Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu tập vô ảnh bộ

Tiểu thuyết gốc · 2242 chữ

Bạch Miêu nghe hắn nói vậy thì càng thương tâm, nàng không nhịn được nước mắt lăn xuống gò má, cố gắng an ủi Hoa Hỏa mà nói:

-Hoa lang, chàng không có lỗi gì cả, là ta không tốt, là ta khiến cho cả hai phải chịu khổ.

Hải Long không thấy cảm động mà như chợt hiểu ra điều gì liền nói.

-Ồ, nói như vậy chuyện tên kia đột nhiên qua đời cũng có thể do các người hại nhỉ?

Sắc mặt của Hoa Hỏa hơi đổi nhưng chỉ trong chốc lát liền bình thường trở lại, hắn một bộ ngạc nhiên mà nói:

-Sao có thể chứ! Ta …

-Được rồi, Hoa lang, chúng ta đã muốn liên thủ với hắn thì cũng nên có thành ý một chút. Hải công tử, kỳ thực chúng ta cũng không có hại Thạch Điêu mà là Mộc Tượng, hắn ta ngấp nghé sắc đẹp của ta đã lâu, lại có mâu thuẫn với tên kia nên mấy năm trước liền hại chết hắn, sau đó hắn ép ta …

Chưa nói được hết câu thì nàng bỗng nức nở, khiến Hoa Hỏa phải ôm nàng an ủi một hồi mới chịu dừng.

-Hừ, ta không muốn ở đây xem các người tình chàng ý thiếp, ý tứ của các người ta đã hiểu, nếu có chuyện gì có thể đến tìm ta, còn bây giờ mời các người đi cho, ta còn phải về nhà.

-Ta biết tiểu huynh đệ ngươi vẫn còn không vui chuyện hồi sáng, thế nhưng …

-Bớt dài dòng đi, ta nói rồi, ta còn phải về nhà, các người tốt nhất đừng có cản đường ta.

Trực tiếp đánh gãy lời nói của tên kia, Hải Long liền bước đi thẳng hướng về nhà, cũng không thèm quay đầu lại nhìn hai người kia. Lúc bóng lưng của hắn đã khuất, Bạch Miêu bỗng mở miệng:

-Tên này cũng khó đối phó thật, không biết hắn ta có tin lời chúng ta nói hay không.

-Hừ, chỉ là một tên tiểu tử ngạo mạn mà thôi, làm sao có thể nhìn ra được gì chứ. Gia hỏa đáng ghét này, sớm muộn gì ta cũng tự tay xử lý hắn.

Nàng ta ngạc nhiên nhìn hắn mà hỏi:

-Chàng muốn giết hắn? Không phải chúng ta muốn hợp tác với hắn sao?

-Hợp tác ư? Ha ha, mao đầu tiểu tử như hắn có tư cách gì mà nói chuyện hợp tác với ta.

-Vậy phía Mộc Tượng bên kia làm sao đối phó đây?

-Không cần phải lo, tên kia chỉ cần giúp ta triệt tiêu thế lực của hắn là được, còn bản thân Mộc Tượng, hắc hắc, đích thân ta sẽ thu thập hắn.

-Thật sao?

Bạch miêu nhìn hắn đang một bộ tự đắc, nàng nghi ngờ mà hỏi. Ngươi ngay cả một mao đầu tiểu tử còn đánh không lại thì lấy gì để đấu lại với Mộc Tượng chứ?

