Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát thủ tập kích

Tiểu thuyết gốc · 1993 chữ

Nhân Trung Long cảm thấy rất lo lắng, hắn phải đi thông báo cho mấy vị bằng hữu ngay, bằng không thì bọn họ rất có thể sẽ gặp chuyện không may. Thế nhưng hắn chỉ vừa mới rời giường thì rầm một tiếng, cửa sổ phòng của hắn bị người phá tan, kế đó là bóng dáng của một hắc y nhân cũng thuận theo bóng đêm lao vào trong. Người kia che kín mặt nên không thể thấy rõ dung mạo, tốc độ của hắn cũng nhanh đến kinh người, chỉ chớp mắt mà chủy thủ trong tay hắn đã tới trước mặt Nhân Trung Long rồi.

-Thích khách phương nào tới đây?

Nhân Trung Long không kinh không hoảng lách người sang một bên tránh được một kích của đối phương sau đó quát lớn lên, thanh âm hữu lực vang vọng bốn phía, toàn bộ người đang ở trên cùng một sơn phong với hắn đều nghe được. Hắc y nhân kia thấy hắn phản ứng như vậy thì ngây người trong phút chốc, tên này sao lại không phản ứng theo lẽ thường chứ? Bình thường khi bị tập kích thì phản ứng đầu tiên của con người ta sẽ là chiến đấu hoặc chạy trốn mới phải, đằng này tên kia lại lớn tiếng cảnh báo cho những người khác, chẳng lẽ hắn đã biết trước việc có sát thủ tới hay sao? Tranh thủ lúc hắc y nhân kia còn đang bối rối thì Nhân Trung Long lại quát lớn:

-Mấy chục người các ngươi bao vây sơn phong của chúng ta lại là có ý gì? Nghĩ rằng có thể thần không biết quỷ không hay mà ám sát toàn bộ người của Thiên Nam học viện hay sao?

Vừa dứt lời thì chủy thủ sáng loáng cũng đã tới trước mặt, Nhân Trung Long vội vàng đánh một chưởng phản kích rồi thi triển bộ pháp nhanh chóng vọt ra khỏi phòng nghỉ ngơi của mình.

-Khốn kiếp!

Hắc y nhân không đắc thủ thì thầm mắng một tiếng sau đó cũng vọt ra ngoài đuổi theo đối phương. Chỉ thấy bên trong những căn phòng còn lại cũng có mấy chục thân ảnh phá tan cửa phòng xông ra ngoài, toàn bộ đều là đệ tử và lão sư của Thiên Nam học viện, mỗi người đều bị ít nhất một hắc y nhân đuổi theo phía sau. Nhân Trung Long đảo mắt thấy mấy người Nhân Trung Huyên, Lạc Vân và Ly Long cùng với những bằng hữu khác vẫn an toàn thì thầm thở phào nhẹ nhõm.

-Mọi người đừng hoảng, mau tụ tập lại một chỗ tiến hành phòng thủ.

Vị lão sư lớn tuổi nhất của học viện lên tiếng trấn an mọi người nhưng trong lòng lão thì đang nặng trĩu. Lần này Thiên Nam học viện chỉ đưa sáu vị lão sư dẫn đệ tử đi tham gia thiên tài chiến, hơn nữa chỉ có mình lão là đạt tới lục hải cảnh, năm người còn lại đều là khí hải trung kỳ, ấy vậy mà bên hắc y nhân kia có tới mấy người có thực lực không kém gì lão, nếu như không cẩn thận thì trước khi thủ vệ quân của Tử Phong tông tới thì đệ tử của lão đã chết hết rồi. Đám đệ tử và lão sư khác nghe được hiệu lệnh của lão thì nhao nhao phi thân tới bên cạnh lão, tất cả tựa lưng vào nhau hướng binh khí về phía ngoài tạo thành một vòng phòng hộ không có một khe hở.

-Vút vút vút!

Đám hắc y nhân không chờ cho bọn họ chuẩn bị, bọn hắn ngay lập tức ùa tới bắt đầu công kích. Cước bộ của đám sát thủ này rất quỷ dị, mặc dù không thể tránh thoát được khỏi sự dò xét của thần thức nhưng lại có thể làm nhiễu loạn thần thức của người khác, lại tấn công trong bóng đêm khiến cho người của Thiên Nam học viện khó lòng phòng bị.

