Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc y nhân tập kích

Tiểu thuyết gốc · 1978 chữ

Năm người phía sau đồng loạt đáp lời, sau đó thân thể nhanh như chớp lao về phía mấy người Nhân Trung Long.

-Các ngươi muốn làm gì?

Nhân Trung Long quát lớn một tiếng, trọng kiếm trên tay xuất hiện chém về phía mấy người đang lao tới kia.

-Rầm!

Một kiếm của hắn mang theo chân khí tạo thành kiếm kình sắc bén, cho dù là cường giả khí hải cảnh sơ kỳ cũng sẽ bị đánh lùi vậy mà bị một nữ nhân trong số đó tiện tay đánh tan.

-Mạnh thật!

Nhân Trung Long thầm cảm thấy kinh hãi, trong nháy mắt người kia ra tay đã bộc phát ra khí tức ngũ hải cảnh, bốn người còn lại đoán chừng cũng tương tự như vậy. Chỉ mấy tên thủ hạ của hắc y nhân kia đã đủ uy hiếp tới mấy người bên hắn rồi, dù sao thì trạng thái bây giờ của mấy người bọn hắn cũng đang cực kỳ kém, sức chiến đấu chỉ còn hai ba phần mà thôi.

-Chưa xong đâu!

Mấy người Sa Quách và Nhan Phi cũng đồng thời ra tay, mỗi người quấn lấy một người bên phía đối phương mà đánh. Mặc dù đã bị trọng thương nhưng Sa Quách là khí hải đỉnh phong, Nhan Phi lại còn là bán bộ yêu vương, hai người Nhân Trung Huyên cũng có thực lực mạnh mẽ, chiến cuộc vì thế mà cũng ổn định lại. Chỉ có hai người chưa có ra tay là Long Đại Hải và hắc y nhân đầu lĩnh. Long Đại Hải nhìn đối phương, ánh mắt mang theo ý vị thâm trường, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái khiến đối phương chẳng hiểu gì.

-Ta tới tiếp ngươi!

Thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất trong tầm mắt của hắc y nhân, đối phương lập tức cảnh giác lên như gặp đại địch, thả thần niệm ra ngoài dò xét phương hướng di chuyển của hắn.

-Hơi chậm rồi!

Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói, hắc y nhân vội vàng đánh một chưởng về phía bên trái.

-Vụt!

Ngoài sự tưởng tượng của người này, một chưởng kia không đánh trúng đối phương, tới khi ý thức được bản thân phán đoán sai thì đã muộn.

-Ầm!

Công kích của Long Đại Hải bất ngờ tới từ sau lưng của người kia, thế nhưng chính hắn cũng bị bất ngờ vì tốc độ phản ứng của đối phương quá nhanh. Ngay khi hắn tung một quyền vào sau lưng của hắc y nhân kia thì người đó cũng kịp ngưng tụ chân khí thành một màn phòng hộ, mặc dù vẫn bị đánh bay nhưng cũng không phải chịu thương thế nghiêm trọng.

-Khá lắm!

Long Đại Hải nhếch mép cười, lập tức đuổi theo công kích hắc y nhân kia.

-Rầm! Rầm! Ầm!

Hắc y nhân chỉ vì bất ngờ mà để lỡ một nhịp công kích, kết quả là mất luôn đại thế khi bị đối phương liên tục dồn ép tấn công, bản thân chỉ có thể bị động phòng thủ.

-Đại nhân!

Một nữ tử cùng phe với hắc y nhân thấy vậy thì kinh hô lên một tiếng, một kiếm chém lui Nhân Trung Huyên rồi nhanh chóng lao tới định giúp đỡ.

-Không được qua đây!

Hắc y nhân quát lớn một tiếng, ngữ điệu lạnh lẽo khiến người nghe như rơi vào hầm băng. Có điều nữ tử dưới trướng kia lại không nghe lời, vẫn một mực lao tới.

-Không tự lượng sức!

