Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạo, Tự kỷ vài lời

Tiểu thuyết gốc · 1100 chữ

" Đừng quên còn bọn ta!"

Trước thế công kinh khủng của vũ kỹ đang tới, một chiến binh tinh linh tộc xuất hiện như lá chắn đứng chắn trước mặt Thạch, tay cầm kiếm đón đòn vũ kỹ. Lấy thời gian cho Thạch thở dốc.

" Cảm ơn!" Nhẹ để một câu, Thạch mở thông đạo, không còn bị oanh kích chỉ trong một giây cũng đã giúp Thạch thoát khốn.

Khi hắn ta xuất hiện lần nữa, một tay cầm cọng cỏ chém một đòn, Vẫn Lực cuồn cuộn phù trọ vào cọng cỏ Nhất Cỏ Diệt Ngân Hà lấy sức mạnh nghiền ép phóng đến chỗ Vũ.

"Lão già đón lấy" Vũ giơ lên ngón cái, sau đó lẩn chìm vào bóng đen biến mất để lại Nhị Trưởng Lão muốn rách cả mí mắt nhìn kiếm lực huỷ diệt kia kéo đến, có thể nói lão hoàn toàn không đoán được, từng nguồn công kích hủy diệt như vô tận phóng đến nãy giờ mà còn là những đòn hiểm đánh lén thế trở tay không kịp đến bây giờ lão mới biết Tiêu Gia đang đối mặt với một bộ tộc có hai tên đồng minh kinh khủng đến nhường nào, ánh mắt hoảng hốt đã nói lên tất cả. Lão đưa mắt nhìn toàn trường tinh anh của Tiêu Gia đã chết gần hết số còn lại đang đánh ngang tay với các chiến binh Tinh Linh thân là cường giả lâu năm lão không thể không nhận ra kết giới ngăn cách đang bao trùm toàn bộ không gian hang động, dù trong này có xảy ra chuyện gì thì quân lính cũng khó lòng mà tiếp trợ.

Hít sâu một hơi, nhìn đòn kiếm đang tới trong đôi mắt lão hiện lên một tia lăng lệ cùng hung ác.

Ánh mắt ấy lọt vào mắt Thạch như một đại đao đánh thẳng vào linh hồn của hắn, khiến Thạch phải xoay người lại.

" Không ổn, mọi người rút lui" Gào to một tiếng, Thạch lao về phía Tinh Linh Nữ Vương, vì bây giờ nàng đã hết sức lực.

" Sao" mọi người có mặt đều ngẩn người ra các chiến binh Tinh Linh cũng dừng lại thế công, ánh mắt ngơ ngác nhìn Thạch không hiểu nha đang có lợi thế hơn tại sao lại rút lui.

Nhưng rất nhanh bọn họ có đáp án, một luồng hơi nóng như hủy diệt tất cả phóng càn quét khắp nơi trong Động Phủ, chỉ thấy đòn kiếm của Thạch vậy mà bị nghiền nát, tại dưới phổi của Nhị Trưởng Lão một điểm sáng phát ra và đang cấp tốc to dần, cơ thể lão ta trường phình lên da thịt có những đường nứt nẻ ẩn ẩn còn có nham tương di chuyển trong đó.

" Không kịp" Thạch chửi thầm trong lòng, đồng tử phóng đại cực hạn, một tay ôm lấy Tinh Linh Nữ Vương chân lao về phía cổng không gian.

" Bạo "trước ánh mắt hoảng hốt của tất người có mặt, từ thân Nhị Trưởng lão gầm lên, đan điền máu huyết tế bào nguyên anh của lão đều như một quả bom nổ tung, nguồn lửa kéo đến mọi ngóc ngách những nơi nó đi qua, không nơi nào toàn vẹn dù là hư không cũng nứt từng tia đen nghịt những binh lính Tiêu Gia không kịp thoát khỏi cũng tan biến như bụi cát.

" …. Đùng" Nén lại một giây như khoảng lặng trước kinh hoàng, sau đó là sự bùng nổ, vụ nổ phá tan hang động, kéo thẳng ra ngoài.

" Cái gì thế" bên ngoài binh lính Tiêu gia đang chờ đợi hiệu lệnh tiếp theo thì tất cả bỗng cảm thấy cơ thể mềm nhũn, nhưng rất nhanh sau đó bọn hắn không còn cảm nhận gì cả, tốc độ vụ nổ quá nhanh phạm vi bao trùm tận vài cây số mãi đến khi tàn phá cả một mảng rừng, hư không nơi đó vỡ nát thì mới tạm giảm bớt lực lượng bạo tạc.

" Phụt" Thạch phun ra một ngụm máu đôi môi mím chặt, nhẹ nhàng đặt Nữ Vương xuống đất. Nàng ta vẫn còn đờ đẫn trước những gì xảy ra, không hề có một tia tỉnh táo nơi xa vẫn còn từng luồng lửa xoáy ngốn từng tấc rừng. Nàng còn không biết chuyện gì vừa xảy ra.

" Chờ chút" Thạch nắm tay nàng trấn định tâm trí cho nàng, sau đó hắn như nỏ mạnh hết đà, ngã lăn ra sau, đôi mắt nhắm chặt lại chìm vào giấc ngủ sâu, mà ngay khi đó một vài bóng người từ trong vòng xoáy hư không bị ném ra.

" Hự" Vũ cũng không khá hơn, một kiếm chống xuống đất ngăn cho chính mình ngã xuống, hắn ta nhìn qua Thạch nét mặt sau áo choàng khẽ xuất hiện một tia biến hoá.

Lại nhìn qua xung quanh thấy từng bóng từng bóng người có khoản mười người hắn ta cũng chỉ biết cười một hơi.

" Không" một tiếng than ai oán ngất trờn Tinh Linh Nữ Vương như mất đi tất cả tay quờ quạng về phía xa, tộc nhân của nàng vẫn còn trú ẩn ở sâu trong đó phạm vi vụ nổ quá lớn nàng không còn một tia hi vọng nào cho là tộc nhân mình còn sống, kể cả nàng trong vụ nổ ấy cũng phải chết, dù chỉ ở ngoài rìa vẫn vậy, đừng nói những tộc nhân của nàng học còn yếu hơn đừng nói nữa, lần đầu tiên những giọt nước mắt bất lực rơi trên má một nữ Vương.

Những binh lính giáp sắt được Thạch truyền tống cũng không hề tốt hơn từng người từng người như mất hồn ngồi trên đất.

Ps: Haizzzzz vẫn là mệt mỏi, sau trận chiến này sẽ rất lâu mới có một trận chiến ra hồn, tới đây cũng coi như là hết 1 phân đoạn nè, giờ đọc lại chính mình viết cũng không thấy hấp dẫn tí nào, văn phong thì nát, cốt truyện lại dồn dập quá mức, muốn sửa lại nhưng mọi người cho ta ích kỷ nhé, ta lưu giữ những dòng chữ ở chương đầu này như một kỷ niệm, có thể nó gây khó chịu cho người đọc nhưng mọi người thông cảm, ai cũng phải để cho tay của mình cứng hơn mà phải không.

Chân thành cảm ơn ai đọc đến chương này.

Bạn đang đọc Xin lỗi! Đang bận thành vạn cổ. sáng tác bởi ThachNgoc

Truyện Xin lỗi! Đang bận thành vạn cổ. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThachNgoc
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.