Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu cầu quá đáng

Tiểu thuyết gốc · 2066 chữ

- Các ngươi làm rất tốt, mau lui lại đi!

Cung Thiến Thiến ra hiệu cho đám thủ hạ của mình rút lui. Kỳ thực nàng ta biết rõ thủ hạ của mình không đánh lại mấy người kia, chỉ riêng Long Mạc song kiêu đã đủ giải quyết hết bọn hắn rồi. Nàng ta để cho thủ hạ mạo hiểm vây công đối thủ chỉ là để cho bản thân và hai tên hộ vệ có thời gian hợp lực bày ra một trận pháp vương cấp. Không phải chỉ có đám người Nhân Trung Long mới có chiến thuật, không phải chỉ có bọn họ mới biết câu giờ, cứ nhìn vào trận pháp do ba người Cung Thiến Thiến dày công bố trí là biết. Phải biết đây là trận pháp có thể đánh giết cường giả khí hải cảnh, ba tên võ giả khí tuyền cảnh có thể bày bố trận pháp như vậy thì đúng là việc vô cùng hiếm có. Chuyện này lại phải nhắc tới thế lực đứng sau ba người bọn họ - Cung gia. Gia tộc này nổi danh nhờ trận pháp, vì thế nên mặc dù thiên tài số một của bọn họ là Cung Thiến Thiến có thiên phú võ đạo cực cao nhưng thứ mà nàng giỏi nhất lại chính là trận đạo. Việc bố trí trận pháp vương cấp với nàng còn có chút khó khăn, thế nhưng có sự hỗ trợ của hai tên hộ vệ cũng thông thạo trận pháp cùng với một chút thời gian chuẩn bị thì việc này lại tương đối nhẹ nhàng.

-Để lại hết điểm giá trị, ta có thể để cho các ngươi thoải mái rời đi.

Cung Thiến Thiến dùng giọng điệu rất tự tin mà nói. Nàng ta không dám nắm chắc có thể đánh chết hai người Long Mạc song kiêu, nếu như gây tử thù với bọn hắn thì sau này rất có thể sẽ bị người ta tìm đến trả thù. Thứ nàng ta cần bây giờ chỉ là điểm giá trị, nếu đối phương tình nguyện giao ra thì nàng ta sẵn sàng biến chiến tranh thành tơ lụa. Nhân Trung Long thấy nàng ta tự đại như vậy thì trầm mặt xuống, ngón tay chỉ vào trận pháp kia mà hỏi:

-Ngươi muốn chúng ta tự nguyện giao điểm giá trị ra? Chỉ dựa vào thứ đó?

Đáp lại hắn là một quang đoàn bảy màu đánh tới, chỉ nghe ầm một tiếng, cả người hắn bị đánh bay ra xa.

-Đây là cảnh cáo cuối cùng của ta rồi, mau giao hết điểm giá trị của các ngươi ra.

Cung Thiến Thiến cao giọng cảnh cáo, dáng vẻ của nàng ta cực kỳ cao ngạo không coi ai ra gì. Chợt ánh mắt của nàng đảo qua hai người Lạc Vân và Nhân Trung Huyên, không hiểu vì sao mà trong lòng lại dâng lên chút cảm giác chán ghét.

-Còn nữa, để lại hai nữ nhân kia, đám nam nhân các ngươi có thể đi rồi.

Một thiên tài kiệt xuất nhất của một gia tộc lớn đáng lẽ ra không nên coi trọng ngoại hình quá mức như vậy, càng huống hồ bản thân nàng ta cũng là một đại mỹ nhân. Có điều dung mạo của hai người kia quá xuất chúng, vạn người cũng không có một, tuy rằng cả hai đều ăn mặc kín đáo nhưng vóc người vẫn khiến cho bất kỳ một nam nhân nào phải mơ ước. Cũng vì lẽ đó nên nàng ta mới có cảm giác ghen ghét với hai người họ như vậy, thậm chí còn không nhịn được mà để lộ cảm xúc của mình trước mọi người.

-Ngươi muốn hai người bọn họ làm gì?

Long Đại Hải lên tiếng hỏi.

-Ta muốn bọn họ làm gì ngươi không cần biết, để lại điểm giá trị rồi mau đi đi trước khi ta đổi ý.

-Bọn họ là bằng hữu của chúng ta, vì vậy ta cần phải biết ngươi có ý định làm hại bọn họ hay không chứ?

