Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu thiếu gia

Phiên bản Dịch · 1112 chữ

Khương Khương đi theo Dương Ngọc Hoa tới Y Nhuận, đưa mắt tò mò mà nhìn bốn phía, mấy nhóm thúc thúc với dì xinh đẹp cứ đi qua lại, Khương Khương cảm thấy bọn họ mặc đồ thật là xinh đẹp!

“Làm sao vậy Khương Khương?”, Dương Ngọc Hoa nhìn vẻ mặt tò mò của tiểu gia hoả.

Khương Khương tầm mắt đang để trên một cô gái mặc váy văn phòng màu xanh, nũng nịu trả lời, “Mama, bọn họ đều thật là đẹp nha ~”.

Dương Ngọc Hoa cười giải thích: “Bởi vì nơi này công ty thời trang, cho nên nhân viên công tác ở đây đều rất chỉn chu trong ăn mặc”.

Khương Khương cái hiểu cái không mà gật gật đầu nhỏ, đúng lúc này con bé thấy được một dì mang giày cao gót đang từ từ đi tới.

Dương Ngọc Hoa nhìn Ngô tiểu thư phụ trách ký hợp đồng đi lại đây, nàng cười chào hỏi.

Ngô Băng Băng cũng nở nụ cười hiền lành chào Dương Ngọc Hoa, nhưng ánh mắt nàng chủ yếu vẫn là dừng trên tiểu cô nương đang nép vào người bà.

Cô bé mặc chiếc váy kiểu lượn sóng màu vàng tươi, mặt mày tinh xảo xinh đẹp, lông mi nhỏ dài cong vút tựa như hồ điệp giương cánh, một đôi mắt hạnh tròn xoe trong suốt lại sáng ngời, vừa mềm mại vừa dễ thương tràn ngập linh khí nha!

Ngô Băng Băng yêu thích không chịu được, nàng cong môi cười duỗi tay chào, “Xin chào Khương Khương, ta kêu là Ngô Băng Băng phụ trách buổi chụp ảnh trang phục trẻ em ngày hôm nay”.

Khương Khương ngoan ngoãn gật đầu nhỏ chào hỏi, tươi cười ngọt ngào mà trả lời, “Xin chào Băng Băng A di~”.

Tiểu cô nương tươi cười cực kỳ ngọt ngào, mềm mại như là thỏ con, Ngô Băng Băng hiện tại hiển nhiên sắp bị sự dễ thương này tàn phá rồi, trong lòng nhịn không được muốn thét lên!

A a a a! Quá đáng yêu rồiii, muốn hôn một cái nhaa!!!

Nhưng làm một nhân viên chuyên nghiệp dù nội tâm có gào thét thế nào thì Ngô Băng Băng vẫn phải điềm nhiên như không, mặt cô vẫn trấn định như cũ.

Cô ấy tươi cười khéo léo mà nói với Dương Ngọc Hoa “Studio của trang phục trẻ em ở lầu 15, mời đi theo tôi”.

Công ty Y Nhuận tài đại khí thô, cho nên cả tầng 15 chỉ để làm studio chuyên chụp ảnh quảng cáo về thời trang trẻ em. Khương Khương nắm tay Dương Ngọc đi vào thang máy, ngẩng đầu đầy tò mò nhìn các con số không ngừng nhảy lên.

Mà theo cửa thang máy mở ra, Khương Khương theo bản năng mà trừng lớn mắt, miệng nhỏ cũng đều há to ra, tiếng nói mềm mại ngạc nhiên mà “Oa” lên một tiếng, hiển nhiên đã bị cảnh tượng ở lầu 15 làm cho bất ngờ.

Ngô Băng Băng nhìn bộ dạng khả ái của tiểu cô nương khi kinh ngạc đến ngây người, cười hỏi, “Khương Khương, nơi này có phải hay không rất thú vị?”.

“Đúng vậy ! Siêu thú vị luôn!” Khương Khương hai mắt sáng lấp lánh gật đầu, khuôn mặt nhỏ vô cùng vui vẻ.

