một chút về người đàn ông ngủ với Từ Mộng là biết, chắc chắn là người đã chết từ trước.

Đã chết từ trước? Không phải chết trong đêm ở với Từ Mộng sao?

Từ Mộng nghe xong thì bỗng như tỉnh ngộ, vội vàng chạy ra ngoài, tôi gọi cũng không quay lại.

Mẹ kiếp, nói cả buổi trời, cuối cùng vẫn chạy!

Sau đó tôi quay lại hỏi cô gái là ai, sao biết nhiều như vậy?

"Tôi tên Tô Tình, Trương Thanh là sư huynh của tôi, anh nói xem tôi là ai? Chính là anh ấy giới thiệu anh với tôi đấy." Cô gái vừa ăn kẹo mút vừa nói.

Trương Thanh? Cái tay này biết địa chỉ tiệm xăm của tôi nhanh vậy sao? Hơn nữa còn có sư muội xinh đẹp thế này!

Hóa ra cô gái này cũng là thiên sư, chẳng trách có bản lĩnh như vậy, thế thì tôi không lo nữa, Từ Mộng kiểu gì cũng sẽ quay lại thôi.

Tô Tình lại nói tiếp: "Có điều sư huynh tôi có vẻ không đáng tin lắm, cái chỗ chết tiệt này cộng với thợ xăm còn chưa mọc đủ lông thì có bản lĩnh gì chứ."

Tôi không thích nghe câu này nha, cô có thể nghi ngờ mọi thứ của tôi, nhưng không thể nghi ngờ kỹ thuật của tôi. Tôi nói với Tô Tình, nếu xăm không được thì tôi sẽ hoàn toàn bộ tiền.

"Vậy à? Thế nếu tôi muốn xăm quỷ thì sao?" Tô Tình nhìn tôi như khiêu chiến.

Đương nhiên xăm quỷ cũng không thành vấn đề, tiền còn nhiều, tôi vui còn không kịp ấy! Tôi bảo cô ấy yên tâm, không có tác dụng thì sẽ trả lại tiền hết, chỉ là tôi không biết cô ấy muốn xăm quỷ vì gì thôi.

Bản thân Tô Tình đã là thiên sư rồi, nếu là tà môn bình thường thì bản thân cô ấy cũng có thể giải quyết, không cần đến xăm quỷ.

Nói đến nguyên nhân xăm quỷ, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tình lập tức lạnh đi.

Từ năm năm tuổi, Tô Tình vẫn luôn mơ một giấc mơ, cô ấy mơ thấy một cỗ quan tài than màu đen.

Quan tài bình thường đều màu đỏ, quan tài đen chỉ dùng cho người chết trong chiến tranh, tự sát hoặc chết yểu, quan tài làm bằng than thì còn dữ hơn, vì nó chỉ dùng để chứa xác tà.

Tô Tình mơ mình mở quan tài đó ra, bên trong là một bà cụ mặc áo liệm màu đen.

Khuôn mặt bà cụ rất kỳ lạ, đó không phải mặt người mà là một cái mặt cáo, trên mặt toàn là lông cáo màu trắng, góc miệng còn bị rạch một đường rất to như đang cười.

Tô Tình vừa lại gần quan tài, bà cụ sẽ vươn bàn tay toàn vuốt sắc ra, sau đó vừa cười lạnh vừa kéo Tô Tình vào quan tài, mỗi lần đến lúc này là Tô Tình sẽ giật mình tỉnh lại, mồ hôi đầm đìa.

Cô ấy đã mơ giấc mơ này mười mấy năm rồi, lần nào cũng giống hệt nhau.

Thiên sư biết giải mộng, nhưng không biết phá mộng, sư phụ của Tô Tình bó tay, nhưng sư phụ có nói, xăm quỷ thần bí khó lường, có khi lại được!

Giấc mộng này của Tô Tình thực sự rất khác thường, hơn nữa mười mấy năm đều mơ một giấc mơ, rốt cuộc là sao?

Trước khi xăm quỷ, tôi hỏi liên tục vì tò mò, Tô Tình lườm tôi rồi vẫn kể đại để nội dung giấc mơ với tôi một cách bực bội.

Sư phụ Tô Tình có nói, giấc mộng này của cô ấy tên là cáo trắng che mặt.

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.