Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan dược thần bí

Tiểu thuyết gốc · 2031 chữ

Ở một góc riêng tư nào đó, Nhân Trung Long và một nữ tử mặc kim giáp đứng nói chuyện với nhau. Nữ tử kia có một gương mặt lạnh lùng nhưng lại tuyệt mỹ, thân mặc áo giáp nhưng vẫn khó mà che dấu được dáng người kiều diễm vô song, chính là Tiết Như Ngọc của Tử Phong tông.

-Tiết thống lĩnh, chắc hẳn ngài cũng đã biết ân oán giữa ta và Tiết Hựu. Ta chắc chắn không thể gia nhập tử phong tông, xin ngài đừng làm khó vãn bối nữa.

Nhân Trung Long thẳng thừng từ chối lời mời của Tiết Như Ngọc, thái độ không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh. Hai người nhìn không cách nhau bao nhiêu tuổi nhưng Tiết Như Ngọc đã sống cả ngàn năm, gọi nàng ta một tiếng tiền bối cũng không có gì là không ổn. Lúc này có thể thấy rõ vẻ thất vọng trên mặt nàng ta, thế nhưng rồi nàng ta lại thản nhiên cười với hắn mà nói:

-Nếu Nhân Trung công tử không muốn gia nhập Tử Phong tông vậy thì coi như bản thống lĩnh chưa nói gì đi, có điều Tử Phong tông ta rất coi trọng ngươi, sau này nếu ngươi có gặp khó khăn gì thì có thể tìm tới tông ta để xin giúp đỡ.

Nhân Trung Long hiểu ý tứ lôi kéo trong lời nói của nàng nên mỉm cười đáp:

-Tiểu tử xin nhận hảo ý của Tử Phong tông! Nếu như ta gặp phải rắc rối gì thì nhất định sẽ tới Tử Phong tông xin giúp đỡ. Tới lúc đó hy vọng quý tông sẽ không cự tuyệt.

-Nhất định!

Tiết Như Ngọc đáp lại một cách chắc chắn. Hai người nói chuyện thêm một lát thì nàng ta cũng dẫn người của thủ vệ quân rời đi. Sau khi người của Tử Phong tông tới dọn dẹp chiến trường và sửa sang lại phòng ốc thì đám lão sư và đệ tử của Thiên Nam học viện cũng trở về phòng mình nghỉ ngơi. Sự kiện người của Huyết Vũ lâu trà trộn vào Tử Phong tông ám sát người của Thiên Nam học viện có thể nói là rất nghiêm trọng, lẽ ra phải thông cáo cho tất cả mọi người cùng biết. Thế nhưng nếu làm như vậy thì danh tiếng và uy nghiêm của Tử Phong tông sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, hơn nữa sẽ khiến lòng người hoang mang, với quan hệ hữu hảo giữa bọn họ và Thiên Nam học viện thì chỉ cần bồi thường chút tiền là người của Thiên Nam học viện sẽ giữ kín chuyện này. Nhân Trung Long trở về sương phòng đã được sửa chữa của mình, vừa định uống một ngụm trà thì đột nhiên phát hiện trên bàn xuất hiện hai bình đan dược lạ mắt. Bên trong một bình ngọc có ba viên đan dược, trên nhãn ghi ba chữ “cực tuyền đan”, bình ngọc còn lại thì chứa chân khí hóa hải đan, tổng cộng có chín viên.

-Chuyện gì vậy?

Nhân Trung Long cầm hai bình đan dược lên, trái tim của hắn nhảy loạn liên hồi.

-Sư phụ, đan dược này có phải là hàng thật không?

Đan lão lập tức lên tiếng khẳng định:

-Là hàng thật đó! Tiểu tử ngươi thật tốt số, còn đang tìm dược liệu khắp nơi thì lại có đan dược từ trên trời rơi xuống. Mấy ngày này ngươi hãy mau chóng phục dụng đan dược rồi đột phá đi.

