Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Quả Muốn Ăn Cá (1)

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Mưa bên ngoài sơn động vẫn đang rơi, không ngừng lại cũng không nhỏ đi, Đường Quả không có chuyện gì làm, cả ngày vung vẩy cỏ đuôi chó trêu chọc Hổ Liệp, cũng gãy tới năm sáu cọng cỏ đuôi chó rồi.

Thực tế chơi nhiều ngày như vậy rồi, Đường Quả cũng có chút chán, nhưng Hổ Liệp bị đùa giỡn lại càng chơi càng vui không biết chán.

Mà thấy dáng vẻ Hổ Liệp như vậy, Đường Quả cũng chỉ có thể tiếp tục chơi với hắn.

Chẳng qua trong giờ nghỉ trưa mỗi ngày, Đường Quả sẽ làm chút trứng chiên hoặc trứng luộc, còn không thì xào thịt xào rau dại gì đó để thay đổi khẩu vị, món chính vẫn là canh thịt xương rau dại Hổ Nha nấu.

Mà mỗi lần cô ăn gì đó đều sẽ cho Hổ Liệp một phần, một phần đặc biệt nhiều rau dại, nói hắn ăn rau dại cho tốt, cô sẽ tiếp tục chơi với hắn.

Thế mà Hổ Liệp còn thực sự lần nào cũng ăn hết rau dại, thấy hắn mỗi lần ăn rau dại với vẻ mặt chán ghét, Đường Quả đều cảm thấy có chút dở khóc dở cười, hắn đây là thích bị trêu chọc đến mức nào chứ.

Mà bên Đường Quả mỗi lần làm ra đồ ăn gì mới, đều sẽ giữ lại một chút để Hổ Liệp mang đến cho nhóm A Lan ăn, sau đó không quá một đêm, trong bộ lạc sẽ có người làm theo cách ăn này.

Chỉ là Đường Quả không biết những thứ này, nhưng trong lòng cô biết rõ cô làm ra đồ ăn ở đây, chắc hẳn người của bộ lạc Cự Hổ đều sẽ biết.

Mà ăn những món ăn có mùi vị khác với thịt nướng, người của bộ lạc Cự Hổ biết cách làm những thứ này đều là Đường Quả dạy, cho nên bất kể là giống cái hay là thú nhân, đều sinh ra không ít hảo cảm với Đường Quả.

Sau đó trứng của Kê thú ở gần bộ lạc liền rơi vào bàn tay tội ác của thú nhân trong bộ lạc, còn về rau dại, ngoại trừ giống cái, đám thú nhân đều không ăn, cho nên rau dại ở xung quanh bộ lạc không ít đi quá nhiều.

Đương nhiên có hai trường hợp ngoại lệ, Hổ Nha cùng Hổ Liệp bị Đường Quả ép ăn không ít rau dại, Hổ Liệp ăn là vì có thể tiếp tục chơi đùa.

Mà Hổ Nha thấy Đường Quả cho anh ăn, lại nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cô, không muốn ăn cũng phải ăn rau dại vào bụng, lại còn biểu hiện ra bộ dáng rất ngon.

Bởi vì anh thực sự không muốn nhìn thấy bộ dáng không vui của Đường Quả, anh thích dáng vẻ Đường Quả mỉm cười nhìn anh, cho nên anh chỉ có thể ủy khuất bản thân mình.

Mà mỗi lần thấy Hổ Nha miễn cưỡng ăn rau dại, lại thấy trên khuôn mặt anh biểu hiện ra dáng vẻ rất ngon, Đường Quả liền cảm thấy rất vui, thế nên có chút làm không biết mệt đưa rau dại cho Hổ Nha.

Nếu Hổ Nha biết được suy nghĩ của Đường Quả, có lẽ anh sẽ làm thế như cũ, bởi vì có thể khiến Đường Quả cho anh ăn, cho dù là rau dại khó ăn, anh cũng rất vui lòng.

Hoặc Hổ Nha đã biết rõ suy nghĩ của Đường Quả từ sớm, là một trong những thú nhân mạnh nhất trong bộ lạc Cự Hổ, lực quan sát của anh sao có thể không nhìn ra suy nghĩ không hề che giấu của Đường Quả?!

Hôm nay, Bạch Hà lại đến đưa dược bọn họ thu thập được cho Đường Quả, sau khi Đường Quả chọn lựa ra, cô phát hiện đã thu thập đủ dược mà mình cần, vả lại còn phát hiện ra ba loại gừng hành tỏi.

Đường Quả lập tức cầm ba loại gừng hành tỏi trên tay, trên mặt không nhịn được lộ ra nụ cười, có thể loại bỏ mùi thịt rồi.

Chẳng qua tầm mắt của cô lại đột nhiên liếc qua lông mày hơi động của Bạch Hà, mà phương hướng ông nhìn chính là gừng hành tỏi trên tay cô, sau đó Hổ Liệp bày ra vẻ mặt ghét bỏ lui về sau một bước.

Trong lòng Đường Quả lập tức hiểu ra, nếu không phải lúc trước không dặn họ đừng bỏ lở những loại dược có mùi vị khó chịu và độc hại, có lẽ ba loại gừng hành tỏi này còn không thể xuất hiện trước mặt cô.

Trong mắt Đường Quả hiện lên một tia tinh nghịch, đôi mắt cười nhìn Bạch Hà, nói: "Ăn ba loại này trong thời gian dài có thể ngăn ngừa sinh bệnh phát sốt rất hiệu quả."

