Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào thung lũng

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Tới giữa trưa, khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, từng tia nắng gắt cũng rọi thẳng xuống hạp cốc dẫn vào thung lũng kia. Mấy tên thủ vệ đứng giữa hạp cốc canh gác, trong đó có một tên nam tử đã hóa hình, còn lại là bảy tám đầu mãng xà to lớn. Toàn thân chúng có màu đen, lớp vảy vừa sáng bóng lại vừa cứng cáp, mang lại cảm giác như kim thiết. Trên đầu chúng mọc ra sáu cây gai nhọn, vị trí ở ngay gần hai con ngươi hẹp dài màu lục, nam tử kia cũng có mấy cây gai trên vị trí lông mày, đây là đặc trưng của huyền mãng tộc. Đám thủ vệ này đứng thẳng như thiết tháp, ánh mắt chưa từng rời khỏi phía ngoài hạp cốc, đôi khi sẽ quét lên trên đầu để kiểm tra phía trên, đề phòng cường giả khí hải cảnh có thể phi hành bay qua đầu bọn hắn.

-Bộp!

Đột nhiên một viên đá rơi từ trên vách núi xuống, vị trí của nó cách đám thủ vệ không xa.

-Thứ gì?

Một đầu huyền mãng đột nhiên cảnh giác, nó ngẩng cái đầu lớn hơn cả đầu người lên trên, cái lưỡi không ngừng thò ra thụt vào cố gắng cảm nhận mùi vị khác lạ trong không khí.

-Bình tĩnh đi, nơi này đôi khi sẽ có tiểu thạch đầu rơi xuống, đây cũng không phải việc hiếm lạ gì.

Nam tử hình người vỗ vỗ vào thân mình của huyền mãng lên tiếng trấn an, có điều ánh mắt của hắn lại len lén liếc nhìn về vị trí mà viên đá nhỏ kia rơi xuống. Tên này rất cẩn thận, vẻ ngoài thì vờ như không quan tâm nhưng thực ra lại đang âm thầm quan sát. Tầm nhìn của hắn vừa đưa lên cao thì hai con ngươi đã vội nheo lại, khó có thể nhìn được rõ ràng. Bây giờ đang là giữa trưa, người đứng trên mặt đất cũng không thấy bóng, chỉ cần nhìn lên trời thì khẳng định sẽ bị ánh sáng mặt trời chói chang rọi vào mắt. Nhật quang mạnh mẽ không phải là thứ có thể tùy tiện đối mặt được, nếu như duy trì thời gian dài thì rất có thể sẽ gây lại cho thị lực. Nam tử kia quét mắt một vòng trên đầu không thấy có gì khác thường thì lắc đầu lẩm bẩm nói:

-Chẳng lẽ ta cảm giác sai sao?

Phía trên vách núi, tại độ cao hơn hai trăm mét, Lạc Long thở phào một tiếng nhẹ nhõm. Hắn lợi dụng lúc giữa trưa để phi hành trên đầu đám thủ vệ, tốc độ cực kỳ chậm chạp, trên người khoác một bộ y phục bó sát có màu giống với màu của đá núi xung quanh, dựa vào việc thủ vệ bị hạn chế tầm nhìn mà đi vào trong hạp cốc. Viên đá vừa rồi cũng không phải do hắn đánh rơi xuống mà khi hắn tới gần thì nó đã tự rơi ra, báo hại hắn phải nép mình sát vào vách núi để tránh bị phát hiện. Cũng may mà kỹ năng ngụy trang của hắn rất tốt nên mới qua được ải vừa rồi. Sau khi mấy tên thủ vệ buông lỏng cảnh giác thì hắn lại tiếp tục từ tốn bay vào trong thung lũng. Ở trong một hạp cốc hẹp thế này, lại còn trên độ cao hai trăm mét thì gió thổi cực kỳ mạnh mẽ, Lạc Long phải rất khó khăn mới có thể vừa vừa duy trì việc phi hành tốc độ thấp vừa né tránh tầm nhìn của thủ vệ bên dưới, nếu đổi lại là bất cứ tên võ giả khí hải cảnh nào vào đây thì cũng không thể làm được như hắn. Cuối cùng sau khi trải qua thời gian gần một nén nhang đầy khó khăn Lạc Long cũng vào được bên trong thung lũng. Bên trong thung lũng này khắp nơi đều là cỏ cây xanh biếc, khung cảnh nên thơ trữ tình, một khoảng không rộng lớn giống như tiên cảnh. Có điều Lạc Long rất nhanh liền cau mày lại, mũi hắn đang ngửi thấy một mùi tanh quen thuộc, chính là mùi của máu tươi. Hắn phi thân vào trong một bụi cỏ gần đó, phong tỏa toàn bộ khí tức của bản thân. Không lâu sau thì từ xa có một đoàn người tiến lại gần, trong đó có ba tên nam tử hóa hình của huyền mãng tộc, bên cạnh còn có mấy đầu huyền mãng dài đến cả chục mét, thân thể to hơn cả thân người. Đáng chú ý là ba tên nam tử kia đang ngồi trên một cỗ xe ngựa, xung quanh bọn hắn là sáu bảy nữ tử nhân tộc nhan sắc tương đối xuất chúng, người nào người nấy ăn mặc mát mẻ nằm la liệt dưới chân đấm bóp cho bọn hắn. Cỗ xe ngựa kia được kéo bởi bốn tên võ giả nhân tộc, mỗi người thực lực chỉ đạt tới khí động cảnh. Thân trên của bọn họ để trần, trên cơ thể chằng chịt đủ các loại vết sẹo cùng với vết thương mới còn đang rỉ máu.

