Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 9

Tiểu thuyết gốc · 1799 chữ

Người đàn ông kia nở một nụ cười rồi quay sang nhìn nhóm rồi nói:

- Tao cứ nghĩ rằng chắc còn lâu mới tỉnh giấc, may là có bọn mày tới.

Bảy Ếch chép miệng nói:

- Đồ, cái thứ người không ra người rắn không ra rắn kia, mày thì làm gì có tư cách nói chuyện chứ!. Nói cho mày biết, ông đây đánh nhau từ năm ba tuổi, còn đám rắn rết thì ông thịt không biết nhiêu con. Thôi, tranh thủ ông chưa ngứa mắt thì cút lẹ đi.

Hắn ta nghe Bảy Ếch nói thì không tức giận mà cười đê tiện:

- Ta sẽ bắt mày rồi vặn mày, vò nát rồi vắt như vắt quần áo, chắc ra từng hạt máu,ha hahah.

Bác đã phá xong trận pháp rồi nói nhỏ vời Tuệ Linh:

- Cô hồi phục xong thì nâng cánh cổng kia lên tạo đường thoát cho mọi người, còn thứ này để tôi lo.

Tuê Linh ngước đôi mắt lên nhìn bác:

- Sao ông lúc nào cũng làm những chuyện như vậy?

Bác điềm tĩnh nói:

- Đơn giản vì tôi là Hai Cổ.

Nói xong, bác đi tới trước thứ quái vật này rồi nói:

- nếu muốn giết em tao thì phải hỏi ý Hai Cổ này trước.

Nó nghe xong thì cười:

- Mày chỉ là một tên vu sư nhỏ bé mà cũng dám mạnh mồm, lát nữa tao cho mày phải khóc mà cầu xin.

Bác nhổ một bãi nước bọt rồi nói:

- Thứ pháp sư cặn bã như mày không đáng để nói, thứ phản thầy hại bạn, chỉ biết trục lợi cho bản thân thì cũng bằng súc sinh. Mày sống nhờ con rắn tinh này cũng thua kém. Nếu tao nói không sai thì thứ mà mày đang luyện là thuật niêm chuyên của người Đại Lý cùng thời với Đại Việt đúng không

Nghe bác nói xong thì hắn ta co giật khuôn mặt rồi nghiêm mặt lại:

- Mày nói gì, thằng khốn kia.

Thuật niêm chuyên là loại thuật mà các pháp sư của Đại Lý đã phát triển ra, nó thỏa mãn ước mơ bất tử của người phàm nhưng cũng có mặt hại. Thứ nhất là cần một thân xác sống đủ lâu và thứ đủ điều kiện là các yêu tinh. Người luyện thứ này cần là pháp sư có đủ tu vi và đạo tâm vững chắc với thuật. Người luyện sẽ được làm chết giả và được mai táng vào cùng với yêu tinh, sau đó là cho yêu tinh ăn thân xác của mình, nhưng phải chắc chắn là thân xác có bị ăn mất nhưng phần hồn vẫn được đảm bảo an toàn. Khi đó thì pháp sư dùng thuật niêm chuyên đoạt lại thân xác của yêu tinh, từ đó sẽ có một thân hình khác được mọc ra, và yêu tinh sẽ bị lấy mất một phần linh hồn. Buộc nó phải chấp nhận kẻ sống kiểu ký sinh này. Nói đơn giản như vậy nhưng cách thức thực hiện vô cùng phức tạp, Bác cũng từng học qua thứ này, nhưng Bác nghĩ rằng sẽ không gặp nó ở Việt Nam. Nghe bác nói xong thì khuôn mặt hắn đỏ phừng phừng vì bị bác nói đúng tim đen, hắn ta từng là đám pháp sư phong ấn con rắn tinh này tại đây. Nhưng do lúc đó hắn mắc quái bệnh và vô phương cứu chữa, nên đã sang Đại Lý tìm hiểu thứ thuật này. Và với sự mưu mô của hắn thì cũng biết được thứ thuật niêm chuyên này. Hắn được sư phụ giao cho việc giải quyết những việc sau khi làm huyết tế, nhân cơ hội này hắn và đám người thân tín đã thực hiện nghi lễ đưa hắn vào cùng quan tài với xà tinh, và làm sẵn cánh cổng mang trấn pháp có thể khiến hắn thức tỉnh nhờ hút pháp lực và sinh khí. Hắn ta nói với giọng giận dữ:

- Biết quá nhiều không phải là tốt.

