Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không dám

1717 chữ

Vừa nghĩ tới đây, Vũ Văn Hạo đã lạnh lùng nói: "Ngươi không nhận tội là xong sao? người bên cạnh Huệ Đình Hầu đã nói, ngươi liên tục vài ngày nay cố ý lắc lư trước mặt Huệ Đình Hầu, biết rõ hắn thích nam phong, ngươi cố ý lấy nam trang đi câu dẫn hắn, ngươi đến cùng đầu óc hỏng mất rồi phải không? Hay cái trán bị quỷ vỗ? Huệ Đình Hầu là người nào? Ngươi cũng dám đi trêu chọc hắn, ngươi nếu như không muốn cái này mệnh, chính mình đi đào mồ chôn đi, đừng gây phiền toái cho bản vương, bản vương hận không thể giết chết... ."

Nguyên Chiêu Lâm nhìn vẻ giận dữ trên khuôn mặt hắn, nhẹ giọng cắt ngang: "Lúc trong Hầu phủ, ta nghe được ngươi cùng Huệ Đình Hầu nói nếu như ta chết ở trong tay của hắn, ngươi đã không tiếc hết thảy giết hắn đi để cho hắn vì ta bồi táng, Vương gia, ngươi yêu ta phải không."

Đây cũng là cách nhanh nhất làm cho hắn im miệng. Quả nhiên, Vũ Văn Hạo mặt đang phẫn nộ đột nhiên cứng ngắc, khóe miệng rung động mấy cái, như là trúng gió, "Ngươi, con mẹ nó, yêu cái quỷ gì?"

Đang muốn tranh cãi tiếp chuyện này, bởi vì cái gọi là kẻ trong cuộc thì mê kẻ ngoài cuộ thì tỉnh, Hoàng Kỳ thản nhiên nói: "Vương gia, sự tình thương thế."

Vũ Văn Hạo tức khắc hiểu ra, lông mày dựng thẳng rống lên, níu lại cánh tay Nguyên Chiêu Lâm trực tiếp ấn xuống, tay kia lại giơ lên, mắt thấy cái tát của hắn lại sắp rơi xuống, Nguyên Chiêu Lâm vội vàng thức thời nói: "Nói, ta nói."

Vũ Văn Hạo buông nàng ra, " Hôm nay không cùng ngươi hồ nháo, nếu như ngươi không thành thực,sẽ có gậy chờ ngươi."

Vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể cúi đầu trước cái ác.

Nàng điều chỉnh tư thế ngồi, ngồi xếp bằng ở trên giường, hắng giọng một cái, như vậy lại bị Vũ Văn Hạo níu lấy nàng lỗ tai quát to một tiếng, "Nói a!"

Nguyên Chiêu Lâm ủy khuất rụt cổ lại, nhìn mặt hắn hung ác, "Liền lập tức nói á."

"Có nửa câu giả dối, bản vương liền trước hết giết ngươi rồi lại cùng phụ hoàng bàn giao, ngươi tốt nhất đừng khiêu chiến cực hạn của bản vương." Vũ Văn Hạo cả giận nói.

Nguyên Chiêu Lâm biết rõ hắn ngược lại chưa hẳn trong lòng có ý niệm muốn giết nàng, thế nhưng, không khống chế được mà giết người thì cũng có thể đấy.

Sau đó cũng không dám giấu giếm, nói: "Ta nghĩ Huệ Đình Hầu làm nhiều việc ác lại khổ nỗi không có chứng cứ vô pháp đem hắn định tội, trong lòng không cam lòng, biết rõ hắn háo sắc, ta liền cải trang cố ý đến gần hắn, bắt đầu đầu muốn thu hút sự chú ý của hắn, chờ lúc hắn mắc câu lại bố trí cạm bẫy để cho Vương gia dẫn người đem hắn bắt quả tang, ta thề, ta ngay từ đầu thật sự là nghĩ như vậy, ta là muốn cùng Vương gia hợp tác."

