Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước Đại Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2762 chữ

"Về hướng đông cách nơi này vài trăm nghìn cây số là nơi tinh linh tộc đang trú ẩn" đồng hành đi cùng nhau cũng đã có hơn nữa tiếng đồng hồ, Thạch cũng dò hỏi được bạn đồng hành tên gì, cũng biết được hắn ở đâu. Quan trọng hơn là chính sự vẫn phải làm, thông tin Vũ cung cấp cho Thạch hoàn toàn có lợi cho chính hắn, nên cả hai dần cởi mở hơn.

"Nếu mà phải chiến với tiên điện, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần trăm." Thạch hỏi Vũ mắt hắn vẫn nhìn về xa xăm, mọi thứ diễn ra quá nhanh, hắn lên tiểu tiên giới chỉ mới ba ngày, vậy mà lắm việc xảy ra quá, khiến lòng người đôi khi cũng rối bời.

Vũ chỉ im lặng suy tư một tí, sau đó không để Thạch đợi lâu âm thanh khàn khàn không rõ nam nữ của hắn vang lên dưới lớp áo choàng đen.

" Một mình ta có 5 phần ăn được, thêm ngươi thì việc này hẳn là 7 phần"

" Ngươi có chắc không" Thạch ngờ vực hỏi, cũng không thể trách hắn được, tiên điện từ lâu đã là đại thế lực cự đầu của Tiên giới nào nói ăn là dễ như vậy, thế mà thằng này mở mồm là đến năm thành ăn chắc, ngờ vực là như thế nhưng Thạch không hỏi lại nữa cả hai im lặng suy tư về nhiều hướng khác nhau. Nhưng bước chân vẫn không dừng lại luôn dùng tốc độ cao nhất để tiến về phía đông.

Càng đi với Vũ Thạch càng phải bất ngờ từ tốc độ cho đến tiên lực, tên này gần như ngang Thạch hết, tiên lực không cạn tốc độ lại nhanh, dọc đường có yêu thú cả hai liên hợp thì như tất sát, hoàn toàn là một người cân tài với Thạch, nếu để ra đấu tay đôi, chắc hẳn cũng phải một chín một mười.

Đối diện với Thạch, Vũ cũng kinh ngạc không kém, thân pháp của hắn là đế cấp thế mà tên Thạch này vẫn theo kịp, lực chiến cũng không kém mình, quan trọng là tuổi còn rất trẻ mà đã có thực lực thông thiên, trận chiến ấy hắn núp từ xa nhìn tình hình, vốn nghĩ sẽ ứng cứu nhưng phong ấn tự nhiên lại bạo động khiến cho việc ứng cứu không thành, mà nhờ đó hắn ta thấy rõ lực chiến của Thạch Ngọc cấp cường giả tuy có hơi chật vật nhưng Thạch chiến thắng là không thể phủ nhận, kẻ sống là kẻ thắng.

Càng nhìn Thạch tên này càng thấy ưng ý hơn, cảm giác quyết định hợp tác với kẻ này thật không tệ.

" Nhìn cái gì nhìn lắm thế" Thấy tên áo đen nhìn mình chằm chằm, sau lớp áo choàng tuy Thạch không thể thấy được khuôn mặt của hắn nhưng chính vì thế nên cảm giác mới kinh khủng hơn.

Vũ không đáp chỉ đưa tay xua xua, ý bảo không có gì .

" Con mẹ nó bớt nha ba, tao không chơi đấu kiếm đâu." Thạch tung mồm hét thẳng, thật sự quá đáng sợ, phía sau áo choàng đen Thạch còn chưa rõ được giới tính tên này là gì nhưng cái cảm giác bị nhìn trộm ấy, quá kinh khủng, và với iq như củ khoai tây Thạch đoán ngay tên Vũ này là một thằng con trai với hoài bão to lớn là lật đổ tiên điện. Suy nghĩ miên man một chút Thạch lại thấy rùng hết cả mình.

Nhưng thân mang trọng sự Thạch chỉ liếc qua Vũ tốc độ lại tăng lên, bọn hắn đã có kế hoạch, không cần phải trì hoãn nữa, như một cuộc đưa hai bóng người như tan biến hoá thành hai đạo tia sáng đen ngòn phóng thẳng trên đường, tàn ảnh cũng không hề để lại.

