Cố gia
" Cho nên là các người lái xe đụng trúng tôi sau đó lại cứu tôi ?" Lục Duyên nhìn thiếu nữ trước mắt có phần thẹn thùng nhẹ giọng hỏi .
Thiếu nữ trông cùng tuổi với cậu , xinh đẹp thanh tú , cảm giác yếu đuối nhu nhược , không biết vì sao cô ta giống như là xấu hổ nên nói năng có chút lắp ba lắp bắp lộn xộn .
" Đúng vậy , xin ... xin lỗi ." Trên mặt thiếu nữ tràn ngập xin lỗi , hoang mang khom lưng xin lỗi thật lớn .
" Không sao , tôi còn phải cảm ơn cô nữa cơ , không vứt tôi giữa đường ." Lục Duyên ngồi dậy , chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức dữ dội :" Nói ra thì tôi nằm ở đây bao lâu rồi ?"
" Cái đó à ...... không phải mình cứu cậu đâu , là ba mình ấy ." Thiếu nữ dừng một chút nói :" Cậu đã nằm một tuần luôn rồi ."
" Cái gì ?" Lục Duyên thiếu chút nữa nhảy cẫng trên giường , " Lâu như vậy sao !?"
Tối ấy sau đó xảy ra chuyện gì ? Còn Lục Úc không biết cô có bị bắt chưa nữa , sống chết ra sao rồi , có tốt không ......
Ngẫm nghĩ , Lục Duyên lòng như lửa đốt cháy mông , vén chăn muốn xuống giường , nhưng chân vừa chạm đất cơ thể giống như bị liệt vậy không chút sức lực nào .
" Vết thương của cậu còn chưa khỏi hẳn , đừng lộn xộn !" Thiếu nữ liền vội vàng đón lấy thân thể sắp ngã quỵ của cậu , lo lắng nói .
" Tôi phải quay về ." Lục Duyên đỡ vai cô nàng , sắc mặt tái nhợt , gắt gao nghiến chặt răng , tròng mắt đen đến dọa người , " Tôi nhất định phải về ."
Nghĩ tới Lục Úc , trong tim cậu một trận đau xót , cậu đã nhớ hết rồi , cậu không ngờ là hóa ra bọn họ từ nhỏ đã quen biết nhau rồi , còn từng tốt đẹp như vậy nữa chứ .
Chỉ là gặp lại lần nữa , cô nháy mắt là đã nhận ra cậu liền , còn cậu ngược lại chẳng nhớ gì hết trơn .
Trong lòng cậu âm thầm hạ quyết định , cho dù cậu vạn kiếp bất phục cũng nhất định phải cứu cô ra .
" Cậu đừng động nữa ......" Thiếu nữ gấp đến độ muốn khóc , muốn chạm vào cậu cũng không dám chạm vào .
" Haha , không ngờ cậu lại có tinh thần như vậy , thật sự là quá tốt rồi ." Ngay lúc bọn họ đang giằng co , một người đàn ông mặc tây trang màu đen , tướng mạo khôi ngô tuấn tú sáng sủa nghênh bước đi tới , mỉm cười nhìn bọn họ .
" Ba !" Thiếu nữ trông thấy người đàn ông vội vàng kêu lên , " Ba mau ngăn cậu ấy đi , cậu ấy luôn nói muốn về nhà ."
" Về nhà ?" Người đàn ông nhoẻn miệng cười , " Theo như chú biết , đại thiếu gia Lục gia hẳn là ở tình trạng không có nhà để về mới đúng chứ ?"
" Ông là ai ?" Lục Duyên vừa nghe lời nói này , trái tim nhảy cẫng lên , ánh mắt lập tức cảnh giác , người đàn ông xa lạ này không chỉ biết cậu còn rất rõ hoàn cảnh của cậu nữa , nhưng biết chuyện này trừ Lục Triển Vũ và cậu , chắc cũng chỉ có Lục Úc và Vương Vận mà thôi .
" Chào cháu , lần đầu gặp mặt , chú là Cố Danh , đây là con gái chú Cố Nhu ." Người đàn ông không chút để bụng địch ý của cậu , mỉm cười tự giới thiệu mình .
