Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói lung tung

Phiên bản Dịch · 1711 chữ

Chương 31: Nói lung tung

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

"Vẫn chưa tự giới thiệu, bần đạo là đạo nhân Tề Thiên, là bạn của rất nhiều môn đồ Tiệt giáo, cho nên..."

Phụt!

Lý Nguyên nghe đến hai chữ "Tề Thiên", nhất thời không nhịn được, rượu trong miệng trực tiếp phun ra, còn bắn lên mặt Thông Thiên.

"Ha ha... ông nói lung tung gì đấy?" Hắn cười lớn, hỏi Thông Thiên.

Thông Thiên giáo chủ tức giận méo cả mặt, ông cố nén lửa giận, dùng ống tay áo lau nước đọng trên mặt, lạnh giọng nói với Lý Nguyên: "Ta cần một lời giải thích."

"Khụ khụ, thật ngại quá." Lý Nguyên nhịn cười, đáp: "Nghe được cái tên Tề Thiên này, ta không nhịn được nhớ tới một con khỉ."

"Tề Thiên liên quan gì đến khỉ?" Thông Thiên giáo chủ bất mãn nói: "Ngươi không phải đang chửi thầm ta đấy chứ?"

"Không có chửi ông." Lý Nguyên cuối cùng cũng bình tĩnh lại, hắn giải thích: "Lượng kiếp tiếp theo có một con khỉ gọi là Tề Thiên Đại Thánh, ta nghe ngươi cũng gọi là Tề Thiên, cho nên không nhịn được."

Thông Thiên giáo chủ giật mình: "Chuyện của lượng kiếp tiếp theo ngươi cũng biết?"

Ông vội vàng tự mình tính toán một phen, nhưng bây giờ lượng kiếp đã dậy, thiên cơ hỗn loạn, chuyện của lượng kiếp này còn tính không ra, đừng nói đến lượng kiếp tiếp theo.

Lý Nguyên: "Con người ta không có nhiều sở trường lắm, cũng chỉ biết nhiều hơn người khác "mấy" chút mà thôi."

"Ngươi cũng khách sáo thật đấy!" Thông Thiên chế nhạo.

"Khiêm tốn là đức tính tốt của ta." Lý Nguyên không hề đỏ mặt tiếp nhận lời khen của Thông Thiên.

Thông Thiên nhất thời trợn trắng mắt.

"Có điều ta khuyên ông vẫn nên đổi cái tên khác, danh hiệu Tề Thiên này không tốt, đã định trước là bi kịch." Lý Nguyên nghiêm túc nói.

"Vì sao không tốt?" Thông Thiên giáo chủ không hiểu, hỏi.

Tề Thiên với Thông Thiên, không phải rất xứng sao?

Lý Nguyên giải thích: "Thế giới này được thiên đạo bao phủ, ông muốn tề thiên, chính là muốn ngang vai ngang vế với thiên đạo, nhân quả ẩn chứa trong đó, một người bình thường sao có thể chịu được?"

Ở Hồng Hoang, đạo hiệu của người tu đạo không thể đặt bừa bãi. Sau khi đặt, sẽ được thiên đạo cảm ứng.

Cho nên kết cục của Tề Thiên Đại Thánh và Thông Thiên giáo chủ đều không được tốt.

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, tâm thần không khỏi chấn động, giống như bỗng nhiên được khai sáng.

Ông nhất thời cảm thấy danh hiệu Thông Thiên của mình thật sự có phần không ổn, dường như giống với Tiệt giáo, đều đối nghịch với thiên đạo.

Chẳng trách đại huynh và nhị huynh không thích, bởi vì bọn họ chú trọng thuận theo đại thế thiên đạo, sao có thể thích sự tồn tại nghịch thiên chứ?

Chỉ có điều, Thông Thiên và Tiệt giáo đều là đạo tâm của mình, không thể thay đổi.

Hơn nữa Thông Thiên giáo chủ cũng không bằng lòng thay đổi, chẳng phải thánh nhân không gì là không thể sao, ta cũng không tin thiên đạo có thể làm gì ta!

Trong mắt Thông Thiên giáo chủ lộ vẻ kiên định.

Lý Nguyên thấy thế, trong lòng lại có phần tán thưởng Thông Thiên.

Giống như hắn tán thưởng con khỉ dám chống lại thiên đình vậy!

Thông Thiên giáo chủ hé nửa mắt hỏi Lý Nguyên: "Lý Nguyên tiểu hữu, trước đây ngươi nói Tiệt giáo có mối nguy diệt giáo, vậy ngươi có phương pháp cứu nguy không?"

"Có chứ!" Lý Nguyên cắn một miếng cánh gà được Thược Dược nướng chín, giọng điệu ung dung.

Trong lòng Thông Thiên giáo chủ vui vẻ, vội vàng hỏi lại: "Cách gì?"

Lý Nguyên: "Thánh nhân không nhiễm nhân quả, thoát khỏi lượng kiếp, chỉ cần Thông Thiên giáo chủ triệu tập toàn bộ đệ tử Tiệt giáo đến Bích Du Cung, sau đó niêm phong đạo trường, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không để ý tới, đến khi lượng kiếp đi qua là được!"

