Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần giảng đạo thứ ba (1)

Phiên bản Dịch · 1352 chữ

Chương 55 Lần giảng đạo thứ ba (1)

Thái Nhất vừa đến, Nguyên Thủy cùng Thông Thiên liền nhanh chóng phân ra một sợi thần thức ra đón khách.

Đối với việc Thái Nhất thường xuyên chạy tới Tam Thanh Cung như vậy, hai người cũng không quá hài lòng, đặc biệt là Nguyên Thủy, hắn biết rõ ý đồ đến của Thái Nhất, cho nên từ đầu đến cuối đều tiếp đón bằng một khuôn mặt lạnh lùng.

- Hai vị đạo hữu, không biết Miêu Miểu đạo hữu có ở đây hay không?

Thái Nhất trước sau vẫn duy trì nụ cười tươi ấm áp, trên tay còn cầm một cái hộp, lần này không biết lại tính toán đưa cái lễ vật gì.

Thông Thiên cảnh giác hỏi:

- Ngươi lại tìm nàng làm cái gì? Thái Nhất đạo hữu, Thiên Đình của các ngài nhàn nhã như vậy hay sao?

Đối mặt với địch ý nồng đậm từ hai người, Thái Nhất có chút bất đắc dĩ:

- Lần này tiến đến là có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng Miêu Miểu đạo hữu ...

- Thái Nhất, ta có nhà! Ta còn đang muốn đi Thiên Đình tìm ngài đó, không nghĩ tới ngài đã đến, thật là quá trùng hợp.

Thái Nhất còn không có giải thích xong, Miêu Miểu liền từ trong Hùng Miêu Cung chạy ra tới, trên tay còn cầm một cái rổ quả, bên trong chứa đầy Bàn Đào đỏ rực.

- Bàn Đào ta trồng đã thành thục, tính toán đưa cho ngài một ít, nếu ngài đã đến rồi, ta liền bớt việc.

- Thật là thật cám ơn Miêu Miểu đạo hữu.

Thấy những trái Bàn Đào đó, Thái Nhất vui mừng nói, hai tròng mắt màu vàng tràn đầy ý cười, mang theo biểu cảm ôn nhu cùng sủng nịch.

Sắc mặt của Nguyên Thủy lại càng đen hơn, Hùng Miêu phá của, cư nhiên tặng Bàn Đào cho người khác!

- Nguyên Thủy đạo hữu, Thông Thiên Đạo hữu, biết các ngài đang bế quan ở thời điểm mấu chốt, cho nên ta lúc trước không có quấy rầy các ngài. Nếu các ngài ra tới, không bằng cũng cùng nhau nếm thử? Chỉ có điều loại Bàn Đào này của ta có phẩm cấp thấp hơn nguyên bản một bậc, chỉ là loại 6000 năm nở hoa, 6000 năm kết quả, 6000 năm quả chín.

Miêu Miểu thấy sắc mặt của Nguyên Thủy cùng Thông Thiên không đúng lắm, tuy rằng không ra nguyên nhân, nhưng vẫn là trấn an.

Sắc mặt của Nguyên Thủy đỡ hơn nhiều, Hùng Miêu cuối cùng còn nhớ rõ hắn; Thông Thiên thì nhanh như chớp chạy qua, cầm một trái Bàn Đào, rồi gặm một miếng thật to.

Một đám người tới Hùng Miêu Cung, Miêu Miểu trước phân mỗi người hai trái Bàn Đào nhấm nháp, nếu như không đủ còn có thể hái thêm.

Thái Nhất nếm một chút, hương vị xác thật không tồi, ngon hơn Chu Quả đặc sản của Thiên Đình nhiều. Miêu Miểu có thể đưa cho hắn một rổ lớn như vậy, thật sự rất hào phóng, chuyện này làm cho trong lòng của hắn cảm thấy ấm áp.

- Thái Nhất đạo hữu nói tìm ta có chuyện quan trọng, không biết là chuyện gì?

Miêu Miểu nhân cơ hội cũng ăn một trái Bàn Đào, tuyệt đối không phải thèm, chỉ là bồi mọi người cùng nhau ăn mà thôi!

- Chính là chuyện ta đã nói lần trước kia, hy vọng tộc Tỳ Hưu cũng có thể gia nhập vào chuyện luyện chế Chiêu Yêu Phiên. Hiện giờ khoảng cách lần giảng đạo thứ ba còn có gần hai ngàn năm, nếu như Miêu Miểu đạo hữu có thời gian rảnh, ta hy vọng có thể đi một chuyến tộc Tỳ Hưu cùng với ta.

Thái Nhất nói rõ ý đồ đến, quả nhiên, liền thấy sắc mặt của Nguyên Thủy cùng Thông Thiên lại trầm xuống.

