Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn Đồng Hành

Tiểu thuyết gốc · 2513 chữ

" Nhất Chưởng Chấn Thiên- Phá Khung" Thạch gào to khi đường kiếm của hư ảnh khổng lồ chém tới, đòn đánh quá áp bách đối với chính mình, thông đạo hư không cũng không có tác dụng, Thạch ở thế tiến thoái lưỡng nan đỡ không được né không xong, nhưng cuối cùng Thạch cũng đã có đối sách, thức thứ 3 của bộ vũ kỹ Thần cấp Phá Khung, chỉ thấy khi cánh tay của Thạch phình to trong khi hắn đang giơ cao tay, chỉ vừa chạm vào thanh kiếm hư ảo, một nguồn lực lượng kinh khủng như lũ quét phóng ra tám hướng, mặt đất dưới chân Thạch cũng rạn nứt theo hình mạng nhện từng nấc từng nấc lớn.

" Đau." Thạch hét lớn đôi mắt không nhịn được nhắm lại, một cảm giác đau đớn xộc thẳng tận óc, không cho phép hắn kịp định thần, nếu phải so sánh, lực đau đớn này còn kinh khủng hơn cả khi luyện hoá dị hư không, một cảm giác run rẩy sâu tận linh hồn truyền đến.

" Phụt" một ngụm máu đỏ chói phóng ra khỏi miệng, toàn thân như đạn pháo chấn mạnh xuống đất hố sâu tận hai mét đôi chân cứng chắc cũng có tí xìu xuống. Thạch mất lực như một cây đinh cắm trên đất. Thạch khổ là thế nhưng mà cũng đáng giá thanh kiếm ảo bằng tiên lực kia sau một đòn Phá khung từ bên trong bắt đầu có từng vết nứt dần phá kiếm mà ra.

" Rắc rắc" như hiệu ứng lan tỏa, từng vết nứt xuất hiện

" Bùm M" Thanh kiếm ảo vỡ nát thành tiên khí trôi vào không gian, Thạch không biết tình hình như nào nhưng chắc chắn hắn đã mất hết lực lượng rồi. Hắn cần hồi phục hết sức.

" Hệ thống liệu thương đan"

" -1 liệu thương đan"

" Thông đạo hư không" một vòng xoáy đen kịt như hố sâu bỗng xuất hiện ngay trong lòng đất, Thạch cũng thuận thế bước thẳng vào trong.

" Định hồn chưởng" như một ngọn gió Thạch xuất hiện sau lưng tôn hư ảnh bóng mờ, nhắm ngay vị trí tim mà bắn tới, kịch bản này hắn đã xem quá 52 lần rồi, chắc chắn phải đứng ở vị trí tim, nếu tiên lực làm giáp, thế thì Thạch sẽ dùng hồn lực làm kiếm.

Chưởng ảnh như ma quỷ hóa thành từng luồn hồn lực thét gào phóng về vị trí tim hư ảnh lớn.

" Hừ" bên tai vang khẽ tiếng cười lạnh tam trưởng lão tiêu gia không biết từ lúc nào đã đứng ngay bên cạnh Thạch.

" Điệp Trùng Sơn" Tay lão nâng lên, từng luồn tiên khí hội tụ trên đầu của Thạch rất nhanh một ngọn núi lớn bằng tiên khí hình thành, mọi thứ chỉ trong một tiếng tim đập, trước mắt Thạch tôn ảnh bóng mờ bỗng dưng tan rã đi mất.

" Không thể chứ" Thạch hoảng hốt, nếu bây giờ hắn ăn thêm một đòn này, không chết cũng mất nửa cái mạng, tuy qua sắc thái có thể thấy tam trưởng lão tuy da mặt tái nhợt khéo miệng có một vết máu đỏ thẫm, chứng tỏ để thi triển hai môn vũ kỹ khủng bố như này lão phải tốn rất nhiều sức mạnh và cái giá cũng không nhỏ.

Trước ánh mắt cười cợt của lão già ngọn núi lấy thế thác chảy, đè mạnh xuống.