-Keng keng! Ầm!

Những tiếng công kích va chạm liên tục vang lên, chỉ trong chốc lát mà cả hai bên đều đã có mấy người bị thương, tuy chưa ai bỏ mạng nhưng tốc độ này cũng đã rất nhanh rồi. Nhân Trung Long đánh lui một tên hắc y nhân, sau đó hai tay hắn chắp lại, một quả cầu bằng hỏa diễm bay lên trời rồi nổ tung.

-Ầm!

Hỏa cầu kia nở ra như một đóa hoa, ánh sáng từ đó tỏa ra rọi sáng cả một vùng trời. Hành động này không những giúp cho người của Thiên Nam học viện có thể thấy rõ hơn mà cũng có thể khiến thủ vệ quân của Tử Phong tông sớm chú ý mà tới nhanh hơn. Có điều cho dù thủ vệ quân gấp rút tới thì cũng phải mất một khoảng thời gian, tới lúc đó thì chiến cuộc đã định rồi. Đám hắc y nhân này tấn công theo phương thức thập phần quỷ dị, hơn nữa còn phối hợp một cách có tổ chức khiến cho người của Thiên Nam học viện liên tục bị đả thương. Đang lúc bọn họ gắng sức đối địch thì một bóng đen không biết bằng cách nào xuất hiện giữa đám người bọn họ. Hắc y nhân này tay cầm một thanh đao sắc bén, lưỡi đao ánh lên quang mang lạnh lẽo vẽ một đường cong chết chóc chuẩn xác chém lên cổ tất cả mọi người bên phía Thiên Nam học viện.

-Cẩn thận đằng sau!

Vị lão sư có thực lực cao nhất ý thức được có người đánh lén thì vội vàng hô to cho mọi người cảnh giác, chỉ tiếc rằng lão đã chậm một bước. Khi mọi người còn chưa kịp làm ra phản ứng thì lưỡi đao kia đã tới trước cổ người đầu tiên, sau đó sẽ là tất cả những người khác.

-Phập!

Đột nhiên lưỡi đao kia dừng lại khi chỉ còn cách cổ của một tên đệ tử của học viện chưa tới năm phân, vậy nhưng mọi người vẫn có thể nghe rõ được thanh âm da thịt bị binh khí xuyên thủng trong bầu không khí tĩnh mịch này. Khi bọn họ cùng nhau chú ý tới hắc y nhân đứng giữa vòng phòng thủ của mình thì người kia đã bị một mũi tên kim sắc xuyên thủ đầu, hai con ngươi trợn ngược lên trời là phản ứng cuối cùng của hắn trước khi chết.

-Chuyện gì vậy?

Trong lòng đám hắc y nhân dâng lên một cảm giác lạnh lẽo không nói nên lời.

-Răng rắc! Răng rắc!

Ngay sau đó thì từng tiếng xương cốt vỡ vụn lại lần lượt phát ra từ bốn phương tám hướng, theo sau đó là từng tên hắc y nhân ngã lăn ra đất tắt thở, cảnh tượng này có thể nói đáng sợ đến cực điểm. Không ai biết chính xác thì đám hắc y nhân này bị giết như thế nào, chỉ có thể cảm nhận được ngoài hai phe nhân mã của bọn họ ra thì dường như vẫn còn một cao thủ thần bí đang qua lại trong chiến trường này lấy mạng từng tên trong đám hắc y nhân vậy. Xung động trong không khí mà người kia tạo ra quả thực rất nhỏ, thậm chí nhiều người còn hoài nghi đó thực sự có phải là võ giả hay không hay là âm binh quỷ tướng. Đám người của Thiên Nam học viện không quá lo lắng về việc này, chí ít thì bọn họ cũng không phải mục tiêu của người thần bí kia. Trái lại với bên này thì đám hắc y nhân kia lại như rơi vào hầm băng, tên nào tên nấy đều cảm thấy sống lưng lạnh toát. Bọn hắn là sát thủ đã quen với việc liếm máu trên lưỡi đao nhưng việc từng tên đồng bạn bị giết một cách kỳ quái lại có thể dọa sợ bất kỳ người nào. Phải biết rằng người kia xuất quỷ nhập thần tới mức ngay cả sự tồn tại của hắn cũng là một điều chưa chắc chắn, như vậy thì làm sao mà đám hắc y nhân có thể bình tĩnh được. Tốc độ của cường giả thần bí kia mỗi lúc một nhanh, khi đám hắc y nhân kia còn đang băn khoăn nên chống trả hay chạy trốn thì toàn bộ đám người bọn hắn đã bị diệt sạch rồi.

