Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vàng Thật Không Sợ Lửa

Phiên bản Dịch · 1076 chữ

Chương 33: Vàng Thật Không Sợ Lửa

Mà vừa mới vào sân trường lại thấy thêm “mấy con phố”.

Ở bên con đường bên tay trái có mấy toà nhà hành chính, Vinh Đào Đào còn chưa ngắm nghía xong thì con tuấn mã dưới thân đã rẽ phải, đi trên con đường phía đông.

Từng thông rậm rạp sát với tường vây của trường, ở nơi này cũng không có quá nhiều loài cây.

Trên đường đi, Vinh Đào Đào nhìn thấy ba toà nhà nối liền với nhau, giữa các toà nhà còn có hành lang làm bằng thuỷ tinh, phía trên toà nhà, hắn thấy dòng chữ “Thư viện nhà C”.

Oa…

Có ít nhất ba cái thư viện, bên trong chất chứa rất nhiều phương pháp tu luyện hồn kỹ nhỉ?

Trên thực tế, thứ có sức hấp dẫn nhất đối với Vinh Đào Đào vẫn là sách có liên quan đến lịch sử, hắn hi vọng có thể tìm thấy một số tài liệu lịch sử mà trong sách lịch sử sơ trung hay internet không có ở đây.

Trọn vẹn tám giờ đi đường, trên đường cũng thấy nhiều, nghe nhiều, nhưng thứ khiến Vinh Đào Đào thực sự vui mừng chỉ có ba nhà thư viện này mà thôi.

Nhóm người đi về phía đông, ở góc đông bắc của sân trường có một cái chuồng ngựa lớn.

Một đám Tuyết Dạ Kinh đang thong dong đi lại trong chuồng ngựa, trong cái chuồng ngựa to lớn ở đằng xa kia lại đầy ắp Tuyết Dạ Kinh.

Vào ban ngày, đôi mắt xanh thẳm như biển sâu của Tuyết Dạ Kinh, lúc này, trong đêm tối, chúng lại giống như ngôi sao màu xanh thẫm, tản ra ánh sáng lay động lòng người.

Nhất là với một hàng Tuyết Dạ Kinh sắp xếp chỉnh tề, khí thế lại càng kinh người!

Hậu tri hậu giác, cuối cùng Vinh Đào Đào cũng hiểu được ý nghĩa của chữ “kinh” trong Tuyết Dạ Kinh là gì rồi.

Là hồn thú bổn mệnh được quy định của quân đoàn Tuyết Nhiên phương bắc, hình ảnh hàng ngàn chiến sĩ trong quân đoàn Tuyết Nhiên phi ngựa trong đêm tối, cảnh tượng đó sẽ đáng kinh ngạc đến mức nào đây?

Dương Xuân Hi xoay người xuống ngựa ngay trước chuồng ngựa, mấy học sinh trông coi chuồng ngưa thấy vậy cũng lập tức đi lên.

Vinh Đào Đào cũng nhanh chóng xuống ngựa, thân mình cứng ngắc khiến bước chân hắn có chút lảo đảo không vững.

Sau hành trình bốn giờ đồng hồ, Tuyết Dạ Kinh đã che gió sương giúp hắn, hoàn thành trách nhiệm, mặc dù được chăm sóc như vậy nhưng cơ thể yếu ớt của Vinh Đào Đào vẫn không chịu được.

Ba người lấy cặp sách ở sườn ngựa xuống, Dương Xuân Hi dẫn ba người thất tha thất thiểu đi về phía bắc, mở miệng nói:

“Nhìn thấy công trình trước mặt không?”

Vinh Đào Đào:

“A.”

Dương Xuân Hi:

“Đó chính là ký túc xá của học sinh, ta sẽ đi bố trí ký túc xá cho các ngươi trước, lo lắng các ngươi đi đường mệt nhọc, ta sẽ cho người đưa cơm đến cho các ngươi.

Ngày mai, các người cứ ở trong trường nghỉ ngơi, có thể đi thăm quan một chút, nhớ kỹ, không được ra khỏi khuôn viên trường, sau này ta sẽ bảo người mang giấy thông hành đến cho các ngươi.

Các ngươi đều mở điện thoại đi, đợi ta thông báo thời gian khảo hạch. Tín hiệu của nơi này tốt lắm, ừm… vô cùng tốt, các ngươi chỉ cần để mở liên lạc là được.”

Nghe lời Dương Xuân Hi nói, Vinh Đào Đào nhanh chóng lấy điện thoại từ túi bên của cặp sách, lập tức khởi động máy.

Ai u?

Không tồi nha, điện thoại chị dâu tặng tốt thật đấy, thời gian dài như thế mà điện thoại cũng không bị đơ hay hết pin.

Trên đường đi, Vinh Đào Đào đã tải Weibo xuống và tìm kiếm cái tên “Cao Lăng Vi”.

Nhìn thấy cái tên vừa tìm, ngón tay bị đông cứng của Vinh Đào Đào ấn nhầm vào một đoạn tin tức, đây rõ ràng là tin tức nàng dành được chức quý quân trong giải đấu giữa học sinh cao trung toàn quốc một tháng trước.

“Học sinh cao trung đứng đầu Quan Ngoại, hồn sĩ Điên Phong Cao Lăng Vi!

Vàng thật không sợ lửa, quán quân của giải đấu học sinh cao trung ở Quan Ngoại – Cao Lăng Vi, sau khi chịu đủ loại nghi ngờ, cuối cùng đã dẫn dắt đội đoạt được chức quý quân trong giải đấu cao trung quốc gia!

Chim ưng non giương cánh, trường kích xé bầu trời.

Thứ ngươi nhìn thấy không phải là một cái giải quý quân, mà là một tương lai….”

Vinh Đào Đào hơi nhướn mày, quay đầu nhìn Tôn Hạnh Vũ mà nói: “Ngươi nói xem, vì sao Cao Lăng Vi này lại phải chịu đủ loại nghi ngờ?”

Tôn Hạnh Vũ đáp:

“Trong khi thi đấu, giới truyền thông chụp được nàng ta xảy ra tranh chấp với một thành viên khác chỉ vì sắp xếp chiến thuật, cảnh tượng này xảy ra trước thềm thi đấu, bị ghi lại rất quan trọng, cho nên lúc đó nàng ra bị bôi xấu không ít.

May mắn là sau này nàng ta dẫn dắt đội đoạt được quý quân, nếu không sợ là nàng ta sẽ bị dư luận vùi dập thảm thiết.”

Lý Tử Nghị đứng ở một bên nhẹ giọng nói một câu:

“Ba nă, chúng ta đánh ba năm, không ngờ là ta vẫn không hiểu rõ về ngươi.”

Vinh Đào Đào:

“Hả?”

Lý Tử Nghị hừ lạnh một tiếng:

“Từ vấn đề chủng tộc của Từ Thái Bình, cùng với vấn đề tướng mạo của Cao Lăng Vi, quả nhiên ngươi vẫn tìm hiểu người ở sau.”

“Ha ha ha ha.”

Tôn Hạnh Vũ bị trêu đùa đến bậy cười, tiếng cười vô cùng thanh thuý, nghe thấy cả tiếng nội tâm Vinh Đào Đào bùng nổ lần nữa….

Mẹ kiếp! Lý Tử Nghị!

Hôm nay tiểu gia ta đi đường mệt mỏi, tạm tha cho ngươi một mạng, ngày mai ta sẽ cho ngươi lăn vào ăn tuyết!

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.