Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Tiên Văn Hủy Đi Tơ Hồng (4)

Phiên bản Dịch · 1303 chữ

Thánh quân nghĩ đồ đệ có chút thành tích thì nên phơi bày trước mặt mọi người, chiếu cố lòng tự trọng của nàng. Tuy Hồng Lam sẽ không để ý những thứ nhàn ngôn toái ngữ đó, nhưng thánh quân sợ có một số kiệt ngạo khó thuần lén gây sự.

Thiên Nhận thánh quân sẽ không đánh giá quá cao chỉ số thông minh của một số người, đồng thời cũng sẽ không xem nhẹ lực ảnh hưởng của chính mình, Hồng Lam nâng cao tu vi của bản thân mới là chuyện quan trọng.

Ở Thực Chỉ giới có một giới hạn như này, trước hai mươi tuổi tiến nhập Trúc Cơ được gọi là thiên tài, hai mươi đến năm mươi tuổi là tầm trung, năm mươi đến trăm tuổi là tư chất người thường, trăm tuổi về sau… Không có thêm thiên tài địa bảo giúp kéo dài thọ mệnh, có rất ít phàm nhân có thể sống đến hơn trăm tuổi, ngay cả khi họ đã chạm tới cảnh giới Trúc Cơ rồi thọ mệnh tăng thêm mấy trăm năm nữa, tư chất như vậy muốn tiếp tục tu luyện lên Kim Đan hay Nguyên Anh về sau thì phải xem khí vận và cơ duyên thế nào.

Hồng Lam năm nay mười chín tuổi, so với người khác xem ra đã có thể xếp vào hàng ngũ thiên tài, nhưng nếu mặc kệ tuổi tác, dựa vào niên đại tu luyện của nàng, ba năm đột phá Trúc Cơ, hôm nay đã đủ để xứng danh tuổi trẻ tài cao.

Thiên Nhận thánh quân mang Hồng Lam đến một khu địa giới, đánh vài đạo pháp quyết vào trong hư không, một tòa tiên sơn từ giữa hiện lên, đại trận quanh chân núi phù dung sớm nở tối tàn, tầm nhìn của Hồng Lam phóng đến trận văn sắp biến mất kia, hoa văn rườm rà phức tạp làm Hồng Lam đầu đau não trướng, vội thu liễm tinh thần, không dám suy nghĩ thêm nữa.

Thiên Nhận thánh quân đưa cho Hồng Lam một cái ngọc bài: “Núi này tên Thương Nhai, là do ta may mắn phát hiện ra thời còn trẻ, sư đồ chúng ta sẽ ở lại đây cho đến khi ngươi xuất sư, ngày sau nếu ngươi có bằng hữu thì có thể nói cho họ biết mà tới nơi này tìm ngươi. Thủ sơn đại trận là do thiên địa sinh ra, ta chưa chỉnh đốn và cải cách quá nhiều, ngươi cầm khối ngọc bài này là có thể tự do ra vào. Đối với thành tựu Kim Đan của ngươi về sau, động phủ kia là lễ vật xuất sư của ta dành cho ngươi.”

Kim Đan một khắc định trường sinh, đó là quy tắc của Thực Chỉ giới, đồ đệ đạt được thành tựu Kim Đan, nghĩa là duyên phận thầy trò đã hết. Không còn có sư trưởng nâng đỡ, con đường từ nay về sau bọn họ phải tự mình đi rồi.

Hồng Lam cúi đầu: “Đa tạ sư tôn.”

“Mẫu thân, thiệp mời của ai vậy?” Thiếu nữ dựa nửa người vào nữ tu, thăm dò đánh giá thiệp mời trên tay nữ tu, sau khi nhìn thấy dòng chữ màu bạc đề bên dưới tấm thiệp thì lấy tay che miệng: “Thánh quân ‘Thái Huyền Kiếm’!”

Thiếu nữ giật mình đứng thẳng: “Mẫu thân, là thiệp mời của thánh quân sao?”

Chăm chú nhìn đôi mắt rực rỡ như ánh mặt trời sau giờ ngọ của thiếu nữ, Hữu Độ nguyên quân biết nàng muốn hỏi cái gì, lại không thể không nhẫn tâm phá đi tâm tư của ái nữ: “Thánh quân đưa thiệp mời tham dự đại điển thu đồ đệ của hắn.”

“Thánh quân thu đồ đệ? Sao có thể!” Khuôn mặt của thiếu nữ vốn đang kiều diễm như hoa không nhịn được lập tức trắng bệch.

