Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Indra Oosutsuki và Ashura Oosutsuki

Tiểu thuyết gốc · 2039 chữ

Một ngàn năm trước,

Công chúa Kaguya Oosutsuki ăn trái thần thụ trở thành người đầu tiên có thể sử dụng chakra và đồng thời cũng là người chấm dứt chiến tranh loạn lạc trên thế giới mở ra một trang sử mới cho nhân loại.

Kaguya sinh ra hai đứa con trai đặt tên là Hagoromo Oosutsuki và Hamura Oosutsuki, chúng được thừa hưởng lượng chakra khổng lồ tối thượng từ cô.

Con trai cả Hagoromo thì sở hữu con mắt Rinnegan trong khi đó Hamura thừa hưởng con mắt Byakugan.

Tuy nhiên cả hai đã vô tình khám phá ra bí mật của thần thụ và biết được sự độc ác của chính Kaguya nên đã quyết định phong ấn mẹ mình bởi bà mong muốn lấy lại Chakra của họ bằng cách sử dụng Thập vĩ, biến đổi từ thần thụ.

Cuộc chiến ngay sau đó đã diễn ra một cách ác liệt, tàn phá khủng khiếp một vùng rộng lớn và kéo dài đến vài tháng,

Cuối cùng Hagoromo và Hamura đã thành công phong ấn Kaguya tạo ra mặt trăng sau này còn Thập vĩ cũng được phong ấn vào cơ thể của Hagoromo.

Hagoromo chia nguồn Chakra của thập vĩ vào chín thực thể riêng biệt, mà đó chính là các vĩ thú.

Ngay sau đó không lâu Hamura quyết định lên mặt trăng còn Hagoromo thì ở lại để sửa chữa và phục hồi những vùng đất đã bị tàn phá bởi cuộc chiến.

...

"Đêm qua ta đã mơ thấy một giấc mơ" Giọng nói ồm ồm vang lên và kì lạ hơn nó phát ra từ một con cóc, một con cóc màu cam to lớn hơn bình thường rất nhiều.

Đứng đối diện với con cóc là một nam tử khoác áo trùm đầu màu trắng che khất cả người chỉ để lộ khuân mặt lấp ló lúc ẩn lúc hiện.

Hắn ta không hề tỏ ra ngạc nhiên bởi ngoại hình của con cóc mà chú trọng hơn vào câu nói của nó.

"Giấc mơ?"

Con cóc di chuyển lại gần nam tử áo choàng, nó ngước đầu nên nhìn hắn giọng nói nghiêm nghị hơn.

"Cóc rất ít khi mơ, mà một khi đã xảy ra thì điều trong mơ chắc chắn sẽ trở thành hiện thực"

"Cái gì!" Khá bất ngờ trước câu nói của con cóc nhưng ngay sau đó hắn trấn định lại.

"Ngươi đã mơ thấy điều gì?"

Nhìn nam tử thật kĩ song thật lâu con cóc mới đáp lại.

"Rất lâu sau này một chàng trai sở hữu đôi mắt Rinnegan đã tập hợp đầy đủ chín vĩ thú triệu hồi ra Thập vĩ và mang đến cho thế giới này một điều rất thú vị"

Khi nghe hết câu nói nam tử đã không còn trấn định, hắn khó chịu nói:

"Nếu như vậy chẳng phải việc làm sau này của ta là vô nghĩa sao, mà quan trọng hơn làm sao hắn có được Rinnegan"

Không để ý tới câu nói của nam tử con cóc di chuyển ra xa lại gần hồ nước gần đó, bất chợt nó dừng lại quay đầu đáp.

"Ta không biết rõ nữa nhưng có một điều chắc chắn rằng đó là định mệnh, lý tưởng của ngươi, hãy thực hiện hết mình đừng vì điều này mà do dự, hẹn gặp lại vào một ngày nào đó, Hagoromo"

"..."

Nhìn con cóc biến mất khỏi tầm mắt của mình Hagoromo yên lặng một lúc lâu, hắn vì thế giới này mà đã phong ấn cả mẹ mình không tiếc bất cứ giá nào,

Lý tưởng của hắn là mang lại hòa bình, mang lại hạnh phúc cho toàn nhân loại, chính vì thế hắn đã quyết định sẽ đi khắp nơi truyền đạt ninshuu đễ liên kết mọi người lại với nhau,

Nhưng khi nghe đến lời tiên tri vừa nãy trong hắn đã xuất hiện một chút do dự

Chẳng lẽ mọi cố gắng của hắn sau này sẽ lại bị người khác đạp đổ??

