Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Tào gia

Tiểu thuyết gốc · 2129 chữ

Trở về gian phòng, Tần Phá Thiên lại suy nghĩ đến nhân quả, hắn không cảm nhận được rõ ràng, chỉ là mơ hồ. Ý thức như đưa hắn liên kết đến một không gian vô định, nơi đó mọi thứ diễn biến như một định luật nhân quả. Có sinh, có tồn, có hang lâm, có diệt thế, có nhân quả.

Theo như hắn hiểu, người nào thì thuộc về giới đó, để tránh lạm sát vô tội sinh linh. Giống như Tiên Đế Chí Cao, thì thuộc về Tiên Giới, ở Tiên Giới thì làm gì cũng sẽ không bị dính đến nhân quả. Nhưng nếu Tiên Đế Chí Cao làm nhiều chuyện ở Phàm giới, thì sẽ bị dính đến nhân quả.

Quả thực hắn đi vào thế giới này cũng 15 năm, nhưng chuyện can thiệp vào cũng không nhiều. Chỉ là như cá ướp muối mỗi ngày sinh hoạt, tu luyên, sinh hoạt. Nên dĩ nhiên không cùng người dính vào nhân quả.

Tần Phá Thiên nghĩ, nếu như sáng tạo một bộ phân thân, dung bộ phân thân đó để đánh chém, như vậy thì có dính nhân quả hay không ?

Vừa nghĩ xong, hắn cũng chậc một tiếng lắc đầu, nào có dễ như vậy.

Dù là phân thân, nhưng vẫn mang hắn ý thức, hình thức, kể cả gia trì pháp lực. Nên nếu phân thân đem đi chém giết, vẫn là dính vào nhân quả.

Aiz, thật sự đau đầu. Đáng tiếc tại thế giới này, hắn bạn bè, người quen cũng là số ít. Giúp hắn hỏi một số chuyện ngược lại là không có ai.

Tần Gia tu vi cao nhất cũng là Nhị Tổ, đạt đến Bán Tiên cảnh, chỉ tiếc là khí huyết ngược lại hao hết, chỉ có thể nằm yên trong mộ huyệt. Hắn cũng không tiện gọi người khác dậy chỉ để hỏi vài vấn đề của cá nhân mình, như vậy thật ích kỷ. Chưa kể, Nhị Tổ cũng là phò mệnh Tần gia, Thập Tổ chỉ ra khi Tần gia tồn vong.

Có lẽ, hắn cũng chỉ có thể tạm thời biết như vậy, sinh mệnh của Phàm giới liền dính vào nhân quả. Hẳn là như vậy, nhưng ngược lại nếu không có biện pháp thì cũng chỉ có thể như vậy.

Tạm thời, Tần Phá Thiên còn cần đến Tào gia một chuyến.

Thần thức tản ra một chút, chỉ chớp mắt. Hắn là lại cảm nhận được vị trí của Tào gia, Khoẳng cách Tần gia cùng Tào gia cũng không gần, chỉ là Thiên Thần Đại Lục này cũng không quá lớn.

Tiên Đế Chí Cao thuấn di một cái cũng là ngàn tỷ dặm, thần thức bên trong càng là lại không thể nói so với thuân di kém. Thiên Thần Đại Lục, bất quá cũng chỉ là phàm giới bên trong một khối tinh cầu hình tròn, phạm vi nghìn tỉ, còn kém xa.

Bên trong Tào gia, Tào Đường là còn đang nằm dưỡng thương, còn Nhị vị Hộ pháp Độ Kiếp Kỳ càng là tuần trình lại diễn biến quỷ dị ngày hôm nay tại Tần Gia.

Đám người cao tầng dĩ nhiên không tin, chính bọn hắn ở ngay đó càng là không tin. Nói gì đến người nghe ?

Thần Tử 2 tay lần lượt bị cắt đi, nhưng không phát hiện linh lực dao động, cũng không phát hiện bất kỳ dị thường, đây là chuyện khó có thể tin được.

Sau cùng, chỉ có một kết quả đi đến thống nhất, là tại Tần gia, có một vị cảnh giới cao hơn Độ Kiếp Kỳ rat ay, thế nên bọn hắn mới có thể không cảm nhận được linh lực.

Cao hơn Độ Kiếp Kỳ, chẳng lẽ lại ngang bằng với Tam tổ của Tào gia ?

Giữa không khí nghị luận, Tam tổ lúc này mới lên tiếng

“Không phải là do Thập tổ của Tần gia, bọn lão bất tử đó chỉ ra khi Tần gia vong diệt. Hiển nhiên chuyện chưa đến mức để bọn hắn phải ra tay”

Nghe Tam tổ lên tiếng, tất cả cao tầng của Tào gia rơi vào một mảnh im lặng.