Nhìn thẳng Vũ Văn Hạo, vẻ mặt thành khẩn. Vũ Văn Hạo sắc mặt không kiên nhẫn, "Nói tiếp." Hợp tác? Lấy đầu óc của nàng cũng xứng?

Nguyên Chiêu Lâm vẻ mặt chán nản nói: "Ai có thể nghĩ hắn đã sớm chú ý tới ta, càng không có nghĩ tới chính là hắn dám trên phố bắt ta đi, hơn nữa hắn là biết rõ thân phận của ta, sai người dẫn theo ta đến một cái phòng đầy hình cụ, có ý đồ đối với ta rối loạn, ta đương nhiên không chịu, cho hắn một mũi tiêm gây mê, thuận tiện..."

Nàng trộm trộm nhìn hắn một cái, thấy hắn con mắt vẫn còn phóng hỏa, ngập ngừng nói: "Thuận tiện cầm một cái ghế, dùng chân ghế đâm vào công cụ làm nhục nữ nhân của hắn."

Từ Nghị vừa cùng Hoàng Kỳ nghe vậy, hít vào một ngụm khí lạnh, vả lại Từ Nghị vô thức bảo vệ cái nào đó của mình, trời ạ, cái này đau cỡ nào? Huệ Đình Hầu kia cũng thật sự là con người rắn rỏi rồi, đã bị thương cái kia rồi còn đi ra nhảy nhót.

Vũ Văn Hạo sắc mặt cũng là biến đổi, lại Chửi ầm lên, " Ngươi có cơ hội, còn không có chạy ngay đi, ngươi muốn hại người trước, ngươi ngốc như heo sao?"

Nguyên Chiêu Lâm tiếp tục nói: "Ta đả thương hắn về sau liền lập tức bỏ chạy rồi, ai biết vừa đi ra ngoài đã bị thị nữ phát hiện, bị ép trong nội viện nuôi chó dữ, nhưng nhắc tới cũng kỳ, những thứ chó kia lại như nổi điên phóng tới thị vệ trong phủ, ngược lại cho ta cơ hội chạy trốn, ta nhân lúc bọn họ loạn thành một đống, liền lập tức liền từ cửa sau trốn, một hơi chạy ra thật xa."

Vũ Văn Hạo nghe được không đúng vị rồi, nâng lên lông mi, "Ngươi chạy đi rồi hả?"

"Ừm!"

"Ngươi nếu như chạy đi, tại sao lại xuất hiện tại Hầu phủ?" Vũ Văn Hạo kéo một cái ghế ngồi xuống, thần tình bắt đầu chậm rãi tỉnh táo.

Nguyên Chiêu Lâm nhìn hắn, nói: "Ta sau khi chạy trốn ra ngoài tránh trong ngõ hẻm tạm thời không dám đi ra ngoài, lại gặp lúc Vương gia mang người đi qua, lúc ấy ta nghĩ Vương gia phải đi ngoài làm việc, không có dám chạy ra gọi ngươi, về sau ta suy nghĩ Vương gia tựa hồ là đi về hường Huệ Đình Hầu phủ, do dự thật lâu, ta liền lén lút trở về đi nhìn một chút, thấy ngoài cửa phủ quả nhiên có người trông coi, ta liền từ cửa sau tiến vào."

"Không đúng!" Từ Nghị trừng mắt nhìn nàng, "Thuộc hạ một mực ở cửa sau trông coi, Vương Phi không có vào qua."

Nguyên Chiêu Lâm hơi có chút lúng túng nói: "Ta cho là người gác cổng là Hộ vệ Hầu phủ, không có nhìn rõ ràng, tại bên cạnh tường vây nằm sấp trong chốc lát, phát hiện trên có một cái chuồng chó..."

Mọi người đã trầm mặc. Vương Phi chui vào chuồng chó vào hả?

Nguyên Chiêu Lâm thật sự không muốn đem chuyện này nói ra, "Chuồng chó quá nhỏ, ta là không chui vào lọt đấy, liền bò lên tường vây từ trên đó nhảy xuống."

