Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Long Đại Hải -Từ Quảng Kim

Tiểu thuyết gốc · 2080 chữ

Ở một góc khác, Tiết Như Ngọc đang quỳ một chân báo cáo với một nam tử trung niên mặc long bào.

-Bệ hạ, theo thần thấy thì Nhân Trung Long này có tiềm lực rất lớn, chúng ta có nên dùng mọi biện pháp mời chào hắn hay không?

Quỳ Phong hoàng ngồi trên long ỷ bình thản nói:

-Ngươi không cần đặt quá nhiều tâm tư lên tiểu tử này.

-Tại sao vậy?

Tiết Như Ngọc khó hiểu hỏi.

-Bản lĩnh của hắn lớn như vậy, từ một phế vật quật khởi thành thiên tài chói mắt chỉ tốn mấy chục năm, các loại thủ đoạn đều thuộc hàng nhất đẳng, ngươi nghĩ xem nếu để Tử Phong tông chúng ta đào tạo hắn thì hắn có được như ngày hôm nay không?

Nàng ta như hiểu ra điều gì nói:

-Ý của bệ hạ là hắn được một thế lực thần bí đào tạo?

Quỳ Phong hoàng nhìn về phương xa, hai mắt ánh lên vẻ trí tuệ đáp:

-Tám chín phần là như vậy, cho dù không phải thì hắn cũng đã nhận được đại cơ duyên, người như vậy sẽ không cam tâm ở lại Nam vực này đâu. Ngươi có thể thử mời chào hắn, nếu như có thể thành công thì tốt, còn nếu không thể thì cũng không cần cưỡng cầu, dù sao thì hắn cũng có thù oán với Tiết Hựu. Nếu như hắn không gia nhập vào Tử Phong tông thì cũng phải tỏ rõ thiện ý với hắn, đã hiểu hay chưa?

Tiết Như Ngọc chắp tay đáp:

-Thần đã hiểu!

Thiên tài như Nhân Trung Long nếu như không chết yểu thì tương lai nhất định sẽ là cường giả ngạo thị thiên hạ, tạo quan hệ tốt với hắn là một nước đi khôn ngoan.

Nhân Trung Long sau khi đánh thắng trận thì lập tức trở về khu vực nghỉ ngơi của Thiên Nam học viện, rất nhiều đệ tử của học viện liên tục tới chúc mừng khiến hắn có chút không quen. Kế sau đó thì những trận chiến khác cũng lần lượt diễn ra. Hiện tại đang là lượt đấu thứ tư, chỉ còn có mười sáu trận đấu mà trong đó còn có một trận không cần đánh do có phiếu trống. Sau trận đấu của Nhân Trung Long thì cũng chỉ còn mười bốn trận nữa nên chỉ tốn chưa đầy một canh giờ thì lượt đấu này cũng kết thúc. Kết quả cũng không có gì bất ngờ, những thiên tài đứng đầu như Tiết Hựu, Tiết Thường Xuân và Tiết Đông Đạo cũng đã thuận lợi đánh thắng trận đấu của mình.

Sau khi kết thúc thời gian nghỉ ngơi thì lượt đấu tiếp theo cũng lập tức bắt đầu. Lượt này chỉ có tổng cộng tám trận nên các tuyển thủ sẽ bốc thăm lại từ đầu, quá trình cũng diễn ra rất nhanh nên chẳng có ai ý kiến gì cả. Từ khi bốc thăm xong thì Nhân Trung Long vẫn luôn cười không ngậm được miệng, nếu như ai không biết thì sẽ tưởng hắn đã hóa điên rồi. Kỳ thực hắn không có điên, hắn vui mừng như vậy vì đối thủ vòng này của hắn lại là Tiết Hựu. Thù oán với Nhiếp Thanh Ly vừa mới được giải quyết, vốn hắn còn đang lo lắng không biết khi nào mới có thể chạm mặt kẻ mà hắn căm hận thứ hai thì ông trời lại ngay lập tức cho hắn có cơ hội gặp đối phương trên võ đài. Nhân Trung Long và Tiết Hựu sẽ gặp nhau trong trận thứ ba, con số đã rất nhỏ nhưng nó vẫn khiến hắn ngứa ngáy muốn chết đi được.

