Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Đỡ Nổi Ta Ba Chiêu!

Tiểu thuyết gốc · 2006 chữ

Phù Nam và Hàn Minh lấy tốc độ chớp mắt xông về phía đối phương.

Không chút tiếng động, bạch ảnh kiếm lóe lên hai bên xuyên qua nhau, quay lưng về đằng sau.

Phụt! Từ trên người Phù Nam một vết thương lớn trải dài từ bả vai trái hắn xuống dưới bên kia thân thể, huyết vũ loạn không bắn cao ba thước.

Hàn Minh bị thương nhẹ hơn, hắn phun ra một ngụm máu rồi quay lại nhìn Phù Nam.

"Ngươi thua"

"Kh-không thể"

Phù Nam ngã xuống, máu trên người chảy xuống hình thành vũng máu.

Một màn lật ngược tình thế khiến không chỉ những tu sĩ bên dưới ngạc nhiên mà còn khiến vài trưởng lão các tông môn khác chú ý.

"Không thể nào, Phù Nam thua rồi sao? Hắn là cường giả đứng top ba trong chiến trường thượng cổ đó" có người không tin nổi kinh ngạc nói

Vố số tiếng sôi nổi bàn luận bên dưới khiến khu vực sàn đầu của Hàn Minh càng thêm được người chú ý.

Hàn Minh từ đầu tới cuối đều là một mặt bình tĩnh coi như không nghe thấy lời bàn tán.

Chiêu thức ban nãy hắn sử dụng chính là thức thứ nhất trong "Cửu Thiên Huyền Kiếm pháp - Lưu Tinh", đây là kiếm pháp mà Hàn Minh có được trong một lần gặp kỳ ngộ ở động phủ của Thiên Huyền Kiếm Tôn.

Kỳ thật hắn không định để lộ chiêu này sớm như vậy, hắn tính coi chiêu này là át chủ bài đợi tới khi đánh với Hàn Khinh Thiên mới sử dụng nó.

Hàn Khinh Thiên với Hàn Minh vừa là huynh đệ tốt vừa là đối thủ cạnh tranh lẫn nhau.

Bọn hắn đều muốn trở nên mạnh hơn để không bị người còn lại bỏ xa, hơn hết là bọn hắn còn có một lời thề với nhau.

"Đáng tiếc nếu ban nãy không sử dụng thì ta cũng không thể thắng được" lắc đầu thở dài, hắn không suy nghĩ nữa mà tìm một chỗ trị thương.

Hàn Minh không biết bản thân đang được vài vị đại nhân vật quan sát.

Nhị trưởng lão Hạo Thiên Tông gương mặt già nua, âm thanh có chút khàn khàn hỏi thiếu nữ bên cạnh

"Thánh nữ, người thấy hắn như thế nào"

"Bình thường, cùng cảnh giới không đỡ nổi ta ba chiêu" Dạ Nguyệt hờ hững trả lời

Khụ khụ! Nhị trưởng lão nghe xong không khỏi ho sặc sụa vài tiếng, trong lòng thở dài nghĩ. "Ngươi so sánh như vậy cũng quá ép người đi, dù sao không phải ai cũng là quái vật như ngươi a!"

Bất quá tuy nói vậy nhưng trong lòng Dạ Nguyệt vẫn là đặc biệt chú ý tới Hàn Minh a.

Dù sao kẻ chỉ mới có tu vi Trúc cơ kỳ liền khiến Bạch Vân kêu nàng chú ý. Quan trọng là trực giác của bản thân cũng nói cho nàng biết người này không bình thường.

Hửm!

Dạ Nguyệt cảm nhận được linh khí ba động khác thường xung quanh Hàn Minh.

"Hắn đột phá rồi"

Xác nhận Hàn Minh thật sự từ Trúc cơ sơ kỳ tăng lên trung kỳ, Nàng cũng cảm thấy có gì ngoài ý muốn, dù sao Dạ Nguyệt đã từng lén quan sát căn cơ của hắn.

Căn cơ vững chắc, không vội vàng đột phá. Chiếu theo tốc độ này nếu không có kỳ ngộ đặc biệt thì chỉ cần 2 năm Hàn Minh liền có thể kết đan.

"Hàn Minh h..hắn đột phá rồi."

Không biết ai là người đầu tiên hét lên khiến những người khác cũng tò mò nhìn lại.

"Thật sự đột phá rồi, là Trúc cơ trung kỳ" rất nhiều người kinh ngạc.