Thông Thiên giáo chủ cau mày: "Vậy chẳng phải là làm rùa đen rụt đầu sao?"

Ông không muốn làm rùa đen rụt đầu, vì thế lại hỏi Lý Nguyên: "Còn cách nào khác không?"

Lý Nguyên khó xử: "Không muốn làm rùa đen rụt đầu, vậy thì khó rồi, tình thế Tiệt giáo đối mặt gần như là chắc chắn phải chết, với thực lực của Tiệt giáo, khó có thể trực tiếp phá giải."

Thông Thiên giáo chủ phản bác: "Ta cảm thấy thực lực của Tiệt giáo mạnh lắm đấy? Khí che hoa đình, vạn tiên cùng tới, đệ tử của mấy giáo phái khác cộng lại không chắc đã là đối thủ."

Lý Nguyên: "Đệ tử Tiệt giáo đúng là đông, thực lực cũng mạnh, nhưng thực lực có mạnh hơn nữa cũng không phải đối thủ của thánh nhân."

"Thánh nhân?" Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nguầy nguậy: "Thánh nhân sao có thể coi thường mặt mũi, đích thân ra tay?"

"Có gì mà không thể?"

Lý Nguyên cười nhạt: "Nhân giáo chỉ có một đệ tử thân truyền, mười hai kim tiên của Xiển giáo lại yếu thấy bà, nếu như hai giáo mặc cho đệ tử trải qua sát kiếp, chỉ sợ sẽ trực tiếp diệt giáo, Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn sao có thể ngồi yên không quan tâm?"

Thông Thiên giáo chủ: "Tuy rằng ta thừa nhận lời ngươi phân tích có mấy phần có lý, nhưng ta vẫn không tin Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ coi nhẹ thân phận thánh nhân, tự mình ra tay với đệ tử Tiệt giáo. Hơn nữa, nếu như Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay, Thông Thiên giáo chủ chắc chắn cũng sẽ ra tay ngăn cản, vẫn không đáng sợ."

Lý Nguyên: "Một mình Thông Thiên sao có thể là đối thủ của Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn?"

Thông Thiên giáo chủ tự tin cười: "Ha ha ha, ngươi có chỗ không biết, Thông Thiên giáo chủ thần thông quảng đại, hơn nữa còn có một món báu vật sát phạt..."

Lý Nguyên chép miệng: "Chẳng phải là Tru Tiên Tứ Kiếm sao? Nói cứ như ghê gớm lắm."

"Ngươi còn biết cả Tru Tiên Tứ Kiếm?" Thông Thiên giáo chủ bất ngờ, trợn mắt nhìn Lý Nguyên.

Sau khi Thông Thiên giáo chủ đạt được Tru Tiên Tứ Kiếm vẫn chưa hề sử dụng, đến cả rất nhiều đệ tử Tiệt giáo cũng không biết, ông không ngờ Lý Nguyên lại biết rõ ràng.

Lý Nguyên thản nhiên đáp: "Sau khi Tru Tiên Tứ Kiếm bố trí thành kiếm trận, được xưng là không phải tứ thánh thì không thể phá. Cái này cũng chẳng phải bí mật gì, có gì đâu mà không biết?"

Thông Thiên giáo chủ vuốt râu, vẻ mặt tự đắc: "Thông Thiên giáo chủ có báu vật như thế, sao có thể không là đối thủ của Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn được?"

Lý Nguyên nheo mắt nhìn Thông Thiên giáo chủ, hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ Hồng Hoang không tập hợp đủ bốn vị thánh nhân ư?"

Da mặt Thông Thiên giáo chủ giật giật, ngớ người: "Ngươi nói Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề với Nữ Oa? Lẽ nào bọn họ cũng sẽ ra tay? Không thể nào?"

Lý Nguyên: "Về cơ bản, Nữ Oa không tham gia vào chuyện của Hồng Hoang, nhưng Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thì không phải vậy. Ban đầu, hai người họ vì trở thành thánh mà phát xuống thiên đạo 48 đạo đại hoành nguyện, để trả lại nhân quả của đại hoành nguyện, bọn họ không lúc nào là không nghĩ tới chuyện chấn hưng phương Tây, nếu như có người đặt ra điều kiện với bọn họ, ông nói hai người đó có ra tay không?"

Sắc mặt Thông Thiên giáo chủ thay đổi khó dò.

Ông hiểu được, với tính cách của nhị thánh phương Tây, chỉ cần là chuyện có lợi, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Vẻ mặt của Thông Thiên giáo chủ lập tức u sầu, tâm trạng buồn bực không thôi, uống ực vài hợp rượu mạnh.

"Đừng uống không, cũng ăn chút gì đi!"

"Nuốt không trôi!"

Trong lòng Lý Nguyên cười thầm, cố ý nói: "Ông cũng không phải lão xui xẻo Thông Thiên kia, ông sốt ruột cái gì?"

"Ta..." Thông Thiên giáo chủ càng thêm buồn bực: "Ta có rất nhiều bạn bè Tiệt giáo, sốt ruột thay bọn họ."

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.