Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhận thù lao

Tiểu thuyết gốc · 2050 chữ

Nhân Trung Huyên mở trừng hai mắt, vẻ mặt không thể nào tin nổi.

-Không đúng, Vô Nguyên giới này không có cửa vào cố định, làm sao có thể nói vào là vào được!

Chỉ thấy lôi thúc lắc lắc đầu đáp:

-Không thể nghi ngờ được quyết tâm của bọn họ! Chỉ cần điều tra được chúng ta đang ở Vô Nguyên giới, e là người của gia tộc sẽ trực tiếp vượt giới tới đây đón người.

-Ta biết rồi!

Nhân Trung Huyên đáp một tiếng rồi lại nhắm mắt tu luyện, thực tế là đang cố trấn an bản thân. Lôi thúc không còn gì để nói liền lập tức rời đi, để lại một mình nàng trong phòng.

Tại một nơi nào đó gần trung tâm của Chiến Uy thành, Nhân Trung Long từ trên ngựa bước xuống, tới trước một phủ đệ rộng lớn. Phủ đệ này tuy rằng rất lớn nhưng nhìn vào bên trong thì lại không có quá nhiều kiến trúc, chứng tỏ người bên trong cũng không có bao nhiêu. Trên cửa phủ là một bảng hiệu lớn đề ba chữ “Huyết Tán phủ”, văn tự có màu đỏ thẫm như máu không khỏi khiến người khác kính sợ. Vừa tới trước cửa phủ đệ thì hai tên thủ vệ liền giang tay ngăn hắn lại, một tên trong đó liền nói:

-Đây là phủ của Huyết Tán vương, ngươi tới có việc gì?

-Ta …

Nhân Trung Long đang định tự giới thiệu bản thân thì một giọng nữ trong trẻo đã vang lên từ bên trong cắt ngang lời của hắn:

-Không được vô lễ, đây là khách quý của cha ta.

Theo sau giọng nói này là một nữ tử mặc hồng y. Nàng ta vừa đi về phía Nhân Trung Long vừa nở nụ cười xinh đẹp động lòng người nói:

-Vị đại nhân này, lần trước từ biệt có chút vội vàng còn chưa kịp nói lời cảm tạ cho tử tế, mong ngài có thể bỏ qua cho Hy Tuyền.

Nhân Trung Long nhếch mép cười đáp:

-Cô nương khách khí rồi.

Hai thủ vệ thấy tiểu thư khách khí với thanh niên trước mặt thì vội vàng chắp tay xin lỗi hắn. Nhân Trung Long cũng không có trách cứ gì, trái lại còn tỏ vẻ hòa nhã rồi đi theo Hy Tuyền vào trong Huyết Tán phủ. Hy Tuyền vừa dẫn đường vừa quay qua hỏi chuyện hắn nói:

-Thật là ngại quá, tiểu nữ còn chưa biết danh xưng của đại nhân đây. Ta tên là Hy Tuyền, không biết đại nhân xưng hô như thế nào.

Nhân Trung Long lúc này mới giật mình, quả thật hắn đã quên mất việc này, vội vàng đáp lời nói:

-Ta gọi là Nhân Trung Long. Hai chữ đại nhân này cũng hơi nặng lời rồi, Hy Tuyền tiểu thư cứ gọi tên của ta là được.

Hy Tuyền lại đưa mắt đẹp nhìn hắn, trong mắt như có ý cười đáp:

-Nhìn ngài trẻ như vậy, ta nghĩ gọi ngài một tiếng Nhân Trung … Long đại ca cũng không sao nhỉ?

Nếu gọi là Nhân Trung đại ca thì nàng ta cảm thấy không được tự nhiên nên chỉ đành gọi hết tên họ của hắn ra. Nhân Trung Long gật đầu thay cho lời đồng ý.

-Nhân Trung Long Đại ca còn trẻ như vậy mà đã là cao thủ khí hải cảnh, không biết trước đây có từng ở trong thế lực nào hay không?

Ý của nàng ta là hỏi thân phận của hắn trước khi tới Vô Nguyên giới này, dù sao thì cũng chẳng có bao nhiêu người được sinh ra ở thế giới này. Nhân Trung Long nghe câu hỏi này thì lộ vẻ khó xử, nàng ta lập tức cười nhẹ nói tiếp:

-Nếu như không tiện thì Nhân Trung Long đại ca cũng không cần nói ra.