Không lẽ là thế lực khác trợ giúp Tần gia ?

Như vậy, thế cục hiện nay của cũng không như các tông môn giáo phái liên kết ?

“Được rồi, chuyện này trước mắt cần bàn bạc lại, tạm thời các ngươi đưa Thần Tử đi dưỡng thương. Trước không nên rắn động cỏ, Tào gia im lặng liền tốt” – Tam tổ giơ tay lên, ra hiệu tất cả ngừng nghị luận. Chuyện này, hắn có lẽ còn cần bàn lại với các Tổ tiên còn lại của Tào gia, sợ là không đơn giản như vậy.

Đám cao tầng nghe vậy, cũng chỉ có thể đem Tào Đường đi dưỡng thương, sau đó lần lượt rời đi khỏi sảnh nghị viện.

Nhìn tất cả rời đi, Tam tổ lúc này, đôi mắt thâm thúy nhìn vào hư không bên ngoài sảnh nghị viện, lên tiếng

“Các hạ ra đi”

Tần Phá Thiên lúc này mới một thân lam bào, từ trong cửu ngũ tầng mây tản ra, bước vào bên trong sảnh nghị viện của Tào gia.

Mỗi bước, giống như phiêu du vạn lý, nghìn dặm phù sa, một bước như thuấn di, chớp mắt đã đến trước mặt của Tam tổ.

Tần Phá Thiên cũng không nói gì, hắn chỉ là quan sát người gọi là “Tam tổ” này.

Khác với Thập tổ của Tần gia, tất cả đều khí huyết cạn, như đèn dầu sắp tắt. Thì vị Tam tổ này của Tào gia ngược lại là một trung phụ nam nhân, tóc buộc cao, có phần ngả sang màu bạc. Mặc đạo bào màu đen, khí chất uy vũ. Ngược lại có thêm phần điềm tĩnh, không giống như mấy nhân vật não tàn bên trong các tiểu thuyết, vừa ra liền trang bức rồi bị ăn hành.

Không đợi Tần Phá Thiên mở miệng, Tam tổ lúc này cũng là lên tiếng hỏi

“Các hạ là người tổn thương Tào nhi ?”

Tần Phá Thiên cũng là khuôn mặt không cảm xúc, trả lời

“Đúng, chính là ta làm”

Ân

Tam tổ ân một tiếng, sau đó nói với Tần Phá Thiên

“Đa tạ các hạ ân không giết, việc Tào nhi làm, ta chắc chắn sẽ nghiêm trị”

Nghe Tam tổ nói, Tần Phá Thiên lại thêm một chút thưởng thức vị lão tổ Tào gia này hơn. Thông minh, cẩn thận và không kiêu căng, cũng không siểm nịnh. Mặc dù cảnh giới hắn biểu thị ra bên ngoài cũng chỉ là Bán Tiên Cảnh Sơ Kỳ, yếu hơn tu vi của Tam tổ là Bán Tiên Cảnh Trung Kỳ một cái cảnh giới. Xứng đáng một cái lão tổ đại gia tộc, chứ không phải như mấy não tàn nhân vật phụ hở cái chém chém giết giết, rồi cuối cùng làm nền cho nhân vật chính.

Tam tổ bên trong suy nghĩ, lúc này cũng không phải vì vẻ bề ngoài thiếu niên 15,16 tuổi của Tần Phá Thiên mà khinh thường. Cải lão hoàn đồng, Trú nhan đan tại Thiên Thần Đại Lục mặc dù hiếm, nhưng có thể chỉ cần bỏ một chút công sức là có thể kiếm về. Tin tưởng, vị thiếu niên nhân trước mắt thể hiện cũng không trẻ như vậy.

Chưa kể, cước bộ của hắn lại như vậy ảo diệu, chính hắn Bán Tiên Trung Kỳ lại không cảm nhận nhìn thấy được bước chuyển của một Bán Tiên Trung Kỳ, thì hắn lấy cái gì khinh thường thiếu niên nhân ? Dĩ nhiên đem lễ nghi ngang hang giao tiếp.

Đó lại còn nói, thiếu niên này thần bí, là một biến số mà hắn tính cũng không ra. Bên trong Thiên Thần Đại Lục ,lão tổ của ngũ gia, lục phái người nào mà hắn không nhận biết ?

Chỉ riêng thiếu niên trước mắt này, hắn lại lạ lẫm hoàn toàn. Không phải bạn, nhưng dĩ nhiên cũng không phải địch. Nếu địch nhân tu vi Bán Tiên, hắn có thể thậm chí không để mắt Tào nhi một cái, ngang nhiên đến đại náo Tào gia cũng có thể bình tĩnh thối lui. Chí cao của Phàm giới, nào dễ dàng thân tử đạo tiêu như vậy. Trước mắt, hắn chỉ có thể thăm dò người thiếu niên thần bí này.

