Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Ám Tiêu hội

Tiểu thuyết gốc · 2003 chữ

Một giọng nói run rẩy mang theo vẻ hốt hoảng vang lên, một người nữa bị đánh rơi từ trên trời xuống, lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của những người đang xem.

-Không phải là Cao Trứ đây sao? Ngay cả phó hội trưởng cũng bị người ta bắt lại rồi, xem chừng lần này Ám Tiêu hội phải giải tán rồi.

Những tiếng bàn luận xôn xao vang lên không ngớt, rất nhiều người đang thầm tính toán trong lòng làm thế nào để kiếm được chút lợi từ việc này. Long Đại Hải nhảy xuống từ trên mái nhà, trên tay còn xách theo một võ giả mặc hắc bào nữa. Toàn trường tĩnh lặng như tờ khi nhìn thấy khuôn mặt của người kia. Người kia chính là hội trưởng của Ám Tiêu hội, là người mạnh nhất của tổ chức này, tu vi cũng là ngũ hải cảnh đỉnh phong. Ám Tiêu hội này tính ra ở trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng là thế lực nhất lưu, lực lượng vô cùng đáng gờm. Bọn hắn làm kinh doanh theo hình thức đâm thuê chém mướn, không biết có bao nhiêu thế lực đã sụp đổ vì bọn hắn, vậy mà hôm nay lại xui xẻo động phải một con quái vật như Cửu Trùng lâu.

-Hừ, một đám chuột nhắt chỉ biết trốn chui trốn lủi vậy mà cũng dám tới Cửu Trùng lâu ta ra oai.

Long Đại Hải giáng một cái bạt tai giòn tan lên mặt của tên hội trưởng kia rồi ném hắn vào cùng một chỗ với đám thủ hạ của mình. Những võ giả quan chiến xung quanh lúc này như hóa đá, chân tay run lẩy bẩy, khóe miệng co giật liên hồi. Mặc dù sống ở một nơi hỗn loạn như Vô Nguyên giới thì những chuyện tranh đấu dễ gặp như cơm bữa nhưng một màn vừa đặc sắc vừa đáng sợ như vừa rồi thì quả thực mới là lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến. Hai thế lực nhất lưu quyết chiến với nhau thì có khi nào không phải là tràng cảnh thảm khốc, võ giả kéo bè kết cánh đoàn chiến với nhau đâu chứ. Thế nhưng vừa rồi lại là chuyện gì? Một võ giả thoạt nhìn rất trẻ tuổi dùng lực một người hủy diệt cả một thế lực, tốc độ rất nhanh lại không để lại chút dấu vết nào, những người đứng xem căn bản không một ai thấy hắn ra tay như thế nào. Người kia trong thoáng chốc dường như trở nên vô hình, sau đó hạ gục đối thủ trong âm thầm, khi quay trở lại thì trên người hoàn hảo không một vết xước. Nhiều người có mặt tại hiện trường lúc này còn cho rằng nam tử trẻ tuổi kia là một lão quái vật hóa cương cảnh cải trang lừa người khác. Một số người cho rằng người kia chính là cao thủ số một của Cửu Trùng lâu. Hắn trực tiếp ra tay cũng là vì muốn tăng độ thần bí cho thế lực này, khiến cho những thế lực khác dè chừng.

Xoay người liếc nhìn một vòng khiến những người đứng xem náo nhiệt sợ chết khiếp, Long Đại Hải vừa bước vào Cửu Trùng lâu vừa nói lớn:

-Bắt đám này lại làm tù binh, cử người tới bản doanh của Ám Tiêu hội thu hồi tài sản của bọn hắn, kẻ nào dám tới tranh giành thì giết không tha.