Hai người không quen biết nhau nên việc mở lời trò chuyện vốn đã khó khăn, bây giờ bầu không khí lại càng trở nên gượng gạo. Đi được một đoạn thì liền tới sảnh trung tâm của phủ đệ, bên trong lúc này không có ai ngoại trừ một người. Người này là một nam tử trung niên trông như bốn năm mươi, vẻ mặt cương nghị lại có một khí thế lạnh lùng. Nhân Trung Long thầm đánh giá người trước mặt một chút. Huyết Tán Vương, một trong những cao thủ hàng đầu của Chiến Uy thành, là một tán tu rất nổi danh ở khu vực ngoại thành. Hắn không có thành lập thế lực hay gia nhập thế lực nào nhưng dưới trướng cũng có một lượng thủ hạ không tồi, cho dù các thế lực lớn cũng phải nể mặt hắn. Người này nổi tiếng là ra tay tàn độc, những kẻ xúc phạm uy nghiêm của hắn đa phần đều nhận lấy cái chết, đây cũng là lý do vì sao hắn có nhiều địch nhân. Việc nữ nhi của hắn bị ám sát mấy ngày trước cũng không phải là ngẫu nhiên mà có, suy cho cùng cũng là đời cha ăn mặn thì đời con khát nước. Có điều Nhân Trung Long cũng không có vội phán xét đối phương, hắn không phải loại người đánh giá một cuốn sách chỉ bằng trang bìa của nó. Hy Tuyền vừa mới thấy người kia thì vừa cười vừa hô lên:

-Cha, người của Cửu Trùng Lâu tới rồi!

Nam tử kia ngẩng đầu lên, lại gật đầu cười, đưa ánh mắt dò xét lên trên người Nhân Trung Long mãi không rời đi. Hy Tuyền thấy hắn ta không có phản ứng gì thì giậm chân nói:

-Cha, người làm gì mà cứ nhìn người ta như vậy, muốn dọa khách nhân chạy đi mất sao?

Huyết Tán vương giật mình, sau đó cười ha hả nói:

-Xem ta kìa, già rồi nên khó tránh có lúc thất thần, mong các hạ đừng để bụng. Tại hạ Hy Đồng, còn được biết đến với danh hào Huyết Tán vương, không biết các hạ xưng hô thế nào?

Thái độ của hắn tương đối hòa nhã, không có vì Nhân Trung Long là một võ giả khí tuyền cảnh mà khinh thường, có lẽ là vì uy danh mới lập của Cửu Trùng Lâu, cũng có lẽ vì người của bọn họ đã cứu con gái hắn. Nhân Trung Long còn chưa kịp đáp thì Hy Tuyền đã cướp lời giới thiệu nói:

-Cha, người này là Nhân Trung Long đại ca, chính là người đã cứu mạng con mười ngày trước.

Huyết Tán vương nghe thế thì đứng hình mất hai giây, sau đó lại cười càng sảng khoái hơn, hai mắt hơi híp lại nói:

-Không ngờ Nhân Trung Long huynh đệ lại đích thân tới đây, quả thực là vinh hạnh của ta. Mau mau ngồi xuống, chúng ta nói chuyện một chút.

Hy Tuyền đã gọi Nhân Trung Long một tiếng đại ca rồi mà cha của nàng lại xưng huynh gọi đệ với hắn, nếu là phàm nhân thì chính là loạn bối phận, có điều với võ giả thì việc này lại hết sức bình thường. Một tiếng gọi mà thôi, nếu như không phải là người nhà thì có thể thoải mái chọn cách xưng hô mà mình thích. Cái gì mà loạn hay không loạn bối phận, với võ giả có tuổi thọ cả ngàn năm mà nói đều là những thứ không đáng để tâm. Nhân Trung Long vừa ngồi xuống thì Huyết Tán vương lập tức cho hạ nhân mang trà thơm lên đãi khách. Hắn cầm lên uống không hề do dự, rơi vào trong mắt của người kia thì chính là hành vi của người tài cao gan lớn, lại có đảm lượng. Kỳ thực Hy Đồng không biết hắn là một luyện đan sư, bên trong thân thể còn chứa linh hồn của một đại sư luyện đan đây, trà có độc hay không chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn ra. Hai bên nói chuyện phiếm một lát, chủ yếu là nói mấy lời khách sáo với nhau để làm quen, Nhân Trung Long tuy rằng luôn rất khách khí nhưng mỗi khi đối phương có ý lôi kéo quan hệ thì hắn lại nhẹ nhàng từ chối. Đôi bên còn không hiểu rõ lẫn nhau, cho dù cảm thấy vị Hy Tuyền tiểu thư kia rất tốt nhưng hắn cũng không phải là loại ham mê nữ sắc, sẽ không vì nàng ta là một nữ tử xinh đẹp mà tùy tiện kết giao với cha nàng. Huyết Tán vương Hy Đồng thấy hắn khó lôi kéo thì cũng chỉ đành thôi, sau khi nói chuyện một hồi cũng đi thẳng vào vấn đề chính.