" Ừ" Thạch khẽ rên một tiếng chỉ thoáng dừng lại trong hư không cũng biến mất, sức nặng ngàn cân như ngũ hành sơn đè xuống dù cử động một ngón tay còn khó đừng nói chi thoát nạn, vẫn lực đưa ra ngoài Thạch cũng không điều khiển được nữa mà chỉ còn đầu óc mơ hồ do áp bách.

" Chết ở đây sao, có cách gì lật kẹo không" Thạch khẽ hỏi thầm khi hắn chỉ còn cách mặt đất vài centimet.

" Đùng" mặt đất vốn bị tàn phá bây giờ cũng đã nát bét thêm một lần nữa.

" Ừ ừ hự " tam trưởng lão lúc này cũng nhẹ nhõm thở một hơi, thân thể nhẹ nhàng thả trôi rơi xuống đất, ngọn núi kia cũng đã dần tan biến, hiển hiện ra bên dưới đó một hố sâu khoảng bảy đến tám mét.

" Hừ xem như ngươi giỏi, chưa thấy thiên kiêu nào ở tiểu tiên giới mà ép ta phải dùng hai môn tôn cấp vũ kỹ đâu." Tam trưởng lão tiêu gia hai mắt nhắm một cái, nhìn vào người dưới hố, toàn thân hắn bẹp dí, trên thân áo rách cũng sớm bị nghiền thành phấn vụn rồi, từng vết nứt nẻ trên da thịt thô to như con rắn lớn uốn lượn, máu me chảy thành cả vũng, nhưng bất ngờ thay tên nhóc con đó vẫn còn một hơi thở.

Lão nhảy một cái rơi xuống hố kiếm ngọc trên tay đâm xuống kết liễu mạng của một thiên tài.

" Xoạt" Thanh kiếm của lão cắm sâu xuống đất lão không cần nhìn muốn đưa người nhảy lên lại, cần phải về bẩm báo với gia chủ.

" diệt sinh " một âm thanh vang vọng chín tầng trời, hư ảnh một bàn tay bỗng từ trên trời lão già đè xuống, tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng, dù là tu vi ngọc cấp cũng không thể phản ứng kịp, lão ta chỉ kịp quay lại rút kiếm lên, nhưng rồi ánh mắt lão mở to. Tay bỗng rung lên.

" Không… không có" Lão già hư rồi, rõ ràng đâm xuống nhưng sao người đâu mất rồi.

" Chết đi thằng già" Lúc này âm thanh của Thạch vang vọng chín tầng, một hư ảnh nhỏ nhắm nhưng mờ ảo xuất hiện, hư ảnh này quanh thân hút lấy từng ngụm tiên khí lại thải ra từng ngụm vẫn khí, một tay đưa chưởng một tay rút cỏ.

" Cái gì"

" Đan điền của bố mày đấy chứ gì" Thạch gào to, điều khiển Bản Mệnh Nguyên thần hấp thu vẫn lực một chưởng như rồng đánh xuống dưới.

" Không, không thể được" Trưởng lão hai mắt trợn trừng lão có thiên tính vạn tính cũng không thể ngờ được tên nhóc này còn bài tẩy như này, lão không còn sức để làm gì nữa dù là một tia tiên khí cũng không, vậy thì làm gì còn sức nữa.

" Không" tiếng hét vang vọng đan điền như một tiếng kêu oán đầy trời. Lúc này hư ảnh kia cũng dần quay về vị trí trung tâm tiếp tục ngồi xếp bằng hấp thụ tiên khí.

" Ra ngoài." Một tia ý niệm vừa động Thạch trở lại thân thể.

" Đau " rên lên một tiếng, Thạch cắn chặt hai răng ngăn cho mình không cắn vào lưỡi, mắt hắn vằn lên từng tia máu đỏ thến, bông hoa giữa đồng tử cũng ngay lúc này mở lớn đến cực hạn, một cảm giác khiến hắn muốn ngất lịm đi mà không còn tha thiết sống nữa, quá đau đớn, đến mức chỉ còn tiếng rên ư ử như chó phát ra, mà thôi.

