Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu phố thời bình

Tiểu thuyết gốc · 1144 chữ

Bởi khi đó dị năng của Tích Di còn có phần yếu kém, nên không những cô phải dốc hết sức lực, tiêu hao gần hết dị năng của mình, suýt gặp nguy hiểm đến tính mạng mà hiệu quả cũng không được như ý.

Vì vậy cho tới nay, thỉnh thoảng Sính Châu sẽ có những mảnh ký ức mơ hồ nào đó về chuyện cũ, thế nhưng mỗi lần như vậy thì Tích Di đều sẽ kịp thời ngăn chặn, dùng dị năng để xóa đi những mảng ký ức dang dở còn mắc kẹt trong trí não của Sính Châu.

Cho đến nay thì gần như là những ký ức cũ kĩ ấy đã bị xóa đi sạch sẽ rồi, vì ký ức không còn lại bao nhiêu nên dù Sính Châu có nhớ lại mang máng thì cũng như lọt vào sương mù, không nhớ ra được gì nhiều cả.

Thực ra thì tình cảm của Tích Di và Sính Châu khá đặc biệt.

Ban đầu, khi Tích Di mới tới thế giới này thì Kha Chinh và Sính Châu là hai người đã đến và ở bên cạnh cô sớm nhất. Hơn nữa Sính Châu là người tỉ mỉ, rất biết cách quan tâm người khác nên Tích Di cảm thấy rất ấm áp.

Lúc Sính Châu mới đồng hành với Tích Di và Kha Chinh, dù không được hai người tin tưởng nhưng Sính Châu không hề lấy làm buồn lòng hay nảy sinh sự oán hận. Trái lại, Sính Châu đặt bản thân vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, luôn cố gắng dùng những hành động chân thành của mình để chứng minh bản thân không có mục đích xấu, dần dần có được lòng tin của Tích Di và Kha Chinh.

Hơn nữa, cuộc đời của Sính Châu và Tích Di còn có chỗ giống nhau. Bởi lẽ hai người đều không thể sống cuộc sống của riêng mình, khi vừa biết đến thế giới này thì phải lâm vào cảnh bị kiểm soát, bị ràng buộc.

Còn ở hiện tại, Kha Chinh đã mất rồi, chỉ còn lại Sính Châu là người đồng hành lâu nhất của Tích Di.

Từ những điều trên thì ở trong lòng của Tích Di, Sính Châu có một vị trí rất quan trọng. Do đó cô sẽ không để cho nụ cười của Sính Châu vụt tắt, đồng thời sẽ giữ được chút tia sáng ấm áp trong lòng mình.

*

Nhóm người Tích Di không nhanh không chậm tiến về đầm lầy Ngàn Sương, dọc đường tiêu diệt không biết bao nhiêu là zombie, dị năng lẫn kinh nghiệm của mỗi người đều gia tăng một cách đáng kể. Ngay cả người không sở hữu dị năng và thể trạng hơi yếu ớt như Hoa Sinh cũng trở nên mạnh mẽ, độc lập hơn rất nhiều, không còn sự e dè như xưa nữa.

Nhóm người Tích Di mất gần hai tháng mới đến được đầm lầy Ngàn Sương. Bởi vì đoạn đường tới đầm lầy Ngàn Sương rất khô cằn và hoang vắng, zombie nhiều vô kể nên gần hai tháng qua nhóm người Tích Di không được nghỉ ngơi đầy đủ vì phải phòng ngừa bị zombie phục kích bất cứ lúc nào, thành thử ra trông ai nấy đều có vẻ mệt mỏi.

Dị năng giả như Tích Di thì còn đỡ, chứ còn Hoa Sinh mặt mũi bơ phờ, tròng mắt kéo đầy tia máu, quầng thâm sâu hoắm.

"Trời ạ, không ngờ nơi này còn cho thuê nhà nghỉ nữa, cảnh tượng náo nhiệt này giống với thời bình quá!"

"Đúng vậy, nhìn cách mọi người tụm năm tụm ba lại buôn dưa lê kìa, trông nhàn nhã thân thuộc làm sao."

"Chà, không ngờ bên ngoài đầm lầy Ngàn Sương lại có cảnh tượng này. Bây giờ tôi mới hiểu lời Di nói, nếu không đi vào bên trong thì ở ngoài này thu thập tin tức cũng tốt lắm."

Tích Di cười chúm chím không nói một lời, im lặng nghe mọi người bàn tán.

Bên ngoài đầm lầy Ngàn Sương là một cảnh tượng vô cùng nhộn nhịp, không những có nhà nghỉ cho thuê mà còn có quán ăn, tiệm cắt tóc, mát xa… nói đây là thời bình thì cũng không ngoa đâu.

Ít lâu sau, thấy mọi người vẫn chưa hết tò mò và luôn sắm vai nhà quê mới lên phố thì Tích Di bèn lên tiếng: "Người ta hay nói là thời thế tạo anh hùng, lại có câu ăn theo thuở mà ở theo thời, lợi dụng thời cơ, chớp lấy cơ hội để làm giàu. Mọi người phóng mắt khắp khu phố này đi, dù là nhà nghỉ, tiệm cắt tóc hay quán ăn gì đó thì trên mỗi khu đều có treo một lá cờ."

Sính Châu mở to mắt: "Không sai, nhưng dường như chỉ có hai loại cờ mà thôi."

"Đúng vậy. Vì nhận thấy đầm lầy Ngàn Sương thu hút quá nhiều người đến, do đó hai gia tộc lớn mạnh nhất miền Bắc - cũng chính là hai gia tộc sở hữu hai căn cứ an toàn lớn đã nảy ra ý tưởng kinh doanh.

Tuy ban đầu hai bên không có ý định hợp tác với nhau, thế nhưng bên này xây bên kia phá, bên kia xây bên này phá, tình trạng xôi hỏng bỏng không ấy kéo dài một thời gian khiến hai gia tộc nhận ra điềm không lành, vừa tiêu hao quá nhiều tài nguyên vừa không thu được chút lợi lộc gì.”

“Thành thử ra, bọn họ tạm thời mặc kệ nhau, ngoảnh mặt làm ngơ đối phương mà cật lực khai thác khu vực bên ngoài đầm lầy Ngàn Sương để kinh doanh. Lúc nãy chúng ta tiến vào khu phố này thì phải trình diện hai trạm gác trên cao và vượt qua hàng rào điện, đó cũng là thành quả của hai gia tộc đấy. Dù hai gia tộc đấu đá nhau không ngừng, không chết không thôi nhưng khi đụng tới lợi ích thì họ vẫn tạm thời bắt tay nhau."

"Chà, ông bà ta nói không sai mà. Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh hằng." Phổ Tâm chậc lưỡi, cảm thán một câu.

Sính Châu phấn khích, mặt đầy ngưỡng mộ ôm Tích Di một cái thật chặt: "Woa, ngưỡng mộ Di quá Di ơi, sao chuyện gì Di cũng biết hết vậy."

Tích Di cười ngỏn ngoẻn, đây là do những ký ức nhỏ vụn của cô và khi sắp tới đầm lầy Ngàn Sương thì cô đã dùng tinh thần hệ để thăm dò khu phố này, vì vậy mà nghe được rất nhiều thông tin hữu dụng.

Bạn đang đọc Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế sáng tác bởi 2Flop
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 2Flop
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.