Từ Nghị nói: "Cái lỗ chó kia Vương Phi vẫn có thể chui vào đấy, Lúc thuộc hạ đi bố trí phòng thủ đã thấy cái lỗ này rồi."

"Không nói sẽ không ai coi ngươi là đồ ngốc đâu!" Nguyên Chiêu Lâm oán hận trừng mắt liếc hắn một cái. Từ Nghị rất ủy khuất, hắn nói sự thật mà thôi.

Vũ Văn Hạo lại như có điều suy nghĩ nhìn nàng, "Coi như là bản vương phải đi Hầu phủ, ngươi tại sao phải quay lại?"

Nguyên Chiêu Lâm đương nhiên nói: "Khẳng định phải quay lại a, Vương gia mang theo người Kinh Triệu phủ đi, nếu như tìm không được ta, Huệ Đình Hầu từ bỏ ý đồ sao? Chỉ sợ sẽ như như chó điên cắn Vương gia không thả."

"Ngươi không phải là hận bản vương sao? Bản vương bị chó điên cắn, không phải là hợp ngươi ý sao?" Vũ Văn Hạo nhìn chăm chú lên nàng, trong nội tâm lại đáng chết không còn nộ khí.

Nguyên Chiêu Lâm vỗ bờ vai của hắn, hào khí can vân nói: " Phu thê một hồi, ngươi chết trong tay ta thì được, chết trong tay người khác ta không cam lòng."

"Ngươi đi chết đi!" Vũ Văn Hạo tức giận đưa tay đẩy nàng một cái.

Nguyên Chiêu Lâm không ngờ hắn đột nhiên đẩy tới, thân thể ngã về phía sau một ngã, cái gáy gập lên thành giường, đảo mắt một cái, thế nhưng ngất đi rồi.

"Cho ngươi giả bộ!" Vũ Văn Hạo nhấc tay chân của nàng một cái.

Không có phản ứng. Vũ Văn Hạo nhe răng, dùng tay kéo nàng lên, "Còn giả bộ?"

Nguyên Chiêu Lâm bị kéo dậy vừa mềm nhũn lật sang một bên, đôi mắt vẫn là nhắm bất động.

Hoàng Kỳ thất sắc, cả kinh nói: "Không phải là giả bộ, miệng vết thương vỡ rồi, xem kìa, lại chảy máu."

Vũ Văn Hạo nhìn qua, quả nhiên trên giường đều nhiễm máu đỏ thẫm.

" Còn thất thần làm cái gì? Kêu ngự y a!" Vũ Văn Hạo hét lớn một tiếng, quỳ trên giường ôm lấy Nguyên Chiêu Lâm, đưa tay sờ về phía sau gáy nàng, một tay đầy máu.

Từ Nghị hoảng hốt cuống quít chạy ra ngoài.

Ngự y rất bất đắc dĩ lại vì Nguyên Chiêu Lâm xử lý miệng vết thương, lải nhải nói: "Vết thương này ở sau gáy lên, vốn là thập phần nghiêm trọng, nhất định phải hảo sinh chăm sóc, làm sao lại bị thương đâu? Lại tổn thương, Vương Phi sẽ biến thành ngốc tử đấy."

"Vương Phi... Tự mình không cẩn thận ngã." Từ Nghị chột dạ mà cùng ngự y giải thích

"Vương Phi lại không phải ngốc tử, biết sau gáy có thương tích, còn có thể cố ý dập đầu?" Ngự y thật sự cũng là nhịn không được, trong phủ xử lý thương thế cho Vương gia nhiều ngày, biết được Vương gia đối với Vương Phi động chút là hô to gọi nhỏ, thô bạo vô lễ.

"Ngự y là chỉ trách bản vương sao?" Vũ Văn Hạo mặt lạnh lùng hỏi.

Ngự y liếc mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng hung dữ của Vũ Văn Hạo, bản lĩnh vừa rồi biến mất trong tích tắc, Cầm hòm thuốc nói một câu không dám rồi tuyệt vọng bỏ đi.

Bạn đang đọc Y Tiếu Khuynh Thành của Lục Nguỵet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meoxinh182
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.