Long Đại Hải vẫn bình thản mà hỏi. Lời này lại khiến cho mấy người bên cạnh hắn giật mình, còn tưởng hắn thật sự có ý định thỏa hiệp với mấy người kia.

-Long huynh, ngươi đang nói cái gì vậy?

Ly Long không nhịn được lên tiếng chất vấn, ngay cả Mạc Kiến Quân cũng đồng tình nói:

-Đúng vậy lão Long, ngươi đừng có ý nghĩ sai trái đó.

Cung Thiến Thiến thấy đội hình đối phương chưa đánh đã loạn thì cười lạnh nói:

-Bớt mấy lời nói nhảm đi! Hai nữ nhân kia sau này phải đi theo làm thị nữ cho ta, các ngươi có nói gì cũng vô dụng thôi. Nếu như các ngươi để cho bọn họ rạch mặt tự hủy dung thì ta còn có thể xem xét thả tất cả các ngươi đi, còn không thì mau cút đi!

Giọng điệu của nàng ta càng ngày càng trở nên cay độc hơn, có lẽ là vì lòng đố kỵ với hai người Lạc Vân ngày càng lớn.

-Quá đáng lắm rồi!

Nhân Trung Long bị đánh văng ra xa cũng đã quay trở lại, càng làm cho người ta kinh ngạc hơn chính là trên người hắn chẳng có chút thương tích nào, ngay cả quần áo cũng không bị tổn hại.

-Nữ nhân độc ác, ngươi cho rằng dựa vào cái trận pháp rách nát kia là có thể ngông cuồng sao?

Cung Thiến Thiến biết không thể nói chuyện được nữa thì liền động thủ, nàng ta điều khiển trận pháp khiến cho một chùm sáng bắn thẳng về phía Nhân Trung Long. Chùm sáng bảy màu này còn kinh khủng hơn lúc trước, trực tiếp rút cạn toàn bộ số năng lượng còn sót lại của trận pháp. Nhân Trung Long lần này đã có chuẩn bị từ trước, hắn không e ngại một chút nào lao thẳng về phía đạo công kích kia, Tay phải đánh ra một đạo Toái Kim Chưởng mang theo bát trọng kình lực.

-Oành!

Một chưởng này cực kỳ khủng bố, quang đoàn thất thải kia bị xé tan, Nhân Trung Long cũng bị đánh lui mấy bước nhưng không phải chịu thương thế gì nghiêm trọng, chỉ có khóe miệng là chảy xuống một tia máu tươi.

-Ngươi …

Cung Thiến Thiến thấy vậy thì không nói nên lời, một đòn kia đã tiệm cận với cực hạn của tỏa cung trận rồi, cho dù là cường giả nhất hải cảnh ở đây thì cũng mười phần chắc chín là không thể đỡ nổi, vậy mà tên kia đón đỡ như không có chuyện gì vậy. Nàng ta nghĩ mãi mà không ra, đối phương nhìn rất lạ mặt nhưng không hiểu sao lại có thực lực đáng sợ tới như vậy, những kẻ còn lại liệu có phải là cao thủ ẩn mình như hắn hay không? Có phải vì khinh thường đội ngũ của nàng ta nên mới không thèm ra tay hay không? Nhân Trung Long nhìn nàng ta với ánh mắt lạnh như băng, hai nắm đấm nắm chặt đến mức run rẩy.

-Ngươi vừa nói muốn làm gì Huyên nhi?

Trong giọng nói của hắn Cung Thiến Thiến có thể nghe ra một chút sát ý, nàng ta lạnh hết cả người nhưng vẫn mạnh miệng đáp:

-Ta muốn thu ả ta làm thị nữ đấy, muốn hủy dung của ả ta đấy, thì sao nào?

Nhân Trung Long tức giận quát lên:

-Hôm nay cho dù là thiên vương lão tử cũng không cứu nổi ngươi đâu!

Hắn lao thẳng về phía Cung Thiến Thiến, trọng kiếm vung lên rồi chém xuống, khí thế như muốn cắt phăng cả một ngọn núi vậy. Cung Thiến Thiến ở phía đối diện thấy vậy thì hoảng sợ vội vàng cho một đống linh thạch vào trong trận pháp, hai tay hơi run run bấm pháp quyết rồi thi triển một đạo công kích.

-Ầm!

Trọng kiếm va chạm với quang đoàn tạo ra một tiếng nổ lớn, thế nhưng lần này Nhân Trung Long không bị đánh lui nữa, hắn chỉ khựng lại một chút rồi tiếp tục tiến lên.

