Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Kí túc xá ma(3)

Tiểu thuyết gốc · 1603 chữ

Bắt đầu cuốn sách là một câu mở lời giới thiệu của bản thân tác giả, theo như tôi thấy, có lẽ rằng tác giả là người thuộc dòng họ Chu Tước hay nói cách khác là mang dòng máu phượng hoàng. Một dòng máu cao quý được tạo lên từ ngọn lửa bất diệt. Có lẽ vậy, nhưng do một vài lí do nào đó tác giả đã bị phế bỏ đi đan điền và trục xuất khỏi gia tộc. Nhưng niềm khao khát sức mạnh vẫn không phai mờ, thay vào đó người này đã tự tạo ra một công pháp giúp tăng cường thể trạng của bản thân mà không cần đến linh lực.

Lật từng trang sách và ngẫm nghĩ, tôi đã lật hết những chỗ có chữ và trời đã sáng lúc nào không hay. Thật lạ, cuốn sách tuy không dày nhưng sao chỉ có vài trang giấy là được viết chữ kín mít và những trang sau lại trống không. Nhưng rồi tôi chú ý đến dòng chữ được viết ở bìa sách cuối.

“ Công pháp của ta chỉ truyền thụ toàn bộ cho người xứng đáng”

Chẳng lẽ muốn học toàn bộ thì phải hoàn thành những bước hướng dẫn được ghi bên trong sách.

“Người bình thường khi sử dụng linh lực cần phải đưa linh khí trong cơ thể đi theo các mạch máu đến từng bộ phận muốn cường hóa. Nhưng người không thể sử dụng linh lực hoặc đan điền bị phá hủy thì sao? Họ không khác gì những người bình thường cả.

Nhưng bộ công pháp này có thể giúp cho cơ thể người sử dụng được cường hóa gấp hai ba thậm trí là bốn lần mà không cần quan tâm đến linh lực của bản thân. Nói cách khác là sử dụng năng lượng tự nhiên để tăng cường sức mạnh thông qua các huyệt đạo.

Linh khí từ môi trường xung quanh sẽ thông qua các huyệt đạo được khai thông mà tuần hoàn chuyển thành một nguồn năng lượng bao bọc lấy những bộ phận trên cơ thể tương tự như việc sử dụng linh lực. Nhưng có một tác dụng phụ cực lớn, toàn bộ các khối cơ sẽ chịu một áp lực vô cùng lớn. Bởi vì chính bộ công pháp này ép buộc linh khí tự nhiên xung quanh sử dụng như linh lực của bản thân.

Cơ thể con người không hề có thể làm được việc này, vậy nên không có cách nào khác ngoài phải ép buộc các huyệt đạo mở ra thông qua châm cứu. Sẽ có 18 huyệt đạo ẩn cần phải khai mở…..”

Tôi nhìn chằm chằm vào bức tranh minh họa được vẽ kĩ lưỡng những vị trí cần phải châm cứu. Mỗi tay 3 huyệt, mỗi chân 3 huyệt, cơ thể 3 huyệt và đầu 3 huyệt.

Nếu một ngày tôi mở 3 huyệt thì khoảng một tuần là hoàn thành, tôi suy nghĩ rất đơn giản và bắt đầu dùng kim để khai huyệt tại cánh tay trái của mình.

Chiếc kim đầu tiên găm vào, chỉ có cảm giác đau nhói rồi biến mất, tôi thầm nghĩ rằng cũng không khó khăn như hai hồn ma đã cảnh cáo.

Chiếc kim thứ hai, cả người tôi giật nảy lên, tôi cố gắng giữ chặt cánh tay của mình. Cơ thể tôi bắt đầu run lẩy bẩy..

“Hự aaaaaaaaaaaaa……”

Cánh tay của tôi như muốn nổ tung, nó căng phồng lên như quả bóng bay, mặt tôi đỏ lựng lên vì đau. Tôi cố gắng đưa linh lực bao phủ lấy cánh tay đau nhức.

Dần dần cảm giác đó dịu dần và tôi sẽ châm chiếc kim thứ ba vào, ngay khi chiếc kim chuẩn bị được găm vào huyệt đạo ở vai tôi, hai hồn ma vẫn im lặng nãy giờ hét lớn

“Dừng lại, nhóc sẽ chết đấy”

Nhưng đã quá muộn, chiếc kim thứ 3 đã găm chặt vào huyệt đạo tại vai trái của tôi. Những sự đau đớn vừa tan biến lúc nãy đã quay trở lại, thậm chí còn khủng bố hơn lần trước. Thêm một lần nữa tôi truyền linh lực bao phủ lấy cánh tay, nhưng lần này đã bị phản tác dụng. Linh lực của tôi và linh khí đang tràn vào ba huyệt đạo kia đối nghịch lấy nhau.

“Guuuhhh gaaa aaaaaaaaa”

Tôi ho ra một bụm máu, đầu óc tôi mơ màng, trong sự mơ màng tôi nghe tiếng của hai hồn ma

“Tội nghiệp nhóc, chúng ta cũng đã chết như này vậy nên nhóc không được ngủ, tỉnh táo lên nào”

Đôi mắt tôi khép dần, đôi môi tôi mấp máy

“Tôi…mệt quá…tôi sẽ….ngủ….một….lúc….”

Sau đó tôi bất tỉnh.

**

[ 6h30p sáng, Kí túc xá nam.

