Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy chế vòng loại

Tiểu thuyết gốc · 2030 chữ

Đám võ giả kia thấy thế thì mồm năm miệng mười giải thích.

-Chấp sự đại nhân, tên kia khiêu khích chúng ta.

-Đúng vậy, hắn nói có thể một mình chấp hết chúng ta.

-Xin ngài hãy để cho chúng ta dạy cho hắn một bài học.

Chấp sự thấy đám võ giả kia náo động như vậy thì nhíu nhíu mày, hắn đảo mắt qua một nam một nữ đứng giữa vòng vây của một đám, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hai con ngươi trừng lớn nói:

-Hai ngươi là người của Thiên Nam học viện?

Nhân Trung Long và nữ tử tuyệt sắc bên cạnh gật đầu thừa nhận. Tên chấp sự kia vội vàng tới gần hai người bọn họ, trong ánh mắt ngạc nhiên của một đám võ giả nói:

-Ha ha, thiên tài của Thiên Nam học viện tại sao lại phải xếp hàng chứ? Đi, ta dẫn hai vị tới phòng trắc thí riêng.

Nói rồi hắn dẫn hai người Nhân Trung Long đi ra khỏi hàng, còn không quên quát mắng những tên võ giả xung quanh. Những tên võ giả đang xếp hàng nghe thấy bốn chữ Thiên Nam học viện thì tên nào tên nấy cứng họng không dám nói gì nữa, có điều trong lòng đã âm thầm ghi hận Nhân Trung Long, nếu trong quyết chiến có cơ hội thì sẽ không tha cho hắn. Nhân Trung Long thầm kêu khổ trong lòng, hắn đã làm gì sai mà để dẫn tới cơ sự này cơ chứ? Tất cả là do nữ tử họa quốc ương dân bên cạnh hắn, có điều nàng ta cũng không làm gì sai, xinh đẹp cũng không phải là tội mà. Khi không lại rước một nắm thù hận lớn lên đầu mình, Nhân Trung Long cảm thấy buổi sáng chắc bản thân đã bước nhầm chân ra khỏi nhà rồi. Hai người một nam một nữ được đưa tới bàn đăng ký đặc biệt, chủ quản ở đó là một nam tử trung niên, tuy cũng bị kinh diễm bởi nhan sắc của nữ tử kia nhưng hắn không có thất thố, theo đúng quy trình mà hỏi:

-Tên của các ngươi là gì?

Nhân Trung Long lên tiếng đáp:

-Tại hạ Nhân Trung Long, đây là biểu muội của ta, Nhân Trung Huyên.

Nam tử trung niên kia lấy một cây châm nhỏ đâm vào đầu ngón tay của hai người, sau một hồi kiểm tra thì phát cho mỗi người một tấm lệnh bài rồi cho cả hai rời đi. Bên trên lệnh bài của bọn họ ghi rất rõ, Nhân Trung Long - bốn mươi bảy tuổi, Nhân Trung Huyên - ba mươi sáu tuổi.

-Mỗi một võ giả tới tham dự thiên tài chiến đều được phát một lệnh bài như thế, muốn tham gia đại chiến này thì bắt buộc phải đeo chúng trên người, có thể giấu sau y phục nhưng không được đưa vào bảo khí trữ vật, không được lấy cắp lệnh bài của người dự thi khác nhưng có thể dùng thuật che mắt làm giả thông tin của bản thân. đây là quy định trong vòng loại của thiên tài chiến, khi qua vòng này rồi thì các ngươi có thể tùy ý vứt bỏ lệnh bài này.

Chủ quản vòng khảo thí giảng giải rất chi tiết cho hai người Nhân Trung Long rồi mới sai người tiễn bọn họ rời đi. Hai người vừa mới về đến nơi ở của Thiên Nam học viện thì lập tức bị một lão sư hỏi tội:

-Hai người các ngươi tại sao lại đi xếp hàng để làm trắc thí, còn gây ra náo động lớn như vậy? Bây giờ võ giả khắp nơi đều bàn tán về tác phong của đệ tử học viện, các ngươi làm như vậy thì mặt mũi của học viện chúng ta phải để đi đâu chứ?

