Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đả bại người của Cửu Kiếm Môn (1)

Tiểu thuyết gốc · 1843 chữ

Lạc Long quát lạnh một tiếng, một đạo phân hồn của hắn trong nháy mắt bay ra, hóa hành một đạo kim châm đâm vào trong óc của nữ tử kia. Nàng kia chỉ thấy một hồi đầu óc choáng váng, trong miệng có máu tươi rỉ ra, trong lòng tràn đầy hoảng sợ. Tên này rốt cuộc là tu luyện tà thuật gì, chỉ một tiếng quát mà lại khiến linh hồn của nàng bị thương. Lạc Long cũng không cho nàng thời gian suy nghĩ, Vạn Hình Binh trong tay hắn từ quyền sáo biến thành trường thương đâm về phía nữ tử kia. Nàng này lạnh lùng nhìn hắn, vội ra lệnh cho chín tên đệ tử còn lại của Cửu Kiếm Môn:

-Kết kiếm trận.

Nàng ta bày ra một loạt trận cơ, trận cơ sau khi xuất hiện thì bay về bốn phương tám hướng, bắt đầu dung nhập vào trong không trung. Chín tên đệ tử Cửu Kiếm môn kia sau khi nghe lệnh của nàng thì lập tức rút trường kiếm từ sau lưng ra, tản ra xếp thành một trận hình kỳ lạ rồi cùng nhau đâm ra một kiếm.

-Cửu kiếm trận, cửu kiếm nhất kích!

Cửu kiếm trận là kiếm trận hợp kích cao cấp nhất của Cửu Kiếm môn, có thể kết hợp công kích của chín người lại cùng một chỗ, khiến cho uy lực của một kiếm trở nên vô cùng khủng bố. Tuy nhiên Lạc Long đến lông mày còn không thèm nhíu lại một cái, chín tên này thực lực chả ra làm sao, tuy rằng kết kiếm trận rất thành thục nhưng cũng chỉ có thể phát huy ra được một kích của luyện khí đại viên mãn mà thôi. Mũi thương trong tay hắn run lên, theo hai tay của hắn huy vũ thân thương mà cũng vẽ ra một đường cong vi diệu.

-Phá Không Thương!

Một thương đánh ra, mũi thương quét qua va chạm chính diện với chín thanh bảo kiếm kia nhẹ nhàng đánh gãy hết bọn chúng. Đang lúc chín tên võ giả còn phát ra kinh hãi thì cán thương của hắn đánh ra, lần lượt đánh gục từng tên xuống đất khiến bọn hắn choáng váng không đứng dậy nổi, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi, hình như còn xen lẫn cả những mảnh nội tạng trong đó. Chỉ trong một chiêu liền đánh gục cả chín tên luyện khí cảnh, hành động này của hắn khiến cho cả đám người Trần Nhất Bác lẫn nữ tử kia đều kinh hãi không thôi. Thế nhưng lúc này trận pháp của nữ tử kia bày ra cũng đã hình thành, đây là một trận pháp đồ cấp đỉnh phong, có thể dễ dàng đánh bại một võ giả khí động cảnh sơ kỳ.

-Cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Nữ tử kia lạnh lùng hừ một tiếng, hai ngón tay giơ ra chỉ thẳng vào Lạc Long, lập tức từ trong hư không có một thanh trường kiếm xuất hiện phóng thẳng tới người của Lạc Long.

-Răng rắc!

Lạc Long dùng tay không bắt lấy thanh trường kiếm kia, hơi dùng lực một chút liền bóp vụn thanh kiếm, khiến nó tiêu tán vào hư vô. Nữ tử kia hừ nhẹ, tiếp tục huy động thủ chỉ, gọi ra hai thanh trường kiếm đâm tới hắn. Lại là hai tiếng răng rắc, hai tay của Lạc Long tóm lấy hai thanh trường kiếm, dễ dàng bóp nát chúng. Nữ tử không cam tâm, tiếp tục điều động ba thanh trường kiếm, tiếp tục lại đến bốn thanh, năm thanh … Lạc Long vẫn làm một bộ vân đạm phong khinh mà đón đỡ công kích, không phải là đánh bay những thanh trường kiếm kia thì là dùng tay không đón đỡ, khi không thể đón đỡ thì lại nhẹ nhàng né tránh, giống như hắn đang chơi đùa với đối phương vậy.