Chẳng hòa bình mà hắn mơ ước thiết lập lại bị phá vỡ??

Chẳng lẽ Ninshuu mà hắn truyền đạt là vô ích??

"Đó là định mệnh" Bất chợt lời nói của con cóc lại xuất hiện trong đầu hắn, nó đi sâu vào trong tâm hồn và giúp hắn hiểu ra, hắn làm tất cả đều không vô ích ít nhất là cho tới hắn còn sống.

"Ha ha ha"

"Định mệnh thật là điều thú vị"

Cước bộ không giảm Hagoromo tiến về phía trước, hắn biết điều mình cần làm lúc này, điều mà có thể mang lại hòa bình, mang đến hạnh phúc cho mọi người,

Hắn không hối hận.

...

Hagoromo sau đó đã đi khắp mọi nơi, giúp đỡ biết bao người, cảm hóa vô số người xấu giúp họ tìm lại chính bản tính lương thiện bị giấu đi của mình.

Rất nhiều người tình nguyện đi theo Hagoromo và ông đã quyết định truyền chakra cho họ giúp họ kết nối được tâm hồn trái tim với nhau

Hành trình kéo dài gần chục năm cho đến khi ông dừng lại chuyến đi và lập ra nhẫn giáo giảng dạy Ninshuu của mình.

Nhẫn giáo ngay sau đó đã được truyền bá đồng thời thu hút rất nhiều người đến sinh sống, tất cả đều kết nối tâm hồn được với nhau thông qua Chakra, hạnh phúc hòa bình và quan trọng hơn tiếng cười luôn luôn tràn ngập nơi đây.

Nhờ đó Hagoromo đã được người đời tôn lên làm lục đạo chân nhân.

Ông đã phải lòng một người con gái tên là Mira Hamoto và hai người đã kết hôn sống hạnh phúc với nhau.

...

Một buổi chiều tà, ánh hoàng hôn dần buông xuống, những ánh sáng yếu ớt còn sót lại lấp lóe phát ra từ những ngọn đuốc được treo trước cổng vào một ngôi làng.

Tại chính giữa trung tâm ngôi làng là ngôi nhà gỗ to lớn với kiến trúc mái vòm thời Nhật cổ xưa, trong căn nhà gỗ tiếng gào thét dữ dội của một vị nữ nhân liên tục phát ra:

"A, a, a,...Đau quá, đau quá...." Một vị nữ tính khác phát ra âm thanh, giọng nói trấn định, động viên nhưng cũng không kém phần gấp gáp.

"Cố lên, cố lên, phu nhân, một chút nữa thôi, sắp ra rồi."

Bên ngoài cửa một người đàn ông tầm 30 tuổi cao lớn đi đi lại lại tỏ ra rất lo lắng, thi thoảng không kiên nhẫn muốn xông vào trong nhưng lại thôi.

Ngoại hình của hắn khá kì dị, nước da nhợt nhạt, mái tóc tỉa nhọn màu nâu nhạt, dài đến vai và tết một bên tóc mai dài đến cằm ở trước tai, một chòm râu rê ngắn ở dưới cằm.

Hắn khoác lên mình một bộ áo kimono dài màu trắng, có sáu họa tiết dấu phẩy to màu đen xung quanh phần cổ cao, bên dưới là một sợi dây chuyền cũng có mặt đá với họa tiết giống hệt, phía sau lưng là chín họa tiết dấu phẩy xếp thành ba hàng đều nhau, nếu nhìn kĩ hơn thì người đàn ông này không ai khác chính là Hagoromo Ootsutsuki, hay còn gọi với cái tên khác là lục đạo chân nhân.

Tuy lo lắng lắng là thế nhưng hắn cũng biết mình không giúp được gì nên yên lặng mà đứng ngoài,

Bất chợt hắn cất giọng, lời nói không kém phần gấp rút:

"Shimaru, Mira nàng liệu có xảy ra vấn đề gì không, ta có dự cảm không lành."

Đứng bên cạnh Hagoromo là một thanh niên thân hình khá nhỏ con, gương mặt không có gì nổi bật nhưng ánh mắt lại toát lên vẻ thâm thúy,

Hắn cũng mặc một chiếc áo kimono dài màu trắng nhưng không có họa tiết, khi nghe thấy câu nói kia thì nhanh chóng đáp lại:

"Đại nhân, phu nhân sẽ không có chuyện gì đâu, ngài đừng có lo lắng quá làm gì."

Khi nghe được lời nói an ủi của người thanh niên thì gương mặt của Hagoromo có vẻ hòa hoãn hơn một chút nhưng ánh mắt vẫn lấp lóe được dự cảm không lành.