Long Đại Hải chỉ chờ có thế, thân ảnh nhoáng một cái liền tới trước mặt nữ tử kia khiến nàng ta biến sắc, còn chưa kịp phản ứng thì bàn tay trái của hắn đã tóm gọn mặt của nàng ta rồi ném nàng về phía hắc y nhân đầu lĩnh. Hắc y nhân kia còn định đuổi theo công kích hắn nhưng thấy thủ hạ bị ném đi thì không thể không đón lấy nàng ta.

-Phụt!

Nữ tử bị ném đi không chịu một đòn nào nhưng miệng vẫn phun máu tươi, gương mặt vì đau đớn mà trở nên vặn vẹo khác thường. Chỉ trong giây lát vừa rồi Long Đại Hải đã truyền một cỗ ám kình vào người của nàng ta, khi va chạm với hắc y nhân đầu lĩnh đã khiến cho nó bộc phát làm cho nàng bị nội thương nghiêm trọng

-Không ổn, mau rút lui!

Hắc y nhân đầu lĩnh thấy đại thế đã mất liền ra lệnh cho thủ hạ rút lui, những kẻ khác vừa nghe được mệnh lệnh như thế thì lập tức dứt ra khỏi chiến đấu, vội vàng rút đi. Bọn hắn không thể tưởng tượng được tại sao lại có những kẻ trải qua không gian loạn lưu mà còn có được sức chiến đấu cường hãn như vậy. Mấy người Nhân Trung Long thấy đối phương bỏ chạy thì cũng không đuổi theo, dù sao thì bọn hắn cũng mới tới nơi này, việc cần ưu tiên vẫn là phải tìm hiểu rõ tình hình nơi đây đã.

-Không cần đuổi theo, chúng ta khôi phục tiêu hao trước đã.

Nhân Trung Long đi đầu lên tiếng đề nghị, những người khác cũng không có dị nghị gì, lần lượt ngồi xuống mà tu luyện, duy chỉ có một người là Long Đại Hải không có làm như vậy. Hắn cứ đứng yên một chỗ như trời trồng, mắt nhắm lại như đang cảm ngộ gì đó. Những người khác cũng không có rảnh mà quan tâm hắn, người nào người đấy đều chuyên tâm khôi phục chân khí của bản thân. Những người khác cùng bị cuốn vào trong thế giới này cùng với đám bọn họ thì chẳng đáng bận tâm, với thương thế như vậy thì những kẻ mạnh nhất cũng phải mất nửa ngày mới tỉnh lại, ấy là còn chưa tính mất bao lâu để bọn hắn có thể cử động lại được. Ước chừng nửa canh giờ sau, Nhân Trung Long tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, những người khác cũng lần lượt dừng việc khôi phục chân khí lại. Nhân Trung Long nhíu chặt chân mày, miệng lẩm bẩm nói:

-Không đúng!

-Đã cảm nhận được rồi sao?

Nhân Trung Huyên quay sang hỏi hắn, vẻ mặt cũng là mờ mịt không hiểu. Nàng ta rất mẫn cảm với dao động của linh khí xung quanh, ngay khi vừa đáp xuống nơi này nàng ta đã cảm nhận được không khí nơi đây có điểm rất kỳ quái, ấy thế nhưng lại không thể nói rõ là kỳ quái ở chỗ nào. Sau một giờ đồng hồ tu luyện thì cả nàng ta và những người khác đều nhận thấy vấn đề.

-Kỳ quái, tại sao tu luyện lâu như vậy nhưng ta gần như chẳng khôi phục được bao nhiêu chân khí vậy?

Sa lão dùng một giọng điệu khó hiểu mà tự hỏi, có điều những người khác không ai biết câu trả lời mà lão muốn, người nào người nấy đều cảm thấy có chút hoang mang.

-Đó là vì vô nguyên chi lực!

Long Đại Hải đột nhiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này. Nhân Trung Long cùng những người khác thấy hắn nói như vậy thì cả kinh, Lôi thúc vội vàng hỏi:

-Vô nguyên chi lực mà ti … huynh đệ nói là gì vậy?

Xét lại tương quan thực lực giữa đôi bên thì Lôi thúc vẫn không dám gọi đối phương là tiểu huynh đệ, nếu chỉ dựa vào tuổi tác lớn hơn đối phương mà gọi hắn như vậy thì hắn sợ sẽ làm đối phương phật ý.