Kỳ thực Hàn Minh đột phá là chuyện hoàn toàn bình thường, chỉ là dù sao cũng mới chiến một trận xong có thể liền đột phá khiến bọn hắn có chút bất ngờ mà thôi.

Linh khí ba động dần dần biến mất, Hàn Minh từ trong nhập định mở mắt ra.

"Với thực lực hiện tại, ta có thể chống lại Trúc cơ hậu kỳ tu vi"

Nắm chặt tay lại, hắn có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể mình.

Vui vẻ đứng dậy, Hàn Minh lại quan sát các trận đấu trên chiến đài.

"Chiến đài thứ bảy, Hàn Minh đánh với Nhiễm Y"

Nghe thấy tên của mình, Hàn Minh nhanh chóng đi lên chiến đài số bảy. Đối diện hắn là một thiếu mười tám mười chín tuổi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu.

Cánh tay mảnh mai cầm trường kiếm khiến người tưởng như vô lực.

Hàn Minh không có khinh thường, tinh thần đẩy tới mức cao nhất, hắn biết bất cứ ai có thể đi tới vòng này đều không thể là kẻ yếu.

Keng! Vừa bắt hai người lập tức lao vào nhau, tiếng kiếm minh va chạm vang khắp đấu trường.

Kiếm quang loé lên không ngừng, Hàn Minh không giữ lại chút thực lực nào, hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Tiếc là nữ tử ở bên kia cũng không hề thua kém hắn, thân thể nàng dù mảnh mai nhưng bộ pháp lại rất nhanh, giống như ngọn gió phiêu bạt nhẹ nhàng giữa hư không vậy, cơ bản rất khó phán đoán hướng di chuyển.

Dần dần, Hàn Minh rơi vào thế yếu, nữ nhân kia tốc độ quá nhanh khiến hắn vô pháp đánh trả.

Nhiễm Y không cho đối thủ có cơ hội thở dốc, nàng bộ pháp uyển chuyển vô thanh vô tức đến sau Hàn Minh.

Một kiếm đâm ra, mũi kiếm sắt bén một đường cấp tốc đến lưng hắn.

Hàn Minh không kịp đỡ chỉ đành chuyển động thân thể, khiến mũi kiếm đáng ra đâm vào tim hắn lại bị lệch xuống bên eo.

Cảm giác lạnh lẽo và đau đớn ở bên éo truyền đến não hắn, máu tươi chảy ra làm Bạch y ướt đẫm.

Quá nhanh!

Lập tức kéo dài khoảng cách, Hàn Minh dùng linh lực phong bế mạch khiến máu ngừng chảy.

Nhiễm Y không ngừng lại, tiếp tục đuổi theo hắn. Nàng biết vết thương đó chưa thể hạ gục hắn được.

Hàn Minh ánh mắt vô cùng bình tĩnh nhìn Nhiễm Y đang tiếp cận, tay nắm linh kiếm nhẹ nhàng hô:

"Lưu Tinh"

Một đường kiếm ảnh loé lên, chớp mắt liền đến trước mặt Nhiễm Y, khi còn cách mặt nàng vài tấc liền bị nàng dùng kiếm trong tay cản lại.

Rắc rắc! Âm thanh vỡ vụn vang lên, kiếm của Nhiễm Y đã bị gãy làm đôi.

Trên mặt nàng còn có một vết thương nhỏ, máu từ đỏ chảy ra.

Từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh kiếm khác, nàng căng thẳng nhìn Hàn Minh.

Lần trước tuy đã nhìn thấy chiêu này khi hắn đánh với Phù Nam rất nhanh, nhưng bây giờ tự thân cảm nhận nàng mới thấy được nó kinh khủng như thế nào.

Nếu không phải đã biết trước để đề phòng thì một kiếm vừa nãy lập tức khiến đầu nàng lìa khỏi cổ rồi.

Bất quá bây giờ Hàn Minh đã bị thương, nàng chỉ cần kéo dài thời gian liền có thể chiến thắng.

Hàn Minh nhìn Nhiễm Y không bị thương gì, trong lòng thở dài "quả nhiên là để lộ chiêu thức sớm liền sẽ bị người ta đề phòng"

Tiếp tục, hai người lại lao vào nhau tấn công, tiếng kiếm minh không ngừng vang lên.

Lúc sau, Hàn Minh hai mắt đỏ ngầu, hắn bắt đầu trở nên điên cuồng bỏ qua phòng thủ để tấn công.

Làm vậy tuy hắn sẽ bị thương nhưng đổi lại sẽ không bị động đỡ đòn như ban nãy nữa.