-Xem ra ngươi cũng chỉ có một chút bản lĩnh cỏn con như vậy, vậy mà còn dám bày ra một bộ kiêu ngạo cơ đấy.

Nữ tử kia bị hắn nói như vậy thì hai má đỏ lên, giận giữ huy động hai tay triệu hồi ra chín thanh trường kiếm hợp lại một chỗ, tạo thành một thanh cự kiếm to bằng thân người, cự kiếm tỏa ra khí tức nặng nề áp bách mọi người có mặt ở đây. Ngay cả Tử Y Lưu Ly đã là khí động cảnh cũng không dám chắc nàng có thể đón đỡ nổi một chiêu này hay không. Có điều nàng ta cũng không kinh không hoảng, bởi lẽ Lạc Vân ở bên cạnh vẫn đang bình thản quan chiến, còn có Lạc Long thân là đương sự nhưng vẫn giữ vẻ lạnh nhạt.

-Điêu trùng tiểu kỹ.

Lạc Long thả ra một câu, từ trong không gian trữ vật lấy ra một tấm phù chú rồi ném lên, tạo thành một tấm chắn bằng đất dày đến cả thước.

-Thổ thuẫn phù!

Khi tấm thổ thuẫn vừa được dựng lên thì nữ tử kia liền kinh hô:

-Phù chú sao?

Thế nhưng khi nàng phát hiện ra uy lực của phù chú này chỉ là nhân cấp cực phẩm thì lại khinh thường, cùng một đẳng cấp thì phù chú há có thể so với trận pháp hay sao? Nàng ta một bộ cao cao tại thượng khinh thường nói:

-Cũng chỉ có thế mà thôi, đi chết đi cho ta, cửu kiếm quy nhất!

-Đinh!

Cự kiếm đâm vào thổ thuẫn phá ra một tiếng vang nhẹ, không những không công phá được phòng ngự của lớp thuẫn này mà còn bị đánh bật lại. Nàng kia thấy vậy thì giống muốn rơi cả mắt ra ngoài luôn rồi, đây lại là chuyện gì chứ? Lạc Long không lạnh nhạt mà nói một câu khiến cho hận ý của nàng càng tăng lên:

-Không gì hơn cái này.

Nàng này cực kỳ không cam tâm, móc từ trong không gian giới chỉ ra hơn một trăm viên linh thạch ném vào bên trong trận nhãn, lập tức trận pháp lóe lên quang mang rực rỡ. Từ trên không trung chợt hội tụ chín thanh cự kiếm, theo pháp quyết của nàng ta biến đổi mà cùng nhau hướng về thổ thuẫn kia đâm vào cùng một điểm.

-Ấu trĩ!

Lạc Long hừ lạnh, cũng không có làm ra thêm động tác gì mà chắp hai tay sau lưng, thổ thuẫn phù do Bách Nghệ thần quân chế tác há lại là thứ mà một cái trận pháp rách nát có thể phá hỏng hay sao?

-Đinh đinh đinh!

Quả đúng như hắn dự liệu, chín thanh cự kiếm kia cho dù đồng loạt đâm tới cùng một vị trí nhưng cũng không có gì khác biệt, đồng thời bị đánh bật trở lại.

-Vốn dĩ ta thấy ngươi trẻ tuổi mà đã là xuất linh cảnh sơ kỳ còn có chút tán thưởng đối với ngươi, thế nhưng ngươi vừa chứng minh cho ta thấy ngươi không những là một nữ nhân ấu trĩ mà còn vô cùng ngu xuẩn.

