Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý nghĩa ẩn sau logo của trường

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Chương 23: Ý nghĩa ẩn sau logo của trường

Sau 10 phút đợi chờ, Huy cũng cầm được đồng phục của mình. Bấy giờ, hắn mới có cơi hội xem xét kỹ hơn.

Hắn nhận tổng cộng 11 món gồm 2 cái áo blazer, 1 cái cà vạt, 2 cái áo sơ mi tay ngắn, 2 cái áo sơ mi tay dài, 2 cái áo thể dục và 2 cái quần tây đen.

Phần ngực trái của áo thì in tên cùng với logo của trường. Còn phần ngực phải thì in họ tên và lớp.

Logo của trường là hình một con cá chép đang cố vượt qua một dòng thác chảy xiết để tới một cánh cổng.

Thấy vậy, cảm xúc trong lòng của Huy chợt dao động nhẹ. Hắn hiểu ý nghĩa của chiếc logo này và cũng như mục đích mà nhà trường muốn nhắm đến.

- Thì ra trường lấy cái tên Vũ Môn là vì vậy ư? Ngôi trường này sẽ đóng vai trò là thác nước. Còn học sinh sẽ là những con cá chép nhỏ.

- Để có thể tới được cánh cửa kia, khó khăn và thách thức là điều phải có. Con cá chép nhỏ này sẽ phải hy sinh rất nhiều điều. Thậm chí kể cả hi sinh luôn mạng sống, nó cũng chưa chắc tới được đó.

- Bất cứ con cá chép nào nhìn vào cũng sẽ thấy nguy cơ trùng trùng trong cái thác nước kia. Có con chọn cách từ bỏ, có con chọn cách bước tiếp.

- Đối với những con cá chọn cách vượt thác, chỉ cần còn có hy vọng chạm vào cánh cửa kia, dù còn một hơi thở, bọn nó sẽ không ngần ngại mà lội tiếp.

- Chỉ cần tới được đó, chúng nó sẽ thay da đổi thịt, biến đổi tinh huyết và trở thành một giống loài uy nghiêm cao thượng khác.

- Cá Chép Vượt Vũ Môn Hóa Rồng!

Hồi phục tinh thần, Huy thoáng nhìn quanh lớp một vòng. Hắn muốn biết liệu trong lớp này còn có ai khác hiểu được ý nghĩa của cái logo này không?

Nhưng sự thật đã làm cho hắn thất vọng. Sau khi nhận được đồng phục, bọn họ bắt đầu bàn tán về chất liệu và kiểu dáng của nó. Không một ai để ý tới chiếc logo của trường nằm ở bên ngực trái kia.

Thầm lắc đầu một cái, hắn quay sang nhìn cool girl thì thấy nàng ta đang cầm lấy một tà áo dài trắng tinh khiết.

Cùng lúc đó, giọng của cô Mai Anh vang lên:

- Sáng thứ hai hàng tuần, các bạn nữ sẽ mặc áo dài để đi học. Còn các bạn nam thì chỉ nên mặc chung một loại đồng phục nhé.

- Vì có 2 loại đồng phục khác nhau, nên cô sẽ cho các em một ít thời gian để suy nghĩ nên mặc đồ gì trong thứ hai tuần tới. Sau 5 phút, các em giơ tay bỏ phiếu nhé.

- À các bạn nữ cũng có thể dơ tay bỏ phiếu giúp các bạn nam nữa nhé.

- Dạ.

Mặc dù cả lớp cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng sau khi đáp lại lời của cô, cả trai lẫn gái lập tức mở hai ảnh mẫu ở trong group lớp ra. Họ hết nhìn vào trong ảnh rồi lại nhìn vào hai cái áo ở trên tay.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Mai Anh nhìn quanh lớp một vòng và nói to:

- Đã hết giờ. Em nào thích mặc áo sơ mi tay ngắn thì dơ tay?

Tức thì, một phần ba cánh tay được đưa lên.

Thấy thế, Mai Anh cười mỉm và nói tiếp:

- 1 phần 3 học sinh trong lớp chọn áo tay ngắn. Thế còn 2 phần 3 còn lại là chọn blazer, đúng chứ?

- Dạ!

Nghe tiếng đồng thanh này, nàng gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý, nói:

- Được rồi! Vậy tất cả các bạn nam sẽ mặc áo blazer trong bữa thứ hai nhé.

- Nếu không có thắc mắc gì nữa, lớp nghỉ.

Được sự cho phép của cô, lần lượt từng tóp học sinh bước ra khỏi lớp.

Nhìn người trong lớp thưa dần theo thời gian, Mai Anh thở phào một cái nhẹ nhõm. Vậy là ngày đầu tiên nhận lớp của nàng đã kết thúc.

Chẳng mấy chốc, lớp học giờ đây vắng tanh. Nàng đang chuẩn bị xách túi đi về thì bỗng đảo mắt xuống bên dưới.

Hai hàng lông mày cong khẽ nhíu xuống, nàng trừng mắt nhìn thằng Huy và tức giận nói:

- Có chuyện gì sao?

Thấy cô trừng, Huy biết nàng vẫn còn đang giận chuyện lúc nãy.

