Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu giờ

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

Lời này khiến mọi người chẳng hiểu gì nhưng chẳng ai dám nghĩ hắn bị điên nữa, dù sao thì lúc trước hắn cũng phát hiện ra sự hiện diện của Quỳ Phong hoàng. Quả nhiên đúng như những gì mọi người nghĩ, sau khi Long Đại Hải lên tiếng thì trên trời cũng xuất hiện mấy bóng người. Những người này biết không thể giấu nổi hành tung của bản thân nên không ngần ngại mà thả ra khí tức khủng bố của bản thân khiến võ giả ở bên dưới thở không nổi.

-Thái thượng trưởng lão!

Mấy võ giả khí hải cảnh thấy bọn hắn thì vui mừng ra mặt. Mấy người trên trời là thái thượng trưởng lão của Tử Phong tông, tên nào cũng có tu vi nửa bước hóa cương cảnh. Những người này thường ngày đều chỉ bế quan ở sâu trong Tử Phong sơn mạch không hỏi thế sự, lần này đi ra ngoài cũng vì đám hậu bối cầu xin mà thôi.

-Phế vật! Chỉ có hai tên võ giả trẻ tuổi mà cũng không giải quyết được, các ngươi còn có mặt mũi tới cầu xin chúng ta ra tay sao?

Một lão già trong số đó tức giận mắng đám trưởng lão ở bên dưới. Lão ta đang cố gắng trùng kích hóa cương cảnh mà lại bị đám trưởng lão gọi tới để đối phó hai tên nam tử trẻ tuổi còn chưa tới khí hải cảnh, như vậy bảo sao lão có thể không tức giận chứ?

-Thái thượng trưởng lão, không phải chúng ta vô năng, chỉ là hai tên tiểu tử kia quá yêu tà …

-Im ngay!

Một tên trưởng lão muốn giải thích thì lập tức bị chặn họng, lão già kia chỉ tay vào hắn buông lời mắng nhiếc không thương tiếc:

-Hai tên hậu bối cũng không xử lý được, ngươi còn có mặt mũi đi thanh minh sao?

Tranh thủ lúc bọn hắn đang cãi cọ, Long Đại Hải tới gần chỗ của Nhân Trung Long mà nói:

-Nhân Trung huynh, tình thế có chút không ổn, chúng tay nhân cơ hội này mà chạy đi thôi.

Nhân Trung Long nghe thế thì giật mình, hắn còn tưởng tên này không sợ trời không sợ đất chứ! Có vẻ như thực lực của hắn không bằng cường giả nửa bước hóa cương cảnh rồi, Nhân Trung Long lập tức gật đầu biểu thị đồng ý. Nhân lúc mấy người kia còn đang mải mê tranh cãi, cả hai người bọn hắn lao ra khỏi võ đài như tên rời cung, tốc độ nhanh đến cực điểm. Chỉ là bọn hắn đi không được rồi, mấy tên thái thượng trưởng lão ở phía trên mặc dù còn đang mải mê tranh cãi nhưng vẫn đặt sự chú ý lên hai người bọn hắn, sao có thể để cho bọn hắn đi dễ dàng như vậy được. Hai lão già trong đó lập tức lao xuống dưới chặn đầu hai người Nhân Trung Long, đồng loạt đánh ra một chưởng về phía hai người bọn hắn.

-Cẩn thận!

Long Đại Hải phản ứng trước, hắn cảnh báo cho Nhân Trung Long rồi đánh một chưởng đón đỡ công kích đang bay về phía mình. Nhân Trung Long cũng rút trọng kiếm ra chém về chưởng ấn còn lại kia.

-Ầm ầm!

Hai người bọn hắn bị ép lui trở lại phía võ đài, trong lòng cả hai người đều cảm thấy tiếc nuối mười phần.

-Hai người các ngươi đừng hòng rời khỏi đây, tốt nhất là ngoan ngoãn nhận trừng phạt đi, như vậy thì còn có thể bớt được chút thống khổ.

Một lão già trong đó lạnh lùng nói, ngữ điệu rõ ràng là đang ra lệnh, dường như không để hai người Nhân Trung Long vào trong mắt. Long Đại Hải nghe thế thì rất là không vui, hắn hừ lạnh một tiếng đáp:

-Ngươi là cái thá gì mà dám nói với lão tử như vậy! Sớm muộn gì Tử Phong tông cũng bị tên ngu đần nhà ngươi hại .

