Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão tổ huyền mãng tộc

Tiểu thuyết gốc · 1943 chữ

Một mỹ phụ lên tiếng hỏi, giọng nói tuy cũng mang theo uy thế cao cao tại thượng nhưng cũng có chút hòa hoãn. Một nhân loại trẻ tuổi mà đã có thực lực kinh khủng như vậy, cho dù là đệ nhất thiên tài của huyền mãng tộc, thậm chí là đệ nhất thiên tài của Vân Phong đế quốc cũng chẳng có tư cách xách giày cho hắn. Nàng ta sợ rằng phía sau Lạc Long là một quái vật khổng lồ nào đó nên không dám tùy tiện ra tay với hắn, sợ sẽ chọc phải họa diệt môn cho huyền mãng tộc. Lạc Long thì chẳng có lấy một điểm thiện cảm với bất kỳ kẻ nào của huyền mãng tộc, hắn đáp lại đầy kiêu ngạo:

-Ta là ai? Ngươi cũng có tư cách hỏi câu này sao?

-Ngươi …

Mỹ phụ kia tức giận không nói nên lời, lấy tu vi của nàng ta mà nói thì địa vị của nàng chỉ thua kém một vài lão quái vật cùng đế hoàng của một đế quốc, ấy vậy mà một tên nhân loại trẻ tuổi khí tuyền cảnh lại dám nói chuyện với nàng như vậy.

-Quan tâm hắn là ai làm gì, giết không cần nhiều lời.

Một nam tử tóc hoa râm giận dữ quát, cũng tiện tay đánh một chưởng về phía Lạc Long. Một chưởng này là một kích nén giận của cường giả yêu soái viên mãn, cho dù có là cường giả khí hải đỉnh phong cũng chẳng đỡ nổi, ấy thế mà Lạc Long lại ngạo nghễ khinh thường đối quyết một chưởng.

-Ầm!

Hai chưởng va chạm khiến đất đá bắn tung tóe, thế nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên chính là Lạc Long không có rơi vào thế hạ phong như trong tưởng tưởng của họ.

-Chỉ thế mà thôi!

Lạc Long cười lạnh nói. Từ lúc ra khỏi nơi ẩn náu đến giờ hắn vẫn luôn ẩn giấu thực lực, mục đích cũng là để cho đám yêu nhân của huyền mãng tộc chủ quan, từ đó sẽ càng có nhiều kẻ tới chịu chết hơn. Hắn vốn đi theo con đường đầy khó khăn là khí hồn thể đồng tu nhưng từ khi bị nhốt trong dược viên tiểu thế giới thì việc luyện thể của hắn vẫn luôn bị gián đoạn do thiếu tài nguyên. Việc luyện xà long cảnh tới cảnh giới tiểu viên mãn đỉnh phong là một bước tiến lớn đối với thân thể của hắn, nó còn kéo theo tu vi võ đạo của hắn tới thập tuyền cảnh, linh hồn cũng đạt tới hóa thần cảnh viên mãn, hơn nữa còn có xu thế gia tăng tu vi mạnh. Hiện tại hắn dám tự tin diệt sát cường giả khí hải cảnh đỉnh phong, đủ sức đối đầu với yêu soái viên mãn. Thân thể hắn tự nhiên lơ lửng trên không trung trước sự ngỡ ngàng của đám huyền mãng tộc, hai tay hắn kết ấn, mười đạo phân hồn bay ra từ trong người hắn lơ lửng trên không trung tạo thành một trận đồ kỳ diệu. Mỗi một đạo phân hồn đều mang theo một tấm trận bàn, chủ thân của Lạc Long thì đóng vai trò trận nhãn, trong nháy mắt tạo thành một trận pháp lớn.

-Tiểu tụ lôi thiên trận!

Nơi này tương đối gần với biên giới giáp ranh giữa thung lũng và sơn phong nên thường xuyên có thể nghe được tiếng sấm rền rĩ trên thiên không. Lúc này Lạc Long bố trí một tụ lôi trận đẳng cấp cao khiến cho lôi điện bên trên Điện Quang sơn mạch có xu thế muốn đánh qua vị trí của hắn, tiếng sấm rền mỗi lúc một lớn hơn.

