Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổi trắng thay đen

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Lúc này Tiểu Phong thực sự đã đói bụng lắm rồi, mặc dù trứng gà luộc không có hương vị gì, vẫn khiến cậu bé nuốt nước bọt liên tục.

Mọi người thấy vậy thì đau lòng không thôi, không hề khách sáo trực tiếp mắng ra miệng: “Tiểu Hoàng, cô không cần thể diện nữa sao? Không cho đứa bé ăn cơm cũng thôi đi, còn vu oan cho Tiểu Hạ, cô đúng là giỏi thật đấy.”

“Haix, trước kia tôi còn cảm thấy cô ta khéo ăn khéo nói, bây giờ mới biết, giỏi nhất là đổi trắng thay đen.”

Con dâu Lý Tân Mai của bà cụ Lưu nói với Hạ Miên: “Nhà chị cũng đang ăn đây, bảo Tiểu Phong vào ăn với Tráng Tráng đi, đừng để đứa bé bị đói.”

Cô ấy vừa dứt lời, bụng của Hạ Miên cũng đúng lúc réo lên một tiếng, cô lập tức xấu hổ gãi gãi đầu, đẩy Tiểu Phong nói: “Vào đi, ăn cơm với anh Tráng Tráng, lát nữa dì sẽ tới tìm cháu.”

Bà cụ Lưu lại cảm thấy đau lòng, khổ thân con bé vẫn luôn lo lắng cho Tiểu Phong trước, với đức hạnh của Hoàng Hiểu Quyên, không biết còn đối xử thế nào với Hạ Miên đâu: “Cháu cũng vào ăn cùng đi, ăn cơm trước, những chuyện khác tính sau!”

“Này, không phải tôi nói cô đâu...” Chị Vương ở lầu trên ló đầu ra nói với Hoàng Hiểu Quyên: “Nhưng cô cũng là người có con rồi, cô làm vậy không sợ quả báo sao?”

“Chắc chắn sẽ bị quả báo, Hiên Hiên còn nhỏ như vậy, không phải rõ ràng đã bị dạy hư rồi sao? Sau này bảo con cái cách xa Hiên Hiên nhà cô ta một chút.”

Hoàng Hiểu Quyên vừa nghe thấy lời này, lập tức sốt ruột nổi cáu, bà cụ Lưu từ xa chỉ vào cô ta nói: “Tôi lập tức đi tìm chủ nhiệm Hội phụ nữ, tôi không tin lại không trừng trị được cô!”

“Đừng, cháu thực sự không phải không cho cô ta ăn.” Hoàng Hiểu Quyên cuống cuồng, đầu óc xoay chuyền chậm chạp: “Cô ta làm cơm dùng tận bốn quả trứng gà, còn muốn uống sữa của Hiên Hiên, chẳng qua cháu chỉ mới nói hai câu...”

“Ồ, sữa của Hiên Hiên, quả nhiên cho tới bây giờ cô vẫn không coi Tiểu Phong là con người mà, sữa trong nhà, Tiểu Phong đụng cũng không thể đụng vào à?”

“Bốn quả trứng gà thì làm sao? Các cô lấy của chị gái người ta bốn năm vạn tiền bồi thường còn chưa đủ để người ta ăn vài quả trứng gà sao?”

Nghe thấy có người nhắc đến vấn đề tiền bồi thường, Hoàng Hiểu Quyên lập tức lên tiếng giải thích: “Đã nói là tiền mượn từ nhà mẹ đẻ tôi rồi! Căn bản không có tiền bồi thường gì hết! Đều do con nhóc đó nói bậy, tại sao mấy người lại tin con nhóc côn đồ này mà không tin tôi chứ?”

Hạ Miên mở miệng cất cao giọng: “Các vị chú, dì, thím, hôm nay cảm ơn mọi người, có điều mọi người đừng mắng chị ta nữa, xin mọi người nghe cháu nói một câu trước đã.”

Hạ Miên vừa mở miệng, mọi người lập tức yên tĩnh lại.

“Bản thân cháu, bây giờ không muốn so đo với cô ta, hôm qua anh rể cũ của cháu đã nói với cháu, dù sao cháu vẫn phải đi học, đợi đến khi đi học rồi sẽ không có cách nào chăm sóc cho Tiểu Phong, bây giờ cháu chọc giận chị ta, cuối cùng người xui xẻo vẫn là Tiểu Phong mà thôi.”

Nói đến đây, cô thở dài một hơi: “Anh ta còn nói, phải dùng tiền tìm quan hệ để cháu vào học trong trường trung học Hoa Cương số1, trung học Hoa Cương số 1 cách nhà rất gần, thuận tiện cho cháu học ngoại trú, đến lúc đó mỗi ngày đều có thể về chăm sóc Tiểu Phong, bảo cháu đừng gây sự với Hoàng Hiểu Quyên nữa, cho nên cháu sẽ không kiện chị ta.”

Người già đều đã thành tinh, bà cụ Lưu và cô giáo Mễ nghe xong, còn có gì mà không hiểu, đây là đang đe dọa cộng thêm dụ dỗ, lừa gạt đứa trẻ Hạ Miên này mà.

Đứng ở trên lập trường của Trương Khải Minh mà nói, nếu anh ta không ly hôn với Hoàng Hiểu Quyên, tất nhiên làm như vậy không có gì đáng trách, nhưng mà vẫn khiến người nghe cảm thấy lạnh lòng, rõ ràng anh ta không định truy cứu chuyện Hoàng Hiểu Quyên ngược đãi Tiểu Phong.

Bà cụ Lưu mắng: “Hừ, còn tưởng hôm qua Trương Khải Minh đã dạy dỗ cô ta rồi, hôm nay sẽ không dám chứng nào tật nấy, hóa ra là có chỗ dựa nên không sợ đây mà!”

“Dù sao cũng là người đàn bà vụng trộm cưới về.” Có người đàn ông trêu đùa: “Còn tưởng rằng Trương Khải Minh là người tốt, không ngờ lại là người không phân phải trái như vậy.”

Thấy đề tài bị kéo đến trên người Trương Khải Minh, Hoàng Hiểu Quyên không khỏi bối rối, cô ta có thể bị mắng, nhưng không thể để thanh danh của Trương Khải Minh bị hủy được.

Quả nhiên, người hóng hớt không chê chuyện lớn: “Hạ Miên, cháu đúng là đứa ngốc mà, anh rể cũ của cháu đang lừa cháu đó, cháu không kiện cô ta, sợ rằng bọn họ sẽ càng ngày càng thậm tệ hơn, đừng để hai người lòng dạ hiểm độc ấy lừa gạt...”

Hoàng Hiểu Quyên nhìn thấy Hạ Miên lén lút nhếch môi lên với cô ta, lửa giận không khỏi dâng lên, rõ ràng là Hạ Miên không dùng chuyện kiện cáo để đe dọa cô ta được, bây giờ lại nói như vậy, lại nói thành cô ta đe dọa không cho Hạ Miên kiện lên cấp trên!

Đổi trắng thay đen hay lắm!

Bạn đang đọc Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi của Tần Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.