Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn đấu

Tiểu thuyết gốc · 1609 chữ

Tuy nhiên cũng là có không ít người không gặp phải thương thế quá cao sau một kích vừa rồi của Bảo Sơn, trong đó là một tên thiếu niên có thực lực cấp D nhị phẩm cùng với hai người cấp D nửa bước nhị phẩm.

Ba người bọn chúng cũng là một bậc tu vi kinh người ở trong hàng ngũ thế hệ trẻ thuộc mỗi tổ chức của mình.

Lúc này thiếu niên kia hét lên một tiếng xung quanh thân ảnh lượn lờ từng trận hàn phong, tiếp đó hắn rút lấy trong túi trữ vật ra một tấm bùa màu lục rồi vung lên hư không đôi mắt nhắm lại ngâm lấy một ngụm khẩu quyết phức tạp.

Lập tức một làn hắc khí quỷ dị từ tấm bùa tản ra lao vọt tới vị trí của Bảo Sơn. Cùng lúc này hai thiếu niên khác có tu vi sơ kì nửa bước nhị phẩm cũng cắn răng một người hương hỏa lượn lờ, một người băng phong gào thét không tiếc hao hết thể lực mà đối với Bảo Sơn lao tới.

Liền là Bảo Sơn lúc này con ngươi cũng có chút giật giật, nhưng thần sắc của hắn ngay lập tức liền bình thường trở lại, đôi tay một hồi bấm quyết.

Sàn đấu một hồi run rẩy sau đó nhiệt độ không ngừng khuyết tán lên. Một bàn tay cực kì to lớn được bao bọc bởi từng đoàn hỏa khí bất ngờ từ phía dưới chui lên.

Chỉ thấy bản tay khổng lồ kia mở rộng ra chống đỡ lại những pháp bảo vừa rồi tạo nên một tiếng nổ ầm trời, 3 thiếu niên kia thần sắc biến đổi không tự chủ được phải lui lại mấy bước cho đến khi chấn định trở lại cả ba đều phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng Bảo Sơn vẫn là chưa có dừng lại, hắn lấy trong túi trữ vật ra một thanh trường thương, tiếng thương xé gió theo tốc độ của hắn mà phóng tới ba thiếu niên kia.

Trên người Bảo Sơn hỏa vụ ngưng tụ, trên lưng của hắn hình thành một đôi cánh lăng không mà tới. Trường thương như một mũi tên được rời khỏi cung xé gió ầm ầm lao tới.

Ba thiếu niên cũng là trầm trọng biểu tình, bọn chúng không tiếc phải hạ thấp tu vi điều khiển mọi loại thần thông chỗng đỡ lại mũi thương cùng Bảo Sơn đang lao tới.

“Ầm ầm”

Tiếng nổ động trời cùng với vết nứt trên sàn đấu do đường đi mũi thương tạo ra làm nên một hồi chấn động, tuy nhiên do có trận pháp duy trì nên ngoài phạm vi sàn đấu không phải chịu bất cứ tổn hại gì.

Bên trong lúc này ba thiếu niên kia ngã gục xuống, từng người trên môi đều xuất hiện máu tươi, cả ba đều trọng thương nghiêm trọng hiển nhiên cuộc đời về sau tu vi cũng là khó có thể tăng tiến.

Còn Bảo Sơn thần sắc cũng có chút ảm đạm nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười mỉm, chỉ là không ai có thể nhận ra trong mắt của hắn còn có một tia châm chọc.

Mà đối với việc Bảo Sơn đánh ba thiếu niên kia tới mức trọng thương như vậy làm cho những thành viên của tổ chức bọn chúng lửa giận cũng không ít nhưng khi nhìn tới Hoàng Diệp thì lửa giận ấy lại bị nén lại.

Một bên khác, nữ nhân duy nhất trên sàn đấu đang bị Binh Kha cầm chân. Ngay từ khi bắt đầu Dương Tử đã muốn tới quyết đấu với Bảo Sơn nhưng nàng lại bị tên này cản lại.

Hiển nhiên, Binh Kha cũng là một trong những thiên tài có tư chất đặc biệt trong thế hệ này. Đặt hắn vào so sánh với Bảo Sơn thì cũng là khó có thể phân thắng bại.

Dương Tử nhíu chặt đôi lông mày, nàng đã phóng thích ra không ít thần thông tới Binh Kha nhưng đều bị hắn hóa giải. Tên này tuy là băng hệ nhưng năng lực của hắn ta rất quỷ dị.

Khắp người Binh Kha đều được bao bọc bởi lớp băng tuy nhiên lớp băng này về độ cứng cũng chẳng kém kim cương là bao.

Đối với các thần thông công kích tới mình Binh Kha cũng chẳng thèm để vào mắt, hắn liếm liếm môi thần sắc dâm tà hướng về phía Dương Tử không ngừng nói:

“Không tệ, ngươi ngoại hình rất hợp để làm đạo lữ song tu với ta, hôm nay ngươi sẽ làm thê tử của Binh mỗ.”

Đối với những lời nói này lửa giận trong lòng Dương Tử càng ngày càng nhiều, nàng cắn đầu lưỡi phun ra một giọt máu sau đó trong túi trữ vật lấy ra một cây quạt có gắn lông vũ xung quanh.

