Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghị sự

Tiểu thuyết gốc · 2196 chữ

Lạc Vân sừng sờ một chút rồi khẽ mỉm cười nhìn hắn.

-Ca, hấp thụ tinh hạch để tu luyện sẽ làm cơ thể lưu lại tạp chất, không tốt cho tu luyện. Muội không cần nhứng thứ này đâu, huynh giữ lại chúng mà dùng đi.

-Không sao, khi đạt đến đỉnh phong của cảnh giới chỉ cần bỏ ra vài ngày bài trừ tạp chất là được, dù sao cũng sẽ gia tăng tốc độ tu luyện.

-Muội nói rồi muội không cần mấy thứ đồ này, nếu không có chuyện gì thì muội về phòng tu luyện đây.

Vừa dứt lời nàng lập tức quay trở lại phòng của mình làm cho hắn không khỏi cười khổ, muội muội này của hắn là muốn nhường lại tài nguyên tu luyện cho ca ca của nàng, chỉ có điều diễn xuất cũng quá tệ rồi. Nếu nàng đã kiên quyết như vậy thì hắn cũng sẽ không miễn cưỡng, dù sao tốc độ tu luyện của hắn cũng kém nàng quá nhiều. Sử dụng chỗ tinh hạch này để tu luyện mà nói sẽ giúp khoảng cách giữa hai người rút ngắn lại, đây cũng không phải là điều gì không tốt. Thế nhưng bây giờ hắn đang là luyện bì cảnh đỉnh phong, việc cấp bách trước mắt vẫn là đột phá. Cất đi hộp gỗ chứa tinh thạch, hắn lại lôi ra một bình ngọc, bên trong có một viên đan dược đỏ như máu. Viên đan dược này chính là luyện nhục đan mà hắn có được từ đan phường, nhìn qua thì quanh thân đều có tì vết, ngay cả màu sắc cũng không đồng đều, đích thị là một viên đan dược chẳng ra làm sao, thế nhưng hắn lại không ngại. Đổ viên đan dược ra ngoài, hắn đặt nó lên mặt bàn, hai tay làm ra một loạt pháp quyết, hai mắt cũng nhắm lại, một bộ vô cùng chuyên chú.

-Thiên đan đại đạo, tụ đan linh, dẫn nhập đan, hóa phàm thành thánh.

Hai tay không ngừng bấm pháp quyết, trong miệng lại lẩm bẩm mấy câu khẩu quyết. Đây là một thủ pháp vô cùng nghịch thiên được hắn tìm thấy trong một động phủ thượng cổ của một vị đại năng đã từng là đan khí song tu. Người này là một kinh tài tuyệt diễm, khoáng cổ tuyệt kim. Hắn nghĩ đến một vấn đề mà trước đó chưa ai từng nghĩ ra. Theo như lý luận của các cường giả thì vạn vật trên đời đều có linh hồn, từ nhân loại, yêu thú đến thậm chí là nhánh cây, ngọn cỏ, núi sông, bằng chứng là sự tồn tại của linh thần trong thiên địa. Thế nhưng lại chưa ai từng nghĩ qua đến đan dược và bảo khí cũng có linh hồn, dĩ nhiên là không kể đến một số loại đan dược cường đại sinh ra linh tính, một số bảo khí cường đại có thể có khí linh. Theo như vị đại năng kia suy đoán thì ngay cả đan dược và bảo khí nhỏ yếu nhất cũng có được linh hồn của chính mình, chỉ là chúng nhỏ yếu đến mức không thể nhận ra mà thôi. Khi những đan dược được người phục dụng hoặc bảo khí bị người đánh gãy, phần linh hồn của chúng sẽ thoát ly, tan vào trong thiên địa. Đại năng kia dành cả đời mình để tìm phương pháp tụ lại đan linh và khí linh du đãng trong thiên địa đó, và hắn đã làm được. Hắn đã sáng chế ra một thủ pháp này là Thiên Đạo Dẫn Linh quyết, có khả năng dẫn dụ đan linh hoặc khí linh vào trong đan dược hoặc bảo khí, cùng với việc không ngừng quán chú linh khí vào có thể khiến cho chúng tiến tới trạng thái hoàn mỹ nhất. Ví dụ như một loại đan dược tông cấp có chất lượng cực kém, nếu sử dụng Thiên Đạo Dẫn Linh quyết bồi bổ trong một thời gian thì chất lượng sẽ mỗi ngày một tăng lên, đến khi đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất trong các đan dược cùng loại thì mới dừng lại. Vị đại năng kia vốn dĩ cũng không phải là người kiệt xuất trong những đan sư và khí sư cùng thời nhưng nhờ vào pháp quyết này hắn đã một đường đi đến đỉnh phong, được người đời tôn xưng là đan khí chí tôn. Lúc Lạc Long nhận được truyền thừa của hắn cũng không cảm thấy có quá nhiều diệu dụng. Thế nhưng dần dà hắn cũng dần ý thức được sự nghịch thiên của pháp quyết này, trong lòng cảm thấy cực kỳ may mắn. Chỉ tiếc là để tiếp nhận truyền thừa kia hắn phải phát thiên đạo thệ ngôn sẽ không truyền lại Thiên Đạo Dẫn Linh quyết cho bất cứ ai. Thiên đạo thệ ngôn là lời thề được thiên đạo chứng giám, một khi làm trái thì thiên đạo đã tạo ra ngươi sẽ trong tích tắc lấy đi mạng của ngươi. Mặc dù cảm thấy đáng tiếc nhưng hắn cũng hiểu được đan linh và khí linh trong thiên địa là có hạn, nếu như mọi luyện đan sư và luyện khí sư đều rút chúng ra thì chẳng mấy chốc cũng sẽ cạn kiệt, vì vậy hắn cũng không có ý nghĩ sẽ làm trái lời thề của mình.