Nhiễm Y cũng phải gánh chịu áp lực rất lớn, nàng cũng sử dụng bộ pháp tới mức cực hạn.

Nàng bắt được cơ hội một kiếm đâm ra hướng tới trái tim Hàn Minh, nào ngờ hắn không những không tránh mà còn tiến lên tiếp cận nàng.

Một kiếm đâm trúng, máu tươi nhiễm đỏ trường kiếm của nàng, đồng thời Hàn Minh bên kia Lưu Tinh thức cũng được xuất ra, cực tốc kiếm ảnh liền hướng tới cổ nàng chém xuống.

Nhiễm Y định kéo dài khoảng cách nhưng cơ thể nàng chợt bị một lực lượng mạnh mẽ nắm lấy.

Hàn Minh một tay nắm chặt cánh tay mảnh mai của nàng, một tay cầm kiếm chém tới cổ nhỏ.

Thấy lưỡi kiếm sắp chạm tới cổ nàng, Nhiễm Y hoảng loạn nàng không cam lòng hét lớn "ta nhận thua!!"

Trường kiếm bay tới ngay trước cổ nàng chợt ngừng lại, máu tươi ở cổ lăn trên lưỡi kiếm, ban nãy chỉ cần nàng nói chậm một giây nữa thôi là bây giờ đầu và cổ liền phân làm hai.

Quy tắc của chiến đài chính là nếu một trong hai bên nhận thua, bên còn lại không thể hạ sát, nếu cố ý vi phạm liền sẽ bị trừng phạt, Hàn Minh cũng không muốn vi phạm quy tắc này cho nên mới dừng tay ở giây phút cuối.

Hai bên từ từ kéo dài khoảng cách, Hàn Minh nhanh chóng đi xuống sân để trị thương.

Ban nãy thật sự quá nguy hiểm, nếu không phải Hàn Minh giữ được bình tĩnh, lại ra tay chớp mắt khiến đối thủ không kịp phản ứng thì có lẽ người chết là hắn rồi.

Một kiếm kia cũng không có đâm trúng tim hắn mà đã bị hắn dùng kỹ xảo khiến nó đâm lệch đi.

Những người quan chiến không khỏi sợ hãi, bọn hắn nhìn thấy một màn Hàn Minh điên cuồng, lại nhìn thấy hắn trực tiếp đỡ một kiếm để phản công.

Ai ai cũng cảm thấy người này thật điên cuồng, là một con mãnh thú không thể trêu chọc.

Hàn Minh gắng chịu đau đớn, nuốt vài viên đan dược rồi lập tức nhập định chữa thương.

Các vết thương trên người hắn lấy tốc độ mắt thường có thể quan sát đang nhanh chóng khép lại.

Không bao lâu, toàn bộ vết thương ngoài da của hắn đã khôi phục, nhưng nội thương trong người hắn vẫn không thể khỏi nhanh như vậy được.

Cũng may hiện tại Hàn Minh đã đánh xong đối thủ cuối cùng cho nên tiếp theo chỉ cần đợi những người khác đánh xong là được.

Trên khán đài, Huyết Tông trưởng lão vuốt vuốt râu cười nói.

"Tiểu tử Hàn Minh kia không tệ, có thể trong thời gian ngắn đưa ra quyết định điên cuồng và giải quyết mọi thứ một cách bình tĩnh như vậy, tâm tính rất thích hợp với Huyết Tông ta"

"Hừ, lão già ngươi nói không biết ngượng, chỉ cần là người tiến vào chung cuộc thì có ai không phải là kẻ điên cuồng và mạnh mẽ chứ?"

Một âm thanh già nua tức giận phản bác lại. Hắn là trưởng lão đại diện của Thanh Dương Tông.

"Được rồi, các vị không cần phải tranh cãi, nếu đã lọt vào tứ cường thì việc hắn chọn tông môn nào liền do hắn quyết định"

Lão già vừa lên tiếng khuyên ngăn chính là trưởng lão đại diện của Thiên Thương Cung.

Những người khác nghe vậy, không khỏi cười nói hùa theo.

"Hai lão già các ngươi cứ như trẻ con vậy, cứ gặp nhau là phải cãi nhau mấy câu"

"Haha, đều là lão đầu tử cả rồi, các ngươi vẫn không khác gì lúc đó cả"

Những người ngồi ở đây đa số đều là người cùng một thời đại, bọn hắn đương nhiên ít nhiều đều biết đối phương cho nên nói chuyện không cần câu nệ.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.