Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực mộng mô

Phiên bản Dịch · 1926 chữ

Trong mộ, có lúc sẽ có tình trạng tu hú chiếm tổ chim khách, vô tình chiếm mất ổ cáo.

Cáo là một trong các dã tiên, là loài động vật rất tà, đặc biệt là cáo trắng.

Xác chiếm ổ cáo, cáo sẽ báo thù, lúc này sẽ xuất hiện tình trạng cáo trắng che mặt, như vậy dù là phong thủy hay xác chết đều sẽ biến đổi, con cháu đời sau của xác chết sẽ vô cùng nguy hiểm.

Sư phụ Tô Tình có nói, nằm mơ thấy trong quan tài có xác chết là dấu hiệu việc gì đó sắp có thành quả tốt, khiến mình hài lòng, nhưng xác chết trong mơ của Tô Tình xuất hiện cáo trắng che mặt, giấc mơ đó thể hiện gặp cát hóa hung, lại thêm quan tài than màu đen là tà quan, vậy thì càng hung nữa.

Giấc mơ này đã kéo dài mười mấy năm, sau này Tô Tình ắt sẽ có kiếp nạn lớn, có khả năng sẽ phải chết thảm, nhưng trong giấc mơ cũng dự báo rằng sẽ có cơ hội thay đổi, Tô Tình bị kéo vào quan tài là sẽ tỉnh lại, chứng tỏ sống chết chưa rõ, có lẽ vẫn còn cơ hội sống.

“Ôi, hồng nhan bạc mệnh!” Tôi nghe Tô Tình kể xong thì thở dài.

“Ô hay, anh đang trù bà đây chết phải không? Đồ thợ xăm chết tiệt, có thể nói chuyện tử tế không hả!” Tô Tình đạp tôi một cái.

Tôi ấm ức, rõ ràng là sư phụ cô nói mà, tôi chỉ cảm thán có một câu, liên quan gì đến tôi đâu?

Tô Tình cáu kỉnh lườm tôi một cái, nói sư phụ cô ấy nói thì được, tôi thì không được, cô ấy vẫn đang sống yên lành, bạc mệnh cái con khỉ.

Cô gái này xinh đẹp nhưng tính nết không dễ ưa chút nào, tôi không dám nói cái khác nữa, vậy thì quay về chuyện xăm quỷ vậy!

Giấc mơ này quá tà môn, tôi không thể phá mộng cho cô ấy, nhưng có một hình xăm có thể trấn áp giấc mơ, để cô ấy không mơ ác mộng nữa.

Lần này xăm hình thực mộng mô, là một thần thú chuyên ăn ác mộng của con người, nó có thể đem ác mộng đi, trả lại giấc ngủ yên bình cho con người.

Sơn hải kinh có ghi chép, thực mộng mô mình giống ngựa, mũi giống voi, mặt giống sư tử, trán giống tê giác, đuôi giống bò cái, chân giống hổ, nghe nói khi thần sáng tạo nên động vật, đã lấy những vật còn dư lại để tạo nên mô.

Mỗi khi đến đêm trăng rằm, thực mộng mô sẽ bước ra từ rừng sâu thăm thẳm, nó sẽ phát ra âm thanh như ru ngủ, chờ mọi người ngủ say rồi, nó sẽ thu thập từng giấc mơ rồi mang về rừng sâu để ăn.

Nếu xăm thực mộng mô, vậy thì có lẽ Tô Tình sẽ không mơ cơn ác mộng đó nữa, nhưng sau này liệu cô ấy có gặp kiếp nạn gì hay không thì tôi không dám đảm bảo.

Tô Tình nói thế cũng được, đêm nào suốt mười mấy năm nay cũng mơ giấc mơ đó, chưa từng được ngủ yên, cứ thế này thì cô sẽ chết sớm mất.

Mặc kệ nó báo hiệu cái gì, đại kiếp cái gì, có thể khiến cô ấy đừng mơ ác mộng nữa là được.

Sau khi thương lượng xong, tôi cũng không khách sáo nữa, nói thẳng giá tiền. Mỗi bộ phận của thực mộng mô đều là một loài động vật, xăm rất phức tạp, thời gian cũng lâu, phải ba mươi nghìn đồng.