-Tiểu bối to gan!

Lão già kia giận tím mặt, tay phải lại hóa thành trảo chụp về phía Long Đại Hải.

-Cậy già lên mặt, tự cho mình là đúng mà thôi!

Long Đại Hải cũng không chịu kém thế, chỉ thấy bàn tay hắn bốc lên hỏa diễm hừng hực, đánh ra một chưởng đối chọi trực diện với thủ trảo của lão già kia.

-Ầm!

Long Đại Hải bị đánh lui nhưng chỉ mới lùi lại vẻn vẹn hai bước thì hắn lại cứng rắn dừng thân mình lại, tay còn lại hóa thành băng thủ ngay lập tức chộp tới đối phương. Lão già kia còn chưa hết kinh ngạc vì hắn có thể tiếp được một chưởng nén giận của lão thì lại bị băng chưởng của hắn tập kích, trong lúc bối rối nên lão ta chỉ kịp đánh ra một chưởng vội vàng, còn không dùng tới bảy thành lực lượng.

-Rầm!

Lại một tiếng nổ vang lên, lão già kia bị đánh lui lại sau mấy bước còn Long Đại Hải thì không có xu thế lùi lại, hơn nữa còn tiếp tục lao lên công kích.

-Oành oành oành!

Quyền chưởng của hắn liên tục đánh về phía địch nhân, mỗi chiêu mỗi thức đều mạnh mẽ tuyệt luân khiến cho đối phương chỉ biết bị động phòng thủ. Nhân Trung Long lại một lần nữa kinh hãi trước khả năng chiến đấu siêu cường của tên này. Không chỉ có hắn mà ngay cả những tên thái thượng trưởng lão khác của Tử Phong tông cũng kinh ngạc không thôi. Bọn hắn thấy Long Đại Hải lợi hại như vậy thì cũng không tới giúp đồng bạn ngay lập tức, vừa hay lại đúng với ý của hắn. Kỳ thực thực lực của hắn vẫn còn kém đối phương một khoảng, chẳng qua là vì đối phương bị choáng ngợp bởi khả năng chiến đấu vượt cấp nghịch thiên của hắn nên mới nhất thời bị hắn dồn ép mà thôi, chỉ cần lão già kia nắm được tiết tấu chiến đấu là có thể lập tức quay lại áp chế hắn. Long Đại Hải vừa giữ thế tấn công như vũ bão vừa truyền âm cho Nhân Trung Long thúc giục:

-Nhân Trung huynh, ngươi còn không mau ra hiệu cho viện thủ của mình đi, đợi thêm một lúc nữa thì cả hai người chúng ta sẽ thê thảm lắm đó.

Nhân Trung Long lúc này cũng đang bị một tên thái thượng trưởng lão khác đuổi đánh cực kỳ chật vật, cũng không rảnh để kinh ngạc về việc tại sao người kia lại biết hắn có viện thủ. Quả thực là lần này tới tham dự thiên tài chiến thì hắn cũng có hậu chiêu, chính là có hai vị cao thủ đỉnh cấp đi theo đề phòng bất trắc. Lúc này tình cảnh của hắn rất bết bát, không thể tiếp tục che giấu con át chủ bài của bản thân nữa nên hắn liền truyền âm cho hai người phe mình để cầu cứu.

-Sa lão, Nhan Phi, các ngươi mau ra tay đi.

Ngay sau đó có hai bóng người vọt lên võ đài từ trong khu vực của khán giả, bọn họ phóng thẳng tới chỗ của Nhân Trung Long. Lúc này cao thủ của Tử Phong tông đã vây kín cả khán đài rồi, ngoại trừ đám thái thượng trưởng lão và đám trưởng lão bị Long Đại Hải đánh trọng thương trước đó thì cũng có rất nhiều người mới tới. Đám người này đứng sát nhau bên ngoài rìa của võ đài tạo thành một vòng vây hoàn mỹ không có một khe hở đề phòng hai người Nhân Trung Long chạy trốn. Thấy có người muốn đi từ ngoài vào trong vòng vây nên một số người trong đó liền ra mặt chặn lại, một nam tử cầm trường kiếm trong đó lên tiếng quát lớn:

-Người phương nào dám tới đây, không thấy Tử Phong tông chúng ta đang giải quyết việc riêng sao?