Nói rồi cả thân hình rắn của hắn lao tới chỗ Bác, cái đầu rắn há miệng thật rộng định đớp lấy Bác, còn đôi cánh tay kia thì liên tục kết ấn pháp rồi chỉ vào đầu của Bác. Bác cũng không hề nao núng, Bác mở miệng đọc chú quyết Cổ Cương. Bác đưa cánh tay lên trước rồi kết diệt ấn vỗ về phía trước:

- Tru tà

Một cái miệng rộng mơ hồ từ người Bác hiện ra lao nhanh về phía hắn ta. Ấn pháp của tên kia cũng đập mạnh vào pháp thuật của Bác. Hai bên nhanh chóng tách ta, hắn ta nhận thấy bàn tay của mình run run, và một vết máu bị đánh bật ra khiến hắn ta phải đánh giá lại về Bác. Toàn thân Bác nhìn không có chút pháp lực nào dao động khiến cho hắn ta nghĩ bác chỉ là một tên thầy pháp gà mờ, nhưng sau khi so ấn pháp thì hắn lại phải nghĩ lại, Bác đang che giấu tu vi của mình. Hắn ta chỉ tay về phía trước, lập tức đám rắn nhỏ phóng về phía Bác. Đúng lúc này, Bảy Ếch cầm lấy một viên đá rồi ném mạnh về phía hắn ta " bốp ", viên đá bay trúng vào mắt trái của hắn ta khiến cho nó hơi bầm lại. Bảy Ếch cười mỉa:

- Á à, thì ra mày cũng có sơ hở. Để ông ném chết mày

Nhưng một luồng hơi độc từ miệng của hắn ta phun về phía anh ta, Bác vội dùng tay tạo thành trảo che lại cho Bảy Ếch rồi mở miệng hút sạch đám hơi độc đó. Đám rắn vừa xuất trận lần nữa thì bị Thiềm Thừ ngăn lại. Bác lao người chạy về phía hắn ta, tay Bác cầm lấy câu liêm rồi quăng vào người hắn. Câu liêm móc sâu vào da thịt của thân xác rắn tinh làm nó đau đớn giận dữ nhìn Bác. Nó há miệng định đớp lấy Bác thì ông Tường nhanh tay lấy trong túi ra một quả lựu đạn ném thẳng vào miệng nó. Bác vội lăn người nằm xuống. Một tiếng nổ to vang lên, miệng của rắn tinh bị lựu đạn nổ cho be bét máu. Chớp thời cơ đó Bác lấy con dao trong người rồi chích máu ở tay bôi lên đó, Bác đâm mạnh con dao vào người con rắn, xà tinh bị đòn đau thì cái đuôi của nó quật mạnh vào người của Bác khiến cho Bác văng ra xa. Bác ôm ngực rồi đừng dậy, bác nói:

- Máu tao cũng độc lắm đó.

Nghe bác nói vậy, hắn ta có chút ngạc nhiên rồi tối sầm mắt lại, hắn ta gào lên:

- Độc của Vu Hãn, mày khá lắm. Giấu tu vi cũng kỹ lắm đó thằng khốn.

Hắn ta há miệng rồi từ trong đó xuất hiện một viên đan màu trắng nhưng không tỏa ra yêu khí mà là khí của nhân tộc. Viên đan xoay tròn rồi bay vụt vào miệng của con rắn, ngay lập tức con dao bác đâm vào lung lay rồi bị một lực bắn văng ra ngoài. Bác nhìn thấy thì bình thản nói:

- Đã luyện tới mức, hai bên có thể bổ trợ cho nhau. Cũng được, nhưng....