" Chậc chậc, vì một tinh linh tộc, cái giá bỏ ra cho thiên tài cũng quá lớn nhỉ" một bóng đen từ phía xa đi đến đứng trên miệng hố nhìn xuống dưới thở dài một hơi.

" Cút" Thạch khó khăn gào một tiếng nếu bây giờ có thêm một kẻ địch thì chết là không nghi ngờ nhưng cơn đau không cjo phép Thạch đưa ra đối sách không khéo nữa mà chỉ còn một cái não cuồng bạo thôi.

" Ký chủ có muốn mua liệu thương đan cao cấp trị thương thân thể không" âm thanh hệ thống quan tâm hỏi đến trong trận chiến hệ thống không bao giờ nói gì cả để đảm bảo cho Thạch sự tỉnh táo nhất, trước giờ vẫn vậy bây giờ vẫn vậy từ khi vào thành đến khi chiến đấu chưa thấy hệ thống phát ngôn bao giờ.

" Mua, dùng" Thạch xác nhận, khi này não hắn đã dần thích nghi cũng đã lấy lại một tia bình ổn, dù nằm úp sấp nhưng đôi mắt vẫn nhìn về bóng người mang áo choàng đen ấy.

" Nếu ngươi đồng ý hợp tác với ta làm một việc, ta sẽ cứu ngươi ngay bây giờ" Thấy Thạch hồi phục một tia tỉnh táo người này nói ra một câu, xong nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Thạch hắn nhẹ nhàng giải thích.

" Ta và Tiên điện có một mối thù lớn, mà người thông qua việc vừa rồi đã gây sự với tiên điện người còn phá hủy kế hoạch của tiên điện như thế, thì đã như nước với lửa, ta cũng cần đồng minh, thấy ngươi có tiềm lực nên muốn hợp tác" Người áo choàng đen nói xong cũng là lúc Thạch hấp thụ hết dược lực của liệu thương đan, thật đúng là liệu thương đan cao cấp, giá lên đến 10000 xu trực tiếp rút gần hết số xu mới có của hắn số dư còn lại cũng chỉ có 3467 xu mà thôi. Vốn tính ngồi dậy nhưng bỗng thấy hứng thú với tên áo đen nên Thạch vẫn tiếp tục nằm im đó mắt nhìn chòng chọc tên kia.

" Ta không biết, ta chỉ cứu tinh linh tộc vì sở thích mà thôi, tiên điện chắc không nhỏ nhen thế đâu" Thạch ra vẻ vô tội đáp.

" Ha ha, đùa nhau chắc, kế hoạch lớn đó thiếu tinh linh tộc là bị phá vỡ, mộng ngàn năm qua của tiên điện cũng vỡ tan, ngươi nghĩ bọn hắn tha cho người"

" Sợ là bọn hắn còn chưa biết mặt ta"

" Người ngốc hay giả ngốc thế, sao tụi nó có thể biết mà vây công ngươi ở đây được, trúng kế thật đau nha" Tên áo đen xoáy trúng tim đen của Thạch khiến Thạch phải câm nín một hơi.

" Hợp tác như nào"

Thấy Thạch nghiêm túc hắn ta cũng không đùa cợt nữa nhảy thẳng xuống hố ngồi trước mặt Thạch, không ngại mùi máu tanh nồng đậm còn vương vấn xộc thẳng vào mũi người hắn ta nghiêm túc đáp.

" Lên trung tiên giới với ta, ở đó lập một thế lực đối chiến tiên điện"

" …" Chỉ còn lại sự im lặng giữa hai con người.

Thạch không biết nói sao, mới vừa lên tiểu tiên giới giờ lại có đứa kêu lên trung tiên giới, chuyện cười ngàn năm có một phi thăng khó khăn đâu, độ khó đâu, sao mở mắt là lên thế này.

" Tao không biết, để ta suy nghĩ lại đã, nhưng mà chúng ta có một mối làm ăn khác nè." Thạch đưa ra một đáp án, cũng không khéo đưa ra một đề nghị mới.