Một trận hoa anh đào từ trên trời bắt đầu rơi nhiều xuống phía dưới, thuận theo cái phất từ cây quạt giấy kia bay tới Binh Kha.

Từng cánh hoa đào bỗng hóa sắc nhọn giống như lưỡi kiếm rơi vào thân thể của Binh Kha kêu lên những tiếng leng keng chói tai.

Liền là ngay cả Binh Kha lúc này cũng thần sắc có phần biến đổi, hắn cắn răng nện một quyền xuống lòng đất làm cho gió lốc tán loạn đi.

Một đấm vừa rồi của Binh Kha quả thực kinh người, thân thể của hắn cực cứng cáp, gân xanh nổi đầy trên mặt và cánh tay.

Hắn lúc này cũng nghiêm túc trở lại không dây dưa mà muốn nhanh chóng đánh bại nử tử trước mặt này. Hắn biết phía sau hắn còn có một áp lực vô hình khác mang tên Bảo Sơn đang không ngừng chém giết.

Binh Kha lúc này dơ bàn tay của mình nên hướng về phía Dương Tử, nhiệt độ xung quanh hắn và Dương Tử lúc này đã giảm xuống cực điểm.

Phần ngực của Dương Tử lúc này từng trận nhói đau, nàng bắt đầu hít thở không thông, đôi chân không tự chủ được mà bị kéo tới gần Binh Kha.

Binh Kha đôi mắt hung tàn kéo thân thể của Dương Tử lại nắm cổ nàng nhấc bổng lên, hắn liếm môi:

“Thê tử, nàng đợi sau khi luận bàn này kết thúc ta sẽ lấy đan dược trị thương làm quà cưới, còn bây giờ nàng ngủ một giấc đi.”

Nói xong hắn khí lực truyền hết về nắm đấm nện một quyền trực tiếp vào phần bụng của Dương Tử.

Nhưng đúng vào lúc này đồng tử trong mắt Binh Kha co rụt lại:

“Không tốt, là giả.”

Hắn lập tức rụt tay lui lại về sau nhưng hết thảy đều đã quá chậm, thân thể mà hắn vừa nắm trên tay lúc này nương theo cú đấm của hắn mà vỡ ra thành vô số hoa anh đào.

Hàng trăm hàng ngàn cánh hoa anh đào lúc này bỗng nổ tung tạo thành một lực công kích cực mạnh bao quanh khắp người Binh Kha.

Binh Kha lảo đảo phun ra một ngụm máu tươi, gương mặt của hắn bị bỏng rất nặng khiến cho hắn thần sắc dữ tợn.

Trên trời lúc này thân ảnh Dương Tử lại hiện ra trên tay cầm một thanh trường kiếm lao vút xuống phía dưới đâm tới thân thể Binh Kha còn đang thở hồng hộc.

Binh Kha lúc này đôi mắt tràn đầy tơ máu:

“Tiện nhân.”

Hắn gầm lớn không ngừng oanh kích xuống sàn đấu làm đất đá bay toán loạn, liền là trận pháp cũng có dấu hiệu nứt vỡ.

Thân thể kim cương bất hoại của Binh Kha đến lúc này cũng phải nhận phản phệ nghiêm trọng mà không ngừng tan rã.

Dư âm khủng khiếp vừa rồi cũng làm cho Dương Tử phía trên không dần dà bị bức lui. Trường kiếm nàng cầm trên tay tan ra thành từng mảnh, mảnh vỡ của kiếm cứa lên khuôn mặt của nàng tạo ra những vết sẹo nhỏ trên gò má.

Chưa dừng lại ở đó Binh Kha đã điên cuồng tới cực điểm, hắn dậm mạnh chân xuống đất vọt liên kéo lấy thân ảnh của Dương Tử sau đó đập thật mạnh xuống sàn đấu làm cho sàn đấu càng là tổn hại nghiêm trọng.

Thế nhưng Binh Kha lại một lần nữa không tin vào mắt mình, đây vẫn là giả!

Khoảnh khắc đó hoa anh đào lại bay ra bao phủ lấy Binh Kha mà bạo nổ ầm ầm.

Liền là một thân khí lực cực mạnh như hắn lúc này cũng ngã gục xuống sinh cơ ảm đạm. Hắn lúc này chưa có chết nhưng cũng chẳng sống quá mười năm.

Mà Dương Tử lúc này thân ảnh mới từ mơ hồ dần dần hiện ra, nàng đang ngồi cách đó không xa liên tục ho ra máu.

Nàng vừa rồi là đã dùng đến sát chiêu mạnh nhất, lợi dụng tốc độ của mình mà chuyển động liên tục làm cho cơ thể nàng dần hóa mơ hồ.

Thật lâu sau Dương Tử mới khôi phục lại được một chút sinh khí đứng dậy cất bước đi tới vị trí Bảo Sơn cũng vừa là mới kết thúc cuộc chiến với ba thiếu niên kia không lâu.

Ps: Dạo này tìm thấy ý tưởng, mỗi ngày 1-2 chương nhé mọi người.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.