Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 14

Tiểu thuyết gốc · 1368 chữ

Bên dưới lòng đất, tên người cây đang sắp sửa dùng vũ lực ép cả nhóm phải nhổ thanh kiếm kia lên, khắp người hắn là mộc chi khí đang ùn ùn tỏa ra dữ dội. Bác hiện đang bị thương, thương bệnh có dấu hiệu muốn vỡ nhưng Bác vẫn cố gắng đi lên phía trước, Bác định ra sức đánh lui tên này thì Tuệ Linh chắn trước người Bác rồi nói:

- Ông cứ để tôi, tên yêu thụ này tôi lo được.

Bác nhìn Tuệ Linh rồi gật đầu, rồi tỏ ý phải cẩn thận. Tuệ Linh đi về phía trước nhìn tên yêu thụ này, cô nói:

- Để ta làm đối thủ của ngươi.

Yêu thụ nhìn thấy Tuệ Linh thì khá ngạc nhiên:

- Thì ra là một con xà tinh, chắc là bị chúng dụ dỗ rồi chứ gì, mày cũng là vật chết thay thôi, khôn hồn thì cút qua một bên.

Nhưng Tuệ Linh không hề đáp lại, cô lao về phía hắn, Dưới chân cô xuất hiện các luồng yêu khí, chúng tỏa ra rồi biến thành những con rắn to nhỏ, nhiều màu sắc xông tới tên thụ yêu. Hắn ta thấy vậy thì cũng không vừa, toàn thân hắn xuất hiện những bông hoa nhỏ màu đỏ có chấm trắng, chúng bay ra các phần hương màu nhạt.

Bác vội nói:

- Cẩn thận đừng để chúng dính vào người, trong phấn hoa có độc đó.

Tuệ Linh vội tung bầy rắn lên chặn lấy đám phấn hoa rồi cô duỗi thẳng người rồi tạo thành dáng điệu của một nữ vũ công. Phía sau cô xuất hiện một hư ảnh một vũ công đang nhảy múa với rắn và hoa, Tuệ Linh càng thực hiện nhiều động tác thì hư ảnh đó lại càng chân thực hơn nhiều lần. Đột nhiên, bàn tay hư ảnh đó dang ra rồi đập mạnh xuống, đầu rắn cũng bổ xuống yêu thụ. Hắn ta lần đầu nhìn thấy thì hơi có chút sơ hở, nhưng phía trước hắn có vô vàn rễ cây từ dưới đất trồi lên chắn lấy. Tuệ Linh không hề nao núng, cô dùng tay chụm lại rồi đọc thần chú trì cố thân thể, cả người cô hiện lên các hoa văn đặc trưng rồi đồng thời cô có thêm một nốt đỏ ở trán. Yêu thụ nhìn thấy thì hơi hoang mang vì Tuệ Linh là xà tinh nên dùng yêu pháp, nhưng bây giờ lại dùng pháp thuật, mà là loại hắn chưa gặp bao giờ. Tuệ Linh cầm lấy món cụ khí mà Ngãi Bà đưa cho, cô đưa nó rồi đồng thời niệm Cham ngữ. Đúng lúc đó từ dưới đất một loạt các con rắn lớn, con nào con nấy to như đầu trống trồi lên rồi bổ mạnh về phía yêu thụ. Hắn ta bất ngờ bị một con cắn vào người, chỗ đó bị ăn mòn ghê gớm đến mộc chi khí cũng không thể hồi phục lại cho hắn nhanh được. Tuệ Linh nhìn hắn ta nở nụ cười rồi hai tay từ từ chắp lại, hư ảnh vũ công phía sau Tuệ Linh cũng làm động tác y chang như vậy, thì bên kia yêu thụ cũng chuẩn bị ăn thua với Tuệ Linh. Hắn ta cầm lấy từ trong thân người một khúc cây khô rồi chỉ lên trời, xoay tròn nó, và làm động tác như đang khẩn cầu thứ gì đó. Từ dưới đất vô số các loại rễ cây chui lên rồi bện lại thành một khối dài và vô cùng rắn chắc. Hai bên cùng lao với nhau với dao động pháp lực cực mạnh, khiến cho đất đá và xung quanh chấn động dữ dội. Sau một hồi thì hai người này lui ra, ai nấy đều thấm mệt, có vẻ hai bên ngang tàng ngang sức với nhau. Bảy Ếch nhìn thấy có thời cơ thì lấy súng ra, vẫn còn ít viên đạn có máu Bác trên đó, anh ta nhắm thẳng vào đầu rồi bóp cò, tiếng súng nổ lên chát tai. Yêu thụ bị đánh lén, đầu hắn bị vỡ mất một mảng, máu của vu hãn nhanh chóng phát huy tác dụng, chỗ đó dần thối nát không thể phục hồi, Tuệ Linh khẽ há miệng rồi từ trong đó là một luồng khí độc cực mạnh phóng thẳng vào người yêu thụ, hắn ta bị đòn đột ngột lăn ra xa ôm mặt kêu gào. Hắn ta đứng dậy rồi thì thầm rít lên, tên người cây đang chuẩn bị tấn công cả nhóm thì bỗng cả khu vực rung lắc dữ dội, như có động đất sắp diễn ra. Hắn ta cau có nhìn cả nhóm rồi chui thẳng vào hang ổ của mình. Bảy Ếch nói:

