Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Phá Thiên ra tay

Tiểu thuyết gốc · 2259 chữ

"Cha, ta thấy hộp gỗ kia là bất phàm, ta cảm nhận đan dược bên trong phỏng đoán cấp độ cũng không thấp" - Độc Cô Yên Nhi lúc này thì thầm với phụ thân bên cạnh

"Ngươi chắc chứ ? Ta thấy hộp gỗ cũng bình thường, vân gỗ chỉ là lạ một chút chưa từng thấy thôi, có hơi phô trương không ?" - Độc Cô Chấn Nam cũng tấm tắc hiểu kỳ

"Cha, đừng quên ta là Trung cấp luyện dược sư, có thể ngửi được đan dược ah" - Độc Cô Yên Nhi tiếp tục nói.

"Vậy chờ xem, ta thấy thiếu niên này cũng không tầm thường... thậm chí có chút soái" - Độc Cô Chấn Nam nhìn Tần Phá Thiên một lúc, mặc dù nhìn hắn là Kim Đan cảnh, nhưng cũng có cảm giác không hiểu thấu thanh niên mặc lam bào trước mắt này. Cho người ta một cảm giác khó chịu, huyền bí.

Nhìn thấy bầu không khí lúc này, Quách Phù Dung đứng bên cạnh cũng không khỏi lo lắng. Sau đó lo sợ chuyện gì, liền cười hòa ái nói với Tần Phá Thiên, nói

"Thiên nhi, không cần sinh khí. Lễ vật gì cũng là ngươi làm ra, không cần lo lắng người khác nói, ngươi có lòng với tỷ tỷ là được."

"Dạ, mẫu thân, ta cũng không có ý định gây chuyện phiền phức." - Tần Phá Thiên ngược lại là điềm tĩnh, lắc đầu, cũng không có nói thêm.

Đám người Tào Gia, hắn cũng không để ý nhiều. Tuổi trẻ khí thịnh, lại thế cục Tào Gia có vẻ mạnh hơn Tần Gia, nên bọn hắn được nước lấn tới, phách lối một chút cũng không có gì lạ. Tần Phá Thiên lười cùng bọn tiểu bối này đôi co.

Tiếp đến, Tần Phá Thiên tiếp tục lấy ra Thiên Phượng Linh Châm, dĩ nhiên trước khi lấy ra, hắn đã phong bế lực lượng cũng như linh khí phát ra từ ngân châm, để tránh đàm tiếu xung quanh dẫn đến những rắc rối không đáng có.

"Đây là Thiên Phượng Linh Châm, là một linh khí pháp bảo ta rèn được, có thể dùng để bảo vệ công kích. Tỷ tỷ nên trang bị để bảo vệ tốt bản thân mình"

Cũng không dừng lại, Tần Phá Thiên lại lấy ra một thanh phi kiếm nhỏ, kích cỡ khoảng đầu ngón tay, đưa cho Tần Uyển Đình, nói

"Còn đây là một thanh phi kiếm, ta trong di tích đạt được, cũng không rõ thuộc tính cùng cấp độ. Nhưng đoán chừng cũng bất phàm, tỷ tỷ khi nào có thời gian có thể luyện thử phi kiếm này"

Tần Uyển Đình nhìn lấy Thiên Phượng Linh Châm và phi kiếm một lần, cũng không có tập trung. Ánh mắt nàng nhìn Tần Phá Thiên càng lúc càng hòa ái, cưng chiều hơn. Phải nói tiểu đệ đệ này của nàng thật có thảo a.

"Được rồi, tỷ tỷ rất cảm kích. Cảm ơn đệ đã tặng cho tỷ những lễ vật này, hao phí công sức của đệ."

Quả nhiên phong bế Thiên Phượng Linh Châm và phi kiếm xong, một món Đế Cấp linh khí và cận Đế cấp ngược lại tỷ tỷ chỉ nhìn có một lần. Tần Phá Thiên không khỏi cười khổ, nhưng không sao ah. Hẳn lúc nguy hiểm nó có thể phát huy công dụng, còn bây giờ thì cũng không cần nghĩ nhiều, nàng trân trọng liền tốt.

Đúng lúc này, giọng nói Tào Đường vang lên, có phần nghiến răng.

“Nương tử, ta đây ngược lại là có một thanh Bát Phẩm Linh Khí phi kiếm muốn tặng nàng, cũng coi như là lễ gặp mặt của phu quân ta đi “ – Tào Đường lúc này tiến lại gần Tần Uyển Đình, lấy trong túi trữ vật ra một thanh Phi kiếm màu vàng, toàn thân óng ánh, lơ lửng, tỏa ra linh khí mạnh mẽ. Hiển nhiên không phải phàm vật

Đế Cấp a!

Linh khí vừa ra, toàn trường một mảnh chấn động. Tào Đường vậy mà quà tặng lại là Đế Cấp Linh Khí. Thiếu nữ xung quanh ao ước muốn chết đi sống lại ah.

Đế Cấp, nghe chỉ có hai chữ. Nhưng tại Thiên Thần Đại Lục này, lại nói chỉ có một số ít tông môn cấp cao mới có thể sở hữu. Đa phần toàn là Thất cấp, lục cấp linh khí trở xuống.