Đối diện với hắn, hai người kia lại chẳng có chút ý định tán gẫu nào, tốc độ không giảm mà còn tăng lên lao tới tấn công mấy người chặn đường.

-Cẩn thận!

Nam tử kia thấy hai người trước mặt bộc phát khí tức thì kinh hoảng, vội vàng lên tiếng cảnh báo đồng bạn nhưng đã muộn. Chỉ thấy hai người kia nhẹ nhõm vượt qua mấy người cản đường bọn họ, tên nào cả gan dám chặn đường là chắc chắn sẽ bị một chiêu đánh bất tỉnh. Lúc này mấy người thái thượng trưởng lão của Tử Phong tông mới chú ý tới sự hiện diện của hai người kia thì đã muộn vì bọn họ đã tới bên cạnh Nhân Trung Long rồi. Trong hai người kia có một người là nam tử có khuôn mặt tầm ngũ tuần, khí tức trên người lại là thất hải cảnh đỉnh phong, có thể nói là cao thủ đỉnh tiêm trong hàng ngũ khí hải cảnh. Người còn lại thì toàn thân bị bao phủ trong hắc bào rộng thùng thình, không thể nhìn rõ dung mạo nhưng từ dáng người có lồi có lõm ẩn hiện phía trong thì có thể khẳng định đây là một nữ nhân, chỉ là không biết trông như thế nào mà thôi.

-Khốn kiếp! Một tên yêu vương bị phong ấn thực lực thì có thể làm được cái gì? Bộ dạng kia có lẽ không chơi được hai tên bán bộ hóa cương cùng lúc rồi.

Long Đại Hải lầm bầm lầu bầu mấy tiếng, Nhân Trung Long với nam tử trung niên kia không có nghe thấy nhưng nữ tử mặc hắc bào lại không bỏ sót một chữ. Ánh mắt của nàng ta thoáng đảo qua người hắn, sát cơ nồng đậm trong hai con ngươi đen láy chỉ thoáng dâng lên rồi lại bị nàng ta đè nén xuống. Nhân Trung Long cũng đã nhìn ra tình hình không ổn, hắn nhìn ba người còn lại vội nói:

-Giúp ta kéo dài một chút thời gian là được!

Nói rồi khí thế toàn thân hắn tăng vọt, vậy mà lại ngang ngửa với cường giả thất hải cảnh đỉnh phong. Không những thế, khắp người hắn còn có hỏa diễm bốc lên, hỏa diễm nóng bỏng khiến cho y phục của hắn bị cháy xém nhiều chỗ. Theo lý mà nói thì hỏa diễm của võ giả không thể nào làm thương tổn tới chủ nhân của mình nhưng Nhân Trung Long là người mang hai loại thiên hỏa khác biệt, nói không chừng trong quá trình vận dụng thiên hỏa có thể khiến bản thân bị tổn hại. Nam tử trung niên và nữ tử mặc hắc bào thấy hắn dùng chiêu này thì có chút kinh hoảng, có vẻ như đây là một chiêu thức có uy lực rất kinh khủng. Đám người thái thượng trưởng lão của Tử Phong tông dường như cũng đã nhận ra điều này, không ai bảo ai mà cùng nhau xông lên tấn công về phía Nhân Trung Long để làm ngắt quá trình tụ lực của hắn.

-Đừng đứng nhìn nữa, địch nhân sắp đánh tới nơi rồi kìa.

Long Đại Hải lên tiếng cắt đứt sự kinh ngạc của hai người đứng đằng sau Nhân Trung Long. Hai người bọn họ cùng nhíu mày nhưng cũng không ai nói gì, tuy rằng người trẻ tuổi trước mắt tu vi còn kém xa bọn họ nhưng thực lực của hắn lại không phải là thứ mà bọn họ dám ngó lơ. Lúc này đám người ở trên trời cũng đã đánh tới nơi, cả hai cùng với Long Đại Hải phải cùng nhau lao lên chống đỡ.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.