Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khuê Ngưu Sụp Đổ

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Chương 24: Khuê Ngưu Sụp Đổ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Nếu không phải mũi tên này lệch khỏi quỹ đạo trái tim của hắn ba tấc, hơn nữa cũng không được đạo pháp gia trì thì hôm nay có lẽ hắn phải đổi một thân xác khác rồi.

Hắn làm bằng cách nào vậy?

Thông Thiên giáo chủ trốn ở trong tối cũng nghĩ mãi không xong.

Vật cưỡi của ông ta có tu vi Đại La Kim Tiên trung kỳ, hơn nữa còn tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, toàn thân cứng rắn như sắt thép, cứng rắn như kim cương, cho dù là tu sĩ cùng giai cũng không thể phá phòng ngự của Khuê Ngưu một cách đơn giản như vậy, một địa tiên nho nhỏ sao có thể bắn thủng cơ thể Khuê Ngưu chứ?

"Việc lạ, đúng là việc lạ!”

Đặng Thiền Ngọc thấy Lý Nguyên thật sự bắn bị thương yêu quái, vẻ mặt lập tức biến thành mở to mắt há hốc mồm, trên mặt viết mấy chữ không thể tin nổi.

"Ngươi làm cách nào vậy?” Nàng ngơ ngác hỏi Lý Nguyên.

Lý Nguyên bình tĩnh nói:

"Thì kéo cung, rồi bắn chứ sao!”

Chỉ là hắn gia trì cho mũi tên thêm một chút sức lực, cũng tương đương với sức mạnh của một Đại Thiên Thế Giới thôi!

Đơn giản như vậy hả?

Đặng Thiền Ngọc cảm thấy khó hiểu.

"Chẳng lẽ con Ngưu Yêu này tốt mã dẻ cùi, thật ra không có gì ghê gớm hết?”

Nghĩ tới đây, ngón tay Đặng Thiền Ngọc khẽ nhúc nhích, lập tức dùng tới tuyệt kỹ của nàng - Ngũ Quang Thạch.

Ngũ Quang Thạch là dùng một phương pháp đặc biệt luyện chế ám khí, sau đó lại dùng một loại đạo pháp độc đáo bắn ám khí, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, gần như là trăm phát trăm trúng.

Trong nguyên tác Phong Thần, Na Tra, Khổng Tuyên đều từng bị Ngũ Quang Thạch đả thương, có thể thấy Ngũ Quang Thạch này lợi hại chừng nào.

Ánh sáng chớp lóe, Ngũ Quang Thạch bắn trúng vào mặt của Khuê Ngưu.

"Ai da!”

Khuê Ngưu kêu thảm một tiếng, chỉ thấy bên khóe mắt của hắn sưng lên một cục u màu xanh.

Có để cho người ta được yên không hả?

Khuê Ngưu sắp sụp đổ tới nơi rồi!

Đầu tiên là bị mũi tên bắn bị thương, bây giờ lại bị Ngũ Quang Thạch bắn trúng.

Sao mà làm người xấu khó vậy nè?

Ta phải giữ gìn tôn nghiêm của người xấu!

Chỉ thấy trên thân Khuê Ngưu thượng đột nhiên có khí đen cuồn cuộn tràn ra, uy áp kinh khủng khiến người ta phải run rẩy đè thẳng về phía Lý Nguyên và Đặng Thiền Ngọc, khiến cho ngựa Xích Ký dưới thân Đặng Thiền Ngọc sợ tới mức bẹp mình trên mặt đất.

Mặc kệ Đặng Thiền Ngọc quất như thế nào, ngựa Xích Ký cũng không đứng lên nổi.

Khuê Ngưu giận không thể nuốt gầm thét nói:

"Các ngươi đã chọc giận ta rồi đấy, ta phải bầm thây các ngươi thành vạn đoạn!”

"Con yêu quái này, tại sao ngươi lại nói không giữ lời?” Lý Nguyên đột nhiên mở miệng chỉ trích Khuê Ngưu, giọng điệu có vẻ rất là không hài lòng.

"Hả.”

Lửa giận vừa mới bốc lên của Khuê Ngưu lập tức yếu đi ba phần, hắn ngơ ngác hỏi Lý Nguyên:

"Sao ta lại nói không giữ lời hả?”

Lý Nguyên:

"Không phải ngươi mới vừa nói phải ăn chúng ta sao? Sao bây giờ lại đổi thành bầm thây vạn đoạn rồi hả? Cái này không phải nói không giữ lời thì là cái gì?”

Đặng Thiền Ngọc: "...”

Khuê Ngưu: "...”

Thông Thiên giáo chủ: "...”

Tất cả mọi người cạn lời.

"Bị ăn với bị bầm thây vạn đoạn không phải đều là chết sao, có gì khác nhau hả?” Khuê Ngưu đã hơi sụp đổ quát Lý Nguyên.