Tào Gia lần này bỏ đại giới ah, xem ra kết minh với Tần Gia đều là chuyện thật.

“Đa tạ công tử, ta đã có phi kiếm này rồi, ngược lại là không cần thêm” – Tần Uyển Đình mặc kệ anh mắt ao ước của vô số người, nhẹ nhàng vuốt ve phi kiếm của Tần Phá Thiên tặng, một mặt từ chối thẳng thừng Tào Đường.

Nghe Tần Uyển Đình trả lời, Tào Đường mặt không khỏi xuất hiện một tia gân xanh, nàng đây là trước mặt bao nhiêu người từ chối hắn ? Lại còn xưng hắn là Công Tử thay vì Phu Quân.

“Ngươi..” – Tào Đường khí máu lên não, một tay giơ lên, chuẩn bị tát Tần Uyển Đình một cái cho hả giận, thì bỗng nhiên A một tiếng.

Xoẹt!

Bàn tay hắn từ trên người bị cắt xuống, máu văng tung tóe.

“Công tử”

“Hộ giá công tử” – Nhị vị Hộ Pháp của Tào gia cũng chưa kịp phản ứng, chuyện gì vừa xảy ra, quá nhanh đi ?

Khoẳng khắc chỉ vài khắc xảy ra, Tào Đường lập tức lại bị phế đi một cánh tay trước cặp mặt của bao nhiêu cao thủ, đại năng.

Diễn biến cũng quá nhanh đi ? Tất cả mọi người đều một mặt mộng bức ? Chuyện gì xảy ra ?

“Là ai, là ai làm ?” – Tào Đường một mặt hoảng hốt, đau đớn. Hắn chỉ có tu vi Kim Đan Cảnh Đại Viên Mãn, thân thể chưa thuế biến hoàn toàn, nỗi đau này khiến hắn thấu đi như chết đi sống lại. Nhưng chớp mắt lại bị mất đi một cánh tay, đây là chuyện thế nào ?

Cả đại sảnh Tần gia rơi vào một cảnh nhốn nháo, đa phần một bụng lo lắng nhưng thực tế là cười trên nỗi đau người khác,

Đám người các tông môn, giáo phải thì là chờ xem kịch vui. Nếu hai nhà Tào – Tần đánh nhau, thế cục hiện nay trên thiên hạ sẽ ra sao ? Ai cũng đều muốn nhìn tiếp diễn biến.

“Thập Tổ không có ai thức tỉnh, vậy là ai làm ?” – Tần Ngạo Thiên ngồi giữa đại sảnh, sự việc xảy ra trước mắt hắn cũng không kịp hiểu. Nhưng Thập Tổ không ra, ai có thể cắt hắn một bàn tay giữa hai vị Hộ pháp Độ Kiếp Kỳ của Tào gia ?

Tần Uyển Đình một bên cũng run sợ, vội vàng nắm chặt tay Tần Phá Thiên. Hiển nhiên nàng cũng thấy cánh tay Tào Đường bị cắt trước khi hắn định đánh nàng. Suy nghĩ logic một chút, vậy vị đại năng kia là nhằm vào Tào gia ?

Không đợi Tần Uyển Đình suy nghĩ thêm, Tào gia lúc này đoàn người đi theo đã là giương cung bạc kiếm, thể trận hùng hồn, chuẩn bị đẫm máu Tần Gia.

Quan khách xung quanh một số người tu vi thấp cũng vội vã chạy trốn mất, chỉ để lại mốt số ít người của các thế lực lớn ở lại quan chiến, chờ xem kết cục.

“Tần lão gia chủ, nhanh chóng cho chúng ta một lời giải thích, còn không là không xong với chúng ta đâu” – Một vị hộ pháp của Tào Gia lúc này một bên chữa trị cánh tay cho Tào Đường, một bên nghiến răng nghiến lợi nói.

Mất mặt, thật sự là mất mặt. Toàn bộ đại sảnh chỉ có bọn hắn là Tu vi cao nhất Độ Kiếp Kỳ, nhưng vẫn không thể quan sát được vì sao Tào Đường lại bị cắt một cánh tay. Cho nên nhị vị hộ pháp một mặt uất ức, đòi Tần gia ra một cái lý lẽ.

Tần Ngạo Thiên lúc này một mực yên tĩnh cũng không khỏi lên tiếng, nói

“Chư vị bình tĩnh, ta Thập Tổ không ra, nên chuyện vừa rồi chắc chắn không phải Tần Gia chúng ta làm”

Nghe được Tần Ngạo Thiên nói vậy, Tào Đường một bên chữa trị càng điên tiết lên,cao giọng hét

“Không phải các ngươi cái rắm, xảy ra tại Tần Gia, chỉ có thể là các ngươi làm.”

Xoẹt

Bàn tay còn lại của Tào Đường lại lập tực bị cắt rơi xuống, khiến hắn đau đớn thất thanh la hét

“Aaaaaaa, tay của ta, tay của ta”

“Là ai, là ai làm ?”