Lầu 15 bởi vì toàn bộ là studio thời trang cho trẻ em, cho nên thường xuyên sẽ có rất nhiều bạn nhỏ đến quay chụp. Mà Y Nhuận vì chiếu cố các bạn nhỏ đã ký hợp đồng cả tầng lầu đều thiết kế theo phong cách hoạt hình cùng động vật, màu sắc vô cùng mộng mơ dễ thương.

Ngô Băng Băng nhìn vẻ mặt cao hứng của Khương Khương, cô cũng bị ảnh hưởng đến bật cười. Chẳng qua khi vừa định nói chuẩn bị mang cô bé đi thay quần áo để tiến hành chụp ảnh thì một người trẻ tuổi tóc thắt bím mặc quần áo phong cách hàng ngày vội vàng đi tới, mặt đầy nôn nóng.

“Làm sao vậy”, Ngô Băng Băng nghi hoặc hỏi.

“Ngô tỷ”, người trẻ tuổi vội vàng nói, “Tiểu thiếu gia không muốn chụp ảnh nữa, đang tức giận”.

Nghe xong Ngô Băng Băng liền hiểu rõ, cô nhẹ mỉm cười xin lỗi Dương Ngọc Hoa cùng Khương Khương nói, “Có chút tình huống cần xử lý, ta qua đó nhìn xem, phiền hai người qua phòng chờ ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát”.

Dương Ngọc Hoa lý giải mà cười gật đầu.

Ngô Băng Băng cùng người trẻ tuổi bước chân vội vàng rời đi, một vị nhân viên công tác khác liền dẫn hai mẹ con đến một cái phòng gần đó, tuy không lớn nhưng được bố trí rất ấm áp.

Khương Khương ngồi sô pha màu đỏ mềm như bông, tay sờ sờ cái gối ôm nhỏ bằng nhung được trang trí trên sô pha, nàng quơ chân ngắn tò mò hỏi, “Mama, tiểu thiếu gia là cái gì? Đó là tên người hay sao?”.

Dương Ngọc Hoa nhìn bảo bảo đáng yêu đang tò mò, cười ôn nhu giải thích, “Không phải tên người đó là một loại xưng hô nha”.

Dương Ngọc Hoa trong lòng cũng không khỏi buồn bực, tiểu thiếu gia rốt cuộc thân phận thế nào mà có thể làm nhóm nhân viên công tác khẩn trương như vậy. Bất quá lòng hiếu kỳ này chỉ lướt qua một lát rồi thôi, bà mang Khương Khương đến chụp ảnh quảng cáo, chụp xong liền rời đi, không cần thiết biết quá nhiều.

Phòng nghỉ đã chuẩn bị sẵn tivi chiếu phim hoạt hình, thú bông còn có đủ loại đồ chơi, cho nên Khương Khương ngoan ngoãn mà ngốc tại nơi này, một chút cũng không thấy chán, con bé đang cao hứng chơi với mô hình lắp ráp xe lửa.

Chẳng qua Dương Ngọc Hoa nhìn thoáng qua thời gian trên di động, phát hiện đã qua hai mươi phút rồi mà vẫn không thấy ai lại đây bà có chút hơi khó chịu.

Đợi thêm một lát, không chịu được nữa bà chuẩn bị ra ngoài tìm nhân viên công tác hỏi một chút.

“Muội muội con ở đây chơi xe lửa nha, Mama ra ngoài tìm nhân viên công tác, đi một lát thôi con ngoan ngoãn ở phòng nghỉ chờ ta trở lại nha”, Dương Ngọc Hoa duỗi tay sờ đầu Khương ôn nhu dặn dò.

Khương Khương dùng sức gật đầu “Mama đi đi, con ở đây chờ người ~”.

Bạn đang đọc Xuyên Thư : Tiểu Cương Thi Là Đoàn Sủng Quốc Bảo (Dịch) của Nguyệt Cửu An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15376121
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.