-Oành!

Một tia sét đánh thẳng vào trận pháp, kéo theo đó là một tiếng sấm nổ vang. Tia sét kia nhìn từ xa thì có vẻ mỏng manh nhưng lại gần thì mới thấy vô cùng kinh khủng, tuy chỉ lớn bằng thân thể người nhưng uy thế từ nó tỏa ra phải ngang ngửa với mấy chục đạo lôi quang bình thường tụ lại, để cho bất kỳ một võ giả khí hải cảnh nào đỡ một đạo công kích này thì chắc chắn đều sẽ hồn phi phách tán. Tia sét kia đi qua tiểu tụ lôi thiên trận thì được Lạc Long điều hướng đánh thẳng vào một tên đại trưởng lão. Người kia chính là nam tử vừa mới tới đã quát mắng Lạc Long, hắn thấy công kích kinh khủng kia thì có lòng muốn tránh đi nhưng tốc độ của lôi điện sao mà nhanh, căn bản không phải thứ hắn có thể tránh đi được, chỉ có thể lấy ra bảo khí phòng ngự lôi điện đặc thù ra chắn trước người mình.

-Rầm!

Đạo lôi quang kia đã vượt quá sức chịu đựng của bảo khí kháng lôi, khiến cho nó chia năm xẻ bảy rồi đâm thằng vào người của tên đại trưởng lão kia làm hắn bị đánh bay ra xa mấy trăm mét, thân thể hắn đâm sầm vào làm nổ nát thân của mấy cây đại thụ.

-Khốn kiếp!

Tên kia rống lớn một tiếng, vội vàng đứng lên. Thân thể hắn lúc này chằng chịt đầy vết cháy đen, vảy rắn trên thân thể nhân hình vốn đã ít thì bây giờ lại càng ít hơn, quan trọng hơn là thương thế do lôi kích gây ra tuy không chí mạng với hắn nhưng cũng không hề nhẹ.

-Ta giết ngươi!

Hắn ta lao thẳng tới phía Lạc Long nhưng còn chưa đi được mấy bước thì đã bị mấy đạo lôi quang liên tiếp đánh trúng, cả người hắn bị vùi sâu trong đất đá không gượng dậy nổi.

-Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Cả một đám người của huyền mãng tộc đều cực kỳ kinh hãi, một tên đại trưởng lão vậy mà dễ dàng bị trấn áp như vậy. Nhân lúc tất cả bọn hắn đang bị phân tâm thì Lạc Long để cho một đạo phân hồn thay thế mình điều khiển trận nhãn, lại đưa một phần hồn khác ra, hai người cùng nhau hít sâu vào một hơi rồi rống lớn:

-Rống!

Long Hồn Khiếu và Vọng Nguyệt Hống được thi triển cùng lúc, âm ba cộng hưởng với nhau tạo thành lực xung kích lên cả thính giác lẫn linh hồn cực mạnh. Nhân lúc đám huyền mãng bị bất ngờ thì thân thể hắn biến mất dạng, thi triển Vô Ảnh Bộ tới trước mặt tên đại trưởng lão đang chịu trọng thương kia tặng cho hắn một kiếm chí mạng xuyên thẳng qua đầu lâu. Xong việc thì hắn lại quay lại chỗ cũ, thi thể của tên kia cũng đã được hắn thu vào không gian trữ vật. Tới lúc năm tên đại trưởng lão khác nhận ra điểm bất ổn thì đã muộn, bọn hắn cực kỳ phẫn nộ nhìn chằm chằm Lạc Long, trong ánh mắt mang theo sát ý bức người. Có điều tụ lôi trận đằng sau nhân loại kia quá quỷ dị, bọn hắn không dám liều lĩnh xông lên chịu chết.

-Các người không lên sao?

Lạc Long nhìn lại bọn hắn đầy khiêu khích nhưng chẳng ai đáp lời, chỉ có những ánh mắt đầy sát khí ghim lên người hắn, nếu ánh mắt có thể giết người thì không biết hắn đã chết bao nhiêu lần rồi.

-Các ngươi không lên vậy thì ta tới đây!

