Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh sáng bí mật biến hóa

Phiên bản Dịch · 1527 chữ

Chương 30: Ánh sáng bí mật biến hóa

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Hai người tới hoa viên.

Giá nướng BBQ ở trong hoa viên.

Lý Nguyên vốn định vừa ăn đồ nướng với muội tử, vừa thưởng thức cảnh trăm hoa rực rỡ trong vườn.

Đáng tiếc người tới lại là người đàn ông thô ráp như Thông Thiên.

Đúng là phụ hoàn cảnh tình thơ ý họa vô cùng lãng mạn này.

Thông Thiên thấy hoa nở đầy vườn, lập tức ngây ngẩn cả người.

Mặt đầy vẻ hoảng sợ nói không nên lời, rung động nói không nên lời, nghẹn họng nhìn trân trối nói không nên lời.

Bởi vì lần này, ông ta cảm nhận được trong những đóa hoa tươi này ẩn chứa thần vận vô thượng.

Trong mắt ông ta, những đóa hoa này vốn không phải là hoa, mà là rất nhiều Đại Thiên Thế Giới.

Nhưng mà trong Đại Thiên Thế Giới không có bất kì sinh linh nào, cả thế giới bị một luồng khí màu hồng nhạt bao phủ, tản mát ra đủ loại hương thơm thấm vào lòng người.

Những mùi hương này có thể giúp người ta ngưng thần tĩnh khí, tiến vào ngộ đạo. Có loại có thể tẩy tinh phạt tủy, nghịch chuyển thể chất hậu thiên thành tiên thiên.

Có loại có thể ăn mòn hồn phách, có loại có thể đột phá bình cảnh... Tóm lại đều có thần diệu, hiệu quả không kém hơn mấy loại linh quả tiên thiên kia chút nào.

Nếu người thường có thể hít một hơi thì đúng là tuyệt đại cơ duyên.

Chẳng qua, những hương thơm này bị trói buộc trong Đại Thiên Thế Giới bằng một loại pháp tắc đặc biệt, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không thể cảm nhận được chứ đừng nói là hấp thụ.

"Những đóa hoa này.” Thông Thiên giáo chủ kinh hãi muốn chết kêu lên với Lý Nguyên: "Ngươi có biết những đóa hoa này có gì khác biệt không?”

"Màu sắc khác nhau?” Lý Nguyên thuận miệng nói.

"Xem ra ngươi cũng không biết!” Thông Thiên giáo chủ thì thào lẩm bẩm: "Cũng đúng, ngươi chỉ là địa tiên, làm sao biết được.”

"Ta nói ngươi có thể bình tĩnh chút được không? Mấy đóa hoa thôi có gì đáng ngạc nhiên? Giống như mất hồn vậy!”

Lý Nguyên có phần không hài lòng quở trách Thông Thiên.

Tốt xấu gì cũng là thánh nhân, thấy mấy đóa Hoa Trung Thế Giới đã thất hồn lạc phách, tu dưỡng thật sự chẳng ra gì.

Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên nói ông ta không đủ bình tĩnh, nhất thời điên cuồng châm chọc trong lòng:

"Đúng là người không biết thì không sợ, nếu ngươi biết những đóa hoa này thật ra là Đại Thiên Thế Giới, ta bảo đảm ngươi sẽ kinh ngạc hơn ta gấp một vạn lần!”

Ông ta không biết là Lý Nguyên biết chỗ thần kỳ của những đóa hoa này.

Bởi vì Lý Nguyên quá mức bình tĩnh, hơn nữa ở trong mắt Thông Thiên giáo chủ, Lý Nguyên chỉ một tu sĩ địa tiên yếu kém đến mức không thể yếu kém hơn được nữa.

Tu sĩ địa tiên hoàn toàn không cảm nhận được huyền bí bên trong hoa tươi.

Có điều những đóa Hoa Trung Thế Giới này tới cùng là do đại năng phương nào trồng ra được?

Tiếp Dẫn Đạo Nhân tu luyện vô số nguyên hội, mới có thể dùng vô thượng pháp lực diễn hóa ra Đại Thiên Thế Giới ba nghìn Phật quốc, nhưng mà Hoa Trung Thế Giới trong hoa viên này ít nhất cũng có mười vạn đóa, hơn xa những gỉ Tiếp Dẫn Đạo Nhân làm được.

Đây mới là một hoa một thế giới, một lá một bồ đề thật sự.

Những thánh nhân đã được biết đến trong Hồng Hoang, trừ Hồng Quân Đạo Tổ ra chỉ sợ không có ai có thể làm được điều này.

