Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bà Chủ ??

Tiểu thuyết gốc · 1206 chữ

Nhìn thấy y phục của nàng đã bị rách , người ngợm còn vết máu .

Phùng Huyền lên tiếng nói: " phòng tắm ở bên cạnh , tắm xong thì nàng nghỉ ngơi tại đây đi " .

Dứt lời , Phùng Huyền đứng dậy dời khỏi phòng .

Nhìn thấy bóng lưng của Phùng Huyền , Hồ Ngạo Tuyết môi đỏ nhấp nháy tính nói gì nhưng lại thôi .

Hồ Ngạo Tuyết trong suy nghĩ Phùng Huyền hẳn là một cao nhân lánh đời nên mới mở cửa hàng ở đây , cũng chỉ có vậy mới có thứ quý hiếm như bổ sung sinh cơ cứu nàng .

Nàng suy nghĩ rằng , hẳn Phùng Huyền đã biết mình là yêu thú , vậy mà vẫn sẵn sàng bỏ ra thứ quý giá như vậy để cứu nàng , cách làm của Phùng Huyền làm cho nàng đối với nhân loại cũng không còn căm thù như trước , ít nhất Phùng Huyền là một người như vậy .

Đôi mắt của Hồ Ngạo Tuyết lấp lánh không biết đang suy nghĩ gì .

Bên ngoài trời vẫn mưa liên miên , nhưng bên trong cửa hàng lại không nghe thấy gì , không thể nói hệ thống cải tạo cách âm rất tốt .

Phùng Huyền sau khi rời đi , về phòng của mình đắp chăn và lâm vào cảnh đẹp .

Hồ Ngạo Tuyết sau khi tắm rửa sạch sẽ xong cũng thiếp đi , mặc dù đến cảnh giới của nàng không ngủ cũng không cảm giác gì , nhưng mấy ngày nay nàng liên tục trốn truy sát , tinh thần nàng đã sớm kiệt quệ . Nên cần phải ngủ cho thư thả .

Sáng sớm ngày sau , mặt trời chói chang , người người tấp nập lại trở lại với sinh hoạt như thường ngày .

Phùng Huyền tỉnh giấc vệ sinh xong thì lại mở cửa hàng .

Lại một ngày mới .

Vừa mở cửa đã thấy ba thân ảnh xuất hiện ở trước của hàng .

" Lão Bản buổi sáng tốt lành " Phương Tuyền , Ấu Vi cùng Chu Thông cùng nhau chào hỏi .

" Buổi sáng tốt lành " Phùng Huyền mỉm cười đáp.

" Lão bản cửa hàng chỉ có hai loại hàng hóa , bao giờ thì có thêm vậy " Phương Tuyền lanh lợi nói , nàng là người quen Phùng Huyền sớm hơn hai người kia nên không có rụt rè gì .

" Hàng hóa mới đã ở trên kệ , các ngươi tự vào mà xem " .

" Thật "

Vừa nói xong ba người đã nhanh chíng bước vào cửa hàng , bởi vì họ biết hàng hóa trong cửa hàng không có thứ gì là bình thường .

" Đây là hàng hóa mới sao " Ba người lập tức bị thu hút ánh mắt bởi một bình sứ tinh xảo trên kệ hàng .

" Năm... Năm nghìn linh thạch " khóe miệng của Phương Tuyền run rẩy .

" Bỏ... Bỏ đi , giá tiền này bán ba người các nàng đi cũng không mua nổi " đây là suy nghĩ cùng lúc xuất hiện trong đầu ba người .

" Đế Vô Tửu ... dùng để bổ sung sinh cơ , gia tăng tuổi thọ " Ấu Vi miệng lẩm nhẩm , mà bổ sung sinh cơ là gì ? .

Chu Thông không nhịn được mà giải thích .

" Sau khi các ngươi tuổi già đạt đến cảnh giới Hóa Thần hay Phản Hư , mà tiếp tục tu luyện vẫn không cách nào đột phá tiếp , vậy thứ các ngươi cần là gì " .