-Chết đi!

Trọng kiếm bổ xuống trước mặt, trong mắt của Cung Thiến Thiến cùng với hai tên hộ vệ ánh lên vẻ tuyệt vọng làm cho sát ý của Nhân Trung Long tán đi một chút. Đúng lúc này một mũi tên không biết từ đâu bay tới, nó xé gió rồi đâm thẳng về phía của Nhân Trung Long, mặc dù hắn kịp thời né đầu sang hướng khác nhưng vẫn không tránh khỏi.

-Phập!

Tiếng da thịt bị xuyên phá vang lên, cánh tay phải của hắn bị một mũi tên đâm trúng, cũng vì cơ bắp của hắn quá săn chắc mà mũi tên kia chỉ đi được một nửa chứ không có xỏ xuyên qua tay hắn.

-Ha ha, đồ ngu ngốc, ngươi tưởng bản tiểu thư có thể dễ dàng để ngươi nắm thóp sao?

Cung Thiến Thiến lúc này mới lộ ra bộ mặt thật, nàng ta cười một cách khoái chí khi Nhân Trung Long trúng chiêu, biểu cảm tuyệt vọng trước đó hóa ra cũng chỉ là biểu diễn để đánh lừa đối thủ mà thôi.

-Hắc hắc, tiểu tử, ngươi đúng là còn quá non, có như vậy mà cũng bị nữ oa kia lừa gạt.

Tiếng nói châm chọc của Đan lão vang lên trong đầu hắn, có điều vẫn bị hắn lơ đi như mọi khi. Nhân Trung Long dứt khoát rút mũi tên kia ra khỏi tay mình, đồng thời vận chân khí lên bắp tay để ngăn không cho máu tươi chảy ra.

-Kiều đại ca, huynh ra tay thật đúng lúc.

Tiếng nói chói tai của Cung Thiến Thiến lại vang lên, mắt nhìn về một hướng nào đó. Từ hướng đó có một đội ngũ hai mươi mấy người đi ra, cầm đầu là một nam tử gầy gò mặc một bộ lục bào. Gương mặt của tên kia quả thực rất xanh xao, tuy nhìn đường nét tổng thể thì cũng tương đối ổn nhưng vì quá gầy nên lại hơi khó coi một chút. Hắn ta mỉm cười nhìn Cung Thiến Thiến đáp:

-Thiến Thiến muội muội đừng lo, ta đã ở đây rồi, nhất định sẽ không để ai làm hại muội.

Nói rồi hắn quay qua đám người Nhân Trung Long quát:

-Đám người các ngươi hôm nay chết chắc rồi, khôn hồn thì mau làm theo lời của Thiến Thiến muội muội, nam thì cút, nữ thì lưu lại.

Giọng điệu của hắn còn kiêu căng hơn cả nữ nhân kia, mở mồm ra là ra lệnh khiến cho đám người Nhân Trung Long không chịu nổi, có cảm giác muốn đi lên dạy dỗ cho hắn một bài học. Ánh mắt của hắn khi đảo qua hai nữ Lạc Vân và Nhân Trung Huyên thì dừng lại rất lâu, khó mà che dấu được vẻ xấu xa trong đó, thật không biết hắn muốn hai nàng lưu lại để làm gì nữa. Cung Thiến Thiến thấy vậy thì trong lòng như bão nổi, có điều bây giờ là lúc cần người ta giúp đỡ nên nàng ta rất thức thời không nói gì.

-Kiều Cung Tuấn của Kiều gia, thiên tài số một của Lộ Bắc thành!

Nhân Trung Long vừa nhìn thấy hắn thì trong đầu lóe lên một cái tên. Hắn đã học thuộc tên và mặt mũi của những thiên tài có triển vọng trong lần đại chiến này, vừa nhìn một cái là nhận ra thân phận của nam tử kia. Kiều gia là gia tộc lớn nhất của Lộ Bắc Thành - thành trì lân cận của Mạc Bắc Thành - nơi ở của Cung gia. Hai gia tộc này có quan hệ liên hôn nhiều đời, đến đời này thì người thực hiện chính là Kiều Cung Tuấn và Cung Thiến Thiến.

-Hừ, một đám tạp mao mà thôi, kêu gào cái gì chứ? Nếu các ngươi đã tới để chịu chết cùng với nữ nhân kia thì lão tử sẽ thành toàn cho các ngươi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.