Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn mới

Phiên bản Dịch · 997 chữ

Dì Cố tên đầy đủ là Cố Cảnh Phương, là lão sư khoa thanh nhạc trong Học viện điện ảnh, ngày thường có quan hệ rất tốt với Dương Ngọc Hoa, là bạn tốt của bà.

Cho nên khi bà nhận nuôi tiểu khả ái Khương Khương, bà ấy cũng yêu thích Khương Khương vô cùng.

“Khương Khương buổi sáng tốt lành”, Cố Cảnh Phương cười tủm tỉm mà nhìn tiểu gia hỏa đang chạy tới dưới ánh mặt trời, cảm thấy bé con tươi cười tỏa sáng đáng yêu đến mức khiến cho bà muốn nàng thét lên! Quá dễ thương điii!

Đặc biệt khi quay đầu nhìn sang con trai mình Phó Thâm, rõ ràng cũng bốn năm tuổi, nhưng vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng, tính tình lãnh đạm, Cố Cảnh Phương liền đều hận không thể đem Khương Khương ôm về nhà mà giấu đi!

Ô ô ô, vẫn là con gái tốt hơn nha, Cố Cảnh Phương thật là hâm mộ Dương Ngọc Hoa.

“Dì Cố buổi sáng tốt lành!” Khương Khương mi mắt cong lên cười tươi sau đó nhìn về phía Phó Thâm tiếp tục nói, “Phó Thâm ca ca, buổi sáng tốt lành!”.

Phó Thâm chớp đôi mắt trắng đen rõ rệt của mình nhìn tiểu cô nương tươi cười xán lạn như ánh mặt trời trước mặt, hắn mím môi thấp giọng nhẹ nhàng lên tiếng, “Khương Khương, sớm”.

Cố Cảnh Phương nhìn con trai mình ngẹn nửa ngày trời cũng không ra được một câu rõ ràng, liền giận không chịu được, bà vươn tay nhẹ nhéo mặt Khương Khương nghiêm trang mà nói, “Khương Khương, con cùng dì Cố chào hỏi là được đừng để ý đến Phó Thâm”

Lúc này Dương Ngọc Hoa cũng đã đi tới, sau khi nghe được dở khóc dở cười nói, “Ngươi nhìn ngươi đi, có mẹ nào lại đối xử với con mình thế đâu”.

Cố Cảnh Phương cười hắc hắc sau đó ôm Khương Khương dùng sức mà hôn con bé một cái tò mò hỏi, “Ngươi cùng Khương Khương là muốn đi ra ngoài sao?”.

Dương Ngọc Hoa gật đầu, “Khương Khương ký với công ty thời trang trẻ em làm người mẫu ảnh, hiện tại mang nàng qua đó chụp đây…”.

Trong lúc Mama cùng dì Cố nói chuyện phiếm, Khương Khương đã đi lại phía Phó Thâm, nhìn tiểu ca ca mặt mày tuấn tú xinh đẹp trước mặt, cười tươi mà nói, “Phó Thâm ca ca ngươi yên tâm, ta sẽ còn chào hỏi với ca nha”.

Ở trong lòng tiểu cương thi, sau khi rời khỏi cô nhi viện thì Phó Thâm chính là người bạn đồng tuổi đầu tiên mà con bé gặp được! Cho nên cô sẽ xem anh ấy là bạn hữu tốt mà đối đãi.

Tiểu cô nương mặc váy màu vàng đeo túi hình quả dứa , lúc cười tươi toả sáng, đẹp như một bông hoa mới nở đang cố bắt lấy ánh mặt trời vậy, rạng rỡ cực kì.

Phó Thâm chợt mỉm cười dịu dàng, hắn nhẹ giọng đáp lại, “Được nha, cảm ơn Khương Khương”.

Phó Thâm nói xong tự dưng cảm thấy hơi ngượng ngùng, hắn quay đầu đi, nhưng đôi tai lại ửng đỏ hết rồi.

Chẳng qua Khương Khương lại không chú ý thấy Phó Thâm thẹn thùng, bởi vì con bé còn đang kinh ngạc nha, không nghĩ tới ca ca ấy lại mỉm cười với mình.

Thiệt là khó tin! Đây vẫn là lần đầu Khương Khương nhìn thấy Phó Thâm ca ca cười đó! Nguyên lai hắn không phải giống như lão tổ tông nói “Nhóc mặt than” nha!

Đột nhiên bị cue đến, lão tổ tông ho khan một tiếng, vội vàng chống chế “Cái con nhóc kia! Ta chỉ là nói chơi thôi, không ác ý gì nha”.

Giọng nói vừa rơi xuống, lão tổ tông liền vội vàng ẩn thân.

Lúc này Dương Ngọc Hoa cùng Cố Cảnh Phương đã nói chuyện xong, bà hướng Khương Khương vẫy tay kêu “Khương Khương thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi thôi”.

Khương Khương gật đầu dạ một tiếng, bất quá nghĩ tới gì đó con bé không chạy lại ngay mà vội vàng kéo khoá túi quả dứa bên hông, từ bên trong lấy ra hai cái kẹo, nhét vào tay Phó Thâm thanh thúy nói, “Phó Thâm ca ca, mời ca ăn kẹo nha, siêu ngọt luôn!”.

Tiểu gia hỏa nói xong liền nắm tay Dương Ngọc Hoa nhảy nhót mà rời đi.

Phó Thâm nhìn bóng hai mẹ con rời đi, hắn nhìn kẹo sữa trong tay, chóp mũi đều phảng phất ngửi được mùi sữa ngọt ngào.

Hắn thấp giọng hỏi, “Mama, Khương Khương cùng dì Dương đi đâu?”.

“Khương Khương muốn đi làm người mẫu nhí, chụp ảnh quảng cáo”, Cố Cảnh Phương cười cười, “Tới điểm chụp rồi ta đoán hẳn là có không ít bạn nhỏ bằng tuổi con bé. Mà Khương Khương đáng yêu như vậy, con bé chắc chắn sẽ tìm được không ít bạn tốt đâu”.

Ở trong lòng Cố Cảnh Phương hoạt bát rộng rãi như Khương Khương chính là kiểu người gặp người thích cho nên tiểu gia hỏa nhất định có thể kết giao thật nhiều bạn mới cho xem.

Chẳng qua lại không chú ý tới sau khi bà vừa nói xong, Phó Thâm lại có hơi sửng sốt.

Hắn hơi rũ mắt xuống, môi run rẩy nhỏ giọng mà nỉ non, “…… Khương Khương sẽ có bạn mới sao?”.

Phó Thâm mím cánh môi, nắm chặt lấy kẹo trong lòng bàn tay.

Mà ở bên kia Khương Khương đi theo Dương Ngọc Hoa tới toà nhà tập đoàn Y Nhuận, quả thực bị Cố Cảnh Phương nói trúng rồi, con bé làm quen được bạn mới nha.

Chỉ là cái bạn này có hơi chút hung dữ QAQ.

Bạn đang đọc Xuyên Thư : Tiểu Cương Thi Là Đoàn Sủng Quốc Bảo (Dịch) của Nguyệt Cửu An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15376121
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.