Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không đến thời đại hắc ám

Tiểu thuyết gốc · 1978 chữ

" Ta.. ta thích ngươi!!! " Tiếng hét của một thiếu niên trên tay cầm một bó hoa hồng đang quỳ xuống.

" Ta.. ta.. " Thiếu nữ chưa nói dứt câu thì một âm thanh vang vọng.

Rầm Rầm Rầm

Tiếng sạc lỡ đất cùng âm thanh tòa nhà sụp đổ, thiếu niên đang tỏ tình rơi xuống hố đất cùng vài chiếc xe hơi bên cạnh. Thiếu nữ may mắn khi đứng ngoài rìa vụ sạc lỡ cùng câu nói bị ngắt trước khi thiếu niên rơi xuống.

" Ta không thích ngươi!! "

Gương mặt mất hết cảm xúc nhìn thiếu nữ ngày càng xa tầm với của hắn.

=======

Căn nhà rách nát, không có giường, xung quanh chỉ có một cái bàn cùng 3 cái ghế mục nát. Trên bàn còn có một khung hình người phụ nữ cầm trượng cùng biểu tượng mặt trời.

€£¥

Âm thanh kì lạ đánh thức thiếu niên đang bất tỉnh trên sàn nhà.

" Ưm.. ưm.. Tiếng gì thế? Ta.. ta chưa chết? " Thiếu niên bất ngờ tỉnh dậy gương mặt ướt đẫm mồ hôi.

" Ta nhớ vừa mới tỏ tình với Lệ Như Nguyện thì sạc lỡ đất cùng tòa nhà và ta rơi xuống? Khoan đã.. ta còn bị cô ấy từ chối? "

Hắn bình tĩnh vài giây nhớ lại ký ức lúc trước, gương mặt xịu xuống cùng nỗi thất vọng khi bị từ chối.

Hắn là Hàn Tuyết, 20 tuổi, hắn thích Lệ Như Nguyện được 7 năm và quyết định đi đến tỏ tình cô và kết quả thì..

" Từ lúc tỉnh lại đến giờ mình vẫn có cảm giác rất lạ, nơi này không có ánh sáng và mình đang ở nơi nào đây? Đây chắc chắn không phải là dưới lòng đất, càng không phải bệnh viện. "

Hắn bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi, đứng dậy mò mẫn chạm được vào bức tường, men theo nó ra ngoài. Trước mắt hắn là một màu đen nhưng vẫn có thể nhìn thấy xung quanh.

" Cái quái?? Đống đổ nát kia là gì thế? Mùi hôi thối này là từ đám xác chết ngoài kia à? Tình hình này có khi nào mình xuyên không rồi.. A! Đau.. đau.. đau quá.. "

Chưa kịp dứt lời, cơn đau bỗng ập đến đầu hắn, dòng ký ức bắt đầu truyền vào não hải.

Nơi đây được chia làm hai thái cực, bên trong và ngoài bức tường, ánh sáng và bóng tối. Người bên ngoài bức tường quanh năm sống chung với bóng tối cùng mùi hôi trong đống đổ nát, không ai biết dị thú sẽ tấn công vào thời điểm nào, ở đâu, số lượng bao nhiêu. Bên trong bức tường là nơi phồn hoa tràn đầy ánh sáng, bỏ mặc những người bên ngoài.

" Dị thú? Trong và ngoài bức tường? Không có ánh sáng? " Hắn lẩm bẩm.

Đây là thời đại hắc ám, con người bên ngoài bức tường hằng ngày cầu nguyện vị Thần của Ánh Sáng, hy vọng có thể sống sót và được nhìn thấy ánh sáng. Có người mong muốn đạt được sức mạnh dị năng bước đến đỉnh cao nhân loại mà nghe lời dụ dỗ từ vị Thần của Bóng Tối, thể xác vẫn còn nhưng linh hồn đã biến mất, họ trở thành một phần của thế lực hắc ám, chỉ huy dị thú tấn công bức tường và con người.

" Lại là gì nữa đây? Thần Minh? Thế lực hắc ám là những người cấp cao hơn dị thú trực thuộc vị Thần của Bóng Tối ? Chuyện gì đang xảy ra ở thế giới này vậy?"