“Mẹ kiếp, một hình xăm mà tận ba mươi nghìn, anh ăn cướp à?” Tô Tình kinh ngạc.

Tôi giải thích xăm quỷ không giống xăm thường, giá cả chắc chắn sẽ đắt hơn.

Ban đầu Tô Tình không đồng ý, nhưng con ngươi đảo vài lần lại gật đầu, cũng không biết cô ấy đang tính làm gì.

Tôi bảo cô ấy nằm lên chiếc giường xăm mà tôi mới mua, sau đó lấy hết những đồ cần lấy ra.

Mộng do tâm sinh, xăm thực mộng mô ở chỗ khác đều không được, bắt buộc phải xăm ở ngực, thế nên… tôi hỏi Tô Tình có hiểu ý tôi không?

Cô ấy nói hiểu, tôi muốn giở trò, muốn sàm sỡ cô ấy.

Tôi cười gượng, thợ xăm giống bác sĩ, cơ thể người trước mặt tôi đều không là gì cả, tôi có đạo đức nghề nghiệp, nếu không chịu thì tôi cũng hết cách.

Loanh quanh cự nự cả buổi, Tô Tình vẫn đành thỏa hiệp, bởi vì không muốn bị ác mộng giày vò nữa. Cô ấy nghĩ chịu thiệt một chút cũng đáng, nhưng cuối cùng hai tay cô ấy vẫn ôm chặt cứng, thả lỏng một chút thôi cũng không được.

Vóc dáng của Tô Tình thực sự rất đẹp, dù bị hai tay che đi nhưng vẫn có thể thấy được một hai, da cô ấy cũng đẹp, trắng trẻo bóng mướt như bạch ngọc phỉ thúy.

Hết cách, khách bảo thủ, tôi cũng chỉ có thể vất vả xăm, hơn nữa tốc độ còn rất chậm, bởi vì hai cái tay của Tô Tình vướng quá.

Xăm được hai tiếng, có lẽ vì chán quá nên Tô Tình nhắm mắt, ngủ thiếp đi.

Cô ấy im lặng không nói gì thực sự rất giống một người đẹp tuyệt trần, khuôn mặt hoàn mỹ tựa tiên nữ, nhưng vừa mở miệng là tôi không chịu được, chỉ muốn đánh cho cái.

Đúng lúc này, Tô Tình đang ngủ bỗng buông tay, tôi…

Quả nhiên xăm là một nghề có phúc lợi cao, tiên cảnh nhân gian bậc này, chờ đã, tôi phải lau máu mũi đã, đạo đức nghề nghiệp gì đó nói cho có vậy thôi.

Lần này không bị trở ngại, tôi xăm nhanh dần, nhưng vì mắt không tập trung nên hình xăm thực mộng mô khá bình thường, nhưng xăm quỷ cần là tác dụng, hình xăm nhìn được là được.

Không lâu sau thì Tô Tình tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của cô ấy chính là lại che đi, sau đó nhìn hình xăm.

“Đáng yêu quá!” Tô Tình khen.

Tuy thực mộng mô là thần thú, nhưng cơ thể của nó được tạo thành từ nhiều loài động vật, nếu xăm lớn thì trông sẽ hung dữ hơn, thế nên tôi cố gắng thu nhỏ lại, tạo thành phiên bản mini, dù gì cũng là con gái mà.

Tô Tình mặc áo vào xong, tôi hỏi cô ấy có hài lòng với hình xăm không? Nếu hài lòng thì vui lòng trả tiền!

Tô Tình nói cũng coi như là hài lòng, sau đó chuyển tiền cho tôi, nhưng chỉ chuyển mười nghìn.

Tôi đần mặt, nói có phải cô chuyển nhầm rồi không, giá là ba mươi nghìn mà.

Biểu cảm của Tô Tình như con cáo nhỏ, cô ấy nói không chuyển nhầm, chỉ mười nghìn thôi, hai mươi nghìn còn lại thì chờ hình xăm có tác dụng thì sẽ chuyển nốt.

Quy định đâu ra vậy? Tôi không quen cô ta, cũng không biết cô ta ở đâu, đi mất rồi thì tôi biết đi đâu đòi tiền? Tôi thì khác, tiệm tôi ở đây, hòa thượng chạy mất vẫn còn miếu, có vấn đề gì đều có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào.