" Tất nhiên khi về già sinh cơ trong cơ thể sẽ dần tiêu hao , đến cuối cùng mà chết , Đế Vô Tửu nhưng lại có tác dụng khắc phục cái này , ngươi thử nghĩ xem nếu để những cường giả đó biết tác dụng của Đế Vô Tửu thì sẽ là cảnh tượng gì " Chu Thông cảm thán nói .

Sau khi nghe Chu Thông giải thích , ánh mắt của mấy người lập tức đối với Đế Vô Tửu thay đổi.

" Quả nhiên hàng hóa trong cửa hàng lão bản đều là thứ nghịch thiên như vậy ".

Năm nghìn linh tinh đối vật bọn hắn là một con số trên trời , nhưng đối với những cường giả đó mà nói nó rất mắc ư ??.

Tất nhiên là không ! , thứ đồ vật bổ sung sinh cơ mỗi lần xuất hiện đều dẫn đến một tràng mưa máu tranh đoạt , là vật chỉ ngộ không thể cầu.

Trong phút chốc ba người bọn họ tưởng tượng đến sự hỗn loạn của Tinh Lan Thành .

Chậc... Chậc nghĩ thôi đã kích thích rồi .

Cộp.. Cộp...

Một tiếng bước chân từ trên lầu vọng xuống .

Mọi người đều nhìn về phía trước.

Chỉ thấy một nữ tử đang đi xuống , tuổi của nữ tử không tính là lớn , nhưng khuân mặt xinh đẹp , mắt phượng màu xanh lam biếc , mũi cao , đôi môi nhỏ đỏ và mái tóc màu bạch kim làm cho nàng trở nên cao quý lỗng lẫy trên người mặc lấy y phục màu hồng , không có từ ngữ gì có thể diễn tả vẻ đẹp của nàng .

Đây là ấn tượng đầu tiên của ba người các nàng.

Nhưng mấy người là thợ săn yêu thú nên kiến thức về yêu thú hơn hẳn người thường .

Đây chẳng phải đặc điểm của yêu thú hoàng tộc sao.

Theo bản năng ba người lập tức làm ra thế thủ , xém chút nữa là ra tay .

Nhưng khi nghĩ đến Phùng Huyền còn trong cửa hàng là một cao thủ lánh đời , thì lập tức trở lại bình thường .

Trên lầu là chỗ lão bản nghỉ ngơi , không cho người ngoài tiến lên.. Chẳng lẽ....

Nữ tử thân phận này còn cần suy nghĩ nữa sao.

" Xin chào ta tên là Hồ Ngạo Tuyết " Hồ Ngạo Tuyết chưa kịp nói xong thì ba người đã nhanh chân đến trước .

" Xin chào bà chủ " đám ngươi Phương Tuyền đồng thanh nói .

Bà.. Bà chủ ? .

Nghe thấy xưng hô như thế Hồ Ngạo Tuyết xém ngã xuống , trên khuân mặt xuất hiện một tầng đỏ nhàn nhạt .

Phùng Huyền nhìn thấy thì bình thường , không tiến lên giải thích . Trong long còn một chút vui vẻ

Nhưng dù sao Hồ Ngạo Tuyết là nữ tử , lần đầu nghe xưng hô như vậy thì với tâm tình Hợp Thể Kì như nàng cũng xuất hiện sự xấu hổ .

Nhưng với một tâm cảnh cường giả , Hồ Ngạo Tuyết nhanh chóng khôi phục lại bình thường .

" Các ngươi hiểu lầm rồi , ta chẳng qua bị thương nên được lão bản cứu thôi " Hồ Ngạo Tuyết lên tiếng giải thích.

" Hì Hì... chúng ta đều hiểu.. đều hiểu mà " ba người cười nói , liếc mắt về phía Phùng Huyền giơ lên ngón trỏ , trên mặt hiện lên chữ : lão bản quả nhiên là lão bản , ngưu phê .

Hồ Ngạo Tuyết ....

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Lão Bản sáng tác bởi HIDEZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HIDEZ
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.