Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Chú Đáo Của Bạch Hà

Phiên bản Dịch · 1600 chữ

Tộc trưởng Đại Lâm chưa từng tiếp xúc với Đường Quả, cho nên không quá hiểu rõ cô, lúc này nghe thấy thú nhân nói như vậy, ông nhìn về phía Bạch Hà, "Bạch Hà, ngươi thấy sao?"

Bạch Hà nghe Tộc trưởng Đại Lâm hỏi như vậy, không do dự nói: "Khi nói những lời này vẻ mặt Đường Quả rất thẳng thắn vô tư, không giống như có ý đồ xấu, vả lại ta cũng không nghĩ cô ấy muốn chúng ta tìm dược có chứa độc là có ý xấu."

Sơn động lại rơi vào im lặng, đối với Bạch Hà, thú nhân trong bộ đều rất tín phục, nếu ông đã nói như vậy, trước khi có bằng chứng trực tiếp, bọn họ sẽ không làm gì Đường Quả.

"Gần đây bộ lạc phụ cận có động tĩnh gì không?" Tộc trưởng Đại Lâm nhìn Bạch Hà cùng một thú nhân khác.

Vị thú nhân khác tên Thương Thủy, là người bố trí công việc canh gác gần bộ lạc cùng với Bạch Hà, chẳng qua Bạch Hà là chính, ông là phụ.

Nhưng thực lực của Thương Thủy cũng không kém Bạch Hà bao nhiêu, chỉ là Tộc trưởng Đại Lâm cùng nhóm thú nhân già tương đối có chức quyền cảm thấy ông không chu đáo bằng Bạch Hà, vì vậy cho dù hiện tại Bạch Hà vì cánh tay giảm đi chút thực lực, ông vẫn phải nghe theo lời Bạch Hà như cũ.

Bạch Hà trước tiên lắc đầu, "Không phát hiện động tĩnh khác thường."

Kỳ thực sau khi Đường Quả được Hổ Nha đưa về, Bạch Hà không cần Tộc trưởng Đại Lâm dặn dò đã cho người chú ý chặt chẽ động tĩnh xung quanh bộ lạc, mặc dù bộ lạc bọn họ rất khát vọng có giống cái đến, nhưng ông chịu trách nhiệm cho sự an toàn của bộ lạc, điều quan trọng nhất là vấn đề an toàn của toàn bộ bộ lạc.

Thương Thủy cũng lắc đầu nói: "Không phát hiện động tĩnh khác thường, hơn nữa nơi Hổ Nha nói, ta đã tự mình đi xem thử, cũng không phát hiện vấn đề."

Đối với lời của Thương Thủy, Bạch Hà không cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì đây chính là ông yêu cầu Thương Thủy làm, mặc dù có thể nhìn ta Hổ Nha rất thích Đường Quả, nhưng nếu Đường Quả thật sự có vấn đề, ông nghĩ Hổ Nha sẽ biết rõ nên làm như thế nào.

Cũng may là đến tận bây giờ không phát hiện Đường Quả có vấn đề gì, vả lại cô còn dạy bọn họ nấu canh thịt tìm rau dại ăn, hiện tại càng là dạy bọn họ cách nhận biết dược, còn là dược có thể trị sốt.

Mặc dù họ cũng không nhìn thấy những dược đó chữa khỏi cho người bị sốt, nhưng trong lòng bọn họ vẫn còn một niềm hi vọng lớn lao tồn tại, vì Đường Quả như vậy, dẫu cho ông muốn hoài nghi cô có ý xấu, hoài nghi đó cũng không đủ cao.

Nghe thấy lời của Bạch Hà với Thương Thủy, trong thoáng chốc Đại Lâm không nói gì nữa, thế là trong sơn động lại rơi vào trạng thái im lặng một chốc.

"Thế Tộc trưởng, chúng ta có cần tìm dược theo lời Đường Quả nữa hay không?" Trong bầu không khí an tĩnh, một thú nhân trẻ tuổi vẻ mặt hoang mang nhìn Đại Lâm, dẫn đầu hỏi.

Đại Lâm liếc mắt nhìn thú nhân nọ, nói: "Tìm đi."

Bất luận như thế nào, bây giờ phải tìm ra tất cả các loại dược Đường Quả vẽ ra, nếu thật sự có tác dụng, vậy mùa mưa lần này, giống cái của bọn họ sẽ không chết rất nhiều vì phát sốt nữa, kết quả mê hoặc như vậy, cho dù là ông cũng không thể dễ dàng từ bỏ.

"Bạch Hà, Đường Quả bên kia..." Đại Lâm nhìn về phía Bạch Hà.

Bạch Hà gật đầu, "Hổ Liệp đang ở bên cạnh cô ấy."

Nói là ở cạnh, kỳ thực cũng có nghĩa là giám thị, tất cả thú nhân thông minh ở đây đều biết điều này.

Còn về phần Đường Quả có biết hay không, Bạch Hà nghĩ, có lẽ ngay từ đầu cô không rõ, nhưng thời gian dài cô ấy nhất định sẽ hiểu rõ.

Đại Lâm gật đầu, sau đó để thú nhân giải tán, nên làm gì thì đi làm đó, tranh thủ trước khi không thể ra ngoài, chuẩn bị hết những thứ cần chuẩn bị.