Lý Nguyên bình tĩnh gật đầu nói:

"Đương nhiên là khác nhau rồi, ngươi đã nói ăn chúng ta, thì nên nói làm được. Bây giờ ngươi đổi thành bầm thây chúng ta thành vạn đoạn, sau khi đồn ra ngoài, sẽ khiến cho những con yêu quái khác cảm thấy ngươi làm việc không có nguyên tắc. Yêu quái không có nguyên tắc thì không thể phục chúng. Mà không thể phục chúng sao làm thành chuyện lớn được, nếu không làm được chuyện lớn, ba ngưu ba, mẹ ngưu, ông nội bà ngoại, thím cả... Sẽ thất vọng biết chừng nào, ngươi làm bọn họ thất vọng...”

"Đủ rồi!”

Khuê Ngưu thấy Lý Nguyên vừa mở miệng đã dong dài không chịu ngừng thì chịu không nổi:

"Ngươi đừng nói nữa, ta đây ăn, được chưa?

Lý Nguyên nghe vậy, không khỏi khen ngợi gật đầu, nói:

"Vậy là được rồi, nhớ kỹ, nhất định phải kiên trì nguyên tắc.”

"Ta muốn ăn ngươi, sao ngươi còn không chạy?” Khuê Ngưu lại hỏi Lý Nguyên.

Lý Nguyên lắc đầu:

"Không chạy, dù sao chúng ta cũng chạy không thoát, còn không bằng cứ để cho ngươi ăn vậy, chúng ta cũng đi đầu thai sớm một chút.”

Khuê Ngưu đè cơn giận khuyên nhủ:

"Ngươi không thử một lần sao biết chạy không thoát, lỡ như chạy thoát thì sao?”

Lý Nguyên lắc đầu nói:

"Thôi, không chạy, phí sức lắm, ngươi ăn nhanh lên đi!”

Khuê Ngưu sụp đổ thật rồi!

Ngươi là truyền nhân y bát của lão gia, ta làm sao dám ăn ngươi?

Thông Thiên giáo chủ núp trong tối xem tới ngu người luôn, lần đầu tiên ông ta thấy, trên đời này lại có người thúc giục yêu quái mau ăn mình đi.

Vốn dĩ, kế hoạch của Thông Thiên giáo chủ là đợi đến lúc Lý Nguyên tuyệt vọng, sẽ lấy thân phận cao nhân lánh đời bay ra cứu Lý Nguyên.

Nhưng bây giờ ông ta phải ra tay kiểu gì?

Giờ phút Đặng Thiền Ngọc cũng ngu người luôn.

Nàng cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của Lý Nguyên.

Còn con yêu quái này nữa, sao nó lại ngu như vậy? Bảo hắn ăn đi, hắn lại đờ người ra là sao.

"Sao ngươi còn không ăn vậy?” Lý Nguyên bắt đầu hết kiên nhẫn thúc giục Khuê Ngưu.

Khuê Ngưu ấm ức nói:

"Để ta suy nghĩ một chút cũng không được hả?”

Lý Nguyên: "Ăn một người bình thường thôi cũng phải nghĩ tới nghĩ lui, ngươi đúng là yêu quái mất hết cả mặt mũi rồi!”

Khuê Ngưu: "...”

Vù vù! Nếu ngươi không phải truyền nhân y bát mà lão gia coi trọng, ngươi xem ta có ăn ngươi hay không!

Ăn thì đương nhiên không thể ăn được, Khuê Ngưu cố gắng suy nghĩ, đột nhiên nghĩ ra một ý hay:

"Ta đổi ý rồi, ta không ăn các ngươi nữa, tiểu nương tử này xinh đẹp như vậy, ăn vào bụng thì tiếc, không bằng bắt về làm áp trại phu nhân.”

Lý Nguyên: "Nguyên tắc của ngươi đâu?”

"Ta không cần nguyên tắc, ta là một con yêu quái không có nguyên tắc, còn nữa, ba mẹ, ông nội bà nội của ta đã chết sạch từ lâu rồi, cho nên ta đây không sợ bọn họ thất vọng, sao nào, hết biết nói gì rồi đúng không? Tuyệt vọng lắm chứ gì?” Mặt Khuê Ngưu đầy vẻ tự hào, cười to nói với Lý Nguyên.

Ba mẹ đã chết mà còn vui vẻ như vậy, xem ra tinh thần của Khuê Ngưu không còn bình thường nữa rồi!

"Cho dù ta có chết cũng quyết không làm áp trại phu nhân của ngươi đâu!” Đặng Thiền Ngọc dùng giọng điệu kiên quyết nói.

"Chuyện này ngươi không quyết định được!” Khuê Ngưu tự hào nói.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.