Nhưng sao Đạo Tổ lại diễn hóa ra vô số Hoa Trung Thế Giới ở đây?

Chẳng lẽ trong Hồng Hoang còn có thánh nhân khác đang che giấu?

Nghe nói Dương Mi lão tổ lúc trước không chết, chẳng lẽ là ông ta?

Dương Mi lão tổ tinh thông đại đạo pháp tắc không gian, nếu thật sự là ông ta thì chuyện này cũng khá hợp lí!

Trong vài giây, trong lòng Thông Thiên giáo chủ hiện lên vô số ý nghĩ, điên cuồng suy đoán lai lịch của Hoa Trung Thế Giới.

"Được rồi, đừng có ngây người nữa, ngươi muốn ăn cái gì thì tự mình nướng, muốn uống rượu thì tự mình rót.”

Thông Thiên giáo chủ phục hồi tinh thần lại từ trong cơn chấn kinh, ông ta phát hiện mình đã vào một đình nghỉ mát giữa hoa viên.

Trong đình đặt một cái giá nướng, một cô gái trẻ tuổi khuynh quốc khuynh thành, dáng người quyến rũ đang lật đồ nướng, quét đồ gia vị.

Thông Thiên giáo chủ thấy Thược Dược, cũng không khỏi kinh diễm.

Trước kia ông ta từng thấy không ít nữ tử dung nhan hơn ngươi, tỷ như Nữ Oa, Đắc Kỷ, Hậu Thổ, Hi Hòa vân vân, nhưng không có ai đạt tới mức điên đảo chúng sinh như cô gái trước mặt này.

Cô gái này, trên người một mình nàng gần như tập hợp đủ tất cả ưu điểm của nữ tử, cảnh này khiến bất luận kẻ nào thấy nàng cũng cho rằng mình đã thấy người con gái hoàn mỹ nhất.

"Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh, khiến Thông Thiên đột nhiên tỉnh lại.

Chỉ thấy Thược Dược dùng vẻ mặt khó chịu nhìn Thông Thiên.

Thông Thiên giáo chủ thấy ánh mắt của Thược Dược, mặt già đỏ lên, lần đầu tiên cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Chết tiệt, mất mặt rồi!

Lý Nguyên đặt mông ngồi trên ghế đá, hô gọi Thông Thiên:

"Ngồi đi, muốn nói thì cứ nói bây giờ.

Thông Thiên giáo chủ muốn che dấu xấu hổ nên uống một ngụm rượu.

Mùi rượu thuần khiết vào miệng, rượu có vẻ rất mạnh, uống một ngụm cảm thấy thoải mái nói không nên lời, hình như phiền não trong lòng cũng được giảm bớt mấy phần.

"Rượu ngon.”

Mắt Thông Thiên giáo chủ sáng lên, lớn tiếng tán thưởng nói:

"Rượu này ngon hơn tất cả các loại tiên tửu ngọc dịch mà ta từng uống.”

Nói xong, ông ta không nhịn được lại uống thêm một ngụm.

"Sảng khoái!”

"Đây là rượu gì?” Ông ta hỏi Lý Nguyên: "Mua ở đâu vậy, lát nữa ta cũng mua mấy vò lớn trở về từ từ uống.”

Lý Nguyên: "Bách Hoa tửu, tự mình nhưỡng, không bán.”

"Ngươi còn biết nhưỡng rượu?” Thông Thiên giáo chủ ngạc nhiên nói.

Lý Nguyên không chút khoác lác, nói:

"Ta biết làm rất nhiều chuyện, nhưỡng rượu chỉ là chuyện bé nhỏ không đáng kể nhất trong đó mà thôi.”

Thông Thiên giáo chủ uống rượu, hỏi Lý Nguyên:

"Lần trước ngươi nói Tiệt giáo có nguy cơ diệt giáo, ta quay về suy nghĩ, cảm thấy ngươi nói rất có lý, không biết ngươi có phương pháp phá giải hay không?”

Lý Nguyên biết rõ còn cố hỏi:

"Ngươi quan tâm chuyện của Tiệt giáo như vậy làm gì?”

Trước mắt Thông Thiên giáo chủ còn không nghĩ muốn ngả bài, nói cho Lý Nguyên biết thân phận chân thật của mình, nếu không thì ông ta là một vị thánh nhân cao quý, đâu dễ mở miệng hỏi một địa tiên?

Thật là mắt mặt.

Bởi vậy ông ta động não suy nghĩ, biên ra một đạo hiệu:

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.