Trận đầu tiên có sự tham gia của Tiết Đông Đạo - thiên tài đệ nhất trong lứa đệ tử trẻ tuổi của Tử Phong tông. Người này có tu vi tam hải cảnh đỉnh phong, gần như ngang bằng với Tiết Thường Xuân nhưng xét về thực lực thì hắn lại hơn người kia rất nhiều. Đáng lý ra hắn phải là kẻ được khán giả chú ý nhiều nhất mới phải, ấy vậy mà cứ đến trận đấu của hắn thì võ giả quan chiến trên khán đài lại chẳng thèm xem, lý do là vì từ lượt đấu võ đài đầu tiên tới giờ hắn vẫn luôn dùng một chiêu để giải quyết đối thủ của mình. Tên này vốn không phải là người thích thể hiện trước đám đông nên luôn dùng phương thức nhanh gọn nhất để chiến thắng, chính vì thế nên khán giả mới không có hứng thú gì với hắn. Cho dù ngươi có mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa nhưng nếu như ngươi không trình diễn một chút cho người khác xem thì cũng sẽ chẳng có ai muốn xem ngươi thi đấu đâu. Quả nhiên lượt đấu này cũng chẳng khác gì, Tiết Đông Đạo dùng một chiêu liền đánh văng đối thủ là một tên võ giả nhất hải cảnh.

Trận đấu thứ hai thì còn khá khẩm hơn một chút, người thi đấu là Long Đại Hải với một thiên tài khác của Tử Phong tông, tên gọi là Từ Quảng Kim. Tên này là người đứng thứ năm trong đám thiên tài trẻ tuổi của Tử Phong tông, xếp ngay sau Nhiếp Thanh Ly, cũng mới đột phá khí hải cảnh không lâu về trước. Mặc dù không phải người của dòng dõi hoàng thất nhưng gia gia của hắn cũng là danh tướng của đế quốc, vì thế nên địa vị của hắn trong tông môn cũng không tính là thấp. Phía đối diện thì Long Đại Hải cũng là một đối thủ nặng ký được khán giả ủng hộ rất nhiều vì hắn là võ giả duy nhất chỉ sử dụng cung tên mà có thể vào được tới vòng này. Trong hình thức thi đấu một đối một thì rõ ràng võ giả sử dụng cung tên sẽ gặp bất lợi lớn vì không thể giữ khoảng cách với đối thủ và không thể tìm chỗ ẩn náu cho bản thân, ấy thế mà hắn có thể một đường chiến thắng vào tới tận lượt đấu này thì cũng đủ chứng minh được tiễn thuật của hắn lợi hại tới mức nào rồi. Long Đại Hải thì chỉ là một tên khí tuyền đỉnh phong, chênh lệch về tu vi với Từ Quảng Kim cũng rất lớn, có điều Nhân Trung Long vẫn luôn có cảm giác rằng người này sẽ giành chiến thắng. Ngay sau khi giám quan ra hiệu lệnh cho trận đấu bắt đầu thì Từ Quảng Kim lập tức lên tiếng trước:

-Tiểu tử, ngươi vào được đến vòng này thật không dễ dàng gì, đáng tiếc bây giờ ngươi lại gặp phải ta. Tiết Hựu sư huynh yêu cầu ta phải dạy dỗ ngươi thật tử tế, vì thế nên ngươi không thể tránh được một kiếp này rồi. Nếu như ngươi thức thời không phản kháng thì nói không chừng ta sẽ nhẹ tay với ngươi một chút đó, ha ha ha.

Hắn mang theo vẻ ngạo nghễ khi đối diện với Long Đại Hải, ánh mắt chứa đầy vẻ khinh thường và châm chọc. Long Đại Hải bị hắn khiêu khích như vậy thì cũng không chịu thua kém mà mạnh mẽ đáp trả nói:

-Vớ vẩn! Nếu ta không nắm chắc chiến thắng được ngươi thì chỉ cần nhận thua là được, chẳng lẽ còn sợ bị ngươi hành hạ tới chết sao? Thật không ngờ ngươi nhìn cũng có vẻ thông minh lanh lợi nhưng thật không ngờ lại là một tên thiểu năng giống như Tiết Hựu, đúng là khiến lão tử buồn nôn muốn chết mà!

-Ngươi …

Lời này của Long Đại Hải khiến võ giả trên khán đài cười lên ha hả, ngay cả hai nữ tử quen biết hắn là Lạc Vân và Nhân Trung Huyên cũng phải phì cười thành tiếng. Từ Quảng Kim bị hắn nói như vậy thì mặt đen như đáy nồi, biết rằng bản thân không so nổi miệng lưỡi với đối phương nên hừ lạnh nói:

-Ngươi đã tự tìm đường chết như vậy thì đừng trách ta!

