Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 15

Tiểu thuyết gốc · 1735 chữ

Hàn khí ở đây càng lúc càng tăng cao khiến cho mọi người dần cảm thấy cái lạnh tê tái, cắt da cắt thịt đang len lỏi vào người. Bác nói:

- Đi khỏi đây mau, thiên địch của loài Ếch nóng lạnh này chuẩn bị tới rồi đó.

Bảy Ếch kêu:

- Nghiêm trọng vậy sao anh?. Bộ chúng nguy hiểm lắm hả?

Bác chỉ gật đầu, rồi ra lệnh cho Thiềm Thừ quay lại. Rồi Bác nói mọi người tìm đường đi khác, nhưng đúng lúc này những tiếng rít quái đản, như tiếng trẻ em khóc xen lẫn các tiếng khào khào ma mị khiến cho tất cả đều rợn sống lưng. Bảy Ếch chỉ về phía sau rồi nói:

- Sao, sao lại có nhiều ma trơi vậy chứ?

Xung quang là các đóm sáng màu lam bập bùng, chúng nhiều vô số và đang di chuyển dần dần về hướng mọi người. Bác nhìn thấy thì hít một hơi rồi nói:

- Cuối cùng cũng tới.

Những đóm sáng màu lam đó dần dần đi ra khỏi, dưới cái ánh sáng mờ mờ ảo ảo, những thân hình đó dần hiện ra. Chúng là những con dơi to lớn, đôi mắt màu lam đầy khát máu, lưỡi của chúng liếm qua liếm lại lộ ra hàm răng nanh ở hàm. Chúng không bay mà bò dưới đất, từ từ cứ thế tiến lại gần. Bác nhìn chúng rồi nói:

- Không ngờ lại có ngày gặp lại thứ này. Mọi người nghe kỹ, đừng để nó cắn vào người.

Ông Tường nhìn Bác đang nghiêm trọng thì hỏi:

- Có chuyện gì vậy Cổ, sao sắc mặt cháu xấu vậy.

Bác liền giải thích cho mọi người nghe về loài vật này, khi Bác từng ở Tây Tạng đã từng gặp qua chúng. Những người dân sống ở các vùng núi tiếng thường gọi chúng là quỷ tuyết. Chúng là loài dơi sống ở những nơi cực lạnh, thường ăn Ếch biến nhiệt để sống. Điểm đáng sợ của chúng là khi bị chúng cắn vào người thì người đó sẽ trải qua thời gian vô cùng đau đớn, nội tạng như bị ngâm vào hầm băng, luôn chịu cảm giác bỏng lạnh ở trong người. Chưa kể khi bị chúng cắn thì người này sau ba ngày, máu sẽ bị đóng băng mà chết. Bác từng đi vào một di chỉ ở Tây Tạng, lần đó đoàn của Bác tới bốn người bị loài này giết. Cho nên Bác vô cùng e dè trước loại vật này. Tuệ Linh nói:

- Vậy máu của ông có thể kháng được chúng chứ?

Bác nói:

- Có thể kháng được nhưng bị chúng cắn thì pháp lực cũng bị đóng băng trong thời gian hai ngày, sức lực cũng bị hạn chế tới mức thấp nhất. Máu của Vu Hãn cũng chỉ là thứ bổ dưỡng với nó, có thể coi nó là thứ khắc tinh với tất cả các pháp sư.

Tuệ Linh nghe xong thì cũng hơi sờ sợ, cô là yêu tinh nên cũng kỵ hàn tính. Nhanh chóng bốn người cùng bỏ chạy về một hướng, đám quỷ tuyết cũng ào ào đuổi theo. Chúng không hề bay mà bò dưới đất rồi đuổi theo cả nhóm. Nhưng tốc độ của chúng nhanh vô cùng, khiến cho ai cũng không thể tin vào mắt mình. Bác đưa tay vào túi rồi lấy ra một lọ thuốc độc rồi uống nó vào người sau đó bác quay lại phun vào đám quỷ tuyết. Chúng bị dính thuốc độc của bác, có con ngay lập tức lăn ra chết nhưng điều đáng sợ đã xảy ra. Khi một con bị chết thì xác của chúng bị đồng bọn ăn mất, như vậy càng không để phí được. Những con dơi ăn càng nhiều thì cơ thể của chúng lại càng to lên và có các hoa văn rõ nét hơn. Bác nhìn thấy thì nói:

- Không được rồi, cơ bản thì bọn này vẫn giống lũ quỷ tuyết anh gặp ở Tây Tạng. Nếu cứ giết càng nhiều thì càng có những con lớn mạnh lên nhờ ăn thịt đồng loại. Đồng nghĩa với việc, chúng sinh sản càng nhanh.

Ông Tường bỗng lóe lên một ý tưởng rồi nói:

- Đúng rồi, dơi thường định vị bằng âm thanh. Chắc bọn này cũng như vậy

Ông Tường lấy ra một quả lựu đạn rồi định rút chốt ném về hướng chúng thì Bác nói:

- Không được đâu Bác, thân nhiệt của chúng ta cao hơn môi trường xung quanh nên có nhiễu âm thanh cũng không đánh lừa được chúng đâu.

Tuệ Linh chạy song song với Bác nói:

- Hay là ông lấy nghiệp hỏa từ phù của mình đốt chúng đi. Như vậy chắc sẽ được.

Bác cũng lắc đầu, vì nghiệp hỏa không thể dùng lung tung, nếu kích động các tà vật dưới này thì lúc đó sẽ không xong. Bác bắt đầu suy nghĩ để tìm cách thoát khỏi đám quỷ tuyết này, Bảy Ếch hỏi:

- Thế năm đó, sao anh thoát được chúng?