Hắn vừa dứt lời thì bên trong Cửu Trùng lâu có mấy bóng người bay ra phóng thẳng về hướng trụ sở của Ám Tiêu hội chấp hành nhiệm vụ. Lời mà hắn nói cũng mang theo ý tứ cảnh cáo, tuy rằng trong số những người xem tranh đấu giữa hai thế lực cũng có nhiều người của các thế lực nhất lưu nhưng chẳng ai dám khinh thường lời hắn nói. Một thế lực mạnh mẽ như Ám Tiêu hội có thể nói là bá chủ một phương, chỉ sau một số thế lực nhất lưu đứng đầu cùng với tứ đại thế lực bá chủ. Một con mãnh thú của Chiến Uy thành bị một người đơn thương độc mã diệt gọn trong vòng một phút, chỉ bằng một mình người kia đã đủ chấn nhiếp quần hùng rồi. Cho dù hắn có là người mạnh nhất của Cửu Trùng lâu đi chăng nữa thì ngày hôm nay tửu lâu này cũng sẽ được thăng lên làm một trong những cự đầu của nhóm thế lực nhất lưu trong thành, đó đã là điều chắc chắn.

-Cửu Trùng lâu vẫn hoạt động bình thường, kính mong chư vị khách nhân tiếp tục ủng hộ.

Tiếng của Long Đại Hải từ trong vọng ra lập tức thu hút sự chú ý của chúng nhân. Không lâu sau thì những võ giả đứng xem cũng lục tục tiến vào trong Cửu Trùng lâu dùng bữa, ngay cả những người trước đó không có ý định đi vào thì bây giờ cũng vào xem để thỏa lòng hiếu kỳ. Bên trên tầng cao nhất của Cửu Trùng lâu, nơi không dùng để tiếp khách mà chỉ để cho cao tầng nghỉ ngơi, Nhân Trung Long cùng với Tiết Đông Lăng cùng nhau nhìn xuống dưới.

-Đúng là quái vật mà! Vốn dĩ ta còn tưởng hắn dùng bí pháp tăng lên thực lực, thế nhưng sau mỗi lần hắn ra tay động thủ với người khác thì đều chẳng có vẻ gì là mệt mỏi cả, chứng tỏ đây chính là lực lượng vốn có của hắn.

Tiết Đông Lăng cảm khái nói, Nhân Trung Long tuy không đáp lời nhưng cũng gật đầu mấy cái. Hắn thì nghĩ rằng Long Đại Hải kia có một linh hồn cường đại trú trong cơ thể giống mình, nhưng qua mấy lần quan sát đối phương bộc phát thực lực cường đại thì hắn có thể cảm thấy rõ ràng rằng đấy chính là bản lĩnh vốn có của người kia. Nếu là hắn thì mỗi lần được Đan lão phụ thể đều sẽ khiến người khác cảm nhận được chút cảm giác không đúng, bởi vì lực lượng và thân thể không ăn khớp nhau sẽ để lộ ra sơ hở. Có điều mỗi lần Long Đại Hải giao thủ với người khác thì đều có cảm giác nước chảy mây trôi, mỗi một động tác đều nhẹ nhàng tinh chuẩn, hoàn toàn không có cảm giác giống như là đi mượn lực lượng của người khác.

-Tại sao một kẻ biến thái như vậy lại chưa từng có danh tiếng gì trước đây? Chẳng lẽ hắn là người tới từ đế quốc khác sao? Là Văn Lang đế quốc hay Tây Quang đế quốc?

-Đừng đoán nữa, bây giờ không phải là lúc thăm dò thân phận của hắn, cứ tập trung vào việc rời khỏi Vô Nguyên giới này đi đã.

