Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn phệ võ hồn, Sáng thế võ hồn.

Tiểu thuyết gốc · 2433 chữ

Bước vào tầng 2.

Đập vào mắt Thập Thần là sự vắng vẻ của nơi đây, hầu như chỉ có hắn và một vị thiếu nữ đang hấp thụ Linh Khí, ngồi trong góc kia của căn phòng.

Đi vào chính giữa của căn phòng, Thập Thần liền ngồi xuống bắt đầu dẫn động Linh khí tôi luyện thân thể.

Sau một khắc, nơi kia, bằng mắt thường có thể thấy được Linh khí ở đó phân biệt mà chia ra thành 2 lớp,

Lớp bên ngoài thì Linh khí khắp căn phòng ào ạt mà chạy vào nơi hắn đang ngồi khiến cho lớp bên trong gần thân thể của hắn, Linh khí tựa như ngưng kết thành các giọt nhỏ bé li ti mà rơi vào trên người hắn.

Cảm nhận được sự biến đổi của Linh khí, thiếu nữ kia liền nhúc nhích đôi mi.

Vừa mở mắt ra, nhìn vào chính giữa căn phòng, thấy được quanh thân của Thập Thần, Linh khí rõ rệt chia ra làm 2 lớp, trên mặt nàng hiện lên vẻ mộng bức

" Hắn.. hắn làm thế nào mà... mà có thể khiến Linh khí thành một dạng như thế ?", giọng nói đầy lắp bắp, mang ánh mắt đầy hiếu kì, nàng không ngừng chú ý đến Thập Thần.

" Hửm, quanh thân hắn có thứ gì ? "

" Tia hắc sắc ? ", một lúc sau, đi tới gần Thập Thần, nàng vừa chạm vào tia hắc sắc lưu chuyển quanh thân Thập Thần, lập tức võ hồn trong Hồn tâm của nàng liền run lên một cách mạnh liệt, dường như muốn thoát ra Hồn tâm mà chạy trốn, tựa như một đầu mãnh thú hồng hoang phát ra uy áp khiến cho tất cả yêu thú xungquanh nó không ngừng run rẩy một dạng.

" A, đáng chết, cái này là thứ gì ?" vừa rút tay, vừa thầm mắng nhưng nàng vẫn không ngừng thắc mắt.

Quay về chỗ ngồi của mình nàng tiếp tục hấp thụ Linh khí và quan sát Thập Thần.

...............................

1 tiếng trôi qua, Thập Thần, hắn vẫn tiếp tục hấp thu Linh khí, nhưng trong đầu của hắn dường như đang bốc hỏa: " chết tiệt, chết tiệt"

"Qua 1 tiếng rồi, mà ta không thể giác tỉnh ra võ hồn, phải chăng cả đời này của ta cũng không thể giác tỉnh ra võ hồn"

" Không được, ta nhất định phải giác tỉnh ra võ hồn, phải trở thành Hồn giả, phải có sức mạnh bảo hộ phụ mẫu của ta."

Đã qua hơn 1 tiếng, Thập Thần vẫn chưa giác tỉnh ra võ hồn, thiếu nữ kia cũng không tiếp tục hấp thụ Linh Khí nữa,

Mang theo vẻ tiếc nuối đi ra ngoài, nàng không ngừng lẩm bẩm: " Tên kia, tại sao hắn không thể giác tỉnh ra võ hồn ?"

" Hay là hắn đi cửa sau vào đây ?, phải đi hỏi gia gia mới được "

Đúng lúc này ở một căn phòng trên tầng 5, vang lên một thanh âm chói tai.

" Gàooo...Gàooo", đứng trước mặt Sở Nam là một con Đại Hùng cao gần 2m5, đang không ngừng gào lên.

" Tốt lắm Sở Nam, mới giác tỉnh ra võ hồn mà có thể chưởng khống tốt như thế này rồi, không hổ là Lục sắc Linh hồn " vẻ mặt viện trưởng đầy hào hứng mà nói.