-Hôm nay Nhân Trung Long huynh đệ tới đây là để nhận thù lao cho Cửu Trùng Lâu đi. Ta không biết thù lao ước định ban đầu là bao nhiêu, nhưng chuyện hôm đó liên lụy tới rất nhiều người. Ngươi cứ việc ra một cái giá, ta tuyệt đối không trả treo một lời.

Nhân Trung Long cũng không vòng vo, trực tiếp đáp:

-Chuyện chi tiết chắc hẳn đã được Hy Tuyền cô nương nói với Huyết Tán vương, để ta thống kê lại một lần nữa. Lần đó ta đã thay nàng ta cản lại sự truy sát của ba mươi tư tên võ giả khí tuyền cảnh, lại thêm năm tên võ giả khí hải cảnh, ba tên sơ kỳ, một trung kỳ và một hậu kỳ. Nếu là một đội ngũ thì giá cả nhất định sẽ rất cao, có điều lần đó chỉ có một mình ta tới hỗ trợ, suy đi tính lại thì chi phí khoảng một vạn chân khí linh dịch, như vậy cũng không đắt đi.

Huyết Tán vương không cần suy nghĩ liền đáp:

-Không hề đắt, giá cả như vậy so với những nơi khác thì rất rẻ.

Nói rồi hắn liền đưa một chiếc nhẫn không gian cho Nhân Trung Long, bên trong chứa đúng một vạn chân khí linh dịch. Nhân Trung Long vui vẻ nhận lấy thù lao, lần đầu cảm thấy công việc này cũng không tệ, chạy qua chạy lại một chuyến là kiếm đầy bồn đầy bát rồi. Phải biết là một vạn chân khí linh dịch này đã ngang ngửa với tích lũy của một tên cường giả khí hải cảnh rồi. Nếu như không phải đối phương là khí hải hậu kỳ cộng thêm việc hắn cứu con gái của đối phương thì đừng nghĩ tới việc có thể kiếm nhiều tiền dễ dàng như vậy. Lại nói số chân khí linh dịch này có được cũng phải dựa trên cơ sở thực lực của hắn, nếu không có Đan lão hỗ trợ thì ngay cả hoàn thành nhiệm vụ cứu người cũng không thể chứ đừng nói tới thù lao. Sau khi trả và nhận tiền thì đôi bên lại tán gẫu một hồi, cảm giác đã thoải mái hơn trước nhiều. Huyết Tán vương sau khi thử lôi kéo mấy lần vẫn không có tác dụng thì liền chuyển cách tiếp cận mà hỏi:

-Không biết Nhân Trung Long lão đệ có thể nhận ủy thác thêm một nhiệm vụ hay không?

Lúc này hắn đã đổi xưng hô với Nhân Trung Long từ huynh đệ thành lão đệ, cứ như hai người là bằng hữu lâu năm vậy. Nhân Trung Long vừa nhận được chỗ tốt, cũng không ngại làm thêm chút việc nữa nên liền đáp:

-Đương nhiên có thể, chỉ cần là việc làm ăn thì Cửu Trùng lâu đều tiếp nhận.

Hắn không nói cá nhân hắn sẽ thực hiện nhiệm vụ tránh đối phương lại lôi kéo quan hệ với mình. Huyết Tán vương dường như không hiểu ý của hắn, thấy hắn đồng ý thì hai mắt sáng lên nói:

-Vậy thì ta muốn ủy thác thêm một việc nữa, thù lao nhất định không thấp hơn lần trước, lão đệ ngươi chắc sẽ có hứng thú đấy.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.