Nói rồi hắn lao tới phía trước, tay phải cầm một thanh bảo đao chém về phía Long Đại Hải. Một đao này của hắn bổ ngang theo một góc nghiêng bốn mươi lăm độ, lưỡi đao còn mang theo một đạo đao khí như muốn chém không gian thành hai nửa, phong kín toàn bộ đường chạy của đối phương.

-Vụt!

Chỉ tiếc là cảnh tượng mà hắn mong đợi lại không có xảy ra, thân ảnh của Long Đại Hải đột nhiên biến mất rồi tránh thoát một đao này, sau đó lại đột ngột xuất hiện phía sau hắn, cách hắn chưa đến mười mét.

-Vèo!

Tiếng xé gió truyền đến từ đằng sau khiến cho lông tơ trên người hắn dựng đứng lên, ngay khi hắn xoay đầu lại thì trước mặt đã là một mũi tên làm bằng xương thú đang chuẩn bị đâm vào giữa mi tâm của hắn. Nếu như đây là một thanh kiếm hay thậm chí là phi đao thì hắn còn có thể né tránh kịp, dù sao thì tốc độ của phản ứng của võ giả cũng hơn xa phàm nhân. Thế nhưng tốc độ của mũi tên sao mà nhanh, bây giờ chỉ cần hắn chớp mắt một cái thôi thì cũng đủ thời gian để mũi tên kia đâm xuyên qua đầu lâu của hắn. Não của hắn căng như muốn nổ tung, trong tích tắc liền nghĩ ra được cách ứng đối hợp lý nhất vào lúc này. Chân khí trong người hắn điên cuồng chạy lên mi tâm hắn thành một tấm khiên bằng chân khí, vừa xong thì mũi tên kia cũng đã đâm tới đích.

-Đinh!

Chỉ thấy cốt tiễn bị đánh bật lại, có điều thân thể của Từ Quảng Kim cũng bị đánh bay ngược ra đằng sau. Võ giả trên khán đài thấy vậy thì cùng nhau ồ lên, ai nấy đều cảm thấy tiếc nuối cho Long Đại Hải, nếu một tiễn kia đắc thủ thì đó sẽ là chiến thắng chóng vánh nhất của thiên tài chiến lần này. Từ Quảng Kim còn chưa kịp thở dốc thì những mũi tên khác của đối thủ lại nối đuôi nhau đâm vào người hắn, mỗi một mũi tên đều nhắm vào một bộ vị quan trọng như đầu lâu, tim, giữa ngực hay bắp chân. Tiễn thuật của Long Đại Hải chỉ có thể dùng ba từ để miêu tả: nhanh, mạnh, chuẩn, hoàn toàn không có gì để chê cả. Có điều đối thủ của hắn trong lượt này lại là một võ giả khí hải cảnh, một khi đối phương đã có phòng bị thì hắn rất khó có thể đắc thủ. Từ Quảng Kim vội vàng lách người né tránh mũi tên đầu tiên, sau đó lấy một tấm bảo thuẫn ra đỡ lấy mũi tên thứ hai.

-Soạt!

Đột nhiên vai trái của hắn truyền tới cảm giác đau nhói, thì ra là mũi tên đầu tiên của Long Đại Hải đã đâm xuyên qua đó.

-Tiễn thuật thật đáng sợ!

Võ giả trên khán đài lại được một phen trầm trồ. Cho dù đã chứng kiến Long Đại Hải bắn tên không biết bao nhiêu lần nhưng khán giả vẫn chưa bao giờ hết hứng thú với việc này. Mỗi lần hắn giương cung là địch nhân chắc chắn sẽ trúng chiêu, nếu như không kịp dùng các loại thủ đoạn phòng ngự thì trên người chắc chắn sẽ lưu lại một cái lỗ máu. Kỳ thực tốc độ của tên bay nhanh hơn tốc độ di chuyển của võ giả gấp trăm lần, có điều để bắn trúng một mục tiêu đang di chuyển lại là một việc vô cùng khó khăn, mà Long Đại Hải này có thể vừa di chuyển vừa bắn tên, hơn nữa lại chưa từng bắn trượt mục tiêu của mình, tiễn thuật thần kỳ như vậy cho dù có xem bao nhiêu lần cũng không thấy nhàm chán.

-Chết tiệt, ta đánh giá hắn ta quá thấp rồi!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.