Sau khi hắn niệm pháp quyết một hồi thì viên luyện nhục đan trên bàn đột nhiên từ từ bay lên, lơ lửng trong không khí. Tiếp đến thì bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nó đang hấp thụ thiên địa linh khí, mặc dù tốc độ chậm chạp nhưng đích thực là thật. Điều này cũng là do tu vi và linh hồn lực của Lạc Long còn nhỏ yếu. Hơn nữa một khi hắn dừng vận pháp quyết thì quá trình này cũng sẽ dừng lại, nên theo hắn tính toán thì để viên đan dược này đạt đến trình độ hoàn mỹ phải mất năm ngày. Cứ như vậy, hắn ngay cả ngủ cũng không cần, chỉ khi dùng bữa mới đi xuống lầu cùng muội muội, thời gian còn lại thì đều trong phòng luyện đan.

Buổi tối hôm đó, trong một đại sảnh rất lớn, một đám nam tử đang nghị sự với nhau. Đại sảnh này rất rộng rãi, bên trong có một chiếc ghế chủ tọa đặt ở vị trí cao nhất, hai bên có hai hàng ghế. Lúc này trong đại sảnh có rất nhiều người đang ngồi, trên chủ tọa là một trung niên nam tử mặc tử bào, trên mặt lộ ra vẻ uy nghiêm. Trung niên nam tử lên tiếng nói:

-Nhất Bác, ngươi nói xem, hai người nọ là ai?

Trong đại sảnh lúc này chỉ duy nhất có một người đang đứng ở vị trí trung tâm, người này là Trần Nhất Bác mà huynh muội Lạc Long mới gặp hồi sáng.

-Đại nhân, bọn họ tự xưng là chất tử và chất nữ của Lạc Đông Hành, hội trưởng tiền nhiệm của chi nhánh Tử Nguyệt thương hội tại Đông Lâm thành.

Trung niên ngồi trên chủ vị kia chính là thành chủ của Tử Dương thành, Đinh Lương. Buổi chiều hắn nhận được báo cáo của Trần Nhất Bác nói trong thành mới xuất hiện hai đại nhân vật, vậy nên hắn liền tập hợp tất cả thủ hạ lại để thương nghị chuyện này. Mới vừa rồi Trần Nhất Bác đã kể lại sơ qua về tình hình gặp gỡ với hai người Lạc Long. Lời hắn vừa nói ra khiến không ít người phải hít một hơi lãnh khí, theo như lời này thì thân phận của hai người kia thật không nhỏ rồi.

-Ngươi có thể chứng minh thân phận của bọn họ không?

-Ta không có, bọn họ cũng nói là do yêu thú tập kích nên đánh rơi hết đồ vật của mình.

-Vậy ngươi dựa vào cái gì mà tin tưởng thân phận của bọn hắn?

Trung niên nhân hắng giọng một cái mà hỏi lại, dáng vẻ có chút không vui.

-Đại nhân, ta là dựa vào mấy điểm liền có thể nắm chắc lời của bọn họ nói có ít nhất tám phần là thật.

-Ồ, vậy ngươi thử nói ra đây cho mọi người cùng nghe xem. Nếu như chỉ là lời lẽ tầm bậy thì cũng đừng trách ta xử lý ngươi vì đã lừa dối chúng ta.