-Răng rắc!

Thân thể của hắc y nhân cuối cùng cũng đổ rầm xuống mặt đất, bên phía Thiên Nam học viện thậm chí còn chưa có ai bỏ mạng, cứ như vậy mà vượt qua kiếp nạn một cách không hiểu thấu. Lão sư có thực lực mạnh nhất đứng lên phía trước chắp tay cung kính nói:

-Không biết vị tiền bối nào đã ra tay cứu giúp, Thiên Nam học viện chúng ta vô cùng cảm kích! Không biết tiền bối có thể đi ra nói chuyện để chúng ta có thể nói lời cảm tạ hay không?

Lúc này xung quanh lão chỉ còn lại sự tĩnh lặng của màn đêm, đợi một lúc lâu cũng không có người lên tiếng.

-Đi rồi sao?

Lão ta nghi hoặc tự hỏi, trong lòng vừa thấy khó hiểu lại thấy tiếc nuối.

-Xảy ra chuyện gì vậy?

Đột nhiên tiếng nói của một nam tử trẻ tuổi đánh vỡ sự trầm lặng ở nơi này. Chỉ thấy một bóng người chạy ra từ khu vực phòng nghỉ, tay hắn còn xách theo thi thể của một hắc y nhân. Người này là Long Đại Hải, vừa nhìn thấy hắn thì trong lòng của vị lão sư kia lập tức xuất hiện một ý nghĩ vô cùng hoang đường.

-Long tiểu huynh đệ vừa rồi không bị hắc y nhân đánh lén sao?

Lão ta cẩn thận lên tiếng hỏi thăm, ánh mắt lão ghim chặt lên mặt của Long Đại Hải như muốn thấy bất kỳ biến hóa nào trên gương mặt của hắn vậy. Đáng tiếc sắc mặt của Long Đại Hải lại rất bình thường, hoàn toàn không có vẻ bất hợp lý nào cả.

-Tất nhiên là có rồi, các vị cũng gặp tình cảnh tương tự sao? Ta và tên hắc y nhân này vừa mới đại chiến một hồi, khó khăn lắm mới giết được hắn.

Nghe lời nói của Long Đại Hải thì lão ta lại thầm thở dài một cái. Người này chắc hẳn không phải là cao thủ thần bí kia rồi. Mới vừa xong khi nhìn thấy Long Đại Hải rồi lại nghĩ tới hắc y nhân đầu tiên bị giết chết do tên bắn thì lão không khỏi liên tưởng người trẻ tuổi trước mắt với cường giả thần bí kia. Có điều với thực lực của Long Đại Hải thì không thể nào làm được điều đó, huống chi hắn còn vừa mới đại chiến với một hắc y nhân trong phòng của mình, sao còn dư lực đi giúp những người khác chứ? Mãi một lúc sau thì thủ vệ quân của Tử Phong tông mới tới xem xét tình hình, hơn nữa còn do Tiết Như Ngọc đích thân dẫn đội. Có điều lúc bọn họ tới thì chiến đấu đã xong từ lâu rồi, người của Thiên Nam học viện cũng cung cấp đầy đủ thông tin để bọn họ điều tra thêm. Kết quả điều tra rất nhanh đã có, đám sát thủ kia là người của Huyết Vũ lâu, như vậy thì chắc chắn không thể tra ra người đứng sau bọn hắn là ai, dù sao thì đám người này cũng đều giết người vì tiền.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.