Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu

Tiểu thuyết gốc · 1932 chữ

Bạch Vân và Hy 1 người kể,1 người nghe đến sáng hôm sau.Đừng nhìn Hy làm người cứng nhắc,hắn đối với Bạch Vân kiên nhẫn vô cùng.Một đêm qua đi hắn dường như nói hết mọi chuyện mà hắn biết cho Bạch Vân nghe,chỉ là BẠch Vân vẫn có cảm giác giọng điệu hắn có gì đó không đúng

Mặt trời đã lên cao,thanh niên kia mới tỉnh lại.Không như tưởng tượng,hắn không có kích động,không có đau khổ,tất cả chỉ là bình tĩnh

“Tôn Vũ,tại sao ngươi không khóc”Hy không hề có 1 chút an ủi hỏi.BẠch Vân bây giờ cũng đã biết thanh niên gọi Tôn Vũ,phụ mẫu hắn chết trong 1 cuộc chiến với Thổ Linh Tộc từ khi hắn còn 2 tuổi.Từ đó hắn chính do 1 tay tổ phụ,tổ mẫu hắn nuôi lớn,chỉ là bây giờ hai người cũng đã chết.Tôn Vũ kích động mới là bình thường

“Tộc Trưởng,ngươi biết trước khi lên mặt biển thì tổ phụ dặn dò ta gì hay không.Hắn nói ta đừng bao giờ trở thành kẻ vô dụng,rằng họ Tôn của hắn không tồn tại những kẻ đáng khinh bỉ như vậy”

Không khí dường như bỗng trầm lại 1 chút,nhớ lại hình ảnh 2 lão phụ kia Bạch Vân bỗng tràn đầy không cam lòng,không cam lòng tại sao hắn lại yếu ớt như vậy.HY cũng nghiêm nghị nhìn Tôn Vũ,vẫn là lần đầu tiên hắn dùng ánh mắt nghiêm túc như vậy nhìn người khác

”Dòng họ Tôn đã theo hầu hàng trăm đời Tộc trưởng khác nhau trong lịch sử.Bọn họ chính là trụ chống trời của bộ lạc,tất nhiên không tồn tại thứ vô dụng.Chỉ tiếc bộ lạc đã không còn,tộc trưởng như ta cũng không còn ý nghĩa gì nữa.Nhưng ngươi có cam lòng trở thành kẻ theo hầu của Bạch Vân hay không.Con ta không phải là cá trong biển mà chính là rồng trên bầu trời,chính là kẻ sẽ lập nên niên kỉ của lưỡng cư tộc chúng ta”Hy nắm chặt nắm đấm hét lớn,tiếng hét sục sôi hào khí truyền đi trong không khí tạo nên 1 làn gió mát quét xa vạn dặm

Bạch Vân cũng bị thứ hào khí đó làm cho khí huyết sục sôi,chỉ là rất nhanh hắn đã quay trở lại hiện thực,người như phụ thân hắn còn thậm chí không bảo vệ nổi bộ lạc.Hắn lại có thể lập nên kỉ nguyên của Lưỡng cư tộc,sao có thể chứ

Tôn Vũ cũng không đáp lời,trở thành người theo hầu của kẻ khác,đồng nghĩa với việc chủ nhân chỉ có thể chết sau khi hắn đã ngã xuống.Hắn không sợ chết,hắn chỉ sợ theo sai chủ nhân rồi làm ô nhục tổ tiên hắn,so với chủ nhân tổ phụ hắn là tộc trưởng Hy thì rõ ràng Bạch Vân còn chưa có tư cách đó.Ngoài ra còn 1 lý do khác đó là hắn không cam lòng theo hầu người,hắn cũng muốn một tay tạo nên một truyền kỳ cho chính mình mà không phải là của người khác

“Ta sẽ cố hết sức bảo vệ hắn”.Tôn Vũ cuối cùng chỉ có thể nói ra như vậy

“Haaaaaaaaa,rồi sẽ có 1 ngày ngươi sẽ chủ động quỳ phục hắn,không vội,không vội.Đi thôi”Hy cũng có vẻ không quan tâm lắm nói,với nhi tử hắn vẫn có lòng tin tuyệt đối.Nói xong hắn lại nắm lấy cổ Bạch Vân và Tôn Vũ lên rồi vút bay về hướng bắc.Cảm nhận làn gió đập thẳng vào mặt,Bạch VÂn cười khổ,hắn không rõ Bạch Vũ trước kia có làm được lời Hy nói hay không nhưng hắn thì chắc chắn là không làm được rồi