Tôi đang định cãi lý với cô ta thì cô ta đã chạy mất tiêu, tôi đuổi không kịp. Cô ta là con gái mà chớp mắt cái đã chạy mất dạng, chạy còn nhanh hơn cả thỏ.

Được lắm, tôi hiểu rồi, cô ta quỵt!

Ban đầu tôi định đi tìm sư huynh của cô ta là Trương Thanh để đòi, nhưng tuy tôi và Trương Thanh mới gặp nhau một lần nhưng cũng có thể coi là giao tình sống chết, nghĩ lại thì đành thôi, hai mươi nghìn tệ coi như đổ xuống sông, cũng may là lúc xăm cũng lấy được chút hời, không bị lỗ quá.

Tô Tình đi cũng đã ba giờ chiều, chán quá nên tôi lên các thể loại nhóm lớp quảng cáo cho tiệm xăm của mình, hi vọng kiếm được vài mối người quen.

Hết cách rồi, mới đến thành phố Trung Hải, vị trí của tiệm xăm lại hẻo lánh, không có tiếng tăm, vị trí không đẹp, đành phải kiếm mối người quen thôi.

Tôi nhắn vào nhóm: xăm quỷ nghìn năm, xăm vào có thể cầu bình an, tránh tà, đổi vận, cầu duyên, cầu tài vận, rất nhiều tác dụng, hiệu quả đảm bảo, đi qua ngó lại đừng ai để lỡ.

Quảng cáo như đá rơi xuống biển, chẳng ai đoái hoài, đến tầm năm giờ chiều, tôi không còn chút hi vọng nào nữa.

Nhưng lúc này, đột nhiên có thông báo wechat, là bạn học nữ hồi cấp ba ngày trước, tên là Vương Hinh.

Vương Hinh ngày trước mặt mũi bình thường, còn từng tỏ tình với tôi mà bị tôi từ chối, khi đó tôi chỉ thích mấy kiểu trong sáng, còn Vương Hinh lại là kiểu con gái xinh đẹp hình thể, tôi không thích mà cũng không dám nhận.

Tốt nghiệp cấp ba xong, tôi không học lên nữa, còn Vương Hinh thì lên đại học, nghe nói sau đó còn đi thẩm mỹ, bây giờ làm trong giới giải trí nhưng vẫn chỉ là dạng diễn viên nhỏ.

Tôi cũng có nghe nói về việc của cô ấy, đừng thấy cô ấy không nổi trong giới giải trí, tiền vẫn kiếm được rất nhiều, đại gia đạo diễn không ít, tiền kiếm được cứ gọi là vào như nước.

Tôi đã không liên lạc với cô ấy nhiều năm, không việc không lên điện Tam Bảo, cô ấy nói chuyện qua loa với tôi vài câu rồi vào chủ đề chính luôn, cô ấy hỏi tôi xăm quỷ có thể tránh tà không?

Tôi nói đương nhiên là được, nếu không có tác dụng thì hoàn tiền toàn bộ, không dối không lừa.

Vương Hinh nói được, hỏi tôi địa chỉ, cô ấy nói lát nữa sẽ sang, tuy không ở Trung Hải nhưng cô ấy ở thành phố bên cạnh, một tiếng hơn là đến.

Chừng hơn sáu giờ, tôi vừa ăn tối xong thì thấy một chiếc BMW đậu ngoài đầu ngõ, sau đó một cô gái xinh đẹp rực rỡ đi vào, cô ấy chính là Vương Hinh.

Nói thật, tôi gần như không thể nhận ra cô ấy, thẩm mỹ xong xinh đẹp hơn hẳn, hơn nữa hình như còn chỉnh theo người nổi tiếng nào đó, khá giống, chẳng trách các đại gia và đạo diễn đều thích nuôi cô ấy.

Trừ mặt ra thì cơ thể không có gì thay đổi, còn bốc lửa hơn so với hồi trước.

Cô ấy cũng giống như người khác, vừa đến đã cằn nhằn vị trí chỗ này không đẹp, tôi chỉ có thể cười gượng, sau đó thì vào chủ đề chính, hỏi cô ấy gặp chuyện gì khác thường mà phải xăm quỷ.

Vương Hinh nói chuyện này lạ lắm, nói ra sợ tôi không tin.

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.