Tuyết lí Dao Hoa đảo, vân đoan Bạch Ngọc Kinh. Tước thành Thiên Nhận thế, cao hơn Cửu Trọng Thành.

Hai câu thơ này có ý bao hàm, nghĩa là giữa tứ đại thế lực của Thực Chỉ giới, ở đảo Dao Hoa thuộc Bắc Hải, nằm ở trên mây Bạch Ngọc Kinh, có một toà Cửu Trọng Thành tọa lạc, còn có, một người một kiếm đủ để chống lại cả một thế lực, được người đời tôn xưng là thánh quân Thiên Nhận.

Thiên Nhận thánh quân là truyền kỳ của Thực Chỉ giới, được công nhận là người có khả năng phi thăng thành tu sĩ Thiên giới nhất, vô số thiên kiêu tre già măng mọc cầu kiến mong muốn bái hắn làm thầy, bởi vì tầm mắt thánh quân quá cao, những tu sĩ thất bại giống như cá diếc qua sông, thiếu nữ cũng là một lòng hâm mộ phong thái tiêu sái của thánh quân ấy.

Hữu Độ nguyên quân cùng Thiên Nhận thánh quân giao tình không tệ, còn từng hạ mình đi cầu xin bạn tốt thu nhận nữ nhi duy nhất của nàng làm môn hạ, nhưng như cũ vẫn bị cự tuyệt.

“Mẫu thân, con cũng phải đi.” Nàng không cam lòng, nàng ba tuổi tu đạo, mười tuổi Trúc Cơ, hiện nay vừa tròn hai mươi, đã được người ta gọi một tiếng Kim Đan chân nhân, mẫu thân cũng nói qua tư chất nàng đã là thế gian hiếm có, nhưng tuy là như thế nàng mãi cũng không thể được như ước nguyện, nàng muốn nhìn một chút, là ai có vận khí tốt như vậy, có thể được thánh quân thu làm đồ đệ.

Gió lạnh hỗn loạn trên đảo quanh năm tuyết đọng lùa vào khe cửa, cửa sổ bị thổi qua vang lên răng rắc, Hữu Độ nguyên quân giơ tay đóng cửa sổ lại, sau đó quay qua nói với nữ nhi: “Mang con đi cùng cũng được, chỉ là phải nói trước, con không được đi tìm đối phương gây phiền toái, nếu không trăm năm về sau, con không được rời đảo nửa bước.”

Thiếu nữ nghiêng đầu cười ngọt ngào: “Mẫu thân yên tâm, con tuyệt đối sẽ không làm những việc khiến đảo Dao Hoa phải hổ thẹn.” Ngốc tử mới quang minh chính đại khiêu khích đồ đệ của thánh quân, làm thánh quân mất mặt, dù cho nàng muốn thử vận may, nàng cũng sẽ không tự mình xuất thủ.

Trong lòng thiếu nữ biết rất rõ, những người tò mò và đố kị đối phương có thể nhận được sự ưu ái của thánh quân giống nàng nhiều vô số kể, mà trong đó kẻ dễ dàng liều lĩnh bất kể hậu quả cũng không ít, không nói những kẻ khác, tên ngốc to xác ở Cửu Trọng Thành kia chính là làm việc không cần dùng não, nếu không phải thiên phú bản thân tốt, lại có phụ thân che chở, e là đã sớm tự đùa chết chính mình, lúc này nếu để hắn biết Thiên Nhận thánh quân thu đồ đệ…

Thiếu nữ nhấp môi cười, rũ mắt thu liễm sóng ngầm nơi đáy mắt, trở về phòng lập tức đưa tin đến Cửu Trọng Thành, thời điểm thư tín mới vừa giao cho thanh điểu mang đi, thiếu nữ đột nhiên ngã xuống ghế dựa, sau đó trợn mắt dùng ánh nhìn kinh ngạc tò mò quét quanh bốn phía, vận khởi pháp lực phi hành lại khiến đầu mình đụng phải xà nhà, dường như bỗng nhiên quên mất cách thao tác pháp lực như thế nào.

Phía trên núi Thương Nhai, Hồng Lam nhận được nhắc nhở.

[ Ký chủ, nữ chủ đã xuyên qua. ]

—— Cốt truyện bắt đầu.*

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Tay Thiện Nghệ Hủy Đi Tơ Hồng của Bạch Sắc Đích Mộc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quamon11
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.