" Làm ăn gì"

" Chắc ngươi không muốn thấy kế hoạch gì đó của cái Tiên Điện gì đó thành công đâu nhỉ" Thạch cười hà hà đáp lại trong khi đang ngồi dậy, trước ánh mắt kinh hoảng tên mang áo choàng đen Thạch vươn vai thẳng người.

" Ngươi…. Người, cái …." Tên mang áo choàng hoảng hốt búng một cái nhảy lên lại bờ hố, hoảng loạn từ trong nhẫn trữ vật rút ra một một đồ nam rộng thùng thình ném xuống dưới.

" Làm cái mẹ gì đó, con trai với nhau còn ngại ngùng." Tiếp nhận bộ đồ Thạch cũng không khách khí chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm là có trợ thủ trong nhiệm vụ cứu tinh linh tộc lần này rồi.

" Được rồi, chúng ta cùng nhau cứu tinh linh tộc, kế hoạch vạn năm của Tiên điện nhất định phải bị phá."

" Ừm đi thôi" khẽ quét qua đan điền nhìn từng khuôn mặt vẫn còn hốt hoảng trong trận chiến đan điền, Thạch nhu hoà truyền một câu trấn an những cô gái tinh linh tộc trong đó rồi bước đi hướng về người bạn đồng hành mới.

" Theo ta, hướng đông, tinh linh tộc trú ẩn ở đó" Như đạt được một sự ăn ý thần kỳ, người mang áo choàng đen phóng ra một ngọn lửa màu xanh lam bám lên từng thi thể ở hiện trường rồi đi bộ về hướng đông.

" Được rồi" Thạch nhún vai một cái cũng chắp tay sau đầu đi theo, Thạch không nghĩ là mình bị lừa, vì trong bảng nhiệm vụ mới của hắn đã có thêm một nhiệm vụ thứ hai .

" Trợ giúp bạn đồng hành."

" Dạ Vũ có một mối thù sâu đậm với Tiên điện là một bạn đồng hành tốt, kính mời ký chủ giúp Dạ vũ hoàn thành mong nguyện ban thưởng, 100tr xu, một lần triệu hoán công pháp (đặc biệt)"

" Thật phong phú nha, hẳn là khó lắm" Thạch thở một hơi, cũng không biết nên cười hay khóc hắn vừa lên tiên giới mấy ngày, tu vi mới có một tí mà đã có mối quan hệ "vui vẻ" với tiên điện quá chừng.

Thạch thừa hiểu quy luật ở thế giới này, một khi đã kết thù hằn, đặt biệt là thù động đến cơ nghiệp thì một là ngươi chết hai vẫn là ngươi chết chiến đấu đến chết.

" Khổ thật." Thạch tự nhủ rồi phóng nhanh về phía đông bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.

Hí chào bạn đọc, mình có đôi lời muốn nói, trong truyện mình đã cố gắng lược bớt các chi tiết không càn thiết, mình đã cố gắn ẩn dụ suy nghĩ của nhân vật vào cách hành động và lời thoại, mình không muốn một chương 3000 chữ mà có đến 1500 chữ là nêu lên suy nghĩ của nhán vật chính, rất tốn chữ mà người đọc cũng thấy chán nữa, thay vào đó các hành động lại dồn dập hơn, mong mọi người thông cảm cho ạ.

Vấn đề về logic chắc không có đâu nhỉ, main đã áp đảo rất nhiều về chất công pháp đều là hàng đế cấp nhưng mình không tiện giới thiệu nhiều vì có một số góp ý là chương đầu mình giải thích nhiều gây lười đọc, à ngoài công phá thì vẫn khí cũng là loại khí áp đảo hoàn toàn nè, còn có chỗ là tu vi của main chỉ dừng ở cấp giới là không còn cấp trên nữa có nghĩa là giới ngang với tiên đế ngưng main đâu biết cứ tưởng giới là ngang chân tiên, đây là một loại ngộ nhận trong não main thôi mn đừng để ý.

Bạn đang đọc Xin lỗi! Đang bận thành vạn cổ. sáng tác bởi ThachNgoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThachNgoc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.