- Mau tìm chỗ nấp đi, hình như nơi này đang có động đất.

Tuệ Linh nói:

- Động đất chứ còn gì nữa mà hình như.

Cả nhóm bắt đầu di chuyển để tìm chỗ ẩn nấp,thì phát hiện có một thông đạo dẫn đi xuống, không còn lựa chọn nào khác. Thông đạo này nối dài xuống sâu dưới đất, càng đi càng thấy lạnh nhưng bên ngoài kia tiếng đổ vỡ ầm ầm lại vang lên dồn dập. Cả nhóm đi trong thông đạo này mà đất đá rơi bộp bộp trên đầu. Mặc kệ nhiệt độ càng hạ thấp, cả nhóm vẫn cố đi hết thông đạo. Và khi đi hết, ra tới lối ra thì một khung cảnh ập vào mắt. Một khu vực rộng lớn bị bao phủ toàn là băng đá, Bảy Ếch vội lấy tay xoa tay:

- Quay lại thôi mọi người, ở đây lạnh quá.

Nhưng " đùng " thông đạo đã bị cơn động đất đổ sập, thế là hết đường ra khỏi đây. Bác ngồi xuống, lấy trong túi mấy lọ thuốc rồi pha chế lại với nhau, sau đó bác khẽ lấy ít máu của mình nhỏ vào thuốc rồi đưa cho ba người kia uống:

- Uống thứ này đi, nó giúp giữ nhiệt và không lo bị sốc lạnh đâu.

Tuệ Linh là rắn tinh nên cô chịu lạnh kém, Bảy Ếch thì quanh năm ở Bình Định, cái nơi nắng gió đi đôi với người, anh ta chịu nóng ẩm quen rồi nên chịu lạnh cũng kém nốt. Chỉ có ông Tường là người từng trải qua đủ loại thời tiết nên vẫn chịu được. Bác thì đi qua Trung Quốc, Tây Tạng và từng khổ tu trên núi Hy Mã Lạp Sơn và một số các núi tuyết lớn nên cũng thích ứng với cái lạnh này. Bỗng Thiềm Thừ trong túi Bảy Ếch kêu lên, nó nhảy khỏi túi rồi nhảy đi đâu đó. Bác thấy lạ thì cũng đi theo, Thiềm Thừ dẫn bác tới một nơi có một cái hồ nước, ở đó có nước còn nóng. Bảy Ếch thấy vậy thì định nhảy xuống.

Bác nói:

- Đừng có xuống

- Sao vậy anh, có nước nóng thì mình phải tắm chứ?

Ông Tường đứng từ xa nói:

- Đây là ở sâu trong lòng đất, các hồ nước dưới này đều tích tụ các loại khí độc hại, cái hồ nước nóng đó là một cái bẫy. Vào đó đầu óc con người thư giãn mà quên mất sự nguy hiểm.

Bác nói Bảy Ếch lui ra xa và hỏi Thiềm Thừ:

- Sao lại chạy tới đây, có gì sao?

Thiềm Thừ nhảy tới gần hồ nước rồi le lưỡi liếm mặt nước, bỗng dưới đó xuất hiện những bọt bong bóng rồi những đầu Ếch khác nhô lên, chúng có màu như tôm bị hấp chín, Bác nhìn thấy thì kêu lên:

- Ếch nóng lạnh, sao chúng lại ở đây?

Con Ếch nhìn thấy Thiềm Thừ thì có vẻ lạ nên chúng nhảy lên bờ, đứng trên tảng băng thì da chúng lại đổi sang màu lam. Bảy Ếch định tới gần thì Bác nói:

- Đừng có tới gần, chúng nguy hiểm lắm. Mau đi thôi

Bảy Ếch nói:

- Sao vậy anh

- Vì thiên địch của chúng đang ở gần đây.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.