"Đợi chút, ta còn có chuyện muốn nói." Lúc này Bạch Hà đột nhiên lên tiếng ngăn cản thú nhân đang muốn rời đi.

"Chuyện gì?" Dừng bước, Đại Lâm quay người nhìn Bạch Hà hỏi.

Rốt cuộc là chuyện lớn gì? Lại có thể khiến cho Bạch Hà cho dù làm lỡ chuyện đi tìm dược cũng phải nói ra? Thú nhân ở đây đều có chút không hiểu nhìn về phía Bạch Hà.

"Lúc trước Đường Quả từng nói ăn trứng Kê thú rất tốt cho cơ thể, vừa..."

Lời Bạch Hà còn chưa nói xong, bên kia liền có thú nhân ghét bỏ nói: "Bạch Hà, không phải ngươi muốn chúng ta đi thu thập trứng Kê thú đấy chứ, Đường Quả nói ăn trứng Kê thú tốt cho cơ thể, cái này chúng ta có thể tin, nhưng trứng Kê thú đó thực sự quá khó ăn, giống cái căn bản không thể ăn, thu thập về cũng không chẳng có ích gì?"

"Đúng vậy, ta cũng không thích ăn trứng Kê thú đó, giống cái càng không bằng lòng ăn." Có thú nhân hùa theo nói.

Đại Lâm thấy lại có thú nhân muốn lặp lại lời thú nhân trước đó nói, nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng chỉ lãng phí thời gian, không nhịn được lên tiếng nói: "Đều im lặng hết, Bạch Hà, ngươi nói tiếp đi."

Bạch Hà không ngờ mọi người ghét bỏ trứng Kê thú như vậy, lời còn chưa nói xong đã bị cắt ngang, còn may Tộc trưởng bằng lòng nghe lời của ông, trong lòng lập tức thở ra một hơi, nói: "Tộc trưởng, trước khi ta đến đã ăn một quả trứng Kê thú chín, mùi vị cũng không tệ, nghe Hổ Liệp nói A Lan cùng Bạch Hà cũng thích ăn trứng Kê thú chín."

"Trứng Kê thú chín?" Đại Lâm nghi hoặc, ông cũng biết trứng Kê thú này, nếu để trên lửa nó sẽ nứt ra, căn bản là không thể nướng, thế trứng Kê thú chín làm như thế nào?

Thấy mọi người đều nghi hoặc nhìn ông, Bạch Hà cười khẽ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông cũng không ngờ trứng Kê thú lại có thể nấu chín nguyên vẹn.

"Đường Quả dùng bùn trộn với nước bao trứng Kê thú lại, sau đó chôn bên dưới đống lửa, đợi thịt nướng chín lại đào ra liền có trứng Kê thú đã chín." Bạch Hà dựa theo lời Hổ Liệp bổ sung thêm hiểu biết của mình nói.

"Thật hay giả vậy? Bùn có thể ăn sao? Ăn vào cũng không phải một miệng đều là bùn?" Có thú nhân nghi ngờ chất vấn.

"..." Tuy nhiên lời của hắn khiến thú nhân có mặt ở đây câm nín, Bạch Hà nói rõ ràng là ăn trứng Kê thú, tại sao hắn lại đi hỏi chuyện có thể ăn bùn hay không? Ai đây?

Quay đầu nhìn thú nhân nọ, thấy là Mộc Không, tất cả thú nhân lại nhìn đi chỗ khác.

Mộc Không là thú nhân được bộ lạc công nhân là mạnh mẽ những còn dễ bị lừa hơn ấu tể, cho nên về việc hắn hỏi ra lời này, mọi người đều không cảm thấy có gì kỳ lạ.

Bạch Hà bất đắc dĩ nhìn Mộc Không một cái, nói: "Là thật hay giả, các ngươi tự đi làm một chút liền biết, ta chỉ là nói cho các ngươi những gì ta biết, để các ngươi có thể thêm một loại thức ăn, tiếp đó, Mộc Không, bùn không thể ăn, vỏ trứng Kê thú cũng không thể ăn."

Mộc Không chớp mắt một cái, sau đó gật đầu nói: "Ò, ta biết rồi."

Lý do Bạch Hà muốn nói ra chuyện trứng Kê thú lúc này, ngoại trừ lý do đã nói, còn muốn để những thú nhân khác thấy Đường Quả có thể dạy cho họ những lợi ích này, không nên nuôi dưỡng sự nghi ngờ ác ý nhất với cô ấy.

Đám thú nhân giải tán, có thú nhân sau khi rảnh rỗi liến làm theo lời của Bạch Hà, kết quả tất nhiên là hài lòng, sau đó một truyền hai hai truyền ba, toàn bộ người trong bộ lạc rất nhanh đều biết loại phương pháp ăn trứng Kê thú này.

Mà Mộc Không nói bùn ăn không ngon, cũng đã ăn trứng Kê thú chín, mùi và vị của trứng Kê thú khiến hắn ngay lập tức liền thích trứng Kê thú chín.

Sau đó vì thử cái mới, tối đó trứng Kê thú gần bộ lạc đều bị mò về không ít.

Đương lúc Đường Quả nhìn thấy trứng Kê thú phân cho Bạch Hà vào buổi tối, cũng không thấy kỳ quái, suy cho cùng tối qua ông đã đưa hai chuyến.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thú Thế: Thú Phu, Ngoan Ngoãn Nghe Lời của Huyễn Lê Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuachTyHanh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.