Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống Ta Cảm Thấy Có Màn Đen

Tiểu thuyết gốc · 1471 chữ

Phùng Huyền lúc này đang say giấc .

Chợt giật mình tỉnh dậy , hắn nghe thấy động tĩnh phía sau cửa hàng của hắn.

" Chẳng lẽ là trộm " Phùng Huyền nghi hoặc nói .

Thế là hắn tỉnh dậy vòng ra phía sau cửa hàng , phía sau cửa hàng giáp với dẫy núi Sơn Lâm Lang Mạch . Cũng bởi vậy yêu thú thường xuất hiện gần đây , cho nên không ai lựa chọn chỗ này để buôn bán .

Ngay khi vừa ra tới , Phùng Huyền thấy sâu trong bụi rậm có một ánh màu vàng nhạt .

" Đó là cái gì " .

Mang theo sự tò mò hắn đi lại gần để nhìn .

" Thì ra là một cô gái , không phải ngã từ trên núi xuống đó chứ !"

" Ánh sáng màu vàng nãy chắc là của nàng "

Mang theo sự nghi hoặc Phùng Huyền đằng ôm lấy nữ tử vào nhà , dù sao hắn không phải loại người thấy chết mà không cứu , hơn nữa đây còn là một cô nương xinh đẹp .

" Rắc Rắc "

Dị biến phát sinh trên cổ tay Phùng Huyền truyền đến tiếng động tưởng như gãy xương .

Mặc dù không bị sao , nhưng Phùng Huyền khóe miệng giật giật.

Quả nhiên không có buff hệ thống chắc ta đã gãy tay , cô gái này quả nhiên không đơn giản .

Lúc nãy hắn chỉ sử dụng sức mạnh tương đương cảnh giới Nguyên anh , vậy mà bị một cô gái hôn mẹ phản chấn đến xém gãy tay .

Quả nhiên cửa hàng vẫn là nơi an toàn nhất.

Nhìn thấy nữ tử ngày càng tái nhợt , có thể chết bất cứ lúc nào Phùng Huyền thân ảnh lóe lên đã xuất hiện trong cửa hàng .

Đặt nữ tử lên giường xong Phùng Huyền mới nhớ rằng mình không biết xem bệnh .

" Hệ thống ngươi có thể xem tình hình vết thương của nàng không " Phùng Huyền thử hỏi ý kiến hệ thống , mặc dù hắn nghĩ là sẽ không thành công .

" Có thể , xét lấy kí chủ vẫn còn độc thân , cửa hàng vẫn chưa có bà chủ , hệ thống niệm tình nên giúp kí chủ xem xét để thoát kiếp độc thân " Âm thanh hệ thống vang lên .

Phùng Huyền ....

" Nội tạng bị lệnh , vết thương chí mạng ".

" Linh lực hỗn loạn , kinh mạch bị đứt và quan trọng nhất nội đan bị hủy " Hệ thống đưa ra chuẩn đoán .

Thứ có thể giữ mạng sống cho nàng đến giờ chính là nguồn linh lực màu vàng này . Nó đang không ngừng áp chế và chữa trị thương thế .

" Hệ thống ngươi có biện pháp nào chữa trị cho nàng không " Phùng Huyền thử hỏi , nếu như vết thương bình thường thì chỉ cần uống Sting là xong , nhưng trên người nữ tử này đâu đâu cũng là vết thương chí mạng , cho nên Sting là không có tác dụng lớn đối với nàng .

" Nguyên nhân lớn nhất là do nàng thiếu hụt sinh cơ , chỉ cần bổ sung sinh cơ là được " Hệ thống lại vang lên trong đầu Phùng Huyền .

Phùng Huyền ...

" Mẹ nó ! ngươi rõ ràng gài ta à hệ thống , buổi tối vừa rút ra được Đế Vô Tửu dùng để bổ sung sinh cơ , thế mà chưa được hết đêm lại lòi ra một nữ tử thiếu thốn sinh cơ , ngươi đừng nói với ta là trùng hợp nhé " Phùng Huyền cảm thấy mình bị hệ thống gài hết sức bực bội nói.

" Kí chủ xin tự trọng , hệ thống quay thưởng không có sự sắp đặt nào cả , hoàn toàn là ngẫu nhiên " Hệ thống âm thanh nghiêm túc vang lên .

Hệ thống ta cảm thấy trong này có tấm màn đen...

Hệ thống lần này lặn xuống không trả lời .

Nhìn nữ tử đang nằm trên giường , nàng chỉ mặc một bộ y phục màu đen rộng nhưng cũng không thể che hết đường cong cơ thể của nàng , ra thịt trắng nõn , mái tóc bạch kim càng làm cho nàng thêm lộng lẫy.