Nhân Trung Long cảm thấy như đầu mình muốn nổ tung, trên trời lại có việc tốt như vậy sao? Thế nhân còn đang đồn đãi hắn đã đột phá tới bát tuyền cảnh mà mấy chục năm mới có một người làm được, kỳ thực không một ai biết hắn đã đạt tới cửu tuyền cảnh trong truyền thuyết. Có điều theo lời Đan lão thì võ giả đạt tới cửu tuyền cảnh còn chưa phải cực hạn, nghe nói trên đó còn có thập tuyền cảnh, được xưng là cực cảnh trong khí tuyền. Vì mục tiêu khí tuyền hoàn mỹ mà hắn đã trì hoãn ở cửu tuyền cảnh gần hai năm mà vẫn không có phương pháp tiến thêm một bước. Theo lời của đan lão thì cần phải có một loại đan dược thất truyền thì hắn mới có thể nắm chắc đột phá được tới thập tuyền cảnh, chính là cực tuyền đan đang ở trước mắt hắn. Có ba viên đan dược kia trong tay thì hắn tự tin có chín thành nắm chắc đột phá tới cảnh giới kia. Hưng phấn lúc đầu qua đi, lúc này Nhân Trung Long mới ý thức được có thứ gì đó không ổn, hắn vội vàng nói:

-Chờ chút đã, số đan dược này ở đâu ra chứ? Liệu có phải có người có ý đồ với con hay không?

Còn chưa chờ Đan lão xác nhận thì bên ngoài cửa lại có tiếng người:

-Nhân Trung đại ca, ta có thể vào không?

Tiếng nói này rõ ràng là của Lạc Vân, không biết nàng ta tới vì việc gì. Nhân Trung Long mở cửa ra cho nàng, vừa vào phòng là nàng ta liền đi vào vấn đề chính. Trên tay nàng xuất hiện hai bình đan dược, số lượng và chủng loại đều giống hệt với đan dược trên bàn của hắn.

-Lạc Vân muội muội, đây là cái gì?

Nhân Trung Long kinh ngạc hỏi.

-Ta cũng không biết! Rõ ràng khi ta chạy trốn khỏi sự truy sát của hắc y nhân thì hai bình đan dược này không có trong phòng, nhưng khi ta quay trở lại thì đã thấy hai bình đan dược này trên bàn rồi. Liệu huynh có biết …

Đột nhiên nàng ta nhìn thấy đan dược trên bàn của hắn, Nhân Trung Long cũng chỉ biết cười khổ đáp:

-Ta cũng không biết đan dược này ở đâu ra, thế nhưng không phải là chúng ta đang cần nó sao? Dù sao đan dược cũng không có độc, chi bằng cứ ăn vào để nâng cao tu vi, nếu như người đưa đan dược muốn lộ diện thì sớm muộn gì chúng ta cũng biết thôi.

Kỳ thực Lạc Vân cũng đã đạt tới cửu tuyền cảnh, hơn nữa thời gian dừng lại ở cảnh giới này còn lâu hơn hắn, số đan dược này vừa hay có thể giúp cả hai người bọn họ. Sau khi suy nghĩ rất lâu mà vẫn không nghĩ được gì thì Lạc Vân cũng chỉ đành bất đắc dĩ mà về phòng của mình tu luyện.

-Tiểu tử ngươi đúng là tốt số mà, vậy mà lại được hưởng ké phúc phần của người khác.

Đan lão đột nhiên nói một câu khiến cho Nhân Trung Long chẳng hiểu cái gì. Hắn khó hiểu mà hỏi lại:

-Sư phụ, người nói vậy là có ý gì?

-Không có ý gì! Ta đi ra ngoài hóng gió một lát rồi về, ngươi mau tranh thủ ăn đan dược rồi chuẩn bị đột phá đi.

Đan lão bình thản đáp.

-Không phải linh hồn của người đang rất yếu sao, tại sao lại muốn đi ra ngoài vậy?

-Yên tâm đi, thân già của ta vẫn chịu được.