Hướng về phía đông chạy tám ngày cuối cùng bọn Thạch cũng đã thấy một chiến thuyền to lớn phía trên viết lấy một chữ tiêu, cánh buồm giương cao ký hiệu một hình ảnh đặc biệt, toàn thân chiến thuyền còn có một vòng sáng bao bọc vừa nhìn là biết không phải vật phàm, chỉ riêng chiến thuyền thôi đã cho ta thấy được sự mạnh mẽ của một gia tộc Ngọc cấp, chiến bay về phía trước, mở ra bông hoa trong mắt Thạch bắt đầu tra xét bên trên thuyền, , chỉ thấy từng nhóm quân lính đen nghịt như mây, đứng đầu là một lão già toàn thân khí thế như hùm, tay phe phẩy một cái quạt giấy, tóc bạc hòa với màu mây cũng là một màu, tuy thân mang tuổi già nhưng lưng lại thẳng đứng, có một cổ áp bức lớn đến mức các quân lính đen phía sau cũng không dám động đậy dù chỉ một chút.

" Đi đầu hẳn là Ngọc Cấp cường giả" Thạch quay qua nói với Vũ tuy gặp chiến thuyền của Tiêu gia nhưng chỉ đơn giản là dò xét và đoán thử chứ cả hai đều không có ý chạm mặt, mà nhanh chóng lách qua đi đường vòng, tất nhiên cả Thạch và Vũ đều không điên đến mức lấy hai chọi vài nghìn quân đâu nha, có thắng cũng phải trả cái giá rất lớn, nên quyết định phải tìm trợ lực.

Tốc độ cả hai lại tăng mạnh bẻ cong đường đi né nhẹ chiến thuyền tiêu gia, không cầu kỳ hoa mỹ, cả hai khí tức thu liễm đến cực hạn, dù là Nhị trưởng lão cũng không cảm giác được gì cả. Trong mắt lão chỉ còn những đứa con gái xinh đẹp không tì vết của tinh linh tộc mà thôi, càng nghĩ lão ta càng hưng phấn .

" Tăng tiên thạch vô, ta muốn chiến thắng nhanh nhất" lão hét về phía sau, ra lệnh, càng nghĩ càng không nhịn được nha.

Thời gian dần trôi, cho đến khi trước mặt của Thạch đã không còn một mảng rừng mông mông bụi bụi nữa thì hắn với Vũ mới dừng lại, một cánh đồng bát ngát mùi cỏ thơm rì phả vào mặt từng cơn gió xoa nhẹ và mân mê cơ thể của hắn khiến toàn thân cảm giác thư sướng vô cùng.

" sau con đồi này là chỗ Tinh linh tộc trú ẩn" Vũ nói tay chỉ về phía xa nơi cuối đồi lại là một cánh rừng dài bất tận.

" Sao ngươi biết" Thạch hỏi lại, trong lòng thầm cho ra đánh giá, tên Vũ này biết quá nhiều thứ bí mật chỗ trốn của Tinh linh tộc hắn ta cũng biết Thạch bắt đầu cảm thấy ngờ vực.

" Bí mật mà thôi" Vũ cười đáp thả thân một cái tốc độ như thiện điểm lao về phía trước.

Thạch chỉ lắc đầu cười nhẹ rồi phất tay.

" Huyền, ta hỏi một tí, giờ mà ta đến bảo trợ giúp Tinh linh tộc thoát khỏi tay tiên điện, liệu tộc nhân của các ngươi có bắt ta nhốt vào tù không."

Trước câu hỏi của Thạch, Huyền im lặng, nàng biết hắn ta đã chiến đấu và giết chết rất nhiều người của Tiêu gia, thế với tiên điện đã bất lưỡng nhập, nàng cũng đã mất đi sự nghi ngờ, nhưng nàng đắn đo vì tinh linh nữ vương có đồng ý không, làm sao để tinh linh nữ vương tin, vả lại có thể đúng như lời của Thạch nói, hắn sẽ bị bắt mất.

" Khi đó để ta nói chuyện" Huyền đưa ra quyết định, sau đó như một cánh bướm nhẹ nhàng đạp cỏ hướng về phía thằng Vũ vừa đi.

" Hệ thống, thưởng cho đáng giá không bố mày tự tử bây giờ" Thạch nhàn nhã đáp trong đầu đã có nhiều kế hoạch khác nhau, hắn không muốn chờ bọn tiêu gia đến đây rồi mới chiến, đặt bẫy giết chết một ít trước chắc chắn không sao.

" Mua 3 Hẹn Thời chú"

"-3000 xu" âm thanh hệ thống vang lên số tiền của Thạch trực tiếp rút xuống còn hơn 600 xu.