-Các ngươi không có chân sao? Tại sao lại đi chậm như vậy?

Một tên xa phu đứng trước xe ngựa quất roi tới tấp lên người của bốn võ giả kia, khiến cho tấm lưng rắn chắc của bọn họ lại lằn thêm mấy vết thương nữa. Xa phu kia cũng là nhân tộc nhưng bộ dáng thì vô cùng thấp hèn, trên đường đi không ngừng nịnh nọt ba tên nam tử của huyền mãng tộc, liên tục mời rượu bọn hắn. Ba tên nam tử kia được mỹ nữ vây quanh hầu hạ, lại có rượu ngon được dâng tận miệng nên tâm trạng khá thoải mái, thường xuyên thưởng chút đồ vật cho xa phu khiến đối phương liên tục nói tạ ơn.

-A, xin đại nhân tha mạng, nô tỳ không cẩn thận nên mới …

Một nữ tử đang cầm chén rượu đổ vào miệng một tên nam tử thì đột nhiên hai tay run rẩy, chén rượu trong tay không tự chủ được đổ một chút lên y phục của nam tử kia. Nàng ta vội vàng lau đi vết rượu trên áo của đối phương, đồng thời cố gắng giải thích nhưng chưa kịp nói hết câu thì đã bị cắt ngang bởi một câu nói:

-Vả miệng!

Chỉ nghe thấy một tiếng chát, xa phu từ xa chạy lại tát nàng ta một cái bạt tai khiến nàng bay ra khỏi thùng xe, miệng phun máu tươi, răng rơi mấy cái.

-Chát chát chát!

Roi da trong tay xa phu liên tục quất xuống khiến cho y phục hở hang của nàng càng bị xé ra thành nhiều mảnh, trên thân nàng cũng xuất hiện rất nhiều vết thương. Nàng ta lăn lộn trên đất không ngừng rên la trong đau đớn, khắp người đều dính bụi đất, bộ dáng lôi thôi lếch thếch khác hẳn với vẻ kiều diễm mới vừa xong. Lạc Long đứng một bên quan sát siết chặt nắm đấm lại, tròng mắt như phun ra lửa nhìn về phía ba tên nam tử trên xe ngựa kia.

-Xin … xin đại nhân tha mạng.

Nữ tử bị đánh kia lúc này đã vô cùng yếu ớt, miệng thều thào cầu xin tha mạng. Nam tử bị nàng ta đổ rượu lên không tỏ thái độ gì, hắn lạnh nhạt nói:

-Đồ chơi chơi chán rồi thì cũng cần thay mới, giữ lại có tác dụng gì chứ?

Nói rồi hắn phẩy tay một cái, một luồng kình phong đánh nữ tử kia thành một đống huyết vụ, tiếng kêu hoảng hốt vừa mới phát ra thì ngay lập tức im bặt lại.