Hai tay Bác tạo thành trảo rồi Bác từ từ đọc chú, rồi lao tới. Hắn ta cũng lao người tới chỗ Bác, thân hình rắn đồ sộ bắt đầu phát ra các luồng khí độc vô cùng lớn. Nhưng khi Bác và hắn chỉ còn cách nhau hai mét thì Bác lại đột ngột dừng lại, Bác lấy từ trong túi cây đinh rồi dùng máu bôi lên đó rồi phóng người nhảy lên trên thân rắn, hắn ta gào lên:

- Khốn kiếp.

Bác cầm lấy ra ba cây đinh rồi đâm mạnh xuống, tiếng người và rắn gào lên mãnh liệt. Bác lại lấy độc dược trong lọ đổ lên chỗ vết thương, con rắn lắc người hất tung Bác văng ra xa. Hắn ta cũng kịp đánh một pháp ấn vào ngực của Bác. Bác lại bị văng ra xa, Bác nhanh chóng đứng dậy, cởi chỗ áo ra, nơi bị đánh trúng có một vết bầm đen và có nét hao hao vết như răng rắn cắn. Bác nhìn thấy thì liền cười:

- Thứ gì cũng có hai mặt, mày tu thuật niêm chuyên, thân xác của mày và xà tinh đã hợp lại. Khiến cho mày không thể dùng được tất cả các loại pháp thuật của con người. Tao nói có đúng không?

Hắn ta nghe Bác nói vậy thì hơi khựng người lại, rồi lại mở miệng cười:

- Mày cũng khá thú vị đó.

Miệng của con rắn phun ra một thanh kiếm, nó rơi xuống cánh tay ở thân rắn. Hắn ta nhìn Bác rồi đọc chú, hai tay cầm lấy thanh kiếm, yêu khí của con rắn đồng thời đưa vào thanh kiếm. Bác cũng chuẩn bị cho mình. Bác lấy cái ấn đồng rồi đọc chú Đà La, hai tiếng chú nhanh chóng va vào nhau, rồi áp sát, hai bên không hề nhường, Hắn ta ngừng lại rồi chỉ thanh kiếm về phía Bác rồi chém mạnh xuống. Bác cũng từ từ hạ cái ấn xuống:

- Đà La Ấn, Trấn Áp Bách Quỷ.

" ĐOÀNG, ĐÙNG ". Bác bị vết chém của hắn ta đánh mạnh vào thân hình, Bác văng ra xa đập vào vách đá rồi ngã xuống. Bên kia, hắn ta bị ấn của Bác đập thẳng xuống cả thân hình, khắp người be bét máu, từng làn phật khí ăn mòn khắp cơ thế. Bác cố đứng dậy rồi chỉ về hắn, bác nói:

- Kết thúc rồi.

Nhanh như cắt, Bác lao tới chỗ hắn ta. Tay Bác tạo thành trảo rồi vỗ mạnh xuống đầu hắn ta, nhưng khi cách hắn vài mét thì một nụ cười nham hiểm nở ra. Cái đuôi rắn của xà tinh vụt vào người Bác lần nữa. Bác cũng tung trảo nhưng chỉ đủ làm xước mặt hắn ta. Hai bên gục xuống, ông Tường và Bảy Ếch định chạy lại đỡ Bác. Thì Bác lại đứng lên lần nữa, nói:

- Thủ Vu Chi.

Khắp người Bác bắt đầu ngọ nguậy, các cánh tay quái dị bắt đầu chui ra khỏi người bác, các món pháp khí của Bác được chúng nó giữ trong bàn tay,: ấn đồng, câu liêm, phù và cây sáo xương. Đôi mắt Bác trào ra từng làn khí đỏ đen, Bác nhìn hắn:

- Số mày tận rồi.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.