Hải Long một mạch đi thẳng về nhà, trên đường không hề dừng lại. Vừa bước đến nhà, hắn thở ra một hơi liền ngã quỵ xuống, thở dốc liên tục. Sờ vào phía sau áo, hắn phát hiện lưng áo đã bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm. Tình cảnh vừa rồi nói chuyện với hai kẻ kia nói ra thì không có gì đặc biệt nhưng lại vô cùng hung hiểm. Mỗi ngày sau khi tu luyện hắn đều vô cùng suy yếu, đến bước đi cũng không ngừng xiêu xiêu vẹo vẹo. Mặc dù bị kẻ khác giám sát nhưng hắn biết những tên đó sẽ không hạ thủ với mình vì cho rằng hắn đang diễn trò để dụ bọn chúng xuất đầu. Thế nhưng vừa nãy hoàn toàn khác biệt, đối diện trực tiếp với một cao thủ như Hoa Hỏa, hắn hoàn toàn có thể bị nhìn thấu, nên hắn vẫn luôn giả bộ không có việc gì. Ngay cả cách nói chuyện của hắn cũng vô cùng bá đạo, cường ngạnh, dù khiến bọn họ khó chịu nhưng sẽ kiêng kỵ hắn, nếu không để bọn họ nhìn ra sơ hở thì hắn liền xong đời. Còn về chuyện hợp tác giữa đôi bên, sau chuyện lúc sáng thì hắn liền mất lòng tin với Bạch Miêu rồi. Cái gì mà tên kia còn giấu hậu chiêu chứ, nếu Mộc Tượng thực sự có hậu chiêu thì với tính cách của hắn đã sớm lấy ra rồi, cũng sẽ không bị hắn áp chế. Thế nhưng mỗi lần nghe Bạch Miêu kể chuyện hắn đều thấy vô cùng chân thật, một người tuyệt không thể nào diễn trò giỏi như vậy được. Có thể khẳng định hai tên đó không cùng phe với Mộc Tượng, thế nhưng cũng không phải là đồng minh của mình, nhất định bọn hắn trong lòng có quỷ, cần phải đề phòng. Sau khi ăn tối xong, hắn liền chui vào phòng một mực tu luyện khôi phục thương thế, đến khi thu công đã là nửa đêm, a Vân cũng đã đi ngủ. Lúc này hắn ra trước sân nhà, ngắm khung cảnh ban đêm yên tĩnh. Đêm nay trăng tròn, chiếu rọi ánh sáng xuống mặt đất khiến cho mọi thứ trở nên rõ ràng hơn. Nơi này lúc nào cũng bị mây mù bao phủ, đến ánh nắng gắt gao của mùa hạ cũng khó có thể lọt vào trong thung lũng, thế nhưng mỗi tháng đến mùa trăng thì vào ban đêm bầu trời đều sẽ trở nên quang đãng dị thường. Cũng không biết đã ngắm cảnh bao lâu, Hải Long bỗng động thân, thi triển thân pháp. Cước bộ của hắn nhẹ nhàng phiêu dật, qua trái rồi lại qua phải, cũng không có quỹ đạo, giống như tùy tâm sở dục. Đột nhiên hắn nhẹ nhàng đạp chân một cái, thân mình run lên đột nhiên biến mất, nháy mắt sau xuất hiện đã cách vị trí cũ hơn ba thước. Vô ảnh bộ, bộ pháp nhân cấp cực phẩm. Đây là một loại bộ pháp vô cùng ảo diệu, dùng lực lượng toàn thân khiến mỗi một tấc thân thể đều rung mạnh lên, tốc độ vượt xa khả năng nhận biết của mắt người thường, làm cho người thi triển như biến mất vậy. Bộ pháp này có thể nói vô cùng khủng khiếp, lại không có bất kỳ hạn chế nào, chỉ có điều không có nhiều biến chiêu lợi hại và cũng quá tiêu hao sức lực nên không thể vận dụng được nhiều lần. Trạng thái đỉnh phong của hắn hiện tại có thể tối đa thi triển ba lần, nếu như miễn cưỡng sử dụng đến lần thứ tư thì thân thể liền sẽ như đèn cạn dầu, một chút sức lực cũng không còn. Bộ pháp này hắn vừa thành công luyện đến nhập môn ngày hôm qua, không nghĩ tới sáng nay đối đầu với Hoa Hỏa liền phải dùng đến. Quả nhiên trong chiến đấu nó có thể khiến đối thủ bị bất ngờ, cho dù là một tên chuyên về tốc độ như Hoa Hỏa cũng không trụ được mấy hiệp liền bị đánh bại, giá trị thực chiến của bộ pháp này phải nói là rất lớn. Thi triển bốn lần vô ảnh bộ, hắn liền trực tiếp gã lăn ra, mất một lúc mới khó khăn bò lại được vào trong phòng, leo lên giường nằm, đúng là lúc đi oai phong bao nhiêu thì khi về tả tơi bấy nhiêu.

Sáng sớm ngày hôm sau, Hải Long một bộ hưng phấn bừng bừng ra bờ sông tu luyện. Vừa rồi lúc hắn kiểm tra thì thực lực tăng lên nhiều hơn thường ngày một chút, cho dù chỉ là chút ít nhưng thịt muỗi cũng là thịt, thực lực tăng lên có ai là không vui chứ. Sau một hồi suy tư thì hắn đã đưa ra kết luận thân thể bị ép đến cực hạn càng nhiều thì khi hồi phục lại sức lực sẽ tịnh tiến càng nhiều, điều này liền mở ra ý tưởng cho chuỗi ngày tu luyện điên cuồng không ngừng nghỉ của hắn. Thế nhưng còn chưa kịp thực hiện kế hoạch thì hắn đã phát hiện một kẻ đang đứng trên tảng đá mà hắn hay ngồi tu luyện. Thấy hắn tới gần tên kia liền nở một nụ cười nham hiểm, ánh mắt sáng ngời như thấy mỹ nữ thoát y làm hắn dựng hết cả tóc gáy lên. Người này không phải ai khác mà chính là Thiết Trụ, hảo bằng hữu của hắn.

-Tiểu … tiểu Thiết, ngươi sao vậy? Đừng bảo ta ngươi đổi khẩu vị sang thích nam nhân rồi nhé.

-Hừ, đừng nói nhảm, ngươi hôm nay không thoát được đâu.