Nhị vị hộ pháp Tào Gia lại càng điên tiết hơn, đứng dậy chuẩn bị một chưởng phá nát đại sảnh Tần Gia, hôm nay bọn hắn phải cho Tần Gia đổ máu. Trước mặt bọn hắn mà lại dám 2 lần đả thương Thần Tử, tội chết không thể chết thêm.

Ngay khoảnh khắc nhị vị Hộ pháp chuẩn bị đánh ra chưởng lực, bọn hắn cảm giác như tất cả xung quanh thời gian như đóng băng lại, tất cả mọi thứ chỉ đều là một mảnh màu đen tăm tối, không thoát ra được.

Cảm giác như có một đôi mắt từ xa xăm nhìn chằm chằm vào bọn hắn, chỉ cần bọn hắn xuống tay, lập tức sẽ thần hồn câu diệt.

Vụt!

Vài khắc sau đó, trở lại thực tại, hai tên hộ pháp của Tào gia đưa mắt nhìn nhau, trên trán từng giọt mô hồi hột đổ xuống, toàn thân lạnh toát.

Độ Kiếp Kỳ tại Thiên Thần Đại lục này, phải nói là đi ngang. Dĩ nhiên từ lúc thành cảnh đến nay bọn hắn lại cảm nhận sợ hãi đến như vậy.

Cái chết!

Bọn hắn vừa cảm nhận được ranh giới của cái chết

Tần Gia có quỷ!

Phát hiện nơi này có quỷ dị, nhị vị hộ pháp của Tào gia lập tức không nói thêm, cầm lấy 2 cánh tay đứt của Tào Đường, đưa hắn rời khỏi Tần gia, chỉ để lại một câu

“Tần Gia chủ, lần này thành hôn có chuyện, Tào gia cần trở về cân nhắc chuyện liên minh”

Nhìn lấy đám người Tào gia phi hành cấp tốc rời đi, xung quanh tràng cảnh đều hiện lên sự nghi hoặc.

Vì cái gì mới vừa vài hơi thở trước đòi san bằng người ta, vài hơi thở sau lại tất cả bỏ chạy ?

Có Quỷ, nhất định là có Quỷ

Ngay cả Tần Ngạo Thiên, cao tầng cùng toàn bộ người xung quanh cũng không hiểu chuyện gì từ đầu đến cuối.

Từ việc Tào Đường bị cắt đứt cánh tay, cho đến nhị vị hộ pháp chuẩn bị chưởng lực san bằng nơi này.

Một mảnh rì rầm,

Nhìn đám người Tào gia rời đi, Tần Phá Thiên trong mắt lóe lên một tia sát ý. Nhưng dĩ nhiên, chỉ lóe lên chứ không thực sự xuống tay. Hắn cảm giác, nếu hắn thực sự muốn giết đám người Tào gia, tất cả chỉ trong một ý niệm.

Chỉ là, sống hai đời, hắn đến nay thực sự chưa từng giết người. Là một đời người sống trong tư tưởng hiện đại, chém chém giết giết như trong tiểu thuyết là không có khả năng. Có lẽ, hắn cần rèn luyện tâm tính ah.

Chưa kể, hắn là Tiên Đế cảnh, hắn cảm nhận, nếu hắn thật sự giết những người ở Phàm giới này, có lẽ sẽ phải chịu gánh đến nhân quả. Nhân quả liên kết ra sao, thì hắn cũng thật sự không biết, tất cả mọi thứ đều là quá hư vô.

Giết người tạm thời không nói đến, nhưng hẳn là hắn cũng cần phải đến Tào Gia một chuyến.

Tạm thời gác bỏ suy nghĩ sang một bên, Tần Phá Thiên lắc đầu, nhìn tràng cảnh bên trong đại sảnh.

Đám người của Tông môn, giáo phái đến dự tiệc cũng dần rút đi, để lại trong đại sảnh chỉ là một ít cao tầng của Tần gia, trong đó có Tần Uyển Đình.

Nàng đang cùng phụ thân Tần Ngạo Thiên đối đáp, đại khái là không biết chuyện này có hay không đến thế cục Tần gia hiện tại giữa các bá chủ trên đại lục.

Tần Ngạo Thiên cùng cùng các cao tầng cũng một mảnh đau đầu, bọn hắn cũng thật sự không hiểu chuyện gì. Bây giờ Tào gia ép tới, bọn hắn cũng chỉ có thể binh tới nước ngăn, tướng tới nước đỡ. (P/s: Tác giả - đại khái là đánh thì đánh sợ gì, thế lực hai nhà ngang nhau, ai sợ ai. Chẳng qua là sợ đánh xong bị nhà khác vào ăn hôi thôi.)

Tần Phá Thiên sau đó cũng thuận thế rời đi, những chuyện này, theo thực tế thì vẫn chưa đến lúc hắn có thể nói chuyện như các thiên kiêu trong tiểu thuyết, nói một gia chủ nghe mười, nói hai trưởng lão nghe một trăm. Thế giới nào cũng vậy, cũng phải có lý một chút mới được.

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Tiên Đế sáng tác bởi nathanphan0812
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nathanphan0812
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 343

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.