" Cố Danh ......" Lục Duyên lẩm bẩm cái tên này , luôn cảm thấy cái tên hình như đã nghe qua ở đâu đó rồi , chợt không biết nghĩ tới điều gì bỗng nhiên trợn to hai mắt , ngây ngốc nhìn Cố Danh :" Chú là Cố Danh ?"
" Đúng vậy ."
" Sao chú lại cứu tôi ?" Nếu thật đúng là Cố Danh vậy thì càng không có lý do .
" Cái này đợi chút nữa cháu sẽ biết ." Cố Danh mỉm cười thần bí , quay đầu nói với Cố Nhu :" Tiểu Nhu , đợi lúc nữa con dẫn Lục Duyên thiếu gia đi dạo quanh quanh đi , đợi cậu ấy nghỉ ngơi xong rồi lại dẫn đến phòng tiếp khách nhé ."
" Ồ dạ ." Cố Nhu ngoan ngoãn gật đầu .
" Lầu một đại đa số toàn là phòng dành cho khách , lầu hai là phòng mình và ba mẹ mình , còn cậu ở lầu một ." Cố Nhu tận chức giới thiệu cho cậu , " Bên đó là phòng ăn và nhà bếp , bên này là nhà vệ sinh ."
" Ồ ." Lục Duyên vừa gật đầu vừa đáp lại , trong lòng lại là bay bay nghĩ đến những chuyện khác .
Cố Danh , gia chủ Cố gia , cũng giống với Lục gia , đều là bá chủ doanh nghiệp , đồng thời cũng là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của Lục Triển Vũ , tuy rằng tổng thể thế lực yếu hơn một chút so với Lục Triển Vũ , nhưng nếu thật đánh giá kỹ càng thì Lục gia cũng không nhất định sẽ gặm nhắm được Cố gia .
Cũng như Lục Triển Vũ mượn sức vào thiên phú kinh doanh kinh diễm và thực lực hùng hậu của mình phất lên , Cố Danh lại là tay trắng gầy dựng nên sự nghiệp , với đầu óc thông minh và thái độ cẩn thận khéo léo của chú ấy , dần dần tạo ra một mảnh bầu trời riêng ở trong giới .
" Lục Duyên ?" Cố Nhu rõ ràng phát hiện cậu hồn vía trên mây , " Cậu có nghe không thế ?"
" Có nha , cậu nói bên kia là toilet đúng chứ ." Lục Duyên hoàn hồn , tùy miệng đáp lại .
" Bên kia là phòng tiếp khách ." Cố Nhu sửa lại .
" Xin lỗi ." Lục Duyên sờ mũi , ngại ngùng nói , lúc này cậu thực sự không có tâm tư để nghe mấy cái này mà .
" Không sao đâu , mấy cái này thực ra chẳng có gì , mình dẫn cậu đi chỗ khác nhé ." Cố Nhu vội vàng xua tay , đỏ mặt nói .
" Đây là cậu vẽ ...... ?"
Lúc này bọn họ đã đi tới như là phòng tranh , tường trắng xóa treo đầy những bức tranh , đại đa số những bức tranh đều là các loại động thực vật linh tinh , màu sắc sặc sỡ , nói là sinh động như thật không quá , còn có rất nhiều là tranh nhân vật , riêng tranh Cố Danh cậu thấy được mấy bức , còn lại là một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng , Lục Duyên đoán đây hẳn là Cố phu nhân .
" Ừm , vẽ không được tốt lắm , cậu tạm chấp nhận xem là được rồi ." Mặt Cố Nhu vẫn hồng hồng như cũ , rất nhỏ nhẹ nói .
" Không đâu , vẽ đẹp lắm đấy ." Lục Duyên thật lòng tán thưởng nói :" Tuy tôi không am hiểu về hội họa , nhưng thật sự thấy rất đẹp ."
" Cũng không có mà ......" Cố Nhu xấu hổ cúi thấp đầu .
" Tôi nãy giờ rất muốn hỏi , tôi lớn lên trông rất đáng sợ lắm hay sao ? Tại sao cậu không dám nhìn vào mắt tôi vậy ?" Lục Duyên cuối cùng đem cục nghẹn ở trong lòng nói toạc ra .