Nói rồi tên kia từ tảng đá nhảy xuống, từ từ đi về phía hắn, khóe miệng vẫn khẽ kéo lên nhìn vô cùng dọa người. Còn đang định thủ thế chuẩn bị chiến đấu thì hắn bỗng quỵ sụp xuống ôm chân Hải Long mà khóc lóc:

-Đại Hải … à không, không, phải là Đại Hải ca mới đúng, Đại Hải ca, ngươi nhìn ta đi, thân thể thì ốm yếu, thân thủ thì tệ hại, từ bé đến giờ bị kẻ khác ăn hiếp không ít, ngươi nhất định phải giúp ta.

Ban đầu hắn khóc lóc còn tính nhỏ, càng về sau càng lớn, nói đến cuối câu thậm chí còn khóc rống lên, chỉ thiếu điều chưa có chảy nước mắt mà thôi. Hải Long thấy vậy thì một bộ dở khóc dở cười, khóe miệng co giật mà nói:

-Huynh đệ, ngươi va đầu vào đâu sao, có cần ta đưa đi gặp dược sư khám bệnh hay không?

-Không, ta không sao, cũng rất khỏe mạnh, không cần đi gặp dược sư làm gì.

-Vậy ngươi phát cái bệnh gì chứ? Còn không mau buông chân của ta ra.

-Không, có chết ta cũng không buông.

Giọng điệu của hắn rất cương quyết, một bộ lợn chết không sợ nước nóng. Hải Long muốn cười cũng cười không nổi, rốt cuộc tên này hôm nay làm sao vậy? Hắn cũng chỉ đành hạ giọng xuống mà nói:

-Được rồi, vậy ngươi muốn gì.

Lập tức tên kia hai mắt bắn ra tinh quang mà đáp:

-Huynh đệ, hôm qua lúc đánh hai tên Chu Điền và Hoa Hỏa ngươi có dùng chiêu thức gì đó vô cùng lợi hại nha, có thể dạy cho ta không?

Thì ra là vậy, tên này hóa ra là đang ngấp nghé vô ảnh bộ của hắn. Chắc hẳn hắn thấy bộ pháp này quá thần kỳ, sợ bản thân không đồng ý nên mới phải làm trò như vậy.

-Ta còn tưởng là chuyện gì chứ, ngươi nói thẳng ra ngay từ đầu không phải được rồi sao?

-Nói như vậy là ngươi đồng ý rồi?

-Ta cũng không có nói như vậy, rất xin lỗi nhưng chuyện này ta không thể đồng ý với ngươi được.

Thiết Trụ như bị dội một gáo nước lạnh, mặt hắn liền xìu xuống.

-Ta biết mà, chiêu thức này kinh khủng như vậy, chắc chắn không phải thứ có thể tùy tiện truyền cho người khác.

Dáng vẻ của người kia làm hắn không nhịn được, hắn bật cười mà nói:

-Cũng không phải là như vậy. Ngươi là huynh đệ của ta, có gì không thể dạy được chứ. Chỉ là chiêu thức này để luyện được quá khó khăn, ta khổ luyện cũng phải mất đến hơn mười năm mới có thể miễn cưỡng sử dụng, hơn nữa mỗi lần thi triển đều tiêu hao thể lực rất lớn, ngươi như vậy chắc chắn không thể học được.

-Không sao, ta có thể chịu khổ được, ngươi cứ việc dạy cho ta đi.

-Tiểu Thiết, đó là ngươi chưa biết độ khó khi tập luyện nó thôi, ta nói cho ngươi biết …

Chưa kịp nói hết câu thì tên kia đã nắm tay hắn, một bộ thành khẩn

-Huynh đệ, đừng dài dòng nữa, ngươi liền dạy cho ta đi. Ngươi có điều kiện gì ta cũng đều có thể đáp ứng, thậm chí cho dù có phải gọi ngươi là cữu cữu ta cũng chấp nhận.

Hắn liền hất văng tay của đối phương ra mà quát:

-Cữu cữu cái muội muội nhà ngươi, ngươi còn dám chiếm tiện nghi muội muội của ta, có tin ta vặn đầu của ngươi xuống hay không?

-Ta chỉ đùa thôi mà, ngươi nổi nóng như vậy là gì chứ? Ta nói, ta cũng không có muội muội nha.

-Ngươi …

Mặt hắn đỏ bừng lên, một bộ muốn giết người mà nhìn đối phương. Tên kia thì trái lại như không thấy phản ứng của hắn, vẫn một bộ tha thiết mà cầu xin hắn. Khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, hắn xoa xoa trán mà nói:

-Cũng được, nhưng ngươi phải đáp ứng ta nếu luyện tập một thời gian vẫn không có thành tựu thì phải từ bỏ, tập trung tăng lực lượng thân thể lên.

Thiết trụ liền mừng rỡ đáp:

-Được, ta đáp ứng ngươi. Đi đi đi, chúng ta đi tập luyện.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.