Rất nhanh hòn đảo đã biến mất sau đường chân trời,dõi mắt bốn phía chỉ thấy mặt biển vô biên vô hạn,trên không trung Hy vạch phá những đám mây lao vút.Từ bắt đầu đến bây giờ hắn chỉ 1 đường bay đi hướng phía bắc,cũng không biết mục đích của hắn là gì nữa

Một bóng đen bỗng bị đánh bay ngược về phía sau,bóng đen đánh thẳng vào biển tạo nên 1 hố nước lõm xuống hàng chục m.Trên không trung trống rỗng xuất hiện 2 nam 1 nữ,trong đó bắt mắt nhất là nữ tử mặt lạnh lùng mặc đạo bào đỏ như máu.Nói hắn bắt mắt nhất cũng không phải do vẻ ngoài đẹp đến yêu dị của hắn mà là không khí xung quanh hắn đang không ngừng vặn vẹo,vặn vẹo đến mức tựa hồ sắp bốc cháy

Mặt biển trong tầm mắt bỗng đông cứng lại,phía trên mặt băng, 1 đống băng đá đang không ngừng cao lên.Đến khi cao cỡ người trưởng thành,đống băng bỗng biến đổi,đần đần nó biến thành 1 nam tử cao lớn vạm vỡ với làn da màu xanh nhạt

HY lung lay đôi tay đang hơi tê dại của mình rồi dương mắt nhìn lên ba người kia,hắn lần này cũng không định trốn xuống đáy biển nữa.Lần trước trốn xuống được đáy biển chẳng qua là do có phụ thân hắn chặn lại phía sau,nếu bây giờ chỉ cần hắn chuyển hướng xuống phía dưới thì ba tên kia chắc chắn sẽ tung đòn mạnh nhất chặn hắn lại.Hắn có mạnh thế nào đi nữa cũng phải mất khá lâu mới đánh tan được 3 tên kia rồi lặn xuống nước,như vậy chi bằng trên mặt nước đánh chết chúng đi cho rồi

“Các ngươi cũng đánh giá cao ta quá đi,ta chỉ là 1 tên thần nhân vừa tiến cấp không lâu mà thôi,không cần 3 thánh tử của Thổ Linh Điện đến đây giết ta đi”

“Thiếp thân cũng không muốn đến đây đâu,chỉ là ngay cả Kim Thử cũng bị ngươi đoạn mất 1 tay nên ta cũng không còn cách nào khác.Dù sao ta cũng đã đến đây rồi,ngươi vẫn nên khoanh tay chịu chết đi thôi,đỡ đi đau khổ xác thịt cũng tốt”Nữ tử dẫn đầu mở miệng ,tiếng nói của hắn tựa tiên âm làm người ta không tự chủ được mà thả lỏng cảnh giác 1 chút

“Huyết tiên tử,ngươi cũng đánh giá thấp bổn toạ quá đi,dù không biết các ngươi theo dấu ta như thế nào nhưng đã đến rồi thì cũng đừng đi nữa”Hy có vẻ không quan tâm lắm nói,hắn quả mới thay máu tiến cấp lên thần nhân nhưng chỉ 3 tên thánh tử ,thánh nữ thì còn lâu mới thắng nổi hắn

Mỗi 1 chữ Hy nói ra,nhiệt độ trong thiên địa lại thấp đi 1 đoạn,ngay khi hết câu thì xung quanh hắn đã bị đông đến liên tục phát ra tiếng tí tách,tựa hồ không gian 1 s nữa sẽ bị đông đến nát

“Quả là trăm nghe không bằng 1 thấy,ta vẫn là lần đầu tiên thấy 1 tên dị huyết lớn lối như vậy”Một tiếng nói trung khí mười phần bỗng vang vọng khắp thiên không,nhiệt độ đang không ngừng hạ xuống đến mức ba thần nhân Thổ Linh Điện không ngừng rùng mình bỗng tăng lên

Mặt biển dưới tác dụng của 2 nguồn sức mạnh đối lập bỗng xuất hiện dị tượng,một bên mặt biển là mặt băng trắng xoá tưởng chừng sẽ tồn tại vô tận,nửa còn lại là một mảnh nước biển bị đun đến không ngừng bốc hơi nước trắng xoá

Không khí trước mặt nữ tử kia bỗng trở nên đỏ lạ thường,1 giọt dung nham xuất hiện.Dần đần giọt dung nham không ngừng biến lớn rồi cuối cùng biến thành 1 quái thú dữ tợn,phía trên ngồi một nam nhân trẻ tuổi với mái tóc màu xanh