' Hỡi vị Thần của Ánh Sáng, ánh sáng của người chiếu rọi cả màn đêm, ánh sáng của người là hy vọng, là sự sống. Cầu xin người hãy gửi đến đây một người có thể giúp chúng ta thoát khỏi màn đêm u tối này. '

" Lời cầu nguyện là điều cuối cùng trong ký ức của cơ thể nguyên chủ, hắn chết do bị đói và thiếu nước. Một điều nữa hắn và ta cùng tên cùng tuổi, đây là sự sắp đặt gì thế? Ta thật sự xuyên không rồi? Nhưng tại sao lại là mình?"

Bốp

Hắn tự vả vào mặt mình xem có đang mơ không.

" A, đau. Đây không phải là mơ? " Hàn Tuyết để tay lên mặt ngồi xuống đất.

Hắn nhìn chằm chằm vào khoảng không hy vọng một điều gì đó xuất hiện trước mắt.

10 phút trôi qua.

" Chết tiệt! Không phải nói xuyên không sẽ có hệ thống bá đạo hoặc thức tỉnh siêu cấp dị năng như trong tiểu thuyết? " Hàn Tuyết đứng bật dậy miệng lẩm bẩm.

" Không được, mình phải bình tĩnh lại, hiện tại mình đang ở thời đại hắc ám mà còn sống ở bên ngoài bức tường cùng bóng tối quanh năm. Nơi này dị thú vô số và còn cả dị năng, phải làm gì đó để sống sót ở nơi quỷ quái này đây? "

Ục ục

" Ừm thì.. trước tiên mình nên kiếm thức ăn lót bụng đã. " Hàn Tuyết nghe thấy âm thanh từ bụng mình kêu lên.

Hàn Tuyết vào nhà nhưng bên trong chả có gì, hắn đi loanh quanh gần khu nhà, xác chết của người, dị thú xếp chồng lên nhau.

" A! Người.. người chết? Nơi này quá mức nguy hiểm và ghê rợn quá. " Hàn Tuyết nổi hết da gà da vịt lên khi nhìn đống xác người chết bên cạnh.

Hàn Tuyết vừa đi vừa suy nghĩ. Mình có thể thấy bức tường cao lớn ngăn cách, nhưng không phải quá xa rồi ư? Hay là do nguyên chủ trong lúc trốn dị thú nên đã đến đây? Liệu có khu phố dành cho người bên ngoài bức tường không nhỉ?

Cảm thấy mệt mỏi khi lục soát những ngôi nhà hoang sơ nhưng không thấy thức ăn, hắn quyết định quay lại căn nhà lúc trước.

" Hết cách rồi, cơ thể này nếu còn đi xa quá thì không thể đi nổi nữa, nếu là dị thú thì chắc có thể ăn được đúng không? Nhưng chắc chúng bị phân hủy rồi nên mới tỏa ra mùi thối, hy vọng còn con nào chưa chết.. "

Hàn Tuyết đá vào viên đá nhỏ bên đường, viên đá lăn đến vị trí một xác chết dị thú, hắn tiến lại gần nhìn và ngửi. Một con sói xám to hơn Hàn Tuyết, trên người có vài vết thương do bị chém và một nhát đâm xuyên qua giữa người nó.

" Không có mùi hôi thối, may mắn thật.. trước mang nó vào ngôi nhà gần đây, kiếm bật lửa hoặc những thứ tương tự và thêm cây dao sắc bén. "

Hàn Tuyết cầm lấy đuôi sói xám ý định kéo đi nhưng nó quá nặng.

" Ha.. ha.. Quá sức với cơ thể yếu đuối này rồi, kiếm cây dao rồi chặt từng khúc vậy. Đặt áo vào để ghi nhớ vị trí trước. "

Cởi chiếc áo thun rách nát màu đen trắng đặt lên người con sói, hắn vội vàng đi nhanh đến vài ngôi nhà trước mặt.

" Phù.. may quá, vừa có dao, bật lửa và một số gia vị, thêm cả nhiều củi khô chưa cháy hết trong lò sưởi, đem vào đây nướng tiện thể sưởi ấm. "

Hàn Tuyết cầm theo dao đến vị trí con sói, cái áo rách nát của hắn vẫn còn trên người nó, vội mặc áo vào tiến hành chặt thịt sói.

Phập phập

Âm thanh va chạm giữa dao và lớp da bên ngoài.

" Ặc, da dày thế này làm sao chặt? Cố thêm tí nữa vậy, trước cứ lóc thịt, phải kiếm chỗ nào mềm trước đã. "

Chọn vị trí, Hàn Tuyết chặt xuống liên tục 4 50 chục nhát, lớp da lông bên ngoài bắt đầu xuất hiện vết nông.

