Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Tiên Văn Hủy Đi Tơ Hồng (5)

Phiên bản Dịch · 1266 chữ

Hôm sau, các tu sĩ hội tụ tại núi Thương Nhai.

Người tới chúc mừng Thiên Nhận thánh quân không nhiều lắm, chỉ có các chưởng môn, trưởng lão cùng một ít đệ tử thuộc tam đại tiên môn, còn có bằng hữu của thánh quân, mục đích chủ yếu là giới thiệu Hồng Lam với bọn họ, làm cho bọn họ quen mặt, khi xuất môn ra ngoài có thể chiếu cố lẫn nhau.

Chỉ là… Hồng Lam cảm nhận được những ánh mắt của nhóm người cùng thế hệ đang dán lên người nàng, âm thầm cảm thán sức ảnh hưởng của sư tôn nhà mình —— mấy con mắt hình viên đạn kia sắp chọc nàng thủng thành cái sàng rồi.

Đúng là lam nhan họa thủy.

Trong đó người có tầm mắt nóng rực nhất là một tiểu ca có làn da màu lúa mạch, thân hình cơ bắp hữu lực, tựa như báo gấm có tính xâm lược cao, hệ thống săn sóc dâng lên màn giới thiệu [ Đó cũng là nam xứng, là oan gia với nữ chủ, nhi tử của thành chủ Cửu Trọng Thành, danh xưng Nam Trần Sinh. ]

Chuẩn xác mà nói, là cùng khối thân thể ban đầu của nữ chủ đối chọi gay gắt, nhưng mà bởi vì nữ chủ đã xuyên qua, Nam Trần Sinh phát hiện người hắn nghĩ vốn trong ngoài không đồng nhất cư nhiên lại đơn thuần thiện lương không giả tạo như thế, vì vậy cảm thấy vô cùng tự trách, từ đó về sau toàn tâm toàn ý ái mộ nữ chủ, có thể nói là cốt truyện điển hình.

“Hồng Lam đúng không? Tiểu gia là Nam Trần Sinh, nhớ kỹ cái tên này cho ta.” Nam Trần Sinh đi đến trước mặt Hồng Lam, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng chăm chú, quay cuồng một thanh tiểu đao trong tay, rồi sau đó khiêu khích nói với Hồng Lam: “Ngươi vừa mới nhập đạo, hiện tại đánh với ngươi không thú vị, vào đêm Thất Tinh Liên Châu năm sau, ở tháp Thông Thiên tranh hạng Thiên bảng, ta sẽ chờ ngươi đến.”

Thành chủ Cửu Trọng Thành Thánh Tiễn Tử xấu hổ mà cười lên ba tiếng, đối với thánh quân khô khan giải thích: “Ha ha ha, chuyện là, Trần Sinh nó tương đối hiếu chiến, từ trước đến giờ vẫn luôn tò mò rốt cuộc là thiên kiêu như thế nào mới có thể khiến thánh quân ưng ý.”

Thiên Nhận thánh quân mặt mày bất động, biểu cảm trước sau như một nhìn không ra hỉ nộ, chỉ nói: “Tâm tư hài tử, không cần để ý.”

Thánh Tiễn Tử ước gì thánh quân nghĩ như vậy, lập tức phụ họa: “Tiểu hài tử chơi đùa mà thôi! Trần Sinh chính là tâm cao khí ngạo, luôn thích cùng người khác ganh đua cao thấp, ta nói bao nhiêu lần nó cũng không nghe.” Nói như vậy cũng không phải vì khiếp sợ tu vi và địa vị của thánh quân, Thánh Tiễn Tử kỳ thật cũng không thích hành vi khiêu chiến này của Nam Trần Sinh, không phải thỉnh cầu mà là trực tiếp định ra thời gian cùng địa điểm, ngữ khí ra lệnh thực sự làm người ta khó chịu.

Thánh Tiễn Tử khi còn trẻ cũng đã từng trải qua một lần bị bắt ước chiến như vậy, thảm hại hơn chính là, ông ta là một Thực tu, dùng trù nghệ nấu nướng để nhập đạo. Năm đó cắn răng không muốn mình thua, cứng đầu dựa vào tiếp viện cùng người nọ dây dưa suốt hai ngày, người xem mệt mỏi, người đánh cũng mệt mỏi, cuối cùng đối phương vì tinh thần xuống dốc mà chấp nhận để ông ta thắng.