Nhìn quái thú cánh lớn thân nhỏ trông như 1 con chó có thêm đôi cánh trước mắt,Hy cuối cùng cũng biết vì sao hắn trốn xa đến như vậy rồi mà vẫn bị đuổi theo.Nhìn tên phó điện chủ Thổ Linh Điện vừa xuất hiện,Hy biết hôm nay rời đi không dễ dàng

Rõ ràng tên phó điện chủ kia cũng không muốn nhiều lời,hắn hai tay chụp lại với nhau rồi tách ra,theo khoảng cách giữa hai bàn tay càng lúc càng xa,1 thanh kiếm như thể được đúc thành từ nham thạch bỗng thành hình

Hắn một kiếm chém mạnh xuống phía dưới,ngay khi mũi kiếm vừa chỉ xống thì thân hình hắn cũng biến mất theo.Lúc tiếp theo hắn xuất hiện thì đã ở bên cạnh Hy,mũi kiếm chém xuống vừa đúng lúc chém đến đầu của hắn.Hy cũng không bắt ngờ gì,bàn tay hắn bỗng biến thành băng,một trảo chính xác chặn lại lưỡi kiếm,băng hoả gặp nhau phát ra những tiếng xì xì khó nghe

Một kiếm không thành công,nam tử cũng không dừng lại hắn liên tục huy động nham kiếm tấn công,chỉ là không thể vượt qua khỏi băng trảo của Hy

Khói xanh bỗng tràn lên che lấp khắp mặt biển,bên trong làn khói,Hy một tay chống đỡ trước ngực,trong tay hắn là 1 thanh kiếm làm từ đá.Đối diện hắn,nam tử kia ôm tay mà đừng,tay hắn rõ rằng đã bị bỏng,tất nhiên hắn không thể bị bỏng bởi chính nham thạch của mình được ,hắn chính là bị động lạnh đến bỏng

Hơi nắm chặt,thanh kiếm làm từ nham thạch đã nguội lạnh thành đá liền nát vụn bay theo gió,Hy khởi mình tấn không trước.Hắn một trảo vung ra,miệng há rộng,từ trong miệng hắn phun ra một ngọn lửa màu trắng,ngọn lửa bao trùm lên bàn tay làm nó trông lộng lẫy hơn hẳn

Nhưng đối thủ hắn không có nhã hứng thưởng thức nó,cảm nhận hơi lạnh bốn phía,nam tử biết không thể vui đùa nữa,hắn lui mình ra sau,hai tay không ngừng bấm pháp quyết.Khi băng trảo đã gần như chạm đến mặt,hắn cuối cùng cũng có hành động,đôi mắt hắn bỗng đỏ bừng,từ bên trong bỗng bắn ra hai luồng ánh sáng đỏ chót mang nhiệt độ cao không chịu nổi

Hai luồng sáng và băng trảo chạm vào nhau,âm thanh như móng tay cào vào kính vang vọng khắp thiên địa.Một vụ nổ lớn xảy ra, từ bên trong làn khói bụi Hy và nam tử dần dần xuất hiện,chỉ là bọn họ trông cố vẻ không tốt lắm,khắp thân thể là lít nhít vết thương đang không ngừng chảy ra thứ máu màu vàng nhạt

Mọi việc diễn ra như chớp mắt,3 tên thánh tử bây giờ mới kịp phản ứng.Ba người cũng không lao lại cận chiến mà đều nhanh chóng vận khởi linh lực.Ba đạo pháp thuật trùng trùng điệp điệp vượt qua không gian đánh đến .Hy làm hắn đang định lao lên cũng phải ngừng lại

Từ bên trong miệng của hắn bỗng tràn ra 1 luồng hơi lạnh,hơi lạnh tập trung vào với nhau cuối cùng tạo nên một bức tường băng xanh thẳm.Tường băng vừa hình thành,phía trước nó liền hiện ra 3 ngón tay lớn hơn đầu người,trong đó 2 ngón tay màu vàng đất mang đầy khí tức trầm trọng,ngón tay còn lại thì đỏ như máu hiện rõ từng đường vân được bao quanh bởi tràn đầy liệt diễm

Ba ngón tay và tường băng đánh mạnh vào nhau để rồi cùng nhau sụp đổ,ba thánh tử phá vỡ những vụn băng li ti mà đánh tới.Bên kia nam tử cũng hành động,bốn người một mặt nghiêm trang đều tung ra pháp thuật mạnh nhất.Chính giữa làn mưa pháp thuật do 4 thánh nhân tạo ra,Hy hồn nhiên không sợ,trong đôi mắt đầy vẻ khinh thường

Bạn đang đọc Bộ Tộc Người Lưỡng Cư sáng tác bởi an3679.
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi an3679.
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.