Tên lão sư này có một chút khúc mắc với Nhân Trung Long nên vừa mới thấy hắn ta phạm phải lỗi sai liền cố ý bắt chẹt, có điều Nhân Trung Long bây giờ không phải là một tên tân sinh không có tiếng nói như mười năm trước nữa, hắn lạnh nhạt đáp:

-Ta đi xếp hàng làm trắc thí là việc của cá nhân ta, không ai có thể ngăn cấm. Còn thể diện của học viện phải chờ xem biểu hiện của mỗi một đệ tử, nếu như Hoắc lão sư có thành kiến với ta thì ta chỉ có thể xin rút khỏi thiên tài chiến, nhờ các vị sư huynh đệ khác giúp học viện chúng ta giành lấy vinh quang rồi.

-Ngươi …

Hoắc lão sư tức đến mức đầu bốc khói nhưng lại không có cách nào trách phạt Nhân Trung Long, dù sao thì hắn cũng là một trong những thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất của học viện thời điểm hiện tại, nếu vì mình mà hắn không chịu tham gia thì khẳng định khi trở về sẽ bị trách tội.

-Hừ, lão sư như ta lý nào lại đi đôi co với tên tiểu tử nhà ngươi, ngươi muốn làm gì thì làm.

Hắn phất ống tay áo rời đi, cưỡi trên chiến thuyền mang theo những đệ tử khác của học viện đi đăng ký. Ngày hôm sau là ngày chính thức bắt đầu diễn ra thiên tài chiến, để chuẩn bị cho một cuộc chiến có quy cách cao nhất trên toàn bộ đế quốc thì Tử Phong tông đã cho xây dựng một khu vực vô cùng rộng lớn làm nơi tổ chức đại hội. Khu vực này giống như một sân vận động cỡ lớn, bên ngoài được bao quanh bởi những hàng ghế dành cho võ giả tới quan chiến, số lượng ghế ngồi phải đạt tới mấy chục vạn, thế nhưng mỗi người vào quan chiến vẫn phải nộp một số tiền cực kỳ lớn, vị trí ghế ngồi càng gần chiến đài lại càng đắt, có khi lên tới cả chục vạn thượng phẩm linh tệ. Không cần phải tính toán kỹ lưỡng thì cung có thể thấy phí quan chiến có thể đạt tới một con số trên trời, có điều thiên tài chiến đã diễn ra bao nhiêu năm nhưng không có ai ý kiến với việc này cả. Để tổ chức được một đại hội có quy mô lớn như vậy thì Tử Phong tông phải huy động cực kỳ nhiều nhân lực và vật lực, phí quan chiến có cao thì mới có thể bù đắp được số tài phú mà bọn họ bỏ ra. Mới sáng sớm mà phía khán đài đã chật kín võ giả, chẳng ai muốn bỏ lỡ một thiên tài chiến mà năm mươi năm mới có thể xem một lần cả. Đột nhiên từ phía xa có một toán binh sĩ mặc kim giáp chạy tới giữa trung tâm của khán đài, bọn hắn xếp thành hai hàng dài tạo nên một lối đi nhỏ ở giữa. Từ trong khu vực tổ chức có một bóng người bước ra, người này toàn thân mặc long bào màu lam thẫm, chín con rồng thêu trên áo bào nhìn cực kỳ sống động, như muốn nhảy ra ngoài hống lên một tiếng kinh thiên động địa. Người này là một nam tử, nhìn như bốn năm mươi tuổi, gương mặt không giận tự uy, khí thế quân vương tỏa ra bốn phía khiến người kính phục, chính là hoàng đế của Vân Phong đế quốc, tên hiệu là Quỳ Phong hoàng.

-Tham kiến bệ hạ!

Võ giả của Vân Phong đế quốc thấy hoàng đế thì ai nấy đều trở nên cuồng nhiệt, quỳ một chân xuống hô vang. Tại trường cũng có mấy người không quỳ, đó là những võ giả ngoại quốc hoặc cao thủ từ khí hải cảnh trở lên.

-Bình thân!