Ngăn ngừa sinh bệnh phát sốt? Bạch Hà cùng Hổ Liệp đều bị lời nói của Đường Quả làm cho chấn động.

Giây tiếp theo, Bạch Hà vội vàng ngước nhìn vào mắt Đường Quả, lại thấy trong mắt cô chỉ có sự nghiêm túc, trong lòng lập tức liền biết, cô nói thật!

Mà thấy vẻ mặt từ chán ghét sang kinh ngạc của Bạch Hà cùng Hổ Liệp, cuối cùng chỉ còn lại vẻ do dự nhìn gừng hành tỏi trong tay cô, Đường Quả không khỏi cười càng tươi hơn: "Được rồi, mặc dù ba loại này có tác dụng như tôi nói, nhưng chỉ cần bình thường lúc nướng thịt nấu canh thịt bỏ vào một chút là được, mùi vị đó sẽ không nồng như vậy."

"Ừ, ta biết rồi." Bạch Hà nói.

Mặc dù ông càng hi vọng đừng bỏ thứ đồ có mùi hăng khó ngửi này vào trên thịt nướng, nhưng Đường Quả đã nói như vậy, có lẽ ông có thể thử, ừm~ vẫn là bảo Hổ Nha thử trước xem mùi vị thế nào, để ông chuẩn bị tâm lý trước đã.

Thấy Bạch Hà nhấc thùng gỗ muốn đi, Đường Quả nghĩ nghĩ, sau cùng vẫn không lên tiếng nói loại dược cô cần, dù sao thì Bạch Hà biết loại dược cô cần, chắc không đến mấy ngày nữa ông sẽ đưa đến cho cô. Cho nên cũng không kém thời gian một hai ngày, tốt nhất cô nên im lặng chờ đợi, cũng như nhìn kỹ thái độ của nhóm Bạch Hà.

Đợi đến khi trời tối, Bạch Hà đến tìm Đại Lâm vừa đi săn về, "Tộc trưởng, hôm nay tìm được ba loại dược có độc mà Đường Quả cần, ngươi thấy đưa cho cô ấy? Hay là không đưa?"

Thực ra theo ý của Bạch Hà nên đưa dược cho Đường Quả, như thế có thể xem thử rốt cuộc cô muốn làm gì, nếu có mục đích xấu cũng nên xuất hiện càng sớm càng tốt. Nhưng suy cho cùng Tộc trưởng là Đại Lâm, mà đây cũng không phải là chuyện cần vội vàng ra quyết định, vậy thì thế nào cũng phải để Đại Lâm đưa ra quyết định.

Đại Lâm nghe lời này của Bạch Hà, nghĩ nghĩ, "Đưa dược cho Đường Quả đi, chú ý xem cô ấy muốn làm cái gì?"

Bạch Hà gật đầu, "Được, vậy đợi sau khi những thú nhân khác quen với mùi vị này, ta lại cầm đến cho cô ấy."

Mà Đường Quả lúc này, thấy Hổ Nha lại muốn nấu thịt rau dại cho cô ăn, tức khắc liền cảm thấy rất chán ngấy, cái này đã ăn bao nhiêu bữa rồi, thế mà vẫn muốn ăn?

"Hổ Nha, tôi muốn ăn cá." Nghĩ tới gừng hành tỏi được nhóm Bạch Hà tìm được hôm nay, lại nghĩ tới cá to béo lúc trước nhìn thấy, Đường Quả cảm thấy tối nay vẫn nên ăn cá đi, ăn canh thịt rau dại nữa, cô cảm giác thật sự sẽ rối loạn tiêu hóa mất.

"Cá?" Hổ Nha nghi hoặc, nghĩ lại nghĩ, hỏi: "Cô là nói Ngư thú? Cái đó ăn không ngon, mùi vị rất tanh, hơn nữa trong thịt còn có rất nhiều rất nhiều xương cá, nếu không cẩn thận ăn vào bụng, sẽ chết."

Đương nhiên thú nhân bọn họ sẽ không sợ xương cá đó, nhưng giống cái sợ, lúc trước có giồng cái ăn phải xương cá bị xương cá kẹt trong cổ họng mà chết, anh không muốn Đường Quả chết.

Đường Quả nhìn Hổ Nha, ánh mắt có chút vẻ không được chen vào: "Tôi từng ăn không ít, anh yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu?"

Nhìn vào ánh mắt của Đường Quả, sau cùng Hổ Nha thỏa hiệp quay người đi về phía cửa sơn động, chẳng qua trong lòng anh nghĩ chốc nữa anh nhất định phải lựa hết xương cá ra sau đó mới cho Đường Quả ăn, vả lại trong lòng anh còn có chút hi vọng, hi vọng sau khi Đường Quả nhìn thấy Ngư thú sẽ không ăn vì mùi tanh của nó, suy cho cùng cho dù là thú nhân bọn họ cũng chẳng có mấy người thích mùi tanh của Ngư thú đó.

Đường Quả lập tức mỉm cười: "Nhớ xử lý sạch mấy thứ trong bụng cá, còn có vảy bên ngoài cũng phải làm sạch."

"Được, ta biết rồi." Nghe thấy âm thanh mang theo ý cười của Đường Quả, tâm tình Hổ Nha cũng tốt lên rất nhiều, chỉ là trong lòng vẫn có chút lo lắng cô sẻ ăn phải xương cá.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thú Thế: Thú Phu, Ngoan Ngoãn Nghe Lời của Huyễn Lê Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuachTyHanh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.