Ba tờ giấy xuất hiện trên tay Thạch bên trên vẽ vài dòng chữ và hoạ tiết kỳ quái đây là phù chú, tên chú như ý nghĩa, ẩn một loại công kích vào trong này hẹn thời gian luôn công kích này sẽ tấn công ra.

" Còn khoảng nữa ngày đi, tốc độ của bọn mình nhanh thế cơ mà" Thạch đoán thử tốc độ và thời gian đến của chiến thuyền tiêu gia bắt đầu dồn nén vẫn lực vào ba cọng cỏ.

" Phong" hét một tiếng Thạch vứt lên không trung một tấm phù, ngay lập tức tấm phù tàng hình vào hư không, nếu không phải tiên đế đừng mong phát hiện được một tấm Thạch cắm xuống đất, một tấm giữ trong người tí nữa có gì dùng.

Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong Thạch mới bắt đầu hướng về nơi trú ẩn của tinh linh tộc, nơi trú ẩn là một hang đá giữa cánh rừng già, thế ngoại có một dòng suối uống quanh, hang không lớn chả nhỏ, chứa đủ gần trăm người, khi Thạch đến nơi, Huyền và Vũ đều đã đứng trước hàng trăm tộc nhân của tinh linh tộc, mỗi người đều đẹp như tiên thiên, khiến cho Thạch nhìn gái loá cả mắt, đứng đầu hàng trăm tộc nhân là một vị nữ tử trung niên mặt đeo lấy khăm đen, toàn thân uyển chuyển những đường cong dụ hoặc khiến cho Thạch cảm giác nóng ra cơ thể, khẽ điều chỉnh hơi thở Thạch giảm dần tốc độ đi đến đứng bên cạnh Vũ nhìn Huyền và Tinh Linh nữ vương nói chuyện.

Cả hai đều nói rất nhỏ mà Tinh linh nữ vương còn bố trí kết giới cách âm, Thạch chỉ có thể nhìn khẩu hình miệng để đoán mà thôi.

Sau một hồi, Tinh linh nữ vương nhìn qua hai đứa đôi môi căng mọng cắn cắn vào nhau, thật khó để nàng có thể đưa ra quyết định, hai kẻ ngoại tộc muốn giúp mình, nàng đủ thông minh để hiểu tiên điện là gì nàng cảm thấy bất ngờ trước hai kẻ này mà thôi, nhưng dựa vào thiên phú mẹ thiên nhiên cho nàng không thấy ác ý ở hai tên này, một phần là thế một phần Huyền là một tộc nhân thân cận của mình Tinh linh nữ vương quyết định mở miệng trước.

" Không biết hai vị công tử cần thù lao gì"

Nàng chắp tay chào hỏi.

Một khoảng không im lặng xảy ra, Thạch nhìn qua Vũ, thấy hắn cũng đang nhìn mình, cả hai chỉ lắc đầu, giúp tinh linh tộc vì lý do khác giờ họ tưởng là giao dịch, thật hết biết nói gì.

Nhưng mà Thạch cũng không phải kẽ sĩ diện hảo, có thù lao thì tất nhiên phải nhận, Tinh linh nữ vương thì đẹp thật nhưng mà cũng không đến mức khiến Thạch từ bỏ lợi ích được.

" Một thiên địa dị vật, không biết tinh linh tộc có không" Thạch hỏi lại, ánh mắt hắn nhìn thẳng mắt nàng một tia tôn trọng pha lẫn, một nữ nhân tài giỏi, đây là thứ Thạch đánh giá, phải biết để một người con gái gánh gồng cả một tộc Thạch đã nể phục lắm rồi, giờ còn rất quả quyết, không muốn mang ơn ai, nghĩ đi nghĩ lại hắn cảm thấy nhiệm vụ này không tệ như mình nghĩ.

Tinh linh nữ vương im lặng một hồi lâu nàng biết trong tộc còn một loại thiên địa dị vật, vật này đã được giữ lại từ rất lâu về trước, cho đi thì không nỡ nhưng nếu không đưa thì nàng sẽ không có hai đồng minh, Huyền đã nói về chiến lực của người thanh niên có đôi mắt tà dị này, có thể giết chết một binh đoàn của tiêu gia dù chỉ một mình, đây làm một đồng minh mạnh, sẽ giúp nàng ngăn được việc bị diệt tộc, nhưng thiên địa dị vật kia đã sinh ra linh trí, là bạn tâm giao từ nhỏ với nàng, nàng không nỡ. Nhưng rất nhanh nàng đưa ra quyết định.