Bác nói:

- Lần đó, anh đi với người dân bản địa, họ dùng một loại thuốc có mùi để đánh lạc hướng chúng. Tiếc là loại thuốc đó, người dân không truyền công thức, chỉ bán lại cho người muốn vào hang băng. Anh vẫn không thể chế được loại thuốc đó.

Bảy Ếch hắt xì vài lần rồi nói:

- Mẹ nó chứ, suốt ngày bị đám này rồi đám khác rượt đuổi.

Khi cả nhóm đang chạy trối chết thì trước mắt xuất hiện một cửa hang khá nhỏ, vừa đủ để chui vào. Cả nhóm vội chạy vào đó để trốn bầy quỷ tuyết đang háu đói đuổi theo sau. Khi Bác là người cuối cùng chạy vao hang thì bầy quỷ tuyết cũng ngừng lại, từ dưới mặt đất một cái bóng đen lù lù xuất hiện. Nó nhìn cả nhóm rồi vuốt ve bầy quỷ tuyết:

- Tụi mày được việc lắm, chỉ cần đưa chúng vào lộ trình thì đại kế sẽ thành, he hehehehe.

Đám quỷ tuyết rút vào trong tuyết biến mất, chỉ để lại thân hình đen sì sì với đôi mắt đỏ ngầu kia. Bác và mọi người phải cố gắng chui vào trong hang, cái hang này lúc đầu khá nhỏ nhưng càng đi càng lớn dần,nó như một cái phễu lớn chứa một thứ gì đó Bác nhìn quanh rồi ôm đầu, khuỵu xuống:

- A a a

Ông Tường và mọi người vội chạy tới hỏi:

- Có sao không anh ơi?

- Cháu bị đau ở đâu hả Cổ?

- Thương bệnh của ông phát tác hay sao?

Bác dừng lại rồi từ trong người lôi ra một con quỷ tuyết, nó nằm ở sau bắp đùi của bác. Bác cầm lấy nó rồi lấy một cái lọ quăng nó vào trong lọ, Bác nhìn cái lọ rồi nói:

- Cái hang này có vấn đề, lúc vào thì rõ ràng trên người tôi không có thứ này, nhưng giờ lại bị thứ này cắn trúng. Không phải là quá ma quái sao?

Nghe Bác nói thì ba người kia vội kiểm tra lại thân thể nhưng không có con quỷ tuyết nào trên người, Bác vội ngồi xuống, đưa các luồng pháp lực đi tới chỗ mà nước bọt của quỷ tuyết đang xâm nhập vào. Máu chỗ bị cắn đó nhanh chóng bị đóng thành một lớp mỏng, Bác lấy bật lửa hơ qua chỗ đó, mặc dù rất đau vì rát nhưng Bác vẫn cố. Xong xuôi Bác lấy ít thuốc trong túi đắp vào vết thương rồi cố gắng băng lại. Bảy Ếch đi tới dìu Bác đứng dậy, Bác cảm nhận cả người đang lạnh run, Bác đang trong thời kỳ suy yếu do quỷ tuyết cắn trúng. Bác bắt đầu cảm thấy nghi ngờ mọi chuyện mình vừa trải qua, Bác khẽ lấy trong người một lá bùa màu vàng rồi vùi nó vào trong khe băng, sau đó bác lấy một ít máu ở chỗ cắn vẽ lên chỗ đó ít dòng chú ngữ. Bác nhìn nó rồi bắt đầu trầm lặng, khi lá bùa bỗng chốc bị một thứ gì đó bóp nát thành nhiều mảnh vụn khắp nơi. Bác khẽ nói:

- Đúng như mình nghĩ, cái hang này không phải là hang bình thường. Tuệ Linh, cô dùng yêu trảo của mình đánh mạnh vào vách hang này thử xem

Tuệ Linh nghe Bác nói vậy thì thắc mắc, nhưng Bác một lòng muốn cô làm vậy. Tuệ Linh nhún vai rồi đưa bàn tay ra phía trước, cả bàn tay cô xuất hiện một bàn trảo mơ hồ, yêu khí dần bọc lấy nó. Tuệ Linh đánh mạnh vào vách đá, âm thanh va chạm xuất hiện nhưng một điều kinh dị hiện ra. Băng ở khắp nơi dần rơi ra, nhưng không sập hẳn mà chúng rơi xuống, để lộ ra những phiến băng trong suốt và giống như gương soi. Khắp trên đó là các hình ảnh phản chiếu của mọi người trên đó, chúng méo mó kỳ dị và có phần đáng sợ. Tuệ Linh quay lại nói:

- Chuyện này là sao? Ông biết thứ này không?

Bác nói:

- Chúng ta đang bị nhốt vào một mê cung, những phiến băng trên tường là thứ phản chiếu giúp cho kẻ giật dây phía sau đang dõi theo chúng ta mà không bị phát giác

Bảy Ếch nghe xong thì nói:

- Anh nói vậy là sao, ai là kẻ giật dây?

Nói rồi anh ta lấy khẩu súng ra lên đạn rồi sẵn sàng bắn vào bất kỳ ai. Bác nói:

- Đừng có làm vậy? Tên giật dây không ở trong đây mà là ở một nơi khác.

Bác khẽ lấy trong người cây sáo xương rồi khẽ thổi nó, tiếng sao du dương từ từ vang lên đều đều khiến cho những tấm gương kia có dấu hiệu lạ. Nó như bị một viên đá ném vào trong mặt hồ khiến cho tất cả chúng từ từ có những thứ quái lạ đang dần hiện ra. Đó là những khuôn mặt méo mó, đau đớn, giận dữ và cả những biểu cảm đầy ma quái khác. Bác ngừng thổi rồi nói:

- Cuối cùng cũng chịu xuất hiện, ma gương.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.