-Khốn kiếp!

Lạc Long không nhịn được nhảy ra khỏi bụi cỏ hét lớn một tiếng.

-Đám súc sinh các ngươi dám coi mạng người như cỏ rác, làm ra chuyện nhân thần cộng phẫn như vậy, cho dù có chết ngàn lần cũng không hết tội.

Hắn đã từng nghe nói nhiều về tội ác của huyền mãng tộc, bên trong ký ức của nam tử bị hắn sưu hồn trong Huyền Kháng đoàn cũng có những cảnh còn kinh khủng hơn vừa rồi gấp trăm ngàn lần. Hắn cho rằng bản thân đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, vốn nghĩ sẽ thám thính đầy đủ tình hình nơi này rồi mới bắt đầu hành động. Hắn cho rằng muốn ngăn chặn tội ác của huyền mãng tộc thì cần phải có thời gian, cho rằng bản thân trước tiên phải nhẫn nhịn để làm việc lớn, chờ đoàn hộ tống xe ngựa kia đi qua thì hắn sẽ tới chữa trị cho nữ tử đáng thương kia, thế nhưng cái chết bất ngờ của nàng đã khiến hắn bùng nổ. Xe ngựa cùng với đám huyền mãng thấy có người đột nhiên lao ra chặn đường thì vội vàng dừng lại, tên xa phu lớn tiếng quát:

-Tiện dân nơi nào dám chặn xe của các vị đại nhân, ngươi là nô bộc của ai?

Hắn vừa mới nói dứt câu thì bị thủ chưởng của Lạc Long đánh tới, cả người hắn hóa thành một đống thịt nát văng khắp nơi, bắn đầy lên khắp xe ngựa khiến cho mấy nữ tử kia hoảng hốt.

-Đã làm con chó cho cừu nhân còn làm một cách tận tâm như vậy, ngươi còn đáng hận hơn bọn hắn.

Lạc Long hừ lạnh một tiếng. Mọi chuyện từ lúc hắn xuất thủ cho tới khi xa phu kia bị đánh nát như tương xảy ra quá nhanh, tới mức mà ba tên nam tử huyền mãng tộc và mấy đầu huyền mãng bên cạnh còn chưa kịp phản ứng. Lạc Long khống chế lực đạo rất tinh chuẩn, khiến cho đám bọn hắn bị máu thịt của xa phu văng lên tung tóe, trong lúc không cẩn thận thì toàn thân bọn hắn đã bị nhiễm bẩn.

-Thứ đồ không biết sống chết ở đâu ra vậy?

Một tên nam tử ngồi trên xe ngựa hất văng chén rượu trong tay, bộ dáng như bão nổi quát lớn một tiếng. Hắn thấy mấy nữ tử nhân tộc bên cạnh toàn thân vẫn sạch sẽ, biết người trẻ tuổi kia có ý bảo vệ các nàng thì lấy ra một cây chủy thủ từ trong không gian giới chỉ chém về phía cổ họng của các nàng. Chủy thủ lướt đi với tốc độ cực nhanh, cho dù ba nữ tử kia có ý muốn né tránh nhưng lấy thực lực luyện khí cảnh của các nàng thì không thể tránh khỏi cái chết.

-Phập!

Âm thanh đồ vật bị cắt phăng rất lớn, nhưng thứ bị chém xuống không phải là đầu của mấy nữ tử kia mà lại là cánh tay phải của chính nam tử huyền mãng tộc. Thân ảnh của Lạc Long như một cơn gió, trong nháy mắt đã nhảy lên xe ngựa cuốn lấy mấy nữ tử còn lại, đưa các nàng ra khỏi đó. Lúc này thì nam tử kia mới nhận thấy đau đớn, hắn rít lên một tiếng thảm thiết, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn Lạc Long:

-Giết hắn!

Hai nam tử còn lại cùng với mấy đầu huyền mãng cũng ý thức được có chuyện không ổn, đồng loạt hóa về chân thân lao tới công kích Lạc Long. Lạc Long không thèm nhìn bọn hắn lấy một cái, chỉ tiện tay đánh ra một chưởng, chưởng ấn to lớn bao phủ hết mười tên trước mắt đánh bọn hắn nằm rạp xuống đất.

-Ầm!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.