"Oe, oe, oe,....Oe, oe, oe,..." Hai âm thanh trẻ con phát ra cùng lúc khiến cho khuân mặt của Hagoromo đại biến, song quyền nắm chặt, sự gấp rút đẩy lên đến đỉnh điểm.

"Roạt!" Cửa vừa mở một người phụ nữ trung niên xuất hiện, mái tóc màu nâu đen có lớm chớm những sợi bạc mặc chiếc áo kimono màu xám hơi cũ kĩ, nàng mở miệng, giọng nói có có sự ngập ngừng:

"Đại nhân, chúc mừng ngài, phu nhân ...phu nhân đã sinh ra hai vị công tử nhưng phu nhân...."

Hagoromo thầm kêu không ổn, không nói không rằng cấp tốc chạy vào trong nhà, hắn đang hi vọng hi vọng điều đó không xảy ra, chỉ mong như vậy thôi.

"Mira!!"

"Mira!!"

Vén lớp vải chắn trước phòng, hiện ra trước mắt hắn lúc này là một người phụ nữ đắp chăn nằm trên giường, da nàng tái nhợt lại, mắt nhắm nghiền, nhìn qua là biết nàng đã mất sự sống.

Hai bên nàng là hai đứa đứa trẻ đang nằm yên, thi thoảng chúng còn cười nhè nhẹ như phản chiếu rõ rệt sự sống mãnh liệt.

"Đại nhân, phu nhân sau khi sinh đã mất quá nhiều máu nên kiệt sức..." Người phụ nữ trung niên chẳng biết lúc nào đã đứng sau Hagoromo, nàng cố gắng giải thích cho hắn như đang an ủi hắn.

Đứng yên như trời chồng Hagoromo bất chợt cúi người vươn tay chạm nhẹ lên khuôn mặt của Mira, kì lạ hơn khuôn mặt của nàng lúc này lại rạng rỡ đến kì lạ như muốn nói rằng nàng đã mãn nguyện vậy.

"Mira, nàng hãy yên nghỉ đi, con của chúng ta, ta sẽ nuôi dạy chúng cho thật tốt không phụ lòng mong mỏi và sự hi sinh của nàng đâu." Thở mạnh một hơi, Hagoromo bình tĩnh đứng thẳng lại, Mira, vợ hắn dù đã chết nhưng còn có con của hắn, con hắn vừa mới ra đời, ra đời bằng sự đánh đổi tính mạng của mẹ chúng, hắn phải vui vẻ lên Mira chắc chắn không muốn hắn yếu đuối như vậy,

"Simon, Mira nàng có nhắn nhủ gì cho ta không vậy"

Như chỉ chờ có vậy người phụ nữ tên là Simon nhanh chóng nói:

"Đại nhân, phu nhân trước khi ra đi đã nói với ta rằng cô ấy đã nghĩ ra tên của hai vị công tử rồi, vị bên trái phu nhân là Indra chính là anh trai, còn vị bên phải là Ashura là em"

"Indra, Ashura sao" Vừa lẩm nhẩm tên của con trai mình Hagoromo vừa dùng Rinnegan xem thấu kinh mạch thể nội của chúng,

Quả nhiên không ngoài dự đoán của mình, Indra và Ashura thể nội đều chứa một lương lớn Chakra lưu động tuy không nhiều như hắn nhưng so với bình thường là quá nhiều và quan trọng hơn Chakra của chúng đều có chứa sức mạnh của lục đạo,

Có thể coi đây là truyển thừa giống như hắn và Hamura vậy.

"Simon, mang Indra và Ashura sang phòng khác đi, ta muốn ở lại đây với Mira lâu hơn nữa" Giọng nói của Hagoromo lúc này đã trở lại bình thường như mọi ngày, có thể thấy cái danh lục đạo chân nhân không phải hão huyền.

"Vâng" Simon không chậm trễ đến bên cạnh giường rất cẩn thận ẵm hai đứa bé lên và nhanh chóng rời đi.

Tuy nhiên không một ai chú ý rằng khi đôi mắt của Indra chớp chớp tròng mắt bất chợt chuyển sang màu đỏ, phía bên rìa tròng mắt xuất hiện hai dấu phẩy màu đen xoay tròn nhanh.

Đôi mắt ngay sau đó cũng nhanh chóng trở lại bình thường như chưa hề xuất hiện dị biến vậy.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hokage ta là Indra sáng tác bởi Nhỏnhất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhỏnhất
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.