Đan lão nói rồi linh hồn của lão bay ra khỏi cơ thể hắn sau đó liền đi mất tăm, bỏ lại Nhân Trung Long ngơ ngác tại chỗ, tới khi lão quay trở lại thì phát hiện hắn đã bắt đầu quá trình tu luyện rồi. Nhân Trung Long vừa nuốt xuống một viên cực tuyền đan thì liền cảm nhận được dược lực như là nước lũ vỡ đê tràn ra khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể mình. Thân thể mà hắn vẫn tự ngạo là thiên chùy bách luyện đứng trước dược lực của loại đan dược này vẫn không đáng một xu, dược lực đi tới đâu là chỗ đó lập tức căng ra như muốn nổ tung vậy. Quả không hổ là đan dược giúp võ giả đột phá cực tuyền cảnh, có thể chứa đựng được dược lực khổng lồ như vậy, nếu như võ giả có căn cơ không vững nuốt vào thì khẳng định sẽ bạo thể mà chết. Nhân Trung Long tập trung toàn bộ tâm thần vào việc luyện hóa dược lực của đan dược, đồng thời cũng không ngừng dùng dược lực khủng bố kia để phá tan ngưỡng cửa của thập tuyền cảnh. Tốn mất trọn vẹn hai ngày đêm thì hắn cuối cùng cũng xuất quan. Ngồi trên giường của mình, Nhân Trung Long không ngừng cảm khái:

-Vậy mà lại dùng hết cả ba mai cực tuyền đan mới đột phá được, vốn dĩ ta còn cho rằng chỉ cần một mai đan dược là đủ đây.

Bên trong đan điền của hắn lúc này đã hình thành mười dòng suối nhỏ, mỗi một cái trong đó đại diện cho một cảnh giới của khí tuyền, mười cái cũng tức là thập tuyền cảnh. Dòng suối chân khí ở giữa lại nổi bật giữa thập tuyền, kích cỡ của nó phải lớn gấp ba lần những dòng suối khác, chân khí được chứa đựng trong đó cũng tinh thuần và cường đại hơn nhiều so với những dòng suối khác. Quả không hổ danh là cực cảnh của khí tuyền, Nhân Trung Long có thể cảm giác được bản thân đã mạnh mẽ gấp ba lần so với trước khi đột phá.

Sau khi tắm rửa thay y phục thì hắn liền đi tìm gặp Lạc Vân, quả nhiên nàng ta cũng phải dùng hết ba viên cực tuyền đan thì mới có thể đột phá, thời gian cũng không xê xích với hắn là bao. Người thần bí để lại đan dược cho bọn họ cũng thật là đáng sợ, vậy mà lại đưa đúng số lượng mà hai người bọn họ cần, không thừa cũng không thiếu. Ngày mà Nhân Trung Long xuất quan cũng chính là ngày diễn ra vòng đấu bán kết của thiên tài chiến. Bầu không khí của khán đài ngày hôm nay trở nên nhộn nhịp lạ thường, có thể nói là sôi động nhất từ ngày đầu tiên của thiên tài chiến đến giờ. Để làm nóng bầu không khí hơn nữa thì Tử Phong tông tự mình đứng ra tổ chức những bàn cá cược cho hai trận đấu của ngày hôm nay, cũng vì thế mà một loạt võ giả đã đổ xô nhau đi đặt cược với hy vọng có thể kiếm lời. Chỉ trong vòng nửa canh giờ từ khi bàn đặt cược xuất hiện thì số tiền mà các võ giả đổ vào đó đã đạt tới một con số trên trời. Ngay sau khi các bàn đặt cược đóng lại thì cũng là lúc hai cặp đấu của ngày hôm nay đi vào khâu chuẩn bị cuối cùng. Quả nhiên như những gì mọi người dự đoán, Tiết Thường Xuân sẽ gặp Long Đại Hải ở trận đầu còn Tiết Đông Đạo sẽ gặp Nhân Trung Long ở trận thứ hai, như vậy là hai đệ tử của Tử Phong tông sẽ không gặp nhau ở trận bán kết. Sự sắp đặt này khiến cho không ít võ giả đặt cược vào khả năng hai đệ tử của Tử Phong tông sẽ gặp nhau ở trận đấu cuối cùng. Tuy rằng tỉ lệ đặt cược chỉ là một trăm ăn năm mươi nhưng trong mắt của nhiều con bạc thì đây là một cửa dễ ăn, chỉ cần đặt cược nhiều một chút là sẽ kiếm bộn tiền. Công tác chuẩn bị hoàn tất cũng là lúc mà Tiết Thường Xuân và Long Đại Hải cùng lên võ đài.

-Này, ngươi có biết gì hay không, vừa rồi có kẻ đặt cược Long Đại Hải hải thắng trận đấy, hơn nữa còn đặt hai ngàn vạn linh tệ vào đó.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.