Nhưng ở bên cạnh, ánh mắt của Miêu Miểu lại sáng ngời lên, nàng vui mừng nói:

- Ngài thật là muốn đi về cùng ta hay sao? Ta đang muốn mang chút Bàn Đào trở về cho tộc nhân thưởng thức. Ta rời khỏi Lục Lạc Sơn cũng đã hơn hai mười ngàn năm, không biết tộc trưởng cùng tộc nhân còn có nhớ đến ta hay không? Đúng rồi, còn phải mang cho Trấn Nguyên Tử đạo hữu cùng Hồng Vân đạo hữu một ít, rốt cuộc lần trước bọn họ mời ta ăn Nhân Sâm Quả.

- Thái Nhất đạo hữu, không bằng chờ ta hái Bàn Đào xong, chúng ta sẽ cùng nhau xuất phát được không?

- Ta cũng đi, ta cũng đi, Miểu Miểu, lần trước ta đã nói với Hồng Vân, chờ Bàn Đào chín liền đưa hắn mấy trái ăn.

Nói tới nơi này, Thông Thiên có chút ngượng ngùng:

- Tuy rằng lần này thành thục Bàn Đào là cô trồng.

- Chính là như vậy sẽ không chậm trễ ngài tu luyện hay sao? Ngài không phải đang chuẩn bị đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh hay sao, phân tâm cũng không tốt.

Miêu Miểu có chút do dự, nàng là thật sự suy nghĩ vì Thông Thiên.

Thông Thiên vỗ bộ ngực nói:

- Không đáng ngại, ta đây chỉ là một sợi thần thức mà thôi, sẽ không ảnh hưởng đến bản thể.

- Được rồi! Vậy thì cùng đi đi.

Nghe hắn nói như vậy, Miêu Miểu cũng không có cự tuyệt nữa, càng nhiều người càng náo nhiệt.

- Hừ.

Sắc mặt của Nguyên Thủy càng khó nhìn, bắt đầu suy tư biện pháp ứng đối.

Thái Nhất cũng âm thầm cười khổ, kế hoạch đơn độc ở chung cùng Miêu Miểu là ngâm nước nóng rồi, thậm chí hắn còn hoài nghi Thông Thiên có phải cố ý quấy rối hay không.

- Thông Thiên, ở bên ngoài, đệ luôn chọc rắc rối, còn nghĩ đi ra chơi?

Nguyên Thủy xụ mặt, trong nháy mắt thật đúng là đã nghĩ ra đối sách.

Thông Thiên không phục nói:

- Nhị ca, gần đây không phải ta đã không chọc rắc rối hay sao? Hơn nữa lần này có Miểu Miểu cùng Thái Nhất đạo hữu đi cùng, ta sao có thể lại gặp rắc rối nữa?

- Ít nói nhảm, ta cần đi theo giám sát đệ, nếu không sẽ khó ăn nói với Đại ca.

Nguyên Thủy nghiêm trang cho thấy lập trường của bản thân, Thông Thiên không cam lòng trợn trắng mắt.

Có nhị ca đi cùng, hắn còn có thể chơi thống khoái hay sao?

Thái Nhất than nhẹ một tiếng, như thế nào lại thêm một kẻ quấy rối gia nhập đội ngũ rồi? Lần này hắn dám khẳng định, Nguyên Thủy nhất định là cố ý.

Tình lộ thật là gian nan.

Miêu Miểu thật ra không nghĩ nhiều như vậy, nàng gãi gãi đầu nói:

- Nguyên Thủy đạo hữu, ngươi thật sự cũng muốn đi cùng với chúng ta ư? Ngươi cũng hẳn là đang ở thời điểm mấu chốt trong việc đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh đi? Tùy tiện rời khỏi thật sự không có vấn đề gì hay sao?

- Hơn nữa ta chính là phải về tộc Tỳ Hưu, đừng đến lúc đó ngài lại trưng bộ mặt lạnh lùng kia cho tộc nhân của ta sợ, ta đây sẽ thật mất mặt.

- Ngài, ngài có muốn nghĩ lại hay không?

- Dong dài cái gì? Thái Nhất đạo hữu cùng Thông Thiên có thể đi, ta lại không thể đi hay sao?

Nguyên Thủy bất mãn nói, luôn cảm thấy chính mình bị ghét bỏ.

- Kia cũng không phải... Nếu như ngài nguyện ý đi, ta đây đương nhiên hoan nghênh.

Miêu Miểu cũng không dám nói cái gì nữa, vì thế hái được mấy trăm trái Bàn Đào để vào trong không gian của Thất Bảo Linh Đang, mang theo ba cao thủ đẹp trai với tâm tư khác nhau đi về hướng Lục Lạc Sơn.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hồng Hoang - Đạo lữ của ta là Hồng Quân của Phượng mặc áo vàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nxkhiem5hukhong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.