-Ngươi …

Nữ tử kia cắn răng, muốn phản bác lại hắn nhưng lại không thể nói cái gì, sắc mặt của nàng ta vô cùng khó coi. Nàng này là tôn nữ của một vị trưởng lão bên trong Cửu Kiếm môn, tuy không có tư chất tu luyện võ đạo nhưng từ nhỏ đã có linh hồn vượt xa những người đồng lứa. Gia gia của nàng vì yêu thương đứa cháu gái này nên cố hết sức đi tìm kiếm bảo vật có thể tăng lên cường độ linh hồn, còn xin được một bản công pháp tu luyện linh hồn hạ đẳng từ chỗ môn chủ của Cửu Kiếm môn. Nàng cũng không phụ sự kỳ vọng của người nhà, năm nay mới hơn năm mươi tuổi mà đã đạt tới xuất linh cảnh sơ kỳ, lại thể hiện được thiên phú trận đạo cường đại, có thể bố trí ra trận pháp đồ cấp đỉnh phong một cách dễ dàng, thậm chí nếu như có thời gian chuẩn bị đủ lâu thì nàng còn có thể bố trí ra trận pháp tôn cấp. Nàng ta bây giờ có địa vị vô cùng đặc thù trong tông môn, xét về thực lực thì cũng có thể đứng vào hàng ngũ chấp sự nhưng địa vị thực tế thì lại chẳng thua kém gì một vị trưởng lão. Nàng này còn rất trẻ tuổi, hơn nữa lớn lên lại xinh đẹp nên trở thành đối tượng theo đuổi của vô số thanh niên tài tuấn, từ đó tính tình của nàng cũng có chút kiêu ngạo. Ngày hôm qua nàng ta tình cờ cùng một số người của Cửu Kiếm môn đi qua đấu giá hội của Long Vân thương hội thì đã nhìn thấy mỗi một gian sương phòng đều được bố trí một lớp trận pháp cách âm và bảo vệ rất đặc biệt, trong lòng liền nảy sinh hiếu kỳ với Long Vân thương hội nên muốn tham quan một vòng bên trong Long Vân phủ. Thế nhưng vì Lạc Long không có ở nhà nên mấy người Trần Nhất Bác không thể để nàng tự tiện tiến vào bên trong phủ, kết quả là phát sinh ra một màn chiến đấu mà khi đám người Lạc Long quay về đã thấy. Vốn dĩ mọi việc đều rất thuận lợi cho đến khi tên thanh niên nam tử được những kẻ khác gọi là hội trưởng kia xuất hiện. Nàng biết mấy người các nàng làm như vậy là không có lý thế nhưng nàng là trụ cột của Cửu Kiếm môn, sao có thể suy xét đúng sai với một cái thương hội mới mở trong một cái hạ cấp thành trì chứ? Thế nhưng điều mà nàng không ngờ tới chính là chỉ vì quyết định thiếu sáng suốt của nàng mà toàn bộ đám đệ tử và một tên chấp sự của Cửu Kiếm Môn bị đánh cho thê thảm, ngay cả nàng ta cũng bị tên kia liên tiếp sỉ nhục. Không cam tâm, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu của nàng lúc này.

-Tiếp tục!

Nàng lại móc ra một trăm viên linh thạch nữa ném vào trận nhãn, khiến cho trận pháp một lần nữa sáng lên. Vẫn là chín thanh cự kiếm, nhưng lần này nàng ta tự đánh một chưởng lên trước ngực, phun ra một ngụm máu tươi lên chín thanh cự kiếm đó, khiến chúng từ từ dung hợp với nhau.

-Hạ chấp sự, không được.

Thấy nàng làm như vậy thì trung niên nam tử và chín tên đệ tử kia của Cửu Kiếm môn vội vàng đứng dậy ngăn cản nàng, thế nhưng bây giờ mới nói ra thì đã muộn.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.