" Ha.. vô thịt thì nó mềm hơn hẳn. "

Hàn Tuyết kéo lớp da trên lưng, máu màu tím chảy khắp nơi. Hắn lóc lớp thịt bên dưới lớp da, được 4 miếng thì dừng lại.

" Phù..phù.. mệt quá, mùi còn nồng nữa, vài miếng này đủ để ăn 3 4 ngày rồi. "

Mang theo 4 miếng thịt vào căn nhà hắn tìm thấy, không có nước để rửa vết máu trên người hắn cũng như trên thịt.

Đi loanh quanh thì thấy một cái tủ, bên trong mười mấy chai rượu nho. Mở tủ lấy 4 chai, hắn trước vào nhà tắm rửa tay và mặt bằng rượu, hương thơm ngào ngạt từ rượu khiến hẳn khó cưỡng lại nốc vào mồm.

" Aaaa. Không ngờ ở đây lại có rượu nho ngon như vậy, nhưng chưa ăn gì mà uống nhiều có sao không nhỉ? "

Mồm sợ bụng có vấn đề hắn nốc gần nửa chai rượu, cảm thấy uống đủ rồi hắn đến lấy miếng thịt ngăm cùng rượu trong cái thao nhỏ.

30 phút sau.

Rượu thấm vào thịt, Hàn Tuyết lấy một ít nước mắm định đổ vào nhưng ngửi thấy mùi quá kinh nên hắn thay bằng tiêu.

Ục ục ục

" Đói quá rồi, ngâm lâu như vậy chắc được rồi, bây giờ chờ nướng cũng khoảng 20 phút là được nhỉ? Nếu có lò nướng thì nhanh hơn nhiều, nhưng ở đây làm gì có điện mà dùng.. "

Hàn Tuyết cho củi vào lửa sưởi đốt lên, may mắn trong nhà có vài cây xiên thịt, hắn xiên miếng thịt vào. Dùng cái khăn quấn quanh chỗ tay cầm rồi cho vào lò, vừa nướng vừa hốc vài hơi rượu nho.

" Khà.. Ở thế giới cũ mình đã từng uống loại rượu nho này chưa nhỉ? Còn cha mẹ.. "

Đang lẩm bẩm đến cha mẹ thì dừng lại, hắn biết rằng cơ thể thật bên kia đã chết, họ sẽ rất buồn trước cái chết của hắn.

" Còn chưa kịp báo đáp công ơn nuôi dưỡng mà người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rồi.. "

Hương thơm ngào ngạt thịt nướng ập đến dập tan trạng thái cảm xúc của Hàn Tuyết. Thịt đã chín, hắn thổi thổi vào miếng thịt rồi cắn một miếng.

" Ưm.. mặc dù còn hơi nồng do ngâm không đủ lâu nhưng mùi thơm từ rượu nho cũng lấn áp phần nào rồi, thịt cũng mềm nữa.. "

Ngoàm ngoàm

Hàn Tuyết cắn xé miếng thịt liên tục như người chết đói đến nơi, vừa ăn vừa uống rượu, cảm giác như hắn đã trở thành người của giới thượng lưu vậy.

Ợ..

" Mình muốn ăn thêm nhưng phải chừa lại thôi, cũng vừa mới ăn no mình nên ra ngoài vận động cơ thể, chặt vài miếng thịt còn trên người con sói dự trữ đi. "

Hàn Tuyết cố gắng chặt được khoảng 10 miếng thịt. Cắt thịt ngắn lại to bằng bàn tay, ngăm với muối và đường đỏ.

" Nhà này không thiếu thứ gì nhỉ? Ừm.. để khoảng 30 phút rồi cho vào hủ thủy tinh, dùng vải đậy trên nấp và để ở nơi mát là được. "

Hắn trước để thịt ngâm ở đó, đi loanh quanh trong nhà thì phát hiện một tầng hầm nhỏ.

" Đây.. còn cả tầng hầm nữa á? "

Đi sâu xuống nhìn thấy một căn phòng, trước mắt Hàn Tuyết là 4, 5 kệ đựng rượu, phía cuối phòng xuất hiện một bức tranh. Hắn bước lại gần nhìn thẳng vào nó.

" Đây là.. "

Bạn đang đọc Xuyên Không: Thời Đại Hắc Ám sáng tác bởi Antikva
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Antikva
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.