Xuất phát từ thảm kịch năm đó, Thánh Tiễn Tử căm thù việc cưỡng chế khiêu chiến đến tận xương tuỷ, nhưng ai bảo đó lại là con trai của ông ta! Ngày thường thuyết giáo về chuyện này cũng không ít, nhưng mà đương nhiên vẫn không thể nhẫn tâm ra tay chỉnh đốn, nhi tử không nghe lời ông ta ông ta cũng bất lực.

Hồng Lam vốn tính tình tốt, nghe xong lời này cũng không hề giận Nam Trần Sinh, ngược lại lấy giấy bút từ trong ba lô của hệ thống ra, duỗi tay đưa đến trước mặt Nam Trần Sinh.

Nam Trần Sinh:???

“Không phải ngươi muốn ta nhớ kỹ ngươi sao?” Hồng Lam phát âm tên của Nam Trần Sinh lại một lần, sau đó đúng lý hợp tình nói: “Viết ra xem là chữ nào.”

Phải nhớ kỹ, chỉ nhớ rõ âm đọc đương nhiên không được.

Nam Trần Sinh á khẩu không trả lời được, đôi mắt trợn tròn trông rất giống với loài động vật họ mèo, dường như vừa mới đánh giá trên dưới người trước mặt một chút, lòng tràn đầy không thể tin tưởng.

Này này này... Người này sao lại như vậy! Nam Trần Sinh chiến ý hừng hực bị Hồng Lam không giống lẽ thường ra bài đánh tan, hai tay cứng đờ tiếp được giấy bút rồi viết tên của mình xuống.

Bên kia có thiếu nữ phụt cười ra tiếng.

Nam Trần Sinh quay qua nhìn, giữa mày nhăn thành chữ xuyên 川: “Thanh Dao, ngươi đã đột phá Kim Đan?”

Thiếu nữ hàm hàm hồ hồ ừ một tiếng.

Nam Trần Sinh ách một tiếng, sau khi trả lại giấy bút cho Hồng Lam, hắn phiền loạn mà gãi gãi đầu: “Tiểu gia đã đánh cược thì phải chịu thua, ngươi thành đan trước ta một bước, nói đi, muốn ta làm cái gì?”

Lại duỗi thẳng lưng, giống như con mèo không cam lòng mà vươn móng vuốt, cằm hướng lên trời cao: “Ta tuy thua ngươi một bước, nhưng đợi ta kết đan thành anh rồi nhất định có thể một lần nữa đánh bại ngươi.”

“Hả?” Thiếu nữ tên là Thanh Dao phát ra âm thanh nghi hoặc, rồi trong chớp mắt bừng tỉnh đại ngộ: “À! Ngươi nói là lần đánh cược kia!”

Nàng xua xua tay, tươi cười điềm mỹ đáng yêu: “Lúc ấy chỉ là ta tùy tiện nói, ngươi nghe qua rồi thì bỏ đi.”

Nam Trần Sinh mím môi thành một đường thẳng, trực giác nói cho hắn biết, lúc này Thanh Dao không có làm bộ làm tịch, nàng là thực lòng không muốn làm khó hắn.

Kỳ quái, người này chẳng lẽ đổi tính?

“Dù sao ta thua chính là thua, đã đánh cược thì phải chịu.” Nam Trần Sinh thần sắc lạnh lùng: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta thua cũng không nổi?”

“Được rồi được rồi. Chỉ là ta không nghĩ ra muốn ngươi làm cái gì, lần đánh cược này để sau đi.” Nhưng mà nhìn thái độ của Thanh Dao, nàng hoàn toàn không đặt nặng chuyện này.

“Được, ngươi nghĩ kỹ rồi để thanh điểu truyền tin cho ta...” Nam Trần Sinh hơi ngừng một chút, trong đầu theo bản năng nhớ lại lá thư toát ra sự khiêu khích lần trước, cho dù nó mờ nhạt đến mức khó nhận ra, hắn vẫn có thể cảm giác được, sau khi hừ lạnh một tiếng với Thanh Dao, hắn quay đầu rời đi.

Hắn biết, người này căn bản không có gì thay đổi, vẫn là trong ngoài không đồng nhất, hắn tốt nhất không nên sinh ra kỳ vọng!

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Tay Thiện Nghệ Hủy Đi Tơ Hồng của Bạch Sắc Đích Mộc

Truyện Xuyên Nhanh: Tay Thiện Nghệ Hủy Đi Tơ Hồng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quamon11
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.