Nhân Trung Long không muốn vì chút chuyện nhỏ mà mất đi mối quan hệ hảo hữu với Long Đại Hải. Người kia giống như là chìa khóa để giúp hắn rời khỏi nơi ngột ngạt này trong thời gian ngắn nhất vậy, bằng không thì dựa vào năng lực của hắn hiện tại mà muốn rời khỏi nơi này trong vòng năm năm dường như là điều không thể. Không để bản thân bị cuốn vào những suy nghĩ luẩn quẩn, hắn nhanh chóng ngồi xuống tu luyện. Lấy ra một lọ thủy tinh rồi bật nắp, dao động năng lượng trong đó tỏa ra khắp căn phòng khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Thứ chất lỏng đặc sệt trong bình thủy tinh kia chính là chân khí linh dịch, một giọt thôi đã trị giá một ngàn linh thạch thượng phẩm ở ngoại giới rồi, đúng là một con số trên trời mà. Bình thường thì các võ giả đều chỉ tích trữ chân khí linh dịch như một loại tài sản mà thôi, hầu như chẳng có mấy người nỡ lấy nó ra làm công cụ tu luyện, có điều Nhân Trung Long lại khác. Đám người bọn hắn mở ra Cửu Trùng lâu không phải vì điều gì khác ngoài việc gom góp tài nguyên tu luyện. Theo ước tính của bản thân Nhân Trung Long thì hắn có thể tu luyện với tốc độ khoảng một phần năm ngoại giới bằng công cụ tinh lọc vô nguyên chi khí mà Long Đại Hải đưa cho. Theo như hắn biết thì những người cắm dùi lâu năm ở Vô Nguyên giới này cũng tự đúc kết ra một số phương pháp tu luyện độc đáo nhất định, chỉ là hiệu quả còn không bằng một phần mười của đám người bọn hắn. Thế nhưng mục tiêu của hắn là rời đi trong vòng năm năm, từ bây giờ tới lúc đó thì hắn phải có thực lực để đánh bại một tên yêu vương trung kỳ, với tốc độ tu luyện bị áp chế như hiện tại thì căn bản không có cửa. Mà chân khí linh dịch này chính là chìa khóa giúp hắn và đồng bọn thực hiện mục tiêu đã đề ra. Đưa bình thủy tinh lên miệng, hắn dùng một hơi hút lấy năm giọt chân khí linh dịch vào trong người rồi bắt đầu tu luyện khiến cho Tiết Đông Lăng đứng bên cạnh cũng phải giật mình kinh hãi. Mặc cho người kia nhìn hắn như quái vật, Nhân Trung Long dần tiến vào trạng thái tu luyện sâu. Chân khí linh dịch vừa đi vào cơ thể liền được dẫn dắt đi theo một lộ tuyến nào đó quanh cơ thể, cuối cùng hóa thành chân khí thuộc tính hỏa rót vào đan điền của hắn. Lúc này bên trong đan điền của Nhân Trung Long đang có mười con suối chảy xiết. Mỗi một con suối kia đều chứa đầy chân khí bị nén thành dạng lỏng, mặc dù tốc độ chảy của suối chân khí là rất cao nhưng đầu đuôi của chúng lại nối liền với nhau tạo thành những vòng tròn tuần hoàn vô tận, nếu phóng to lên nhiều lần thì cảnh tượng trong đan điền này chính là một tiên cảnh tuyệt mỹ. Chân khí tinh thuần vừa được rót vào trong đan điền thì lập tức chia đều cho mười dòng suối chân khí kia, giúp chúng từng chút từng chút mà lớn mạnh lên. Quá trình tu luyện buồn tẻ quả thực nhạt nhẽo vô vị nhưng đối với Nhân Trung Long thì chỉ cần để bản thân mạnh lên là đã đủ khiến hắn mãn nguyện rồi.

-Không tồi! Thập tuyền này không hổ là chí cảnh trong khí tuyền cảnh, có thể giúp ngươi phát huy thực lực vượt xa võ giả nhị hải cảnh rồi.

Đan lão theo dõi quá trình tu luyện của Nhân Trung Long cũng không khỏi cất lời tán thưởng. Nhân Trung Long lập tức hỏi:

-Sư phụ, khi người còn ở khí tuyền cảnh thì có đi tới một bước này hay không?

-Vi sư năm đó không có thiên phú tốt như ngươi, tu luyện tới cửu tuyền cảnh đã là viên mãn rồi sau đó liền đột phá lên khí hải cảnh. Trên phương diện này quả thực ta không thể chỉ dạy gì cho ngươi, ngươi tự mình cảm ngộ việc tu luyện đi thôi.

Nhân Trung Long lại tự tin cười mà đáp:

-Không có kinh nghiệm cũng không sao, con có thể tự mình tìm cách đột phá cảnh giới được. Kỳ thực lần trước khi giao đấu với mấy lão già của Tử Phong tông thì con cũng đã có một vài cảm ngộ, tin rằng lần bế quan này có thể giúp con đột phá cảnh giới.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.