Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18: Kí túc xá ma(1)

Tiểu thuyết gốc · 1726 chữ

Kí túc xá nam, phòng 218, 12h đêm

Tôi đang ung dung ngồi trên giường đọc sách, ở phía đối diện là Tài đang nằm ngủ. Bỗng dưng Tài ngồi bật dậy rồi lê cái mông béo phị về phía tôi nói

“Này, ông định đấu kiếm với thằng Công thật đấy hả? Gia tộc nó lớn nhất tỉnh Lạng Sơn đấy, nó rất nhiều mối quan hệ trong trường này. Nhỡ may nó dở thủ đoạn thì sao?”

Tôi mỉm cười nhìn thằng bạn đang lo lắng cho mình rồi đáp

“Không sao, tao tin tưởng giáo viên ở trường này mà, tao thấy hiệu trưởng rất tốt đấy thôi”

“Đâu phải ai cũng như hiệu trưởng cơ chứ”

“Mày không phải lo đi, mai mày cứ cổ vũ cho tao là được rồi”

Có vẻ như thuyết phục đã thất bại, hắn lại quay về nằm ngủ như lúc ban đầu, tôi lắc đầu cười thằng bạn rồi cũng tắt đèn đi ngủ.

**

[ Sân thi đấu, lớp kiếm thuật, 3 giờ chiều

Khôi cũng bất ngờ rằng không nghĩ rằng tên Công này lại mời nhiều người đến xem như vậy. Không chỉ học sinh năm nhất mà còn rất nhiều học sinh khóa trên, có vẻ chúng là hội anh em của hắn. Có cả một bàn cá cược được chúng mở ra để cá xem ai có thể chiến thắng. Chỉ có hai người đặt theo phe của Khôi đó là Tài và Như, hai người đó cũng đến để theo dõi.

Luật thi đấu rất đơn giản, không được sử dụng linh lực. Còn về cá cược của hai người, người thua sẽ phải quỳ gối và xin lỗi người thắng.

Khôi nhìn về phía Công, hắn có vẻ rất tự tin, bởi vì trong kì thi đầu vào hắn cũng được hạng vàng. Nhưng hắn không biết được rằng, trong khi hắn vất vả biểu diễn kiếm thuật thì Khôi lại đánh bại được đối thủ dễ dàng trong bài thi đó.

Tiếng báo hiệu bắt đầu vang lên, Công bắt đầu mở tư thế kiếm. Một tay đưa ra sau, một tay chĩa kiếm về phía Khôi, hắn hít thở đều rồi mở mắt ra. Không chỉ hắn mà toàn bộ người xem đều bất ngờ, Khôi không đứng theo tư thế nào cả, anh chỉ đơn giản là thả lỏng bản thân, đặt thanh kiếm gỗ lên vai ung dung tự tại. Công tức giận, hắn không nghĩ Khôi coi thường hắn đến thế, hắn hét lớn

“Một thằng ăn mày mồ côi như mày mà dám kênh kiệu trước mặt tao à, mày chán sống rồi thằng chó”

Công lao về phía Khôi, đâm thanh kiếm thẳng về phía trước, Khôi né người sang một bên nhẹ nhàng và dễ dàng né đường kiếm cơ bản đó. Công chém liên tiếp nhiều nhát kiếm về phía Khôi, anh đều ung dung né được toàn bộ. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, theo như lời đồn thì Khôi chỉ thắng một lần vì ăn may, hẳn là Khôi không thể có trình độ như này.

Công đâm kiếm thẳng về phía Khôi một lần nữa, lần này Khôi né sang một bên và dùng đầu gối sút vào cằm của Công. Công bật ra đằng sau, ôm lấy chiếc mũi đang chảy máu, hắn cố đứng dậy. Không để hắn kịp phản kháng, anh liền chém thật nhiều nhát kiếm xuống người của Công, hắn cắn răng cố gắng chống đỡ. Cổ tay của Công bắt đầu đau nhức, xương khớp hắn như đang gãy ra. Hắn liền phạm luật và sử dụng linh lực, tuy rằng vẫn còn yếu ớt nhưng lượng linh lực đó đã làm cho hắn đẩy được thanh kiếm của Khôi ra xa và đứng dậy.

Khôi hét lớn về phía trọng tài

“Hắn phạm quy, hắn đã sử dụng linh lực”

Nhưng thay vì xử thua Công, giám khảo coi như không có chuyện gì xảy ra và vẫn cho trận đấu tiếp tục. Công cười lớn

“Hahaha, mày thấy sự khác biệt của gia thế chưa thằng ăn mày. Bây giờ mày sẽ phải thua”

Dứt câu, hắn lao về phía Khôi với tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều. Hắn đâm, hắn chém, hắn chạy vòng quanh để tấn công Khôi nhưng tại sao vẫn bất lực. Từ khi bắt đầu hắn chưa thể chém trúng Khôi dù chỉ một lần. Càng ngày hắn càng tức giận và mất kiểm soát, hắn sử dụng toàn bộ linh lực còn lại vào thanh kiếm và đôi chân của hắn. Hắn lao về phía Khôi và rồi Khôi biến mất ngay trước mắt hắn. Công ngỡ ngàng và chưa kịp phản ứng thì ăn ngay một cú đạp từ đằng sau khiến hắn bay ra khỏi võ đài. Đầu óc hắn choáng váng vì đã sử dụng quá nhiều linh lực. ]

**

Công đã thua mà không thể chạm vào được tôi dù chỉ một lần. Toàn bộ những người có mặt ở đó đều im lặng, không ai nói lên lời. Tên giám khảo thiên vị đó cũng không thể thay đổi được kết quả liền lên tiếng.