Lạc Long nói rồi pháp quyết liên tục thay đổi, lập tức có mấy chục đạo lôi quang mạnh mẽ chẳng kém gì vừa rồi đánh thẳng vào năm tên đại trưởng lão kia khiến da đầu bọn hắn tê dại. Chỉ bị mấy đạo lôi quang như vậy đánh trúng mà một cao thủ không kém gì bọn hắn đã chịu trọng thương, bây giờ mỗi người lại bị mười mấy đạo lôi quang công kích, nếu trúng đòn thì đến bảy tám phần là sẽ tử vong ngay tại chỗ, như vậy có ai mà không sợ hãi chứ? Không để cho bọn hắn thời gian suy nghĩ, những đạo lôi điện kia đã đánh tới vị trí của bọn hắn, mỗi một đạo công kích đều vô cùng tinh chuẩn nhắm tới một trong năm người bọn hắn.

-Oành oành oành!

Từng tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, ấy thế nhưng gương mặt của Lạc Long đang tươi cười bỗng trở nên âm trầm như nước. Lôi quang tán đi hết, năm tên đại trưởng lão vẫn đứng ở nguyên vị trí cũ, chẳng có tên nào bị ảnh hưởng gì. Trước mặt bọn hắn lúc này lại có thêm một thân ảnh nữa, là một lão già lưng còng, mái tóc bạc phơ cùng với thân thể đầy vết nhăn trông không khác gì một lão nhân tám mươi tuổi đã gần đất xa trời. Lão ta nhìn Lạc Long chằm chằm, ánh mắt mang theo vẻ tang thương lại mang theo tinh quang rọi thẳng lên người hắn, có thể cảm nhận được sát ý cuồn cuộn như thủy triều tỏa ra từ hai con ngươi đục ngầu đó.

-Người trẻ tuổi, ngươi cũng có gan lắm!

Lão ta mới mở miệng nói một câu mà lông tơ toàn thân Lạc Long đã dựng đứng lên, tinh thần của hắn cũng bị kéo căng ra hết sức.

-Lão tổ, người tới rồi!

-Lão tổ, tên nhân loại kia đã giết chết rất nhiều người của tộc ta, xin người hãy ra tay diệt trừ hắn.

Từng tiếng kêu gào của mấy chục tên trưởng lão vang lên, trong đó mang theo sự căm tức cùng biệt khuất vô cùng. Xét trên toàn bộ đế quốc thì bọn hắn có ai không phải là cao thủ nhất đẳng, là những kẻ quyền cao chức trọng có thể hô phong hoán vũ tung hoành một phương? Ấy vậy mà hôm nay lại bị một tên nhân loại trẻ tuổi đánh cho tan tác, bị giết đến mức người ngã ngựa đổ, nếu để người đời biết tới nỗi sỉ nhục ngày hôm nay thì bọn hắn nào còn mặt mũi để lăn lộn trên giang hồ nữa chứ, vì thế nên tiểu tử kia phải chết.

-Bán bộ yêu vương!

Lạc Long tỏ ra cực kỳ đề phòng với lão nhân kia. Với thực lực của hắn hiện tại lại cộng thêm đặc điểm địa thế thuận lợi của Điện Quang sơn mạch thì hắn có tự tin có thể nhẹ nhóm đánh chết mười mấy tên yêu soái viên mãn cùng lúc, thế nhưng cường giả nửa bước yêu vương lại thuộc về một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, không phải là người hắn có thể đối đầu được.

-Rất tốt!

Lão già kia giậm cây quải trượng xuống đất khiến cho một đám yêu soái đang nhao nhao phải câm như hến, hắn ta nhìn Lạc Long như nhìn một con kiến nói:

-Nếu đã biết tu vi của ta rồi thì chắc hẳn ngươi cũng đã hiểu tình cảnh của mình. Bây giờ ngươi muốn tự mình kết liễu hay muốn bản tổ ra tay?

Lạc Long nghe lời kia thì ra vẻ cực kỳ buồn nôn đáp:

-Một con tiểu xà sắp chết mà cũng dám xưng bản tổ với ta? Đúng là vừa ngông cuồng tự đại lại ngu xuẩn!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.