Mặc dù bị thương nhưng cũng không thể che hết được vẻ đẹp của nàng. Trái lại làm cho người ta hận không thể che chở cho nàng .

Đây là nữ tử đẹp nhất từ lúc xuyên không qua tới giờ Phùng Huyền gặp , so sánh với những minh tinh trái đất của hắn kiếp trước chỉ có hơn chứ không kém.

Phùng Huyền chỉ thưởng thức ngắm , chứ không hề có ý định gì tà niệm .

" Tuổi tác nàng nhìn chỉ ngang bằng ta , vậy mà lại bị thương nghiêm trọng như vậy , căn cứ theo Phùng Huyền suy đoán có lẽ nàng là một cao thủ "

Hắn bắt đầu chữa thương cho nàng , đầu tiên lấy một lon Sting cho nàng uống , mặc dù không thể chữa khỏi nhưng nó có tác dụng phục hồi máu cho nàng , chỉ thấy những miệng vết thương ngoài da đang nhanh chóng phục hồi , máu cũng nhanh chóng đông lại.

Tiếp đến Phùng Huyền lấy một cái chén , đổ Đế Vô Tửu vô xong ngửa cổ nàng lên đút cho nàng uống.

Khuân mặt nữ tử trở nên đỏ bừng , trông càng đáng yêu .

Phùng Huyền lại tiếp tục cho nàng uống tiếp , chỉ thấy lông mày nàng khẽ nhích lên , sau đó hai mắt dần mở ra.

Một đôi mắt to màu xanh lam xuất hiện trước mặt Phùng Huyền .

Phùng Huyền nhìn nữ tử , nữ tử nhìn Phùng Huyền

Cả hai im lặng không nói gì , bầu không khí tràn đầy quỷ dị.

Phùng Huyền bối rối không biết nên nói gì.

Chả lẽ nói mình là một lão bản , buổi tối trời mưa thấy nàng hôn mê phía sau cửa hàng nên cứu giúp.

Thế nhưng cứ cảm giác lí do đó kì kì .

Nữ tử lúc này ngoài mặt bình tĩnh , nhưng trong lòng thì hoảng hốt , yêu đan trong người nàng đã bị vỡ nát , nhưng bây giờ lại khôi phục như cũ , không chỉ vậy vết thương bên ngoài cũng trở lại như lúc chưa hề bị thương.

Thì hỏi sao nàng không hoảng sợ cho được !.

Nữ tử này chính là Hồ Ngạo Tuyết , sau khi bạo phát yêu đan , muốn đồng quy vu tận với cuồng tăng , sau đó nàng rơi xuống núi , nàng đã chắc chắn mình phải chết , vậy mà nàng lại sống, hơn nữa tất cả vết thương đều khôi phục .

Ánh mắt Hồ Ngạo Tuyết dừng lại trên bình Đế Vô Tửu , nàng ngửi ra được đây là thứ mình uống lúc nãy .

Trong bình tỏa ra sinh cơ nồng nặc , ngay cả sinh mệnh tuyền trong hoàng tộc nàng cũng kém xa .

Rất rõ ràng thứ này được nam tử thần bí mang ra cứu nàng .

" Đa tạ ân cứu mạng của các hạ " Hồ Ngạo Tuyết bình tĩnh nói.

Yêu thú là loài ân oán sòng phẳng , đây là điều mà nhân loại rất ít người có được .

Tất nhiên nàng muốn báo đáp ân cứu mạng của Phùng Huyền , nhưng mặc dù vết thương khỏi nhưng căn cơ tu vi thất giai từ lúc nàng đột phá đến giờ không có thời gian củng cố , cần thời gian để thích nghi .

Không biết cuồng tăng có tìm ta đến nữa không , hi vọng hắn cho rằng nàng chết rồi .

Còn yêu thú hoàng tộc của nàng , giờ đang đối mặt với nguy cơ , còn tung tích của món đồ kia nữa , hiện tại chính là nàng không có chỗ để đi và nương tựa.

Phùng Huyền cũng không để ý đến những việc này.

" Trùng hợp ta thấy ngươi từ cao rơi xuống hôn mê , nên tiện tay cứu giúp thôi , không có việc gì " Phùng Huyền nhàn nhạt nói , hắn cứu người chưa bao giờ nghĩ đến người khác đền đáp .

" Tự giới thiệu ta là Phùng Huyền là lão bản của cửa hàng này , ngươi cứ gọi ta là lão bản là được rồi "

Tên ta là " Hồ Ngạo Tuyết " .

Cả hai người không phải giỏi giao tiếp , tiếp theo không biết nói gì , bầu không khí tiếp tục rơi vào quỷ dị tràn đầy xấu hổ .

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Lão Bản sáng tác bởi HIDEZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HIDEZ
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.