" Không có không có đâu !" Cố Nhu xua tay , mặt phình đỏ lên , " Cái đó , bởi vì mình ít khi tiếp xúc với các bạn nam khác phái , cho nên ...... cái đó , không biết làm sao chung đụng cả , không có liên quan gì với cậu hết ."
Lục Duyên 'phụt' cười , " Cậu thật không giống danh môn tiểu thư gì cả , cũng chẳng giống hai vị tiểu thư kia nhà tôi chút nào ."
Thời đại bây giờ mà vẫn còn cô nương đơn thuần như vậy tồn tại nữa à .
" Mình có nghe nói tới hai vị tiểu thư kia của Lục gia , nhưng luôn chưa từng gặp qua bao giờ , bọn họ là người như thế nào vậy ?"
Cố Nhu nghe cậu nhắc tới tiểu thư của Lục gia , bất giác gợi lên hứng thú nồng nhiệt , đối với hai tiểu thư đó , cô nàng trước nay nghe danh chưa từng thấy mặt mũi qua , trong lòng cứ hiếu kỳ hoài .
" Ừm ...... một người báo đạo tùy hứng , đanh đá điêu ngoa , không phải là loại người dễ chọc , quá ư làm dáng đại tiểu thư ." Lục Duyên vừa nghĩ tới Lục Tuyết , đầu liền phát đau giật giật .
" Còn người kia thì sao ?"
" Còn kia à ...... " Lục Duyên trầm mặc một lúc , mỉm cười :" Người kia thì hoàn toàn tương phản , trầm mặc kiệm lời , an tĩnh như một con búp bê vậy , tính tình lại quá quật cường , luôn một mình gánh vác hết tất cả mọi chuyện , kiên cường khiến người ta đau lòng không thôi ."
" ...... Cậu thích cô tiểu thư đó à ?" Cố Nhu đột nhiên hỏi .
Lục Duyên giật mình , " Tại sao lại hỏi như vậy ?"
" Hả , xin lỗi , bởi vì lúc cậu nhắc tới cô ấy biểu tình rất dịu dàng , cho nên mình đoán có phải ......" Cố Nhu cuống quýt xin lỗi .
" ...... Cậu đừng nói cho người khác biết nhé ." Lục Duyên trịnh trọng nhìn cô nàng , " Xin cậu đó !"
" Ờ ...... được ." Cố Nhu như hiểu lại không hiểu gật gật đầu , lần đầu trông thấy Lục thiếu gia vui mừng không lộ rõ ra mặt ấy thế mà lại đỏ mang tai .
" Vậy cậu còn muốn đi dạo chỗ nào nữa không ?"
" Không cần đâu , cậu dẫn tôi đi tới chỗ ba cậu bên đó đi , tôi đã khôi phục không ít rồi ." Lục Duyên hít sâu một hơi , là lúc vén màn chân tướng rồi .
Trong phòng tiếp khách .
" Ba , con dẫn người tới rồi này ." Cố Nhu nói với Cố Danh .
" Được rồi , Tiểu Nhu con ra ngoài trước đi , ba có chuyện cần nói riêng với Lục Duyên ." Cố Danh ngồi trên sô pha , khẽ cười nói .
" Dạ ...... được ." Cố Nhu lo lắng nhìn cậu một cái , ra khỏi phòng tiếp khách , chu đáo đóng cửa lại .
" Chú muốn làm như thế nào ?" Đợi Cố Nhu đi khỏi , Lục Duyên tự ngồi trên sô pha đối diện với Cố Danh , trực tiếp hỏi .
" Cái gì làm như thế nào chứ ?" Cố Danh nhướng mày , vặn hỏi ngược lại .
" Đương là hủy hoại Lục gia , " Lục Duyên nhàn nhạt đáp , " Nếu không thì chú cứu tôi làm gì , không phải bởi vì vừa hay mục đích của chúng ta như nhau cả sao ?"