Trần Nhất Bác bình tĩnh đáp dạ một cái rồi từ tốn nói:

-Thứ nhất, tên nam tử kia hiểu rất rõ về tình huống của các thương hội và những thành trì quanh đây. Nếu là kẻ nói dối chắc hẳn sẽ chọn một người đang thượng vị trong Tử Nguyệt thương hội ra để làm lá chắn, huống hồ hắn cũng hiểu rất rõ về tình hình của Lạc Đông Hành kia.

-Cũng có thể nói hắn ta cố tình lấy một người đã không còn xuất hiện nữa để chúng ta không thể tra ra được.

-Vậy xin hỏi đại nhân nếu hắn nói hội trưởng đương nhiệm là thúc phụ của hắn thì chúng ta có thể đi kiểm chứng được không?

-Tất nhiên là không được. Tử Nguyệt thương hội là quái vật như thế nào chứ, chúng ta làm sao có thể gặp được hội trưởng của bọn họ.

-Nếu vậy thì hắn cũng hoàn toàn không cần lấy tên của Lạc Đông Hành ra. Thứ hai, cử chỉ của hắn nho nhã, lịch sự, lại biết lôi kéo cảm tình, rất giống với người của thương hội. Nhưng trong lời nói của hắn thủ hạ cảm nhận được một cỗ tự tin và kiêu ngạo khó che giấu, còn trẻ nhưng thực lực lại không tầm thường, về khoản này hắn lại rất giống với thế gia đệ tử. Thứ ba, hắn nói bản thân đang đi khảo sát những thành thị xung quanh, vì vậy chúng ta chỉ cần đợi một hai tháng, nếu hắn nói dối thì nhất định sẽ lòi đuôi cáo ngay thôi. Mà theo thủ hạ điều tra được thì hắn và nữ tử kia đã thuê hai căn phòng tại Duyệt Lai khách điếm, còn trả trước tiền phòng một tháng. Với tất cả những gì bản thân quan sát được, thủ hạ tin chắc rằng lời của hắn nói hẳn là thật.

Những lời mà hắn nói rất có lý, hầu hết mọi người trong đại sảnh đều âm thầm tán đồng với suy luận của hắn. Đinh Lương xoa xoa cằm một lát rồi quay qua hỏi một trung niên mặc bạch bào mà hỏi:

-Liễu phó thành chủ nghĩ sao về suy đoán này của ?

Liễu Phi thấy hắn hỏi như vậy thì tỏ vẻ không quan tâm mà nói:

-Thành chủ đại nhân chắc hẳn tự mình đã có cân nhắc, ta nghe theo lời ngài.

Thế nhưng một nam tử đối diện hắn lại đứng dậy mà nói:

-Đại nhân, theo thủ hạ thấy người này cũng có thể là giả mạo. Nếu đúng như vậy thì chúng ta sẽ tốn công sức, tài nguyên đi nịnh nọt hắn, cho dù đến lúc đó có đánh chết hắn thì cũng không thể thu hồi lại tổn thất.

Người vừa lên tiếng là một trung niên nhân có cằm nhọn, mí mắt hẹp, môi mỏng, vừa nhìn liền biết là một kẻ âm hiểm, xảo trá. Hắn chính là Tô Tiểu Mạc, tâm phúc của thành chủ Đinh Lương. Kẻ này luôn đối chọi gay gắt với Trần Nhất Bác, cũng chính là kẻ đã hãm hại hắn phải làm cái chức vụ gác cổng thành kia. Đinh Lương nghe được lời của hắn thì khẽ gật gật đầu mà nói:

-Ta thấy chúng ta vẫn nên quan sát tình hình một chút, chờ cho người trong gia tộc của hắn đến tiếp ứng, đến lúc đó liền có thể xác minh thân phận của bọn hắn.

-Đại nhân, đây là lúc hắn đang cần giúp đỡ nhất, nếu chúng ta có thể nhân cơ hội lôi kéo quan hệ thì tương lai …

-Đủ rồi!

Trần Nhất Bác sốt sắng vội vàng lên tiếng khuyên can nhưng lại bị hắn cắt ngang. Hắn nhìn chằm chằm đối phương, trầm giọng hỏi.

-Ngươi chất vấn quyết định của ta sao?

-Đại nhân thứ tội, thuộc hạ không dám.

-Hừ, không dám là tốt rồi. Nếu như không còn việc gì nữa thì mau giải tán đi.

Mọi người đều nhao nhao rời đi, không một ai dám nói đỡ cho Trần Nhất Bác. Mấy năm nay hắn bị thất sủng trước Đinh Lương, mặc dù tài hoa đầy mình nhưng không có không gian bộc lộ. Hắn thấy vậy thì cũng chỉ thở dài, âm thầm cầu nguyện hai ngàn linh tệ của mình cũng không có uổng công.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.