" Ha ha, tất nhiên rồi viện trưởng ", nghe viện trưởng nói như thế, Sở Nam vừa cười vừa nói.

" Được rồi, Thu lại hồn kỹ và võ hồn của ngươi đi "

Thu lại võ hồn vào hồn tâm xong, Sở Nam lại nghe được lời nói của Viện trưởng.

" Tứ tinh võ hồn của ngươi, bây giờ hẳn là cần một cái tên đi "

" Hừm, vậy kêu Hùng vương đi ", suy nghĩ chốc lát, Sở Nam liền lấy một cái tên cho võ hồn của hắn.

..............................

2 tiếng sau, 3 tiếng sau mãi cho tới 5 tiếng.

Dường như trong cơ thể của Thập Thần, từng cái tế bào của hắn ẩn chứa trong đó là một cỗ năng lượng không hề nhỏ, thời gian càng trôi qua cỗ năng lượng đó đang không ngừng lớn mạnh, cơ thể của hắn, từng cái bắp thịt đang từng từng săn chắc.

Cơ thể hắn càng hấp thu Linh khí, cỗ năng lượng trong tế bào của hắn càng to lớn thì trên đỉnh Hồn tháp, đám mây vũ ngày càng tích tụ thêm dày đặc. Những tia cửu sắc thần lôi mang theo những âm thanh " xẹt, xẹt" mà không ngừng bay múa trong đám mây vũ kia như đang chờ đợi điều gì đó

Đúng lúc này.

" Bùm...Bùm", theo hai thanh âm liên tiếp vang lên thì trong đầu của Thập Thần xuất hiện hai cái đoàn bóng màu đen, một đoàn thì hình dạng của nó tựa như một vòng xoáy không thể nào nhìn thấu được bên trong, một đoàn thì không thể xác định rõ được hình dạng của nó, mà tựa như một mảnh hỗn độn.

Vừa xuất hiện, Cửu sắc thần lôi kia liền xông vào hồn tháp mà đánh vào người Thập Thần khiến cho Hồn tháp chia đôi ra mà đổ nát.

Thấy được, những đầu cửu sắc thần lôi kia sắp đánh vào người mình, Thập Thần liền điều động ra Vòng xoáy võ hồn cản trước người hắn.

Trong cơ thể hắn thì, Mảnh hỗn độn võ hồn kia liền trải rộng ra, bao phủ kín khắp bên trong cơ thể của Thập Thần, khiến cho bên trong cơ thể của hắn tựa như là một khoảng hắc sắc không gian mênh mông vô tận.

Chín đầu cửu sắc Thần lôi, liên tiếp nhau mà đánh vào Vòng xoáy võ hồn kia thì bỗng nhiên biến mất một cách kì lạ.

Chín đầu cửu sắc thần lôi biến mất liền đám mây vũ kia cũng tán đi, khôi phục lại vẻ yên tĩnh nhưng nhìn thấy được bãi hoang tàn mà mình gây ra thì Thập Thần liền ngốc một chỗ.

Lấy lại tinh thần, " Không được, tổn thất này ta không chịu nổi được, đi thôi ! ". Vừa chạy, vừa nghĩ lại sự việc ban nãy, hắn không nhịn được cao hứng mà gầm thét lên.

" Cuối cùng, ta cũng trở thành Hồn giả."

" Phụ mẫu, từ bây giờ, ta nhất định sẽ bảo hộ hai người trong khi ngoại tộc tấn công, ta nhất định sẽ khiến cho hai người không bao giờ rơi một giọt lệ nào nữa. "

" Hửm ?", trong cơ thể của Thập Thần, dùng Linh hồn quan sát, hắn liền ngây ngốc tại chỗ vì cảnh tượng đó, những cỗ năng lượng tuôn ra từ vòng xoáy võ hồn mang theo đủ sắc màu của Cửu sắc thần lôi mà phân bố theo quy luật nào đó , khiến cho khoảng không gian đầy tâm tối ấy trở nên thật lấp lánh với đủ màu sắc của cửu sắc thần lôi tựa như các vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

................................

Một nơi ở cực Tây.

" Ma Kình Phong, ngươi phái người đi thâm dò nhân tộc , gần đây có sự việc gì, ta cảm giác bất an ", một thanh âm lạnh lẽo, đầy uy nghiêm rơi xuống vào trên thân của Ma Kình Phong, khiến cho hắn không rét mà run.

Cực Đông.

" Cự Lăng, ngươi mau phái người đi giết chết tên thiên tài nhân tộc khiến cho bầu trời xảy ra trận dị tượng vừa rồi, không được cho hắn có cơ hội mà trưởng thành "

" Một khi hắn trưởng thành, đó chính là ngày diệt vong của cự tộc ta ", một bộ xương khô chọc trời cao gần 20m, không ngừng phát ra âm thanh

Trung tâm cực Bắc

" Cửu sắc thần lôi hiện, nhân tộc vừa ra đời một tên thiên tài, võ hồn của hắn là khắc tinh của chúng ta."

" Hồn Tam, ngươi mau đi giết tên nhân tộc kia cho ta "

Cực Nam

" Yêu Mễ, dãy đất trung tâm của nhân tộc vừa xảy ra động tĩnh gì ?"

" Yêu Hoàng, chờ thuộc hạ đi tra "

.....................................

Vào nhà thấy được phụ mẫu hắn đang ngồi theo dõi tin tức với vẻ mặt đầy lo lắng, hắn tiến tới.

" Phụ mẫu, ta về rồi ", nghe được thanh âm của Thập Thần, mẫu thân của hắn liền đẩy xe lăn mà phụ thân hắn đang ngồi mà chạy tới.

" Thập Thần, ngươi không bị thương ở nơi nào đấy chứ ? "

" Mẫu thân, ta không sao. Sao thế mẫu thân ?"

" Không sao là tốt rồi, ta cùng mẫu thân ngươi đang theo dõi tin tức về Hồn Tháp bị đổ nát, nên lo lắng cho ngươi ", nói Thập Thiên Phong không ngừng dò xét thân thể của nhi tử hắn,

Thấy được nhi tử hắn thật không có chuyện gì hắn liền thở phào đầy nhẹ nhõm.

" Đi, Thần nhi, mau tới thưởng thức món ăn mà nương đã nấu cho ngươi, chắc hôm nay ngươi cũng mệt rồi ", vừa kéo Thập Thần đi, vừa đẩy Thập Thiên Phong mà vào bếp.

Sau khi ăn xong, Thập Thần liền chạy tới ôm mẫu thân hắn, xong lại chạy tới ôm phụ thân hắn rồi nói: " Phụ mẫu, ta đã trở thành Hồn giả rồi nên từ nay, chúng ta sẽ không cần cực khổ nữa."

" Mẫu thân, từ nay người không cần đi làm nữa, có ta ở đây rồi "

Nghe được lời nói của Thập Thần, hai đôi mắt của phụ mẫu hắn liền đậm đầy lệ.

" hu..hu, Thần nhi, ngươi cuối cùng cũng trở thành Hồn giả rồi, tốt, tốt "

" Ngươi không cần chăm lo cho chúng ta cũng được chỉ cần ngươi sống được hạnh phúc, sống trong hoàn cảnh tốt hơn là nương mừng rồi ", ôm Thập Thần, Linh vân, nàng vừa nói mà nước mắt của nàng khống chế không được mà chảy ra nhưng đây không phải là những giọt nước mắt của sự đau khổ mà là nước mắt của sự hạnh phúc.

Thập Thiên Phong, hắn không nói nên lời mà " thụt thịt.. thụt thịt" ở trên xe lăn.

" Mẫu thân, ngươi không được nói những lời đó"

" Đối với ta, ngươi và phụ thân là người quan trọng nhất. "

" Không có hai người trong cuộc sống của ta, thì ta như sống ở địa ngục vậy"

" Vậy nên, ta nhất định sẽ cho hai người cảm nhận được sự mỹ mãn của nhân sinh này"

Nghe được lời nói của Thập Thần, Thập Thiên Phong và Linh Vân, hai người trong miệng không ngừng kêu lên: " Tốt, Tốt, Thần nhi ".

............................................................

Ngồi trên đỉnh nhà, ánh trăng rọi vào người, suy nghẫm lại cảnh tượng vòng xoáy võ hồn thôn phệ chín đầu cửu sắc thần lôi kia, Thập Thần liền điều động vòng xoáy võ hồn kia ra trước mặt.

Vừa xuất hiện, Vòng xoáy võ hồn kia không ngừng xoay tròn không theo một quỹ tích xác định, lập tức những ánh trăng kia bị lực hút vô hình phát ra từ vòng xoáy võ hồn thôn phệ thành những tia năng lượng và xuất hiện bên trong cơ thể của Thập Thần.

Một vùng không gian trong khoảng không gian mênh mông vô tận kia của Thập Thần, đứng ở trung tâm của vùng không gian đó là một cỗ năng lượng lớn hơn bao cỗ năng lượng khác, nó đang không ngừng hấp thu những tia năng lượng được vòng xoáy võ hồn thôn phệ từ ánh trăng kia.

Vừa hấp thụ, theo kích thước không ngừng to lớn thì xung quanh nó vừa phát ra ánh sáng vừa phát ra một cỗ lực lượng, đích xác nó như một thái dương, khiến cho các cỗ năng lượng nằm trong vùng không gian đó chuyển động quay xung quanh nó, tựa như các hành tinh quay xung quanh thái dương.

Bên ngoài, nhận thấy được lực lượng của bản thân tăng lên vô số lần và vẫn tiếp tục tăng lên theo sự phát triển của Thái dương kia, Thập Thần liền mộng bức.

" Võ hồn của ta ? rốt cuộc là mấy tinh ?"

" Nhất tinh, nhị tinh, Tam tinh, Tứ tinh, Ngũ tinh, hay thậm chí là trên cả ngũ tinh. Ta nghe nói, ngũ tinh võ hồn một ngày tu luyện bằng 50 ngày tu luyện, một ngày, sức mạnh thân thể có thể tăng lên 100 cân"

" Mà võ hồn của ta chỉ mới thôn phệ ánh trăng kia mà thân thể của ta đã có nguồn lực lượng khủng như thế này "

" Hửm, Không đúng, dường như hai võ hồn của ta có liên hệ với nhau, một cái thôn phệ năng lượng và phân giải nó cho cái kia hình thành thứ gì đó cộng hưởng với thân thể ta, thứ kia càng phát triển thì cơ thể của ta càng có được lực lượng to lớn từ nó"

" Thế nhưng kích thước võ hồn của ta tựa như chỉ là nhất tinh "

" Haiz, thôi, không nói đến cái này nữa, hẳn là cần lấy cho nó một cái tên "

" Hmm, từ bây giờ liền kêu ngươi là Thôn phệ võ hồn đi, " nhìn vào Vòng xoáy võ hồn trước mặt thì Thập Thần liền suy nghĩ mà lấy một cái tên cho võ hồn hắn.

" Còn cái kia thì kêu là Sáng thế võ hồn đi ",

.........................................

Cảm nhận được ánh sáng ban mai,

Theo hắn đứng lên, thân thể của hắn liền phát ra những tiếng " răng rắc...răng rắc ",

" Thân thể của ta, mặc dù chưa tiếp nhận Linh dịch, nhưng lại mạnh như vậy ", nhắm mắt, cảm nhận nguồn lực lượng mạnh khủng khiếp của bản thân, vẻ mặt của hắn hiện lên vẻ thỏa mãn.

" Ta phải đi thử nguồn sức mạnh này mới được ", đi xuống nhà.

Bước ra khỏi cửa, thấy được trên đất là một kiện giấy tờ, Thập Thần liền mở ra xem.

Bạn đang đọc Cản Ta, TA DIỆT! sáng tác bởi ThậpCôĐơn

Truyện Cản Ta, TA DIỆT! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThậpCôĐơn
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.