“Lý Thành Công, đã thua. Hạ Minh Khôi, chiến thắng.”

Tôi tiến về phía kẻ thua cuộc vẫn đang ngồi ở đó mà thở khó nhọc, tôi nói

“Mày thua rồi, thực hiện lời thách thức đi nào”

Công tức đến nỗi những mạch máu nổi lên đầy khuôn mặt, nhưng vì ánh mắt của mọi người đang dồn vào hắn nên hắn không thể làm gì khác. Công quỳ gối trước mặt tôi và xin lỗi. Tôi không thèm để ý sau đó mà chỉ quay lưng bỏ đi, phía sau Công đang được đàn em đỡ đứng dậy, hắn gào lớn

“Thằng chó, mày chọc sai người rồi”

Như và Tài theo sau tôi lo lắng hỏi

“Có vẻ như hắn điên tiết lắm, cậu không sợ hắn báo thù à?”

Tôi mỉm cười rồi đáp lại

“Nếu các cậu cứ sợ gia thế của hắn như vậy thì sao mà phát triển được. Tớ không sợ gì cả, dù gì tớ cũng không có người thân để liên lụy nếu có động vào gia tộc nào đó”

Như nghe đến đây thì cô liền nổi giận

“Vậy tớ thì sao, tớ không phải người thân của cậu à?”

Nói xong cô liền bỏ chạy, bỏ mặc tôi đứng hình và không biết phải làm gì. Tài nhìn tôi rồi lắc đầu thở dài

“Mày đúng là chả biết nói chuyện với con gái, mà tao cũng vậy. Mai liệu mà đi xin lỗi cô ấy đi, còn giờ đi ăn thịt nướng với tao. Vừa nãy tao cược mày nên ăn được một khoản khá lớn đấy”

“Được rồi, đi nào, lâu lắm rồi tao cũng chưa được ăn thịt nướng”

Kí túc xá nam, 10 giờ tối

Tôi và Tài đang trở về kí túc sau khi đã đánh chén gần hết quầy thịt nướng, cả hai định về phòng để đánh một giấc đến sáng. Nhưng phía trước cửa kí túc xá lại có một đám con gái, thành viên hội học sinh và cả giáo viên phụ trách. Mọi người trông thấy chúng tôi thì liền tiến lại hỏi, người lên tiếng là giáo viên

“Học sinh Khôi, hội học sinh được báo cáo là có người trông thấy em lảng vảng ở kí túc xá nữ. Và bây giờ quần áo lót của các bạn nữ đang bị mất tích. Em có lời nào để giải thích về lời tố cáo kia không”

Tôi lẫn Tài đều nhìn nhau khó hiểu

“Dạ thưa thầy, có gì đó nhầm lẫn ở đây đúng không ạ”

“Em có bằng chứng không”

“Em vừa với bạn cùng phòng mình đi ăn thịt nướng về thôi ạ”

“Vậy thì em ăn bên ngoài hay bên trong trường?”

“Hai chúng em ăn ở bên ngoài trường”

“Theo quy định, toàn bộ những hoạt động bên ngoài trường chúng tôi không có quyền điều tra làm rõ. Chúng tôi cũng được báo cáo rằng em thường xuyên ra khỏi phòng sau giờ ăn tối có đúng không?”

“Em….”

Tôi không thể đáp, bởi vì ra khỏi trường sau giờ cơm chính là vi phạm, tôi không thể nói rằng tôi lẻn ra phía khu rừng sau trường để hấp thụ linh khí được.

Giáo viên thấy tôi ấp úng liền lên tiếng

“Em không giải thích được đúng không? Bây giờ tôi yêu cầu em mở cửa phòng kí túc để chúng tôi kiểm tra”

Tôi mở cửa phòng 218 ra cho giáo viên và thành viên của hội học sinh bước vào kiểm tra. Sau một hồi lục soát, hai người họ tìm thấy một chiếc hòm ở dưới giường của tôi.

Tôi không thể hiểu rằng chiếc hòm đó là gì và tại sao nó lại ở đó. Nhưng khi được phá khóa và mở ra, hàng tá những bộ đồ lót phụ nữ đầy đủ sắc màu lộ ra. Vậy là tôi đã bị buộc tội lấy cắp đồ lót, tôi và Tài đã cố gắng giải thích nhưng không thể cãi lại khi bằng chứng rõ rang đến như vậy.

Tôi được giáo viên và thành viên hội học sinh đưa lên văn phòng để đưa ra hình phạt. Vừa bước ra khỏi kí túc xá nam, hàng tá các bạn nữ đã đứng đó và bàn tán về tôi

‘Không ngờ rằng hắn còn là biến thái’

‘Đã phế vật rồi còn biến thái’

‘Hi vọng nhà trường phạt hắn thật nặng’

Tôi nhìn quay lại về phía kí túc xá nam, Tài đang đứng đó nhìn với ánh mắt lo lắng. Rồi từ một phía đi ngược lại với tôi, Công cùng đàn em của hắn xuất hiện, Công đi lướt qua và cười khẩy nói đủ để tôi nghe được

“Mày đụng nhầm người rồi. Hahahaha”

Hóa ra trò này là do tên Công bày ra, Tài cũng nhận ra ngay khi đó cùng với tôi nhưng chúng tôi không thể phản kháng khi mà bằng chứng buộc tội tôi đã rõ rang và tôi không có cách nào chứng minh được mình trong sạch.

Bạn đang đọc Xuyên Không Nghịch Thiên sáng tác bởi DucAnh1903
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DucAnh1903
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.