Quỳ Phong hoàng ra hiệu cho chúng võ giả đứng lên sau đó hắn tới trung tâm của đấu trường phát biểu:

-Hôm nay là một ngày vui của Vân Phong đế quốc ta, các lộ anh tài đã tụ tập đầy đủ về đây để chuẩn bị cho một cuộc chiến năm mươi năm một lần. Thân là hoàng đế của đế quốc, trẫm cảm thấy rất vui mừng, cũng rất vinh dự được làm chủ tọa cho đại hội lần này. Sau ngày hôm nay những thiên tài có biểu hiện xuất sắc trong đại chiến sẽ có thể một bước phi thăng, trở thành cường giả uy phong một cõi trong tương lai. Có thể làm được điều đó hay không còn phải xem vào biểu hiện của các ngươi, trẫm rất mong chờ được thấy tư thái của mỗi một người trong số các ngươi trong đại chiến. Tại đây trẫm tuyên bố thiên tài chiến lần này chính thức bắt đầu!

Võ giả đứng trên khán đài lại một lần nữa hô vang:

-Ngô hoàng vạn tuế!

Sau màn khai mạc nhanh gọn là công tác chuẩn bị cho thiên tài chiến. Đấu tràng được chia làm mười sàn đấu, mỗi một sàn đấu lại rộng lớn vô cùng, có thể chứa cả vạn người cũng không chật trội. Võ giả tham dự thiên tài chiến được phân vào mười nhóm, mỗi một nhóm sẽ được đưa lên một sàn đấu, mỗi người lại tự chọn một vị trí cho mình mà ngồi xuống chờ đợi người khác phổ biến quy chế thi đấu. Lần này cũng giống với các lần thiên tài chiến khác, có đến hơn một vạn võ giả tới đăng ký, sau khi được phân đều vào các nhóm thì mỗi một nhóm cũng có đến hơn một ngàn người. Phải biết hầu như mỗi một người trong số đó đều nằm trong đám thiên tài tuổi trẻ số một của các thế lực khác nhau, con số này có thể nói là cực kỳ kinh người. Sau khi mười nhóm võ giả đã ổn định trên sàn đấu thì một cao thủ khí hải cảnh cưỡi một bảo khí phi hành hình tấm thảm bay lên không trung của đấu trường rồi bắt đầu giảng giải quy cách thi đấu của vòng loại. Theo đó thì mỗi một sàn đấu sẽ được truyền tống đến một khu vực bên trong Tử Phong sơn mạch, những nơi đó đã được cao tầng của Tử Phong tông dọn dẹp sạch sẽ, đảm bảo không có yêu thú ở lại, đồng thời cũng được trận pháp bảo vệ vây quanh, như vậy cũng đủ để thấy được bọn họ đã tiêu tốn nhiều nguyên vật liệu tới cỡ nào. Võ giả ở trong một khu vực có quyền tự ý hành động, có thể kết thành đoàn đội cũng có thể hành động đơn lẻ. Mỗi một võ giả đều khởi điểm với một điểm giá trị, nó nằm trong lệnh bài được phát sau khi thông qua vòng khảo thí ngày hôm qua. Mỗi khi đánh bại được một võ giả khác thì có thể cướp điểm giá trị của người đó về tay mình. Võ giả bị cướp hết điểm sau hai ngày mà không cướp được điểm của người khác thì sẽ bị loại khỏi vòng đầu này. Vùng hoạt động của mỗi một khu vực sẽ bị thu hẹp lại liên tục, điều này sẽ khiến cho không có võ giả nào có thể trốn mãi mà không bị người khác phát hiện. Sau mười ngày thì hai mươi lăm võ giả có điểm cao nhất của mỗi khu vực sẽ được coi là thông qua vòng loại, được phép tiến vào vòng quyết chiến. Đây tuy chỉ là một vòng đấu loại nhưng nó lại khảo nghiệm đầy đủ các tố chất của một thiên tài hàng đầu, không chỉ về thực lực chiến đấu mà còn về mưu kế, khả năng kết hợp đoàn đội, tính nhẫn nại và kiên trì, quan trọng hơn hết là khả năng sống sót trong bối cảnh loạn lạc.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.