" Haha , thông minh , không thẹn là người đích thân Lục Triển Vũ đào tạo ." Cố Danh lắc đầu cảm thán :" Nếu cậu đã nói như vậy , thì tôi cũng đi thẳng vào vấn đề , tôi xác thực muốn cậu giúp tôi đem Lục gia kéo xuống nước , không , phải là hoàn toàn phá sản ."
Lục Duyên không chút ngoài ý muốn , " Sự nghiệp của Lục Triển Vũ lớn mạnh như vậy , tôi không cảm thấy chỉ dựa vào mỗi mình chú , hoặc thêm cả tôi vào là liền có thể lay động được , hơn nữa người đàn ông đó khôn khéo như vậy , sao có thể không đề phòng chú được chứ ?"
" Cậu có biết vì sao Lục Triển Vũ có thể phát triển nhanh chóng như vậy không ?" Cố Danh đột nhiên hỏi vậy .
Lục Duyên không ngờ chú ấy sẽ hỏi như thế , ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :" Bối cảnh và thiên phú ."
" Không sai , nhưng mà chỉ dựa vào mỗi thứ này thì mãi vẫn chưa đủ ." Cố Danh lắc đầu , giọng điệu chợt trầm thấp :" Cậu còn nhớ trước khi Lục Triển Vũ làm thương nhân trước đây đã làm gì không ?"
" Tôi nhớ không lầm thì từ con đường chính trị , chắc hẳn là quan viên nào đó trong tổ chức chính phủ ."
" Vậy cậu có nghĩ tới , hắn vì sao từ bỏ địa vị cao không dễ gì mới leo lên được , mà ngược lại đi làm thương nhân không ?"
" Cái này tôi ngược lại không có nghiên cứu kỹ càng lắm ......" Lục Duyên sờ cằm , đôi mắt trầm tư .
Như vậy xem ra xác thực có chút quái quái , hiếm được khiến Lục Duyên hứng thú như vậy .
Bỗng một loại khả năng lướt nhanh trong đầu cậu , thân thể cậu khựng lại , chợt nhìn Cố Danh , run rẩy hỏi :" Cái ...... không thể nào chứ ?"
" Xem ra cậu đã nghĩ ra rồi ." Cố Danh cười thở dài nói :" Không sai , trong khoảng thời gian Lục triển Vũ còn ở chính phủ , liên kết với mười mấy quan viên ăn chặn hối lộ với số tiền không chỉ trăm triệu thôi đâu ."
" Sao có thể ? Hắn hẳn không thiếu tiền nha ......" Lục Duyên lập tức bình tĩnh nghi hoặc nói .
" Dục vọng của con người là mãi mãi không bao giờ không đủ cả ." Cố Danh châm chọc cười cười :" Càng huống hồ là người ở vị trí ấy , rất nhiều việc đều là thân bất do kỷ ."
" Chú là muốn lấy điều này làm cú lội ngược dòng ?" Hàng lông mày Lục Duyên chau lại hỏi .
" Đương nhiên không phải rồi , chúng ta lại không có chứng cứ , hơn nữa cậu hẳn cũng biết tình hình bây giờ , chỉ cần Lục Triển Vũ sa lưới nhất định sẽ liên lụy tới mấy chục con cá lớn , mà bọn chúng vì giữ mình ắt sẽ đánh liều tất cả chi viện cho Lục Triển Vũ ."
" Cho nên cái này mới là nguyên nhân tiền đề để hắn phát triển nhanh đến vậy ......" Lục Duyên bừng tỉnh , tỉ mỉ phân tích nói :" Vậy nếu như động vào hắn cũng giống như đối nghịch với bọn quan liêu phía sau hắn , sẽ bị bọn chúng điên cuồng chèn ép các kiểu ."
" Không sai , với tình hình này Lục gia gần như là vô địch , không ai dám làm trái hắn ." Biểu tình Cố Danh rất bất đắc dĩ .
" Nói thì nói như vậy thôi , nếu như chú tìm được nhược điểm chí mạng của hắn , chú cũng sẽ không vòng vo nói nhiều lời vô bổ như vậy rồi ?" Lục Duyên liếc xéo Cố Danh .