Tần Phá Thiên lúc này mỉm cười, nhìn Tam tổ, hỏi

“Ta tổn thương hắn, các hạ vì sao còn cảm tạ ta ? Lại còn không thắc mắc ta đến từ thế lực nào sao ?”

Nghe Tần Phá Thiên hỏi, Tam tổ trong tim không khỏi có chút giật mình, nghe Tần Phá Thiên nói, giống như một phần trong suy nghĩ của Tam tổ, hắn cũng vừa thắc mắc thiếu niên này thân phận đến từ đâu, thế lực nào. Nhưng lắc đầu, hắn chỉ có thể nghĩ đó là trùng hợp, lúc này mới đáp.

“Các hạ nếu muốn giết Tào nhi, có lẽ cũng chỉ cần một ý niệm. Đó là cái thứ nhất, nên ta cảm tạ ân các hạ không giết. Còn chuyện các hạ đến từ đâu, ta ngược lại có thắc mắc. Nhưng cũng không thể hỏi, nếu các hạ là có địch ý với Tào gia, ta nghe câu trả lời cũng như không. Nếu như các hạ tự nói, ta cũng không dễ dàng tin tưởng.”

Lời nói vừa ra, Tần Phá Thiên cũng cảm nhận được vị Tam tổ trước mắt này hiển nhiên cũng không bình thường. Nhưng cũng đúng thôi, người ta sống qua vô số tuế nguyệt, thì tính cách trầm ổn, suy nghĩ sâu sắc như vậy cũng là hợp lý lẽ thường. Đó cũng là một trong những lý do những cổ lão thế gia gia tộc sừng sừng vạn năm không đổ.

Thưởng thức, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là thưởng thức. Tào gia đối với Tần gia hiện tại cũng không phải địch nhân, nhưng lại càng không phải bạn. Nên Tần Phá Thiên thái độ, cũng chỉ là không tiến không lùi, nói tiếp.

“Chỉ cần các hạ biết ta là người Tần gia, chuyện còn lại không cần suy nghĩ nhiều. Hơn nữa, ta có một chuyện muốn thương lượng với các hạ” – Tần Phá Thiên đạo.

Nghe Tần gia hai chữ, Tam tổ trong đầu lóe lên một suy tính, nhưng hiển nhiên sau đó dập tắt đi. Khai gia lão tổ tần gia phi thăng Tiên Giới cách đây qua vô số tuế nguyệt. Chính hắn tận còn đến dự tiệc đưa tiễn của Tần gia, hẳn thiếu niên này không thể là Khai gia lão tổ mới đúng.

Dẹp bỏ suy nghĩ, Tam tổ lúc này mới lên tiếng hỏi.

“Ân, ta đã biết”

“Không biết các hạ là muốn thương lượng chuyện gì ?”

Tần Phá Thiên nói tiếp

“Ta muốn hai nhà Tào – Tần hủy bỏ hôn lễ, việc kết minh cũng không cần. Mong các hạ có thể cân nhắc”

Hủy bỏ hôn lễ, ngược lại không phải chuyện gì khó, nhưng việc kết minh không cần. Vậy Tần gia là có át chủ bài khác giữa bố cục các cổ lão thế gia hiện nay ?

Hôn lễ ngược lại không cần thiết, đó chỉ là cầu nối cho đại mưu nghiệp của Tào gia. Bọn hắn đơn giản, chính là muốn nuốt lấy Tần gia. Nhưng việc đối phương yêu cầu, lại lập tức ảnh hưởng đến đại mưu nghiệp bấy lâu nay của Tào gia.

Một câu nói nhưng lộ ra ý tứ rõ ràng của đối phương – “ Tần gia không cần kết minh, một mình có thể cân các cổ lão thế gia khác “, dịch nghĩa ra nôm na chính là vậy.

Buông tha Tần gia ngược lại không thể, nhưng cũng không bứt dây động rừng đối phương quá sớm. Lỡ trở mặt đánh không lại chẳng phải diệt tộc ? Tam tổ trong lòng không khỏi một chút muốn dựa theo cuộc đối thoại này thăm dò đối phương, hắn liền nói

“Ta nếu là không đồng ý thì sẽ như thế nào đâu ?”

Tần Phá Thiên nghe vậy, khen Tam tổ một câu

“Các hạ đúng là giống như ta suy đoán, rất thông minh và cẩn thận. Nếu là ta, ta cũng không vội đồng ý đối phương, mà sẽ thăm dò trước đối phương thực lực. Như ý các hạ muốn”

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Tiên Đế sáng tác bởi nathanphan0812
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nathanphan0812
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 350

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.