Hai cậu nhóc mắt nhắm mắt mở đi ra khỏi phòng

“Hôm nay lại đi học lý thuyết, một năm học chỉ có lý thuyết chắc tao chết mất thôi”

“Chuẩn không phải chỉnh, học lý thuyết làm mẹ gì không biết”

“Hay hôm nay trốn ra khỏi trường đi chơi”

“Mày điên vừa thôi, đánh giá kém học lại lớp đấy con ạ”

Vừa đi vừa mải nói chuyện, cả hai nghe văng vẳng tiếng la hét

‘Aaaaaaaaaaaa’

Một tên quay sang bạn mình hỏi

“Mày nghe thấy gì không?”

“Có, tiếng hét đúng không”

“Sáng bảnh mắt ra ai lại la hét thế nhỉ?”

Chưa cho hai cậu nhóc thời gian để bàn luận, tiếng hét lại vang lên một lần nữa, lần này như xé da xé thịt.

Cả hai nhận ra điểm gì đó bất thường và chạy về phía tiếng hét phát ra. Hai người dừng lại cách nơi phát ra tiếng hét khoảng vài chục mét mà không dám tiến đến, vì đó là căn kí túc xá ma ám trong lời đồn. Đang không biết phải làm gì thì tiếng hét lại phát ra một lần nữa, hai tên nhóc vội vã bỏ chạy.

Được một đoạn thì một tên va vào bảo vệ, bảo vệ khó chịu hỏi

“Chạy chạy cái gì, chúng mày chạy cái gì mà hốt hoảng thế”

“D…Dạ thưa bác ơi, k..k..kí túc xá ma…”

“Kí túc xá ma làm sao?”

“Kí túc xá ma có người la hét, đa…đáng sợ lắm”

Nói hết câu hai tên nhóc bỏ chạy trối chết, bỏ lại đằng sau là bảo vệ. Bất giác, bảo vệ nhớ ra rằng hôm trước đã có một câu nhóc bị phạt ở lại đó. Ông chạy về phía căn kí túc nhưng khi còn cách cổng căn kí túc 5 mét, ông bị chặn lại bởi một thứ gì đó vô hình, không tài nào đi vào trong được.

Suy nghĩ một lúc ông chạy đến phòng giáo viên báo cáo sự việc.

Chỉ mất có 15 phút, giáo viên phụ trách và một vài thành viên hội học sinh đã có mặt trước căn kí túc xá cũ kĩ.

Đặt tay lên vách ngăn vô hình, giáo viên nói

“Kết giới, một kết giới được tạo ra bao quanh lấy ngôi nhà. Kết giới này không tầm thường”

Văn Võ, chủ tịch hội học sinh hỏi

“Nếu vậy thì muốn phá bỏ kết giới này bằng cách tấn công bên ngoài sẽ khó khăn, muốn loại bỏ thì cần tìm mắt trận từ bên trong, người duy nhất làm được chỉ có tên nhóc đang ở bên trong mà thôi”

Phó chủ tịch, Long Đại Tài lên tiếng

“Hoặc có thể tấn công từ bên ngoài, tôi không tin chúng ta không phá hủy được kết giới nhỏ bé này, mọi người lùi ra sau”

Nói dứt câu, không để mọi người nêu ý kiến, Long Tài hét lớn

“Huyền Long Trảo đệ nhất thức, PHÁ!”

Một lượng lớn linh lực mà xanh lá tập trung vào bàn tay của Long Tài và va đập mạnh với kết giới.

“Đoàng!”

Một tiếng nổ nhức óc vang lên, Long Tài bị văng ra khỏi vị trí cũ chục mét, cánh tay của hắn túa máu. Ôm cánh tay đau đớn rên rỉ

“Không thể nào, sao có thể như vậy”

Không chỉ Long Tài mà Văn Võ cũng cực kì bất ngờ, chiêu thức Huyền Long Trảo này Văn Võ cũng rất vất vả mới có thể chống đỡ. Một quyền toàn lực của linh vương sơ kì mà kết giới vẫn không xây xước, ngược lại Long Tài lại bị thương nặng.

Cảnh giới của Văn Võ và Long Tài là ngang nhau, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói

“Chúng ta không thể làm gì được kết giới này, bây giờ tôi sẽ gửi thư cho hiệu trưởng tìm cách giải quyết”

Trong đám thành viên của hội học sinh, Như lên tiếng

“Vậy thì Khôi ở bên trong kết giới thì sao? Không có cách nào cứu cậu ấy à?”

“Hiện tại thì không, giờ còn cách cầu mong thôi”

Mọi người dời đi hết, chỉ còn Như vẫn đứng đó cố gắng nhìn vào bên trong với đôi mắt lo lắng. Thấy vậy, Minh Đăng tiến lại gần vỗ về

“Không sao đâu, tên Khôi cũng không phải người yếu đuối”

“Ưm”

Như đáp nhỏ nhẹ rồi bắt đầu rung rung nước mắt. Nhân cơ hội này, Đăng ôm Như vào lòng an ủi. Trong lòng hắn bây giờ đang rất vui sướng khi nhìn Khôi đau khổ và Như yếu đuối như này, hắn sẽ dễ dàng chiếm lấy Như hơn nữa. ]

**

Bạn đang đọc Xuyên Không Nghịch Thiên sáng tác bởi DucAnh1903
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DucAnh1903
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.