-Nơi này gọi là Vô Nguyên giới, thứ khiến cho các người không khôi phục được chân khí gọi là vô nguyên chi lực.

-Vô Nguyên giới lại là thứ đồ gì vậy? Tại sao chúng ta lại bị kéo vào nơi này?

Nhân Trung Long cũng khó hiểu mà hỏi.

-Vô Nguyên giới này là một tiểu thế giới do một vị đại năng tạo nên, nó liên kết với rất nhiều các tiểu thế giới ở Nam vực, cứ cách một đoạn thời gian sẽ xuất hiện rồi hút lấy võ giả vào trong. Mục đích của cường giả kia cũng như phương thức lựa chọn mục tiêu của Vô Nguyên giới là gì thì không ai biết, có điều vết nứt không gian đột nhiên xuất hiện rồi hút võ giả vào trong, lại đưa tới một thế giới mới chính là tiêu chí nhận diện của nó.

-Vậy những người bị kéo tới Vô Nguyên giới thì vẫn có khả năng sống sót trở về chứ?

Sa Quách lo lắng mà hỏi.

-Đương nhiên rồi! Bằng không thì những thông tin này sao có thể được truyền ra ngoài?

Long Đại Hải không mặn không nhạt đáp.

-Có điều làm sao để thoát ra khỏi Vô Nguyên giới thì ta không biết, các người cũng đừng trông chờ gì vào ta. Chỉ có thể nói là nơi này có biện pháp rời đi, cụ thể là gì thì còn chờ chúng ta tự mình khám phá ra.

Biết được có hy vọng rời đi thì mấy người Nhân Trung Long đều âm thầm thở phào một hơi. Nhân Trung Huyên lúc này lại nghĩ tới một vấn đề khác mà hỏi:

-Vậy xin hỏi Long huynh vô nguyên chi lực mà ngươi nhắc tới trước đó là gì vậy?

-Vô nguyên chi lực chính là thủ đoạn độc nhất của vị đại năng kia. Chắc hẳn các ngươi đã nhận thấy rồi, linh khí ở thế giới này còn nồng đậm hơn ở Vân Phong đế quốc, thế nhưng vì sự tồn tại của vô nguyên chi lực nên võ giả không thể nào tu luyện được ở đây.

-Vì sao vậy?

Long Đại Hải kiên nhẫn đáp:

-Chủ nhân của vô nguyên chi lực này đã từng nghiên cứu về sự nghịch chuyển của năng lượng trong thiên địa rồi dựa trên cảm hứng đó để tạo ra nó, vì thế nên có người gọi nó là phản năng lượng. Nói một cách dễ hiểu thì nếu hấp thụ vô nguyên chi lực vào người thì nó sẽ tự động xóa đi chân khí trong cơ thể của võ giả, như lửa thiêu rụi giấy vậy. Linh khí mà các ngươi mới hấp thụ đã bị trộn lẫn vô nguyên chi lực, vì thế nên các ngươi không thể nào khôi phục được chân khí.

Nhân Trung Long cả kinh nói:

-Đáng sợ vậy sao, sao ta không cảm nhận được thứ gọi là vô nguyên chi lực này vậy?

-Đó là vì thứ phản năng lượng này vô hình vô tức, hơn nữa sẽ chỉ khiến cho năng lượng trong người ngươi tiêu tan một cách âm thầm, ngoài ra không gây ra bất cứ tổn thương nào khác.

-Thì ra là vậy.

Nhân Trung Long gật đầu, những người khác cũng như vậy, sắc mặt ai nấy đều trở nên vô cùng trầm trọng. Không cần phải nói ra thì mỗi người ở đây cũng thừa hiểu vô nguyên chi lực kia đáng sợ như thế nào. Ngươi chiến đấu với kẻ khác xong liền rất khó khôi phục lại năng lượng trong cơ thể, nếu như lúc này đối phương lại kéo thêm người tới nữa thì chính là tử cục không thể phá giải.

-Nói như vậy thì không phải chúng ta lâm nguy rồi sao? Những kẻ vừa rồi khẳng định là võ giả bản thổ ở đây, nói không chừng có thể quay lại bất cứ lúc nào.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.