Hít sâu một hơi, hắn chầm chậm bước tới bục giảng. Đứng trước mặt của cô Mai Anh, hắn cúi người xuống một cái và dùng giọng điệu thành khẩn nói:

- Em xin lỗi chuyện lúc nãy.

Nhưng tiếng nói của hắn vừa kịp phát ra một nửa thì lập tức một tiếng “cháttttt” vang to.

Cả người của hắn lảo đã ngã xuống nền.

Trong khoảnh khắc ấy, hắn đau đến mức nổ đom đóm. Bên mặt trái của hắn lại lần nữa cảm nhận được uy lực của bàn tay trắng ngần.

Ngẩng mặt lên nhìn cô Mai Anh, Huy còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì đã thấy cô nổi giận “đùng đùng” bước từ trên bục giảng xuống và đi lướt qua người hắn.

- Chẳng lẽ cái tát này để trả thù mình trong vụ lúc nãy? Mà cũng không đúng. Haizz! Bọn con gái thật khó hiểu.

Trong lúc Huy đang ngồi ăn năn sám hối, có một thân ảnh kinh tâm động phách đứng tựa lưng ở cửa theo dõi diễn biến ở bên trong.

Thân ảnh kiều diễm kinh tâm động phách này là Mai Anh. Sau khi bước ra ngoài lớp, nàng đứng tựa lưng vào cánh cửa và lén lút nhìn vào bên trong.

Thấy thằng nhóc này vẫn còn chưa đứng dậy được, nàng bỗng nảy sinh một cảm giác tội tội.

Nhưng khi nghĩ tới viễn cảnh nó cúi người xuống tính ngó ngã tư đường, cảm giác này lập tức tiêu tan.

Nghĩ tới đây, nàng nghiến răng nghiến lợi thì thào:

- Đừng nghĩ tôi không có biện pháp đối phó anh. Vào ngày học chính, camera xung quanh trường đều sẽ được bật 24/24. Khi đó, anh mà còn dám láo thì đứng trách tui ra tay độc ác.

Thấy thằng nhóc đã đứng lên và chuẩn bị bước ra, Mai Anh tức giận hừ một cái và nhanh chóng rời đi.

Thứ hai, ngày 01 tháng 8 năm 2016.

Cứ hở tới ngày nghỉ, thời gian trôi nhanh một cách kỳ lạ.

Mới hôm qua thôi, Huy còn dual rank với BéMèoCute từ 8 giờ sáng tới 9 giờ tối.

Vậy mà giờ đây, hắn lại phải thức dậy từ sớm để chuẩn bị cho ngày học đầu tiên của năm cấp 3.

- Reng ~ reng ~ reng! Tiếng báo thức đổ chuông lần thứ 3.

- Chết tiệc!

Với đôi mắt nhắm nghiền, Huy vừa dùng tay đập lên cái đồng hồ báo thức, vừa dùng tay tát vài cái vào khuôn mặt của mình.

Thức dậy với trạng thái tinh thần uể ỏi, hắn chả muốn đi học tý nào. Nhưng không thể, hắn cần phải lên trường vào ngày hôm nay.

6 giờ 30 phút, Huy đã khoác lên trên người bộ đồng phục của trường. Đứng ở trước gương săm soi một lúc, hắn mới mang đôi giày thể thao màu trắng nhái của một thương hiệu nào đó.

Bước lên con chiến mã và bắt đầu đạp đi, khuôn mặt của Huy nhanh chóng đỏ bừng khi đi đâu mọi người cũng nhìn và há hốc miệng cười.

Lúc này, hắn mới biết bản thân nổi bật như thế nào ở vùng quê này. Ai đời là học sinh mà lại mặc blazer. Đây cũng không phải là thế giới trong anime a.

Khi đi ngang qua ngôi trường tiểu học mà năm xưa mình đã từng học, một số em học sinh nam thấy hắn đi qua liền lập tức gào lên:

- Bay ơi bây.. Siêu Nhơn Đen Cưỡi Xe Đạp đi diệt trừ yêu quái kìa.

Nghe được tiếng gào phát âm chưa rõ này, hai tay của Huy đang cầm tay đông bỗng run rẩy lên từng đợt. Theo đó, bánh xe trước cũng lảo đảo, sẹo qua sẹo lại khiến cho cả cái xe đạp mất thăng bằng.

Thanh âm này được cất lên, vô số ánh mắt của đám học sinh dồn về phía Huy. Tức thì, có tới hai ba chục em nhanh chóng chạy tới và chặn lấy đầu xe của hắn.

- Anh Siêu Nhơn ơi.. Chở em đi diệt trừ yêu quái với..

- Em thích siêu nhân đỏ. Siêu nhân đỏ đâu anh?

- bla bla..

Thấy tụi nhỏ dùng đôi mắt lóe sáng nhìn mình và đặt câu hỏi, hắn không biết che giấu mặt đi đâu cho đỡ ngại.

Bình thường, người mặc blazer sẽ đi xe máy hoặc oto. Còn hắn thì cưỡi lên con chiến mã. Nổi bật như vậy, có trời mới cứu được hắn.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.