" Cái này chúng ta còn một loại dị phong, nhưng mà ta có một yêu cầu, công tử thể đáp ứng không" Tinh linh nữ vương khẽ nói, ánh mắt nàng ta làm sao thoát khỏi cảm nhận của Thạch.

" Được ta chỉ lấy một phần nhỏ thôi, không lấy hết đâu, chủ yếu là mượn năng lực của dị thuộc tính" Thạch nói ra, tất nhiên lấy hết hắn sẽ mạnh hơn, nhưng mà nhìn mỹ nhân đau lòng hắn có tí không nỡ, dù không là gì nhưng Thạch rất có hảo cảm với Tinh linh tộc.

Tinh linh nữ vương vui mừng không siết môi đỏ cũng cong lên một đường cong hoa mỹ ngất ngây lòng người

" Vậy thì tốt quá, đa tạ công tử"

Đa tạ xong nàng quay qua người mang áo choàng đen còn lại.

" Ta với hắn tính chung là một." Vũ nói rồi quay đi không một lần nhìn lại.

" Ê, không bàn kế hoạch tác chiến à." Thạch gọi với, sau đó từ trong túi lấy ra một mảnh giấy, đồng thời cũng cho các tinh linh còn ở trong đan điền của hắn ra ngoài.

Khi mọi thứ dần ổn định Thạch cũng đã vào trong hang động chào hỏi với hàng trăm tộc nhân của tinh linh tộc có già có trẻ, tinh linh tộc là một bộ tộc hiền hoà, Huyền và các nữ về đến thoát khỏi tay của Tiêu gia các nàng mừng rơi nước mắt kể đầu đến cuối câu chuyện, không biết có phải ảo giác không nhưng hình như trong mắt mọi người ở đây Thạch được chào đón hơn.

" Tại hạ thấy hay là như này" Thạch cầm bút quẹt lên giấy đang kê trên bàn đá một cái, từng nét bút vẽ ra một bức tranh địa đồ hiển hiện trên giấy.

" Công tử cứ nói" Tinh linh nữ vương hai mắt đăm chiêu nhìn địa đồ không sai một tí nào âm thầm thán phục.

" Tiêu gia sẽ có chiến thuyền đi hướng này đến, hiện tại đang đến đây" Thạch chỉ tay trên bản đồ.

Tất nhiên là Thạch đã kể vắn tắt lại việc quân tiêu gia kéo đến các nàng cũng hiểu nặng nhẹ trong đó thà rằng tấn công trước còn hơn trốn chạy mãi rồi bị bắt dần, mà các nàng cũng thầm hô may mắn, nếu không phải Thạch đến báo thì có lẽ các nàng vẫn còn yên tâm vì chỗ trốn bí mật của mình để rồi trở tay không kịp đó.

" Ta sẽ đặt một trận đồ giữa hang động này, chủ trì trận pháp vốn là thiên phú của Tinh linh tộc tại hạ nghĩ sẽ không khó khăn gì đâu nhỉ, và sau đó." Trong hang đá tiếng Thạch vang vảng bên tai mỗi người như có ma lực từng luồng chiến ý bốc cháy dần trong lòng từng tinh linh tộc nhân vốn yêu thích hoà bình, khi mọi thứ đã xong Thạch lại ngồi dưỡng thần, lần trước có liệu thương đan nhưng nội thương trong đan điền vẫn còn, Thạch cần chữa trị nhanh nhất có thể, để tự chữa trị không biết đến bao giờ. Chọn một cành cây Thạch nhảy lên đó ngồi hít thở đều đều chờ đợi.

….

" Keng, ký chủ giết một chân tiên nhận 100 xu"

" Keng ký chủ giết một chân tiên nhận 73 xu"

" Keng ký chủ giết một ất tiên nhận 228 xu "

" Keng ….."

"......"

m thanh thông báo của hệ thống bất chợt vang lên hàng loạt, Thạch mỉm cười hài lòng xem ra đòn bẫy bất ngờ cũng nhai được rất nhiều mạng nha.

" Haha "

Cười sảng khoái một hơi, Thạch bật một cái nhảy ra khỏi cây cao, rơi xuống trước cửa hang, nhẹ nhàng đi vào trong.

Bạn đang đọc Xin lỗi! Đang bận thành vạn cổ. sáng tác bởi ThachNgoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThachNgoc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.