" Cái gì cũng chẳng giấu được cậu ." Cố Danh bật cười , vẻ mặt nghiêm túc lên . " Vậy chú sẽ không khách sáo mà nói nữa , nhiều năm nay chú ở trong sáng trong tối điều tra hết thảy có liên quan tới Lục Triển Vũ , phát hiện hắn đã làm rất nhiều chuyện đen tối , giết người phóng hỏa đối với hắn mà nói là chuyện như cơm bữa ."
Thấy cơ thể Lục Duyên căng cứng , Cố Danh khựng lại , tiếp tục nói :" Nhưng hắn xử lý những chuyện đó rất cẩn thận , không để lại chút manh mối chứng cứ nào cả , ngoại trừ có một lần , lần đó cũng là lần duy nhất của hắn tự đích thân ra tay ."
" ...... Là lần nào ?"
" Cậu không phải đã đoán ra được rồi sao ?" Cố Danh quan sát vẻ mặt cậu , thấy không có gì khác thường , bèn chầm chậm nói :" Chính là ba mẹ cậu ."
Ánh mắt Lục Duyên tối tăm , trong lòng sóng cả phập phồng .
" Lúc hắn giết ba mẹ cậu , vừa hay bị một ông lão nhìn thấy , nhưng khi đối mặt sự thẩm vấn của cảnh sát lão sợ phiền phức không dám nói ra , nhưng vẫn bị người của chú vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới nói ra , trước đây rất lâu chú phái người đi tìm cậu , dù sao cậu mới là người trực hệ có quyền kiện cáo , nhưng không ngờ bị Lục Triển Vũ giành trước một bước ."
Lục Duyên nghe xong trầm mặc , không nói gì .
Cố Danh không để bụng , tiếp tục nói :" Chú cho rằng hắn phát hiện ra mục đích của chú nên mới dẫn cậu đi trước một bước , sau đó thì phát hiện thì ra không phải vậy , nếu không hắn hẳn đem ông lão đó giết luôn rồi , qua nhiều lần điều tra , chú mới biết hóa ra hắn luôn bí mật thu nhận con nuôi , hơn nữa không chỉ một đứa , cậu hẳn là đứa thứ ba ."
Thấy Lục Duyên mím chặt môi không nói , Cố Danh thở dài , " Mục đích hắn nhận con nuôi chú cũng không muốn nhiều lời , cậu cũng biết rõ , thực ra từ lúc cậu bước chân vào nhà họ Lục chú đã chú ý tới cậu rồi , dù sao cậu cũng chính là chìa khóa duy nhất để hủy Lục gia và đối phó với Lục Triển Vũ , cho nên tối hôm qua chú cũng là nhận được tin tức , sau đó nhanh chân tìm cậu trước Lục Triển Vũ , có thể thuận lợi như vậy còn phải nhờ cả vào cô nương kia của Lục gia đã kéo dài thời gian đấy ."
" Chú biết Lục Úc ?" Lục Duyên chợt hỏi .
" Không biết ." Cố Danh lắc đầu , " Có điều chú nghe người của chú nói rằng cô bé thật là liều chết để cứu cậu , xem ra nhân duyên cậu ở Lục gia không tồi nha ."
" Cô ấy hiện giờ thế nào rồi ?" Lục Duyên gấp gáp hỏi .
" Nghe nói là bị Lục Triển Vũ bắt lại rồi , tình hình cụ thể thì chú cũng không rõ lắm ." Cố Danh như thể tiếc nuối xòe tay nói :" Có điều với trình độ độc ác của Lục Triển Vũ làm ra chuyện gì đó với cô bé cũng không có gì kỳ lạ ."
" ...... Tỷ lệ thành công nhiều không ?" Lục Duyên nhìn thẳng Cố Danh , gằn từng câu từng chữ :" Tôi muốn kiện Lục Triển Vũ ."
" Đương nhiên , theo như chú được biết , thẩm phán của thành phố S đã đổi từ hai năm trước rồi , thẩm phẩn trước kia đều chịu sự khống chế của Lục gia , lần này là bên trên điều tới , gốc gác rất sạch sẽ ." Giọng Cố Danh trầm thấp mà quyến rũ :" Đây